Sau Khi Bị Đám Pháo Hôi Nghe Thấy Tiếng Lòng Mỹ Nhân Ngốc Nghếch Nằm Thắng



Hứa Ái Quốc vẫn tiếp tục kể chuyện, nhưng Hứa Cẩm Ninh ngồi phía sau càng nghe càng thấy không đúng, liền nhớ đến một tình tiết trong cuốn sách.


[Thảo nào cái tên Tào Kiến Đảng này lại quen thế, hóa ra là tên đó!]

Hứa Ái Quốc đang nói chuyện thì bỗng nhiên dừng lại.


Ông quay đầu lại, định hỏi Hứa Cẩm Ninh, vừa nãy con nói gì, chẳng lẽ con biết Tào Kiến Đảng?

Nhưng ngay giây tiếp theo, khi nhìn thấy Hứa Cẩm Ninh không hề mở miệng, nhưng vừa rồi ông lại nghe thấy giọng nói của con gái một cách rõ ràng khiến ông kinh ngạc đến tột cùng!

[Cha ơi, cha còn nói là cạnh tranh công bằng với Tào Kiến Đảng, lấy đâu ra cạnh tranh công bằng chứ, về sau người này chính là người hại cha thảm nhất đấy]

[Cha có biết không, hiện tại xưởng của cha đang sản xuất một lô sợi tổng hợp cao cấp, chuẩn bị chuyển đến Thượng Hải, số lượng rất lớn và rất quan trọng]

Mắt Hứa Ái Quốc mở to.


Sao Ninh Ninh lại biết trong xưởng đang sản xuất sợi tổng hợp?


Hơn nữa, lô hàng này thực sự sắp được chuyển đến Thượng Hải, vô cùng quan trọng, xưởng cũng rất coi trọng.


Hứa Ái Quốc vừa định mở miệng hỏi Hứa Cẩm Ninh xem sao con gái lại biết được?

Nhưng vừa mở miệng thì lại không nói nên lời, như thể đột nhiên bị mất tiếng, khiến ông ấy kinh hãi tột độ.


Vì quá kinh hãi nên Hứa Ái Quốc suýt nữa ngã khỏi xe đạp, còn thiếu chút nữa đụng vào người khác.


Hứa Cẩm Ninh hoảng sợ, vội vàng ôm chặt eo cha.


“Ninh Ninh, con không sao chứ? Lúc nãy cha hơi lơ đãng nên mới suýt ngã”.

Hứa Ái Quốc vội vàng nói, nhận ra mình có thể nói chuyện trở lại.


Ông thử nói vài câu khác, phát hiện rằng khi muốn nhắc đến những lời Ninh Ninh vừa nói, ông liền cảm thấy như bị câm, không thể thốt lên lời.


Nhưng nếu nói chuyện khác thì lại bình thường.


Việc này khiến Hứa Ái Quốc hoang mang.

Dù ông biết những chuyện như thế này thường bị coi là mê tín phong kiến, nhưng sự việc vừa rồi làm ông không khỏi thấy nghi ngờ.


Ông vẫn không thể hiểu tại sao Ninh Ninh lại biết chuyện trong xưởng của mình, chuyện mà ngay cả vợ ông cũng không biết.


Hôm nay Ninh Ninh mới vừa tới đội sản xuất Thanh Hà, làm sao có thể biết được những chuyện này?

Chẳng lẽ con gái ông có khả năng tiên tri? Hay con bé thực sự là một "tiên nữ"?

Những suy nghĩ này càng khiến Hứa Ái Quốc không ngừng nghĩ về lời Ninh Ninh nói.


[Cha à, cha có biết lô sợi tổng hợp này sẽ được giao cho cha phụ trách không? Cấp trên đã nói chỉ cần cha làm tốt việc này thì vị trí trưởng phân xưởng sẽ thuộc về cha.

Họ vốn đã rất tin tưởng và định giao cho cha làm trưởng phân xưởng rồi]

Hứa Ái Quốc cảm thấy điều này hoàn toàn đúng, ông cũng nghe phong phanh về việc này.


[Nhưng mà cha ơi, tên Tào Kiến Đảng kia không muốn cha lên làm trưởng phân xưởng nên chú ta đã lén phóng hỏa đốt lô sợi này vào buổi tối, sau đó giả vờ là người cứu hỏa]

[Vì chuyện này mà cha bị nói là thất trách, còn Tào Kiến Đảng lại trở thành anh hùng cứu hỏa]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận