Sau Khi Bị Đám Pháo Hôi Nghe Thấy Tiếng Lòng Mỹ Nhân Ngốc Nghếch Nằm Thắng



Cô chỉ có thể ôm chặt lấy eo cha, sợ rằng nếu lỏng tay ra thì sẽ bị rơi xuống.


Nhưng điều Hứa Cẩm Ninh lo lắng có vẻ dư thừa, mặc dù đường xấu nhưng Hứa Ái Quốc vẫn rất chú ý đến cô, cố gắng chọn những đoạn đường phẳng để đi.


Vì vậy, hơn nửa giờ sau khi đến huyện, tình trạng của Hứa Cẩm Ninh vẫn còn tốt.


Hứa Cẩm Ninh cũng được mở rộng tầm mắt về thị trấn này, hoàn toàn khác với những tòa nhà cao tầng hiện đại và lối sống xa hoa ở thành phố.


Mọi người đều mặc quần áo màu tối như đen, xám hoặc xanh lam, kiểu dáng đơn giản, chủ yếu là quần áo dài, rất ít người mặc váy.


Các cô gái thường để tóc đơn giản, phần lớn là thắt hai bím tóc thả trước ngực, trên đầu có thể chỉ đeo một chiếc nơ đỏ, hoặc có ai đeo kẹp tóc thì đã là rất đáng chú ý.


Nhà cửa ở đây chủ yếu là nhà trệt, dù có nhà lầu thì cũng không vượt quá ba tầng.


Hứa Cẩm Ninh ngồi sau xe đạp, thấy được cảnh nhộn nhịp của Cung Tiêu Xã, thấy được Tiệm Cơm Quốc Doanh, thấy được xưởng thực phẩm!

Mỗi một nơi đều mang một nét đặc trưng riêng của thời đại này.


Cuối cùng, Hứa Cẩm Ninh được Hứa Ái Quốc đưa đến bệnh viện.



So với bệnh viện mà Hứa Cẩm Ninh từng thấy ở thế kỷ 21 thì nơi này hoàn toàn khác.


Ở thế kỷ 21, bệnh viện thường là những tòa nhà cao tầng san sát nhau, mỗi khu vực đều được chia nhỏ.


Nhưng bệnh viện này chỉ có một tòa nhà ba tầng, xung quanh là những ngôi nhà trệt, tất cả tạo thành bệnh viện của cả huyện.


Khi Hứa Cẩm Ninh đi qua, cô nhìn thấy những ngôi nhà trệt được cải tạo thành văn phòng hoặc phòng bệnh.


Có bác sĩ đang khám bệnh bên trong, cũng có bệnh nhân đang nằm điều trị.

Hứa Cẩm Ninh được Hứa Ái Quốc đưa vào trong tòa nhà và được một bác sĩ lớn tuổi khám bệnh cho.


Thời đại này không có thiết bị y tế hiện đại nên việc khám bệnh chủ yếu dựa vào kinh nghiệm và đôi mắt của bác sĩ.


Bác sĩ lớn tuổi quan sát sắc mặt của Hứa Cẩm Ninh, bắt mạch cho cô, rồi dùng ống nghe kiểm tra nhịp tim, đo huyết áp! Sau đó, ông hỏi Hứa Cẩm Ninh một vài câu hỏi cơ bản.


Cuối cùng, sau một loạt kiểm tra, ông ấy nhìn Hứa Ái Quốc đang có vẻ lo lắng và nói: "Cơ thể của con bé rất yếu.

.


”.


Sức khỏe của Hứa Cẩm Ninh rất kém, phải làm việc khổ nhọc trong thời gian dài, thậm chí cơ thể đã bị tổn hại nghiêm trọng, thiếu dinh dưỡng trầm trọng, tinh thần lại không thoải mái!

"Bệnh nặng thì không có, nhưng cơ thể hao tổn cũng không phải chuyện nhỏ.

Nếu không bồi bổ cơ thể mà tiếp tục hao tổn thì nó sẽ ảnh hưởng đến tuổi thọ.

Còn nữa.

.

”.


Bác sĩ quay sang Hứa Cẩm Ninh, nói: "Cháu phải vui vẻ lên, tuổi còn trẻ không nên buồn phiền, đừng suy nghĩ quá nhiều”.


Sau đó, ông ấy nhìn về phía Hứa Ái Quốc với ánh mắt có phần trách móc, gương mặt nghiêm nghị: "Các anh làm cha mẹ, không thể bỏ mặc con cái như thế”.


"Vâng, vâng, bác sĩ, chúng tôi sẽ chú ý”.

Hứa Ái Quốc biết rằng sức khỏe của Hứa Cẩm Ninh không tốt, nhưng không ngờ nó lại nghiêm trọng đến mức ảnh hưởng đến tuổi thọ.


Thế mà vợ chồng nhà họ Lâm còn dám nói rằng đã chăm sóc Ninh Ninh cẩn thận, nhưng đây là kết quả của sự chăm sóc đó sao?

Hứa Ái Quốc cảm thấy phẫn nộ.


Sự phẫn nộ này dành cho vợ chồng nhà họ Lâm, nhưng cũng là tự trách bản thân.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận