Nghiện.
Nghe được câu hỏi này, Bạch Linh cảm thấy giật mình.
Đêm qua đột nhiên sốt nhẹ, hắn không phải không nghi ngờ điều này.
Trước khi bác sĩ Lâm kê đơn thuốc, cũng đã nhiều lần dặn dò hắn không được tiếp xúc quá giới hạn với alpha.
Tuy nhiên, mức độ【quá giới hạn】này có tiêu chuẩn rõ ràng trong y học, trong đó đề cập đến khoảng cách giữa thân thể nhỏ hơn 20cm, tiếp xúc da thịt và mồ hôi trực tiếp trong hơn 150 phút, chẳng hạn như ôm, hôn môi và các loại hình thức của hành vi sinh sản.
Hắn quả thật gặp qua alpha Cade, đối mặt từ xa, căn bản không tính là tiếp xúc.
Vì vậy, sau khi Bạch Linh cẩn thận đọc kỹ phần chống chỉ định dùng thuốc, liền hoàn toàn loại trừ tác dụng phụ của thuốc, quy tất cả nguyên nhân là do cảm giác khó chịu khi bước vào giai đoạn phân hoá lần hai.
Bạch Linh lạnh lùng nói: "Cậu nghĩ nhiều quá, tôi không thể nào nghiện một alpha."
Không chỉ về mặt sinh lý, tâm lý cũng không.
Sava cười nhạo, không chút lưu tình nói: "Tôi đã gặp rất nhiều omega như cậu, thứ cứng nhất trên người chính là cái miệng.
Nếu cậu không tin tôi, tôi cũng không khuyên nữa.
Chờ cho đến khi cậu bị phản ứng giới đoạn* tra tấn đến mức bất tỉnh, tự nhiên sẽ biết lợi hại."
(*Phản ứng giới đoạn (abstinence reaction) là hội chứng tâm lý đặc biệt xảy ra sau khi ngưng sử dụng thuốc hoặc giảm liều hoặc sử dụng thuốc đối kháng để chiếm thụ thể.)
Nói xong Sava lập tức rời đi, để lại Bạch Linh bồn chồn không yên.
Sava không cố ý dọa Bạch Linh.
Bản thân Sava mười bốn tuổi đã phân hoá xong, xem như rất sớm, ngôi trường theo học sau này cũng dạy riêng A và O, quen với việc chứng kiến đủ loại phiền não nguy cơ tứ phía của thời kỳ trưởng thành, huống chi...
Đôi mắt của Sava đột nhiên tối sầm lại, lông tai cụp xuống một cách nguy hiểm.
Bản thân Sava cũng bị alpha gài bẫy thành nghiện.
Lúc đó Sava học trung học, đối phương tham lam quyền thế của gia tộc cậu ta, cố ý để cho Sava ăn tính tố A trước khi tiếp cận cậu ta.
Sau khi nghiện, không ăn không uống, khi thì như cái xác không hồn, khi thì lại phát điên cào tường, dù tâm lý ghê tởm đến đâu, cơ thể cũng sẽ không khống chế được muốn lao ra.
Khi mê sảng, thậm chí còn nói những câu thái quá như "Muốn cùng đối phương kết hôn".
May mắn là năng lực của tên cặn bã đó chỉ là cấp A, mà Sava là O cấp cao với tất cả các giá trị đều vượt quá S, pheromone của đối phương không thể điều khiển được cậu ta.
Cuối cùng cậu ta bị người nhà nhốt vào phòng, phát điên suốt một tuần, sau khi điều dưỡng ra ngoài, lúc này mới từ bỏ cơn nghiện khủng khiếp này.
Nếu không, chứng nghiện nghiêm trọng chỉ có một giải pháp——
Bị alpha đánh dấu.
Trong phòng ngủ.
Khi nhá nhem tối, ánh sao dần mờ đi và nhiệt độ đột ngột giảm xuống âm 20 độ.
Bên cạnh cửa sổ có một vòng tuyết, độ dày không ngừng tăng lên, tuyết trắng dày đặc bao phủ, sự phồn hoa của thủ đô tinh trở thành tịch mịch.
Bạch Linh bưng ly nước đã lạnh ngắt, đứng ở phía trước cửa sổ nhìn xa xa.
Máy liên lạc rung lên, Bạch Linh cúi đầu nhìn, thấy bác sĩ Lâm đang online, trả lời hắn.
[Bác sĩ Lâm]: Cậu đã tiếp xúc với alpha? Đối phương là cấp bậc gì?
[Bạch Linh]: Cấp bậc thực tế không rõ, nhưng chắc chắn không thể cao hơn tôi.
[Bác sĩ Lâm]: Nếu cấp bậc không cao, hơn nữa khoảng cách xa thì không cần lo lắng, phạm vi ảnh hưởng pheromone của alpha bình thường sẽ không lớn.
Giai đoạn phân hoá đầu tiên là phát triển khoang sinh sản, giai đoạn thứ hai là phát triển trong và ngoài của tuyến thể, khoang sinh sản của cậu từ đầu đã bị thương, hiện tại đột nhiên tiến vào giai đoạn thứ hai, thân thể tiêu hao quá nhiều.
Tuần này nhất định phải chú ý bổ sung dinh dưỡng, nếu có điều kiện thì nên ăn nhiều thịt, trứng, sữa.
Ngón tay gõ phím của Bạch Linh dừng lại một chút, ở dòng "thịt, trứng, sữa", trong lòng ngứa ngáy, không hiểu sao lại nghĩ đến thịt bò lớn của...!lão thái hậu.
Hắn bình tĩnh lại, để đề phòng hỏi:
[Bạch Linh]: Nếu thực sự nghiện thì có biện pháp giải quyết nào không?
[Bác sĩ Lâm]: Không.
Một câu trả lời lời ít mà ý nhiều.
Trong lòng Bạch Linh run lên, lông mi mảnh mai rũ xuống.
[Bác sĩ Lâm]: Được rồi, nếu ý chí của cậu đủ mạnh, trong môi trường omega thuần khiết có thể tự mình giới đoạn, ngắn thì hai ba ngày, dài là một tuần, chỉ cần dùng gấp ba lần tính tố A mỗi ngày là có thể kháng cự.
Nhưng tôi khuyên cậu không nên tự tiện sử dụng phương pháp này, đặc biệt nếu không có người giám hộ trông nom.
[Bác sĩ Lâm]: Hơn nữa, 【Gõ lên bảng đen】 Ăn quá nhiều tính tố A nhân tạo sẽ hại thận, đừng trông cậy hết vào nó.
Suy cho cùng, nó chỉ là một loại thuốc phổ rộng, giá 50 tệ một lọ, nếu gặp phải pheromone alpha cấp S hoặc cấp SS sang quý thì rất có thể sẽ dẫn đến mù quáng.
[Bạch Linh]: Hiểu rồi, nếu có chuyện gì thì ăn thêm một chút.
[Bác sĩ Lâm]: ...Đọc kỹ lại cho tôi!
Bạch Linh phớt lờ bác sĩ phát điên, kết thúc bằng một câu "cảm ơn" trước khi ném máy liên lạc xuống.
Hắn nhìn những ánh đèn ở khu dân cư xa xa mơ hồ lay động, như thể sẽ tắt bất cứ lúc nào.
Lúc này, bên tai vang lên tiếng thở dài run run của North:
"Trời...!lạnh quá! Dù lớp học có lạnh đi nữa, tại sao ngay cả hệ thống sưởi trong phòng này cũng không nóng, sắp biến thành hải sản...!đông lạnh rồi."
"Đem áo lông ra mặc vào thì được rồi." Đây là giọng nói của thiếu gia Sava.
North cười xấu hổ, khó có thể nói mình và Bạch Linh đều là từ ngục giam đổi vận đi ra, đồ đạc cá nhân được phép mang theo rất ít.
Không như Sava trực tiếp vào cung, gia đình đã chuẩn bị sẵn một thùng quần áo giày vớ.
Đúng vậy, theo lý thuyết gia thế của Sava tốt như vậy, sao lại bị ép vào một căn phòng nhỏ với họ?
North tò mò hỏi: "Sava, nhà bạn có công lao, sao bạn không ở phòng đơn?"
Sava sắc mặt tối sầm: "Vì tránh đi tên beta tôi chán ghét."
Beta? North nhớ đến câu nói truyền miệng trong cộng đồng hải sản nhỏ khi cậu mới đến đây, tra O gợn sóng to, phôi B xanh dài thẳng, vì thế North thản nhiên nói đùa:
"Sẽ không phải là một beta xanh dài thẳng chứ."
Sava: "............"
Sava mắng một tiếng, một tay nắm lấy mép giường, dùng cánh tay làm điểm tựa, nhảy lên rồi xoay người ngủ.
North lén lè lưỡi, thấy đối phương không muốn nói tiếp, quay người muốn nói chuyện với Bạch Linh.
Nhìn sang, lại thấy bạn cùng phòng như hoa mặc quần đùi thể thao đứng trước cửa sổ, để lộ đôi chân thẳng tắp trắng mịn, trên mặt vô cảm, giống như người máy bị hỏng cảm biến nhiệt độ.
North: "....!Điểu điểu, chịu lạnh tốt thật."
Bạch Linh xoa mồ hôi lạnh trong lòng bàn tay, bình tĩnh nói: "Tàm tạm, tôi quen rồi, hơn nữa đợi lát nữa còn phải nạp điện."
North biết Bạch Linh phải nạp điện cho chân giả, liền tắt hết đèn, tặng tất cả nguồn điện có hạn cho hắn dùng.
Nhưng có lẽ do ảnh hưởng của gió tuyết, điện áp hôm nay vô cùng bất ổn, đèn trên bàn nhấp nháy, cục sạc cũng kêu bíp bíp nhắc nhở mất điện.
Bạch Linh ngồi nửa tiếng mà chỉ sạc được 5% pin.
Tim hắn đập mạnh, toàn bộ xương cốt và cơ thể bắt đầu đau nhức, thấy pin không tăng lên, càng cảm thấy lo lắng bực dọc, vì thế đơn giản cởi bỏ dây buộc ở đùi, tháo chiếc chân giả ra.
Nhưng khi lấy nó ra, hắn lại phát hiện một dấu vết lạ——
Mặt sau mắt cá chân của chân giả dường như có hai vết lõm trái phải.
Đưa vào ánh sáng, các vết lõm có những vòng tròn tinh tế dày đặc, giống như những gợn sóng trên mặt biển.
Bạch Linh cau mày, tự hỏi khi nào bị...!Hắn nhớ lại, trong đầu bỗng hiện lên hình ảnh nhân ngư đè xuống người hắn, dùng một tay tóm lấy mắt cá chân hắn.
Khuôn mặt hắn nóng bừng, chiếc chân giả rơi xuống khỏi những ngón tay vốn đã run rẩy.
Đó là hai dấu vân tay.
Ngón cái và ngón trỏ, giống như hai con dấu chạm nổi, được khắc thật sâu vào cơ thể rỉ sét và vô dụng của hắn.
"Đệch..."
Thứ lẳng lơ này, một miếng sắt cũng có thể nặn ra cái tổ!
Bạch Linh thấp giọng mắng, vội vàng nhặt chân giả lên, đặt dưới gầm bàn nạp điện, sau đó lại lấy khăn tắm, như muốn chạy trốn, nhảy cà nhắc vào phòng tắm.
Hắn không phát hiện, đằng sau lưng, khe hở nhỏ ở giường trên, một chiếc máy ảnh đang thò ra, nhắm ngay đùi trong không nhìn thấy được mặt trời của hắn, phóng to tiêu cự.
"Tách ——"
Sava đã chụp được bức ảnh bí mật thành công, lập tức quay mặt vào tường, nheo mắt bắt đầu nghiên cứu.
Trên đùi viết cái gì?...!Xuất nhập (ra vào)?
Xuất nhập cái gì, vào sinh ra tử? Vui lòng mặc áo phông khi ra vào?
Hai chữ đó vừa vặn kẹt ở phần đùi bị gãy, xuống chút nữa, chỉ có khoảng không trống rỗng.
Sava đắm mình trong phóng đãng ở trường quân đội nhiều năm, cũng nhiều lần theo cấp trên ra tiền tuyến để hỗ trợ, vừa nhìn thấy dáng người chỉnh tề đẹp đẽ của Bạch Linh, liền biết người này tuyệt đối đã từng tham gia quân đội, hơn nữa thời gian không ngắn, nên đương nhiên sinh ra nghi ngờ đối với ý đồ của Bạch Linh.
—— nghi ngờ tên này được gã beta phái tới theo dõi mình!
Đừng hỏi, đó chỉ là trực giác tổ truyền của Cú đại bàng.
Sava ỷ vào uy danh của cựu chủ tịch hội đồng sinh viên của năm trường quân sự đế quốc, sai khiến một đám đàn em đi thu thập thông tin, nhưng đi một vòng lớn, mọi người đều trở về tay không.
【Tên nhóm: Chúa Tể Bóng Tối – Quân Đoàn Đầu Miêu Miêu Bay Trên Trời】
[Cú Tuyết – Bà đây không phải Hedwig]: Lão đại, manh mối ngài đưa quá mơ hồ, chim lông trắng nhiều như vậy, năm học viện quân sự lớn tìm đại cũng có thể quơ được cả trăm con, tôi biết mò kim đáy bể cho ngài ở đâu?
Sava không kiên nhẫn trả lời:
[Đưa cho ngươi một cái búa]: Không phải tao đã nói với tụi mày là muốn tìm chim ưng sao? Học tình báo quân sự như thế nào vậy, thi lại!
[Hù xám lớn – mặt to giọng nhỏ]: (Yếu ớt hơn ngón tay) Nhưng...!về cơ bản thì tất cả thành viên của gia tộc chim ưng đã gia nhập Quân đoàn 1, cũng có một số ở Không quân, nhưng không nghe nói người nào bị gãy chân xuất ngũ cả.
[Cú Tuyết – Bà đây không phải Hedwig]: Đang thi hành nghĩa vụ quân sự Không quân? Chà, lão đại ở cùng phòng với hắn hả, hắn có hình xăm hay gì không?
[Đưa cho ngươi một cái búa]: Tao không để ý, vừa rồi hắn mặc quần đùi tập luyện, để nhìn lại xem.
Một lát đã trở lại.
[Đưa cho ngươi một cái búa]: Đúng vậy, làm sao mày đoán được? Nhanh giao nộp cho tao.
[Cú Tuyết – Bà đây không phải Hedwig]: Ừm, vậy thì tôi biết đó là ai rồi.
Đây là bí mật quân sự, bố tôi đã kể cho tôi nghe khi ông say rượu.
Uy danh hiển hách của Quân đoàn cơ giáp không gian sâu thẳm hẳn là mọi người đã biết, năm học viện quân sự lớn cộng lại chỉ có thể chiêu mộ được ba đội quân mũi nhọn, trụ cột chiến lực đế quốc.
[Hù xám lớn – mặt to giọng nhỏ]: Đó không phải là đội quân mà lão đại qua năm cửa ải, chém sáu tướng, vượt qua 38.000 người để được nhận vào, nhưng khi kiểm tra thể chất lại lâm trận bỏ chạy sao?
[Đưa cho ngươi một cái búa]: Cái gì mà lâm trận bỏ chạy chứ! Hãy chú ý đến ngôn từ, tao gọi là kẻ thức thời là trang tuấn kiệt.
Chỗ đó giống y như địa ngục, ba ngày bị đói sáu bữa, người PUA* luôn viện lý do để phát triển tiềm năng của mình, tao lười hầu hạ đám thiếu tướng đó.
(*PUA là tên viết tắt của Pick-up Artist, ban đầu có nghĩa là "nghệ sĩ bắt chuyện", vốn là để giúp các chàng trai một phần nào đó cải thiện kỹ năng giao tiếp của mình.
Hiện tại, PUA chủ yếu đề cập đến việc một bên trong mối quan hệ thực hiện việc kiểm soát cảm xúc đối với bên kia thông qua việc đàn áp bằng lời nói, phủ nhận hành vi và đàn áp tinh thần.)
[Hù xám lớn – mặt to giọng nhỏ]: (Miêu Miêu gật đầu) Đúng vậy, lão đại của chúng ta đã mở mang rồi, không cần phải làm lại nữa.
[Đưa cho ngươi một cái búa]: Lời này kỳ quái thế?
[Cú Tuyết – Bà đây không phải Hedwig]: Khụ, tôi đây nói tiếp.
Hình xăm kia của hắn là truyền thống của Quân đoàn Không gian sâu thẳm, rất nhiều cựu chiến binh để làm quen với thời gian dài tác chiến, dùng thuốc giảm đau và ức chế, vân vân, đều trực tiếp lấy kim tiêm vào, treo ống truyền tĩnh mạch lên vòng chân chiến thuật.
Theo thời gian, mặt trong đùi sẽ xuất hiện vết sẹo.
Rất nhiều người chỉ đơn giản là xăm hình, thứ nhất là để che vết sẹo, thứ hai, nếu họ chết ở tiền tuyến, đồng đội của họ còn có thể thông qua điều này để nhận dạng thi thể, đưa họ về nhà.
[Đưa cho ngươi một cái búa]: Mẹ kiếp! Khá dữ dội?
Tin nhắn của Sava vừa được gửi đi, chợt nghe trong phòng tắm vang lên một trận đùng đùng, cùng với tiếng kêu đau rất nhỏ.
[Đưa cho ngươi một cái búa]: Ha ha, cũng không dữ dội như vậy, tiểu bạch hoa mềm mại đáng yêu, rơi xuống đất.
Nhắn xong, Sava tựa lên giường nhảy xuống, ngăn cản North đang muốn đứng dậy, đắc chí ngẩng đầu lên: "Thân thể nhỏ bé của cậu không giúp được hắn đâu, để tôi đi xem."
Sava chắc chắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội này để chế nhạo đối thủ.
North ngơ ngác gật đầu, nhìn Sava thái độ kiêu ngạo, ngẩng đầu sải bước mở cửa phòng tắm.
"Click", công tắc đóng lại, xung quanh rơi vào một mảnh tối đen.
Sava giật mình dựng thẳng lông tai, trong lòng cũng không sợ, bởi vì cú đại bàng có năng khiếu nhìn trong đêm.
Sava phóng to thị giác sắc nét gấp 100 lần so với người bình thường, đột nhiên có tiếng gió thổi mạnh, hướng về phía cậu ta mạnh mẽ đánh xuống.
Sava nhìn rõ đó là một bàn tay như dao, nhưng lần đầu cảm nhận được ở khoảng cách gần như vậy cái gì gọi là nhìn thấy nhưng trốn không thoát, trận gió sắc bén, sau gáy lạnh lẽo——
"Bạn nhỏ, lần sau chụp lén nhớ tắt âm thanh nhé, tôi bị gãy chân chứ không phải người điếc."
Đối phương thừa dịp cậu ta ngơ ngác, trong chớp mắt dễ dàng đè mặt cậu ta xuống đất, đầu gối duy nhất rất có kinh nghiệm ép vào khớp cột sống của Sava, nếu dám cử động, sẽ bị người này nghiền nát xương cốt.
Ra tay nhanh, chuẩn, hung hãn, tàn nhẫn, căn bản không phải một sinh viên học viện quân sự ra chiến trường vài lần có thể so sánh.
Mặt của Sava bị hắn ấn xuống đất, ma xát đất, phẫn nộ hét lên: "Chim thối, dùng thủ đoạn lừa tôi tiến vào! Dụ địch xâm nhập, thắng không vẻ vang!"
Con chim ưng peregrine kia không chút để ý, khi nói chuyện để lộ ra sự lão luyện và phóng túng không phù hợp tuổi:
"Tôi tắt đèn rồi, như vậy cũng đủ cho cậu lợi thế sân nhà rồi phải không? Gà mái nhỏ trong đêm?"
Sắc mặt Sava xanh mét, chết cũng không thừa nhận mình bất cẩn, bị con chim cụt chân hạ gục.
Bạch Linh một tay ấn vai Sava, tay kia giật lấy máy liên lạc.
Sava ánh mắt đảo quanh, trong bóng tối nhìn thấy hắn bật màn hình lên, ánh sáng lạnh lẽo chiếu sáng khóe miệng không có động tĩnh của Bạch Linh, dần dần có chút u ám.
Bạch Linh gằn giọng đọc từng chữ: "Tiểu bạch hoa mềm mại đáng yêu...!rơi xuống đất?"
Sava linh cảm việc lớn không ổn..