Sau Khi Bị Đám Pháo Hôi Nghe Thấy Tiếng Lòng Mỹ Nhân Ngốc Nghếch Nằm Thắng



"Anh yên tâm đi, Hứa đại ca, khi có kết quả thì em sẽ báo ngay cho anh”.

Trương Trường Chinh không do dự mà đồng ý ngay.

Đây là lần đầu tiên Hứa Ái Quốc nhờ ông ấy giúp đỡ trong những năm qua, ông ấy rất vui lòng hỗ trợ.

Tuy nhiên, Trương Trường Chinh cũng không ngờ rằng Hứa Ái Quốc lại gặp phải chuyện như việc ôm nhầm con.

Nhưng cẩn thận suy nghĩ lại thì cũng thấy bình thường.

"À đúng rồi, lúc nãy anh có nhắc đến con gái mình tên là Ninh Ninh, vậy anh gọi Ninh Ninh vào đây để em gặp mặt.

Như vậy sau này nếu con bé tới huyện thành gặp phải chuyện gì thì cũng có thể tới tìm em”.

Hứa Ái Quốc cảm thấy lời của Trương Trường Chinh có lý.

Vì thế ông liền gọi Hứa Cẩm Ninh đang đứng chờ bên ngoài vào để gặp bạn thân của mình.

"Ninh Ninh à, đây là chú Trương Trường Chinh, bạn tốt của cha”.


"Ninh Ninh, chú là chú Trường Chinh của cháu.

Sau này nếu cháu lên huyện thì có thể đến thăm chú.

Nếu có chuyện gì thì cứ tới tìm chú.

Cháu cứ coi chú như em trai của cha cháu, có gì cần giúp đỡ cũng đừng ngại ngùng”.

"Chào chú Trường Chinh" Hứa Cẩm Ninh ngoan ngoãn chào, nhưng trong lòng cô lại không bình tĩnh.

[Trương Trường Chinh, thì ra chú ấy chính là Trương Trường Chinh!]

Bỗng nhiên, Trương Trường Chinh nghe thấy một giọng nói cảm thán.

Ông ấy nhận ra đây chính là tiếng nói của cô bé trước mắt.

Điều kỳ lạ là khi ông ấy nghe thấy câu nói đó thì hình như Ninh Ninh không hề mở miệng.

Kỳ lạ, có lẽ là do ông ấy nghe nhầm chăng?

Nhưng ngay sau đó, giọng nói của Ninh Ninh lại vang lên lần nữa trong tâm trí của Trương Trường Chinh, khiến ông ấy càng thêm bối rối và sửng sốt.


[Trương Trường Chinh, mình nhớ ra rồi]

[Cha thực sự có một người bạn tốt như vậy.

Dù ban đầu chỉ là vì ân cứu mạng, nhưng tình cảm giữa bọn họ rất sâu đậm]

Lần này, Trương Trường Chinh chắc chắn rằng Hứa Cẩm Ninh không hề mở miệng, nhưng ông ấy vẫn nghe thấy giọng nói của cô một cách rõ ràng.

Nói là giọng nói cũng không đúng lắm, chính xác hơn là giống như tiếng lòng, là những suy nghĩ của cô bé.

Nhưng...

Trương Trường Chinh quay lại nhìn Hứa Ái Quốc và những người khác trong phòng, dường như không ai nghe thấy gì.

Chỉ có mình ông ấy nghe được thôi sao?

Hơn nữa...

Dường như Hứa Cẩm Ninh cũng không biết rằng ông ấy có thể nghe thấy tiếng lòng của mình.

Rốt cuộc chuyện này là sao?

Trương Trường Chinh gần như ngay lập tức nghĩ đến những hiện tượng tâm linh kỳ quái, nhưng trong thời buổi này, những chuyện như vậy bị coi là mê tín dị đoan, không thể nói ra, cũng không thể tin.

Trong lòng còn có một âm thanh nói với ông ấy rằng việc nghe được tiếng lòng của Hứa Cẩm Ninh có thể là cơ hội để thay đổi số phận của ông ấy.

Hơn nữa giọng nói đó cũng nói rằng chuyện này chỉ có thể để cho một mình ông ấy biết chứ không thể nói cho bất kỳ ai.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận