Sau Khi Bị Đám Pháo Hôi Nghe Thấy Tiếng Lòng Mỹ Nhân Ngốc Nghếch Nằm Thắng



Hứa Cẩm Ninh hơi sững sờ, nhớ lại cuộc sống 15 năm trước của nguyên chủ, rồi lắc đầu: “Chưa từng”.


“Con chưa từng ăn một loại trái cây nào cả”.


Hứa Cẩm Ninh nói thật, nguyên chủ thực sự chưa bao giờ được ăn trái cây.


Nguyên chủ sống ở đội sản xuất Hồng Tinh, ngay cả một bữa cơm no cũng chưa từng được ăn, huống chi là trái cây xa xỉ.


Hứa Ái Quốc nghe con gái nói vậy thì hốc mắt lập tức cay xè.


Ông ấy đoán rằng con gái đã sống trong hoàn cảnh khó khăn, nhưng không ngờ lại đến mức này!

Hứa Ái Quốc nghĩ, có lẽ 15 năm qua cuộc sống của Ninh Ninh còn gian nan hơn những gì bọn họ tưởng.


Hứa Ái Quốc muốn hỏi thêm, nhưng lại cảm thấy mình không có mặt mũi để hỏi.


Suy cho cùng vẫn lỗi của những người làm cha mẹ như họ.


Nếu lúc trước bọn họ cẩn thận hơn, không để xảy ra việc nhầm lẫn con thì Ninh Ninh đã có thể ở bên cạnh bọn họ, lớn lên khỏe mạnh và hạnh phúc, được nuôi dưỡng như Hứa Phương Phương, được cưng chiều từ nhỏ.



Nhưng chuyện nhầm lẫn đã xảy ra.


Kết quả là con gái ruột của bọn họ phải chịu khổ, còn bọn họ lại yêu thương con gái của người khác.


Nghĩ vậy, Hứa Ái Quốc chợt cảm thấy tình cảm ông dành cho đứa con gái nuôi Hứa Phương Phương này đột nhiên phai nhạt đi rất nhiều.


“Hứa Ái Quốc, anh đang đi đâu thế?”

Hứa Ái Quốc đang mải suy nghĩ thì bỗng nghe thấy giọng nói quen thuộc vang lên.


Một chiếc xe đạp 28 Đại Giang từ phía sau chạy lên, người cưỡi đi song song với ông.


Hứa Ái Quốc quay đầu nhìn: “Kiến Đảng, là cậu à.

Không phải cậu đang nghỉ sao? Tôi đang dẫn con gái đi dạo ở huyện”.


“Đây là cô con gái mà anh mới nhận lại à?” Rõ ràng Tào Kiến Đảng biết chuyện Hứa Ái Quốc nhận lại con gái bị ôm nhầm, chuyện này cũng chỉ mới xảy ra gần đây.


“Đúng vậy, Ninh Ninh, đây là chú Kiến Đảng của con”.



Tuy đều gọi là chú, nhưng rõ ràng không giống với khi gọi Trương Trường Chinh.


Với Trương Trường Chinh thì có sự thân thiết rõ ràng hơn nhiều, còn với người trước mặt này thì có chút gì đó xa cách hơn.


Dù vậy thì có vẻ hai người họ vẫn có mối quan hệ tốt.


Sau một hồi chuyện trò, cả hai liền chia tay nhau.


Sau đó, Hứa Ái Quốc bắt đầu kể cho Hứa Cẩm Ninh về Tào Kiến Đảng.


Ông kể rằng hai người họ cùng làm việc ở nhà máy dệt, cùng trong một phân xưởng và đều vào nhà máy cùng một thời gian.


Cả hai đều làm rất tốt ở phân xưởng, nhiều năm qua nếu không phải là ông nhận danh hiệu công nhân ưu tú của xưởng thì cũng là Tào Kiến Đảng nhận.


Dù cạnh tranh quyết liệt trong công việc, nhưng họ vẫn giữ mối quan hệ tốt.


Tính ra thì họ đã vào nhà máy dệt được 8 năm, mối quan hệ của họ cũng kéo dài 8 năm.


Tuy nhiên, gần đây hai người lại cùng cạnh tranh vị trí trưởng phân xưởng.


“Trưởng phân xưởng trước đã được điều đi, vị trí này vẫn đang bỏ trống, cấp trên đang tính chọn giữa ba và chú Kiến Đảng của con làm trưởng phân xưởng”.


“Chọn ai thì chưa biết, chỉ nói là dựa vào biểu hiện tiếp theo của hai người bọn ba”.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận