Sáu Bảo Bảo May Mắn Trùng Sinh Mẫu Thân Bùng Nổ Đứng Lên!


Hai tỷ đệ thế mới biết được, Lý Bưu lần trước uống rượu làm lỡ việc
dẫn tới đưa nhầm tang báo, thuộc loại lỗi thất trách, nên bị đánh mười bản lớn.


Xế chiều ngày hôm qua, sau khi trở về huyện nha lại cùng huyện thái gia cãi nhau vài câu, bị huyện thái gia gộp cả hai lỗi sai đều cùng một lúc chịu phạt, đánh hai mươi đại bản.

Nghỉ ngơi cả đêm, mông vẫn còn đau dữ dội.

" Cũng chỉ có ta thôi.

Người bình thường mà bị đánh hai mươi đại bản, chắc chắn sẽ bị thương nặng.

Mà người khỏe mạnh thì cũng phải nằm viện mười ngày nửa tháng.

Còn ta nha, cơ bản là chẳng thấm vào đâu cả.

"

Nói xong, hắn còn vỗ vỗ mông, đau đến nhe răng trợn mắt.


Tiêu Bằng Phi thấy người này cũng không tệ, không giống như những người làm công ở trên nha môn hay quát mắng người khác, nên tiếp tục trò chuyện với hắn.

" Lý đại ca quả thật không nên uống rượu.

Lần trước ngài gửi nhầm báo tang, suýt nữa làm cho tỷ tỷ của ta bị sốc.

Mười cái đại bảng còn xem như là nhẹ.

"

Lý Bưu áy náy gãi đầu, vỗ vai Tiêu Bằng Phi nói: " Ta cũng không phải thường xuyên uống rượu, thật sự là......!Con mẹ nó, không nói nữa, lại thêm một chén hoành thánh lớn cho ta.

"

Tiêu Hạnh Hoa lại nấu một chén lớn bưng tới.

Chợt nghe Tiêu Bằng Phi lại hỏi: " Làm việc ở dưới quyền của người khác, dù sao cũng phải phục thấp làm nhỏ, Lý đại ca ngài chỗ nào nghĩ không ra, lại dám cùng huyện thái gia tranh luận đây? "

" Ngươi thì biết cái gì! " Lý Bưu ăn nhanh, có chút trướng bụng, ợ một cái rồi tiếp tục ăn, " Ta cũng không phải tranh luận, ta là trực tiếp quăng gánh không làm, huyện thái gia mới tức giận đánh ta hai mươi bản tử a.

"


".

"

" Nha môn công việc thật tốt, bao nhiêu người chen vỡ da đầu đều không vào được, ngài như thế nào còn quăng gánh không làm đâu? "
Lý Bưu đập tay vào xe đẩy.

" Còn không phải bởi vì ngày hôm qua không bắt được trộm sao!
Ngươi biết người nọ phạm vào tội gì không? "

Tiêu Bằng Phi lắc đầu, " Cái này ta nào biết được? "

Lý Bưu cũng là miệng nát, không chút tránh người lớn tiếng hét nói: " Chắc chắn là ngươi không biết rồi! Con trai của trưởng thôn làng Chu Gia bị người ta đánh nát mệnh căn tử.

Cha hắn đến nha môn yêu cầu bọn ta phải tìm ra hung thủ.

Nếu ta biết sớm hắn là loại người đó, ngày hôm qua ta đã không điều tra, mà trực tiếp bỏ việc rồi.

"

Tiêu Hạnh Hoa nhìn thoáng qua đệ đệ, mới biết được hắn phạm vào chuyện lớn như vậy, so với đời trước thống khoái hơn nhiều.

Tiêu Bằng Phi nghi hoặc hỏi: " Lý đại ca và con trai trưởng thôn có thù oán gì sao? "




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận