" Vậy cũng không phải.
" Lý Bưu cắn răng, " Ta với hắn có thể có thù oán gì, quăng tám sào cũng không có quan hệ gì.
Không ăn nữa, tính tiền.
"
Tuy rằng kiếp trước đau khổ của nàng, là từ khi người này báo sai tang bắt đầu, thế nhưng oan có đầu nợ có chủ, Tiêu Hạnh Hoa cũng không có đem sổ sách tính ở trên người Lý Bưu.
Cho dù không có hắn, người Tống gia sớm muộn gì cũng phải ra tay với nàng.
Hơn nữa, ngày hôm qua nhờ có hắn, đệ đệ của nàng mới may mắn thoát được một kiếp nạn.
Người này lại làm việc ở nha môn, Tiêu Hạnh Hoa sợ rằng có thể ngày nào đó chuyện đệ đệ gây ra bị người phát hiện, nếu kết thân với người này, ít nhất nàng cũng có thể sớm trước biết được tình hình.
" Lý đại ca, xem ngài cùng đệ đệ ta trò chuyện cũng coi như hợp ý, hoành thánh này coi như ta mời ngài đi.
"
" Như vậy sao được? Ta đây không phải ăn không uống không của ngươi rồi hay sao? "
Lý Bưu tuy rằng bình thường cũng không ít lần ăn không uống không không trả tiền, nhưng ở trước mặt nữ nhân đơn thuần thiện lương này, hắn luôn muốn lưu lại chút ấn tượng tốt.
Nói xong, Lý Bưu bẻ ngón tay tính toán nửa ngày, trả xong mười tám cái đồng xu liền chuẩn bị trở về.
Tiêu Hạnh Hoa từ chối không được, nàng đành nhận lấy, còn đẩy đệ đệ một phen.
" Lý đại ca bị thương rồi, đệ mau đi tiễn hắn đi.
"
Trước mắt đã sớm qua giờ cơm sáng, cũng còn chưa tới giờ cơm trưa, thực khách rất ít.
Tiêu Hạnh Hoa cùng Kim Trân hai người hoàn toàn có thể xoay sở được.
Tiêu Bằng Phi gật gật đầu, liền đuổi theo.
" Lý đại ca, ta đỡ ngài.
"
" Không cần, không cần đâu.
Chút thương tích này tính là cái rắm gì.
Ngươi đừng nhìn tiểu lão đệ là ngươi lớn lên cao lớn thô kệch, nếu ngươi là tên trộm phạm tội kia, ta vẫn như thường một tay có thể bắt được ngươi, ngươi có tin hay không? "
" Tin tin tin, ta tất nhiên là tin Lý đại ca nói rồi.
Đúng rồi, Lý đại ca, ngài có tin tức gì về tên trộm kia không? "
" Có cái rắm, cũng không có ai nhìn thấy mặt của hắn, chỉ dựa vào lời nói của con trai thôn trưởng nói rằng tên trộm kia bị thương ở cổ tay trái, thì làm sao mà người ta bắt được người? Cũng giống như tiểu huynh đệ cậu bị thương ở cổ tay trái, ta có thể vì lập công lớn mà bắt cậu về được sao? "