Sau Khi Bị Đám Pháo Hôi Nghe Thấy Tiếng Lòng Mỹ Nhân Ngốc Nghếch Nằm Thắng


Trên đường về nhà, Hứa Hướng Đông cứ nhớ lại đoạn thời gian vừa rồi ở bên Tôn thanh niên trí thức.

Nghĩ đến việc Tôn thanh niên trí thức muốn viết thư hỏi ba mẹ về chuyện tình cảm của hai người, khóe miệng anh ấy càng nở nụ cười tươi hơn.

Không thể không nhớ lại chuyện nghe thấy tiếng lòng của Hứa Cẩm Ninh lúc ở nhà.

Hứa Hướng Đông không hiểu tại sao mình lại nghe được, điều này khiến anh ấy thấy tò mò, thậm chí anh còn tự hỏi liệu mình có bị ảo giác không.

Nhưng điều khiến anh ấy bận tâm hơn là những lời chửi rủa của Hứa Cẩm Ninh với Tôn thanh niên trí thức.

"Con nhé Hứa Cẩm Ninh chết tiệt kia, sao có thể nói xấu Tôn thanh niên trí thức như vậy.

Tôn thanh niên trí thức rõ ràng không thích Phó thanh niên trí thức mà thích mình, nếu không thì sao cô ấy lại đồng ý viết thư hỏi ba mẹ về chuyện của bọn họ chứ”.

"Còn bảo Tôn thanh niên trí thức sẽ đưa đùi gà cho Phó thanh niên trí thức, sao có thể chứ!"

Vừa lẩm bẩm xong thì bước chân anh ấy lại dừng lại, do dự nói: "Chắc là Tôn thanh niên trí thức sẽ không đưa đùi gà cho Phó thanh niên trí thức đâu đúng không”.


Không thể nào!

Đùi gà ngon như vậy, nếu không phải vì thích Tôn thanh niên trí thức, muốn hẹn hò với cô ấy thì Hứa Hướng Đông cũng chẳng đời nào đưa đùi gà cho cô ấy.

Tôn thanh niên trí thức đâu có thích Phó thanh niên trí thức, sao có thể đưa đùi gà cho anh ta được.

"Đúng vậy, không thể nào!"

Dù miệng thì kiên định, nhưng bước chân Hứa Hướng Đông vẫn chậm lại.

Sau khi do dự một lúc, cuối cùng anh ấy quyết định quay lại chỗ của thanh niên trí thức.

"Phải về kiểm tra mới được”.

"Chắc chắn Tôn thanh niên trí thức sẽ không đưa đùi gà cho Phó thanh niên trí thức đâu”.

"Nếu như mình quay lại kiểm tra không thấy gì bất thường, thì liền có thể trả lại trong sạch cho cô ấy”.


Anh ấy cũng sẽ có cớ để quay lại dạy dỗ Hứa Cẩm Ninh một trận vì đã ăn nói linh tinh.

Càng nghĩ, Hứa Hướng Đông càng cảm thấy mình cần quay lại để trả lại sự trong sạch cho Tôn thanh niên trí thức.

Thế là anh ấy quay lại chỗ của thanh niên trí thức.

Lần này, anh ấy không gọi Tôn Mỹ Văn như trước mà chọn cách lén lút đi vào trong, dù sao cổng cũng không khóa.

Bước vào trong, anh ấy nhanh chóng nghe thấy giọng của Tôn Mỹ Văn.

Hứa Hướng Đông lập tức đi nhanh hơn về phía tiếng nói.

Chẳng mấy chốc, anh ấy đã nghe rõ giọng nói của Tôn Mỹ Văn.

"Phó thanh niên trí thức, anh cứ nhận lấy chén canh gà và đùi gà này đi, đây là do em cố tình mua từ tiệm cơm quốc doanh về đấy, ngon lắm”.

"Tôn thanh niên trí thức, không cần đâu, cô giữ lại mà ăn”.

"Em ăn rồi, Phó thanh niên trí thức, anh xem, đã bao lâu rồi anh không ăn thịt.

Đùi gà và canh gà này thật sự rất ngon, anh cứ nhận đi.

Nếu anh ngại thì cứ cho em mượn một quyển sách mà anh hay đọc là được”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận