Sau khi ảnh đế xuyên vào bình hoa

Sau khi đoạt giải, Cao Phi không ngờ mục tiêu nhỏ của mình lại nhanh chóng đạt được như vậy.
 
May mắn là cô cũng đặt ra cho mình rất nhiều kế hoạch lớn nhỏ khác nhau để đạt được mục tiêu nhỏ kia.
 
Cao Phi không quên được tối hôm nay, cô và Cố Nam Ngạn, một người đạt được giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, một người đạt được nam diễn viên chính xuất sắc nhất. Hai người cầm cúp, đường đường chính chính đứng chung một chỗ, còn được cánh truyền thông chụp ảnh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Cuối cùng cô cũng có thể xứng đôi với Cố Nam Ngạn rồi.
 
Cô có thể đường đường chính chính đứng bên cạnh anh.
 
Hiện tại hai người đã có cục cưng, cuộc đời viên mãn cũng chính là như vậy.
 
―― Nếu như không phải hai người vẫn còn hoán đổi thân thể với nhau.
 
Vừa mới bắt đầu, Cao Phi còn nghĩ như vậy thật tốt, để cho cái người làm lớn bụng cô thể nghiệm một chút tư vị mang thai. Nhưng càng về sau, khi thai càng lúc càng lớn, càng gần đến ngày dự sinh, cô càng lo lắng.
 
Tại sao cả hai vẫn chưa hoán đổi lại?
 
Chẳng lẽ thực sự muốn Cố Nam Ngạn sinh con?
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sinh con xong, Cố Nam Ngạn còn phải ở cữ, còn phải.... Cho con bú.
 
Cao Phi vừa nghĩ đến điều này, cả người đã cảm thấy không khỏe.
 
Cố Nam Ngạn cho con bú. Mặc dù tố chất tâm lý của người đàn ông mạnh mẽ đến đâu, sợ là sẽ không vượt qua được cửa ải để một đứa bé ghé vào ngực mình bú sữa, anh không điên mới là lạ.
 
Cao Phi cũng cảm nhận rõ ràng được sự lo lắng của Cố Nam Ngạn.
 
Mặc dù hiện tại anh đang ở trong thân thể cô, còn là một người phụ nữ mang thai, nhưng những cử chỉ giơ tay nhấc chân của anh vẫn là của một người đàn ông.
 
Rõ ràng là hiện tại cô nên chăm sóc Cố Nam Ngạn thật nhiều, nhưng trên thực tế, Cố Nam Ngạn vừa mang thai vừa nghiễm nhiên gánh vác trách nhiệm trụ cột gia đình.
 
Thậm chí, mỗi khi cảm nhận được đứa con trong bụng máy thai, biểu hiện trên gương mặt là sư vui vẻ của người làm bố “Đứa nhỏ này rất khỏe mạnh”, chứ không phải là bản năng làm mẹ của một người phụ nữ.
 
Còn một tháng nữa là đến ngày dự sinh, Cao Phi vô cùng lo lắng.
 
Lỡ như cả đời này cô và Cố Nam Ngạn không hoán đổi lại được thì phải làm sao bây giờ?
 
Cục cưng sinh ra, con sẽ gọi cô là bố hay mẹ?
 
Mỗi lần Cao Phi nhìn thấy Cố Nam Ngạn ưỡn cái bụng bầu, cô cảm thấy cực kỳ khổ cực. Loại cảm giác mới lạ và vui sướng lúc đầu khi nhìn thấy Cố Nam Ngạn mang thai dần dần biến mất, bây giờ cô cực kỳ mong muốn bọn họ nhanh nhanh hoán đổi trở về cho rồi.
 
Hai người hoán đổi trở về với chính thân thể của mình.
 
Cô có thể không cần phải quan tâm gì cả, chỉ cần vui chơi mang thai nuôi cục cưng. Cố Nam Ngạn có trách nhiệm chăm sóc cô từ trong ra ngoài, giống như những ông bố tương lai khác. Mà không phải là giống như bây giờ, vừa làm bố vừa làm mẹ, vừa mang thai còn vừa phải chuẩn bị những việc trước khi sinh, càng phải chịu đựng cô lúc nào cũng mơ mơ màng màng.
 
Cao Phi bắt đầu suy nghĩ lần này cô và Cố Nam Ngạn đã hoán đổi như thế nào.
 
Là vào đêm tân hôn. Cô có thai, hai người không thể làm gì được. Sau một hồi trò chuyện, kết quả là Cố Nam Ngạn bị cô trêu chọc bốc hỏa, sau đó năn nỉ dụ dỗ cô dùng bàn tay nhỏ bé của mình giải quyết giúp anh.
 

Tuy rằng lần đầu tiên hai người hoán đổi cơ thể đã cố gắng thử qua những cách khác nhau để hoán đổi lại đều cho kết quả vô dụng, nhưng lần này Cao Phi vẫn muốn thử xem.
 
Vẫn tốt hơn so với không làm gì cả.
 
Ban đêm, Cố Nam Ngạn nằm trên giường, sau lưng đặt một cái gối dựa, đang đọc một cuốn sách nuôi dạy con.
 
Cao Phi bước đến, yên lặng xoa bóp bắp chân sưng phù trong giai đoạn cuối thai kỳ cho anh.
 
Cố Nam Ngạn đang cuốn sách, nhìn thấy dáng vẻ có chút lo lắng của Cao Phi thì hỏi: "Sao vậy?"
 
Cao Phi vừa xoa bóp bắp chân nhỏ vừa nói: "Chồng à, anh nói xem lần này khi nào chúng ta mới có thể hoán đổi cơ thể lại."
 
Cố Nam Ngạn nghe xong thì trầm mặc một chút, trả lời: "Anh không biết."
 
Cuốn sách anh vừa đọc là cuốn sách về quá trình mang thai và sinh nở, gần đây anh đang xây dựng tâm lý cho bản thân, đây chỉ là một quá trình sinh lý tự nhiên, không liên quan gì đến nam và nữ.
 
Cao Phi: "Anh có nhớ lần này chúng ta đã hoán đổi như thế nào không?"
 
Tất nhiên Cố Nam Ngạn nhớ.
 
Cao Phi: "Nếu không thì chúng ta làm lại cảnh đêm đó một chút xem sao, nói không chừng sáng mai, chúng ta sẽ hoán đổi trở lại."
 
Làm lại cảnh đêm đó...
 
Cố Nam Ngạn nhớ lại đêm hôm đó anh và Cao Phi đã làm gì, mặt anh đen lại.
 
Cao Phi tỏ vẻ thận trọng, sau đó chỉ chỉ vào giữa hai chân mình: "Chồng ơi, anh có thể giúp em một chút không."
 
"Chỉ dựa vào một mình em... Sợ là không cứng nổi."
 
Cố Nam Ngạn nhìn về phía bộ vị mà Cao Phi chỉ.
 
"...."
 
Anh cảm thấy để cho anh làm này, càng khó chấp nhận hơn so với việc để cho anh sinh con.
 
Cố Nam Ngạn: "Vô ích thôi, đừng thử."
 
Cao Phi: "Anh không thử làm sao anh biết nó vô dụng?"
 
Cố Nam Ngạn: "Không phải lần đầu tiên chúng ta hoán đổi thân thể cũng đã thử rất nhiều cách rồi sao, hoàn toàn không có tác dụng gì."
 
Cao Phi cố gắng: "Lần này khác với lần trước, lỡ như lần này có tác dụng thì sao?"
 
Cố Nam Ngạn vẫn từ chối: "Không thể."
 
Cao Phi không phục bĩu môi, trăm triệu lần không nghĩ tới Cố Nam Ngạn không chịu làm chuyện này.
 
Sắp đến ngày dự sinh rồi, anh không vội sao? Hay là anh không muốn hoán đổi trở lại?
 
Hoặc là....
 

Cao Phi đột nhiên nghĩ đến một khả năng khiến cô rùng mình.
 
Cố Nam Ngạn làm phụ nữ đến nghiện.
 
Người ta nói lúc mang thai, hormone trong cơ thể sẽ thay đổi, có thể Cố Nam Ngạn đã bị những hormone này ảnh hưởng, càng ngày càng chấp nhận việc mình là phụ nữ.
 
Sau khi kết hôn, chồng đột nhiên trở thành chị em.
 
Cao Phi nghĩ đến cảnh sau này Cố Nam Ngạn tranh với cô chức làm mẹ của cục cưng, ngay lập tức nổi da gà khắp người.
 
Không, tuyệt đối không thể!
 
Cô không muốn kết hôn sinh con với chị em tốt, cô không muốn làm lesbian!
 
Có chết cũng phải hoán đổi trở về!
 
Thấy Cố Nam Ngạn từ chối giúp đỡ, Cao Phi đứng dậy, đi vào phòng tắm.
 
Cố Nam Ngạn nghĩ rằng Cao Phi đã từ bỏ ý định của mình, tiếp tục đọc sách.
 
Cho đến khi điện thoại di động của anh phát ra âm thanh.
 
Cố Nam Ngạn cầm điện thoại lên, nhìn lướt qua, là một tin nhắn weixin, anh trả lời lại tin nhắn.
 
Sau đó định tìm kiếm một vài kiến ​​thức nuôi dạy con cái.
 
Cố Nam Ngạn mở trình duyệt web ra.
 
Điện thoại của anh và Cao Phi đều có liên kết tài khoản với nhau, có thể xem những trang web hay tìm kiếm mà đối phương đã xem qua.
 
Cố Nam Ngạn đang tìm kiếm kiến ​​thức về nuôi dạy con cái, đột nhiên nhìn thấy lịch sử tìm kiếm bên dưới hộp tìm kiếm.
 
"Trang web phim H."
 
"Có thể xem phim người lớn ở đâu."
 
"Có thể xem phim của Hatano Yui* ở đâu."
 
*Hatano Yui: Là diễn viên phim người lớn Nhật Bản. Ngày 5 tháng 3 năm 2014, cô đã nhận được giải thưởng diễn viên JAV triển vọng, xuất sắc nhất trong năm 2013, do các nhà làm phim Nhật Bản trao thưởng.
 
Nhìn thấy những tìm kiếm này, Cố Nam Ngạn âm trầm, hiểu tại sao Cao Phi lại an tĩnh như vậy.
 
Cô vợ im ắng, không phải đi ngủ mà là đang làm trò quỷ.
 
Anh vội vàng vén chăn lên, ra khỏi giường, đẩy cửa vào phòng vệ sinh, quả nhiên nhìn thấy Cao Phi đang ở bên trong.
 
Cô đang tìm một bộ phim H, muốn học hỏi phim H khiến cho Cố Nam Ngạn cứng lên.
 
Cố Nam Ngạn thấy Cao Phi đã cởi quần ra, anh cảm thấy mình như sắp nổ tung: "Cao Phi!"

 
Từ nhỏ đến lớn, Cao Phi chưa bao giờ tìm kiếm phim người lớn trên Internet, vốn là rất chột dạ, bị một tiếng "Cao Phi" của Cố Nam Ngạn làm cho sợ hãi run lên.
 
Mà Tiểu Cố Nam Ngạn ở phía dưới cũng run theo.
 
Cố Nam Ngạn tuyệt vọng nhắm mắt lại.
 
Có phải anh nên cảm ơn vì đã đến sớm. Cao Phi còn chưa... Chơi đùa với đồ vật kia của anh.
 
Cố Nam Ngạn mang thai nhưng vẫn rất sung sức, anh hùng hổ đi tới, trước tiên là giật điện thoại trên tay Cao Phi, sau đó: "Mặc quần vào!"
 
Cao Phi vội vàng mặc quần lên.
 
Cố Nam Ngạn không biết anh đã tạo nghiệt gì, anh kéo Cao Phi ra khỏi phòng tắm, ném cô lên giường.
 
Cố Nam Ngạn chống nạnh nhìn Cao Phi nằm trên giường: "Cho dù mãi mãi cũng không hoán đổi lại được, anh vĩnh viễn là bố, còn em mới là mẹ."
 
"Cả đời này em cũng đừng mong làm cái chuyện kia với nó*. Không có khả năng."
 
*Nó ở đây là Cố Nam Ngạn muốn chỉ tiểu Cố Nam Ngạn.
 
Cao Phi bị la gật đầu như gà mổ thóc.
 
Nhìn tính khí hiện tại của Cố Nam Ngạn, anh vẫn còn giống một người đàn ông, hơn nữa còn rất kiên định giữ gìn tôn nghiêm của người đàn ông.
 
Cao Phi lại cúi đầu nhìn xuống tiểu Cố Nam Ngạn trên người cô.
 
Phát hiện quả thực chỉ có chính bản thân Cố Nam Ngạn mới dùng được.
 
Lớn lên ở trên người cô, thực sự là phí của trời.
 
Cao Phi nhớ tới mấy trang web phim 18+ mà cô mới tìm thấy lúc nãy.
 
Trước đây cô không biết Cố Nam Ngạn ở trình độ nào, hiện tại có so sánh.
 
Hình như thực sự rất tốt.
 
Gương mặt tuấn tú của Cao Phi đỏ rực.
 
....
 
Ngày dự sinh cuối cùng cũng đến.
 
Bệnh viện cho phép người nhà của sản phụ có thể lựa chọn cùng sinh con.
 
Tất nhiên Cao Phi muốn ở bên cạnh nhìn Cố Nam Ngạn sinh, Cố Nam Ngạn có chết cũng không đồng ý.
 
Dù sao thì anh cũng đã tẩy não mình việc sinh con chỉ là một quá trình sinh lý bình thường, anh không thể để Cao Phi ở bên cạnh anh xem anh hoàn thành quá trình sinh lý này như thế nào.
 
Nhìn thấy thái độ kiên quyết của Cố Nam Ngạn, Cao Phi cũng đành phải từ bỏ ý định cùng vào phòng sinh.
 
Lúc đưa Cố Nam Ngạn vào phòng sinh, Cao Phi nắm chặt tay anh, hôn lên mặt anh lần nữa: "Huhuhu, thực sự khổ cực anh rồi."
 
Y tá đẩy giường đứng bên cạnh nhìn cô với nụ cười từ ái trên môi.
 
Không hổ CP mà cô ấy hâm mộ, vợ chồng Đế Muội là tốt nhất.
 
Cố Nam Ngạn chịu đựng cơn đau co thắt, vỗ vỗ tay Cao Phi, nghiến răng nghiến lợi phun ra ba chữ: "Đừng lo lắng."
 
Cố Nam Ngạn được đưa đến phòng sinh, chờ mở hai ngón tay.

 
Thông thường phải đợi cho đến khi miệng của tử cung mở ra ba ngón tay thì mới có thể tiêm thuốc tê.
 
Ban đầu Cố Nam Ngạn vốn nghĩ rằng cơn đau lúc mở từ 0 đến 3 ngón tay, anh có thể chịu đựng một chút là được, cho đến khi anh trải qua, anh mới nhận ra mình nghĩ quá dễ dàng.
 
Cố Nam Ngạn cố gắng giảm đau bằng cách thở đều đặn, nhưng mồ hôi trên trán vẫn túa ra như mưa.
 
Cố Nam Ngạn nhịn xuống xung động muốn hét lên.
 
Bởi vì nó thực sự rất đau...
 
Cố Nam Ngạn không khỏi nghĩ đến nếu như là Cao Phi nũng nịu, thì hiện tại cô đang phải trải qua loại đau đớn này.
 
Bỏ đi, vẫn là để anh tự mình gánh chịu.
 
Vì là lần đầu sinh, Cố Nam Ngạn đau đến mức gần như ý thức mơ hồ. Cuối cùng cũng mở được ba ngón tay, bác sĩ gây mê tiêm thuốc tê vào để sinh không đau.
 
Sau đó mới đến giai đoạn sinh.
 
Trước khi đến đây, Cố Nam Ngạn đã đọc rất nhiều sách, xem rất nhiều phim tài liệu, nhưng trải nghiệm thực tế thì không có sách hay tài liệu nào dạy được.
 
Anh không còn cách nào khác, đứa nhỏ đang nằm trong bụng anh, đâm lao thì phải theo lao, anh chỉ biết nghe theo sự hướng dẫn của bác sĩ và y tá, hít vào, thở ra, dùng sức.
 
Vốn tưởng rằng tiêm thuốc tê thì sẽ khá hơn một chút, nhưng thực tế quá trình sinh vẫn rất khó khăn, mỗi một giây dường như đều phải chịu đựng sự giày vò.
 
Cho đến khi kết thúc quá trình đau đớn này, anh rốt cuộc cũng cảm nhận được bụng mình trống rỗng.
 
Có thứ gì đó thoát ra khỏi cơ thể anh.
 
Cố Nam Ngạn nghe thấy tiếng em bé khóc nỉ non.
 
Y tá bế đứa nhỏ lên trước mắt anh, chúc mừng anh, là một cô công chúa nhỏ.
 
Cố Nam Ngạn kiệt sức đến mức chỉ khẽ liếc mắt, nghiêng đầu rồi ngủ thiếp đi.
 
Khi tỉnh dậy lần nữa, anh phát hiện mình đang ngồi ngoài phòng sinh.
 
Lòng bàn tay đều là mồ hôi.
 
Cố Nam Ngạn nhìn vào lòng bàn tay trước mắt, nhận ra anh đã trở lại.
 
Anh và Cao Phi cuối cùng cũng đã hoán đổi lại.
 
Lúc này, cửa phòng sinh mở ra.
 
Sản phụ được đẩy ra ngoài.
 
Y tá: "Người nhà của Cao Phi."
 
Cố Nam Ngạn phản ứng kịp, bước nhanh về phía trước, đứng bên cạnh giường, nắm lấy tay Cao Phi.
 
Cao Phi mệt mỏi mở đôi mắt nhìn Cố Nam Ngạn.
 
Từ tình trạng cơ thể yếu ớt hiện tại, cô có thể cảm nhận được anh đã đau đớn và mệt mỏi như thế nào trong quá trình sinh.
 
Mũi Cao Phi chua xót, thì thầm nói với Cố Nam Ngạn:
 
"Chồng, cảm ơn anh."

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận