Lý Sóc không nhận ra giọng nói của Diệp Ngữ Ninh, nhưng Diệp Ngữ Ninh lại nhận ra giọng nói của Lý Sóc!
Vậy là anh ta muốn lôi kéo luôn cả cô? Diệp Ngữ Ninh nghiến răng nghiến lợi!
Lát sau, Lý Sóc tiếp tục: "Nghe nói cô là trợ lý thiết kế, nếu muốn có cơ hội phát triển phù hợp, ngày mai hãy mang hồ sơ đến Tiêu thị để phỏng vấn!" Khi nhắc đến từ 'Tiêu thị', giọng điệu của Lý Sóc hiển nhiên cao lên, mang theo một loại cảm giác ưu việt không thể xem thường.
Diệp Ngữ Ninh nhắm mắt lại, cầm ly nước trước mặt lên uống một ngụm.
Nhưng cũng không dập được lửa giận! Vừa mở miệng, Diệp Ngữ Ninh không khỏi mỉa mai nói: "Cơ hội phát triển thích hợp? Ai sẽ cho tôi? Tiêu thị, với hai lần liên tiếp thất bại?"
Hợp tác một lần đã suýt chết, giờ lại muốn lôi kéo nhân viên bán mạng cho họ.
Tiêu thị chắc vẫn chưa biết mình có danh tiếng gì trong giới thiết kế? Lương cao và rất cao! Nhưng việc tăng ca liên tục một tuần được xem là chuyện bình thường, cứ như thế này… ai dám đi?
Lý Sóc ở đầu bên kia điện thoại nghe thấy giọng nói của cô có vẻ thô lỗ, liền cau mày, nhưng cũng không đợi anh lên tiếng.
Người ở đầu bên kia điện thoại tiếp tục: “Tôi muốn nói với anh, rằng anh nên biết giới hạn một chút, không phải cái gì muốn cũng được !”
Nói xong, Diệp Ngữ Ninh trực tiếp cúp điện thoại, cô ngẩng đầu lên và uống cốc nước.
Khi Trần Vi mang tài liệu đi vào, nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Diệp Ngữ Ninh liền hỏi: "Có chuyện gì với chị vậy?" Vừa nói vừa đặt tài liệu lên bàn!
Diệp Ngữ Ninh: “Tôi vừa nhận được điện thoại của Lý Sóc.”
Trần Vi không khỏi giật mình khi nghe những lời này: "Sao anh ấy lại gọi cho chị? Để cãi nhau?"
Tối hôm qua Lý Sóc đã lôi kéo hai nhà thiết kế thực tập của họ! Nhưng dù sao cũng chỉ là thực tập sinh, muốn đến Tiêu thị hay bất kì đâu thì tùy.
Gọi điện để làm gì? Không hợp tác được thì săn người, không săn được thì gọi điện chửi mắng?
Tuy nhiên, câu trả lời lại nằm ngoài dự đoán của Trần Vi, Diệp Ngữ Ninh nói: "Anh ta muốn lôi kéo tôi."
Trần Vi sững người: "A?!" Đến Diệp Ngữ Ninh cũng được gọi, Trần Vi nhất thời cảm thấy não mình chưa thông.
"Không, chẳng lẽ anh ấy không biết đây là số của chị?" Nghe thế nào vẫn cảm thấy sai sai!
Diệp Ngữ Ninh phẫn nộ: "Gọi vào số riêng."
Số cá nhân? Đến Trần Vi còn chưa biết số điện thoại riêng của Diệp Ngữ Ninh, làm sao Lý Sóc biết: "Vậy làm sao anh ấy biết?"
Đúng, làm sao người này biết được? Diệp Ngữ Ninh cau mày !Theo tính tình của Đường Khê, chắc chắn là không.
Ngay lập tức, cô nghĩ đến một người, đó chính là...!Tiêu Lâm Dạ, anh làm việc tại Tiêu thị!
Nghĩ tới đây, đau đầu thật sự.
Những lời tức giận vừa rồi nghe có vẻ không hay lắm, điều này chắc chắn sẽ không ảnh hưởng gì đến Tiêu Lâm Dạ? Đây là...!
"Khó chịu chết mất."
Trần Vi không biết Diệp Ngữ Ninh đang ám chỉ ai: “Trợ lý Lý Sóc tự mình gọi điện?”
Diệp Ngữ Ninh: "Ừm"! Không phải buổi sáng anh ta còn nổi giận với cô sao?
Trần Vi: “Cái này thật sự là…” Không nói nên lời!
Diệp Ngữ Ninh cũng cạn lời.
Thấy Diệp Ngữ Ninh rất tức giận, Trần Vi an ủi cô: "Đừng tức giận.
Dù sao lần này Tiêu thị cũng không thành công!"
Họ muốn săn những người có năng lực nhất của Mạn Lang là Mã Địch và Thảo An, nhưng Tiêu thị chắc chắn không ngờ họ là những cổ đông của công ty.
Tóm lại, Lý Sóc vẫn còn non lắm!
Diệp Ngữ Ninh: "Hừ,tôi thật sự nguyền rủa bọn họ!"
Khóe miệng Trần Vi giật giật, cô gật đầu: "Đúng vậy.
Tôi giúp chị cùng nhau nguyền rủa họ."
Không lãng phí thêm thời gian, Trần Vi nhanh chóng đẩy văn kiện ký về phía Diệp Ngữ Ninh.
Diệp Ngữ Ninh biết mình không nên quá tức giận, công việc vẫn phải nghiêm túc làm, nhưng vẫn là không kìm chế được.
Mặc dù công ty của cô không lớn nhưng đã và đang làm việc với khách hàng không chỉ ở Thượng Thành mà còn ở Gang Thành và Hải Thành.
Có người vui và không vui khi làm việc cùng nhau, nhưng cô chưa từng thấy ai vô liêm sỉ như vậy.