Hiếm khi Mạc Tuệ nói nhiều như vậy, trong lòng cô khẽ thở dài, một lần nữa nhìn về phía An An: “Bây giờ con có thể nhận thẻ nhiệm vụ không?"An An nghiêng đầu nghe cô nói một tràng dài.Cuối cùng, bé con nhẹ giọng nói: "Con không biết chữ.”Mạc Tuệ: …….[Ha ha ha ha, giống như gà nói chuyện với vịt vậy đó.
Nói với trẻ con thì nên dỗ dành chứ sao lại nói chuyện như vậy.
Xem ra ảnh hậu thật sự không biết nên ở chung với bạn nhỏ như thế nào.][Tuy nhiên, mục đích của chương trình này là dạy cha mẹ cách nuôi dạy con cái.
Gần đây, mọi người luôn nghe nói rằng cha mẹ cũng là lần đầu tiên làm cha mẹ, nhưng mỗi khi người lớn làm sai điều gì đó, họ sẽ sử dụng câu nói này như một lời biện minh.
Bây giờ trước tiên thì cứ tham gia chương trình với tư cách là cha mẹ thực tập, sau đó họ có thể làm tốt hơn khi có con của chính mình.
】[Sẽ thật tuyệt nếu phụ huynh có thể tham gia kỳ thi làm ba mẹ trước, giống như là con cái tham gia kỳ thi thử vậy, phải không? 】[Nhưng điều này có được xem là coi vị khách mời nhỏ này như chuột bạch không? Tôi nghe nói cuộc sống của đứa trẻ này khá đáng thương ...]Chỉ trong một thời gian ngắn cũng đã có cư dân mạng đem thân phận của An An tung lên.Biết được đây là đứa nhỏ được đón đi từ cô nhi viện, từ nhỏ đã không cha không mẹ làm cho người xem phát sóng trực tiếp đau lòng vô cùng.Đứa trẻ này thật dễ thương, tại sao cha mẹ bé có thể tàn nhẫn như vậy?Bỗng nhiên khán giả lại hy vọng Mạc Tuệ có thể hạ cái tôi của một ảnh hậu xuống, mặc kệ có thể dạy dỗ bé được hay không thì ít nhất trong khoảng thời gian ghi hình ngắn ngủi mười lăm ngày này có thể cho bé cảm nhận được một chút hơi ấm của gia đình.……Mạc Tuệ nhìn An An một hồi lâu, xác định rằng bé con không phải cố ý gây khó dễ cho mình liền bại trận.“Vậy dì đọc cho con nghe.” Cô vẫy tay ra hiệu cho An An lại gần mình.Người bạn nhỏ lần này rất nghe lời, bước chân ngắn "lạch bạch lạch bạch" đi về phía Mạc Tuệ, lúc ngồi xuống thì nhẹ nhàng rướn người về phía trước, nhìn chằm chằm vào chữ viết trên thẻ nhiệm vụ.Dưới góc độ của Mạc Tuệ thì vừa vặn có thể nhìn thấy đứa nhỏ đang lại gần.Đôi mi dài của cô bé run lên, sau đó ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt non nớt đầy vẻ khó hiểu.“Sao dì không đọc ạ?”"Nhiệm vụ ngày đầu tiên…" Mạc Tuệ giữ khoảng cách với bé, ngồi thẳng tắp đọc, "Nhiệm vụ một: Hai mẹ con cùng xem một quyển sách; Nhiệm vụ hai: cùng nhau làm cơm tối."Giọng nói của Mạc Tuệ nhẹ nhàng mềm mại, giống như giọng kể chuyện trong chương trình "Mẹ Cam kể chuyện” phát trên radio trước giờ ngủ trưa của cô nhi viện, nghe rất dễ chịu.An An nghiêm túc lắng nghe, bàn tay nhỏ bé không nhịn được chống lên má làm cho má phồng lên nhìn rất mũm mĩm.…….