Hứa Mễ Nhạc đang hào hứng vẫy tay với Kiều Dương trong lớp học, khi ánh mắt cô ấy rơi vào trên người Tùng Thù Đình đang nói cười đằng sau, cô gái nhỏ không khỏi ngứa mắt, bĩu môi."Nhân vật nổi tiếng nhân duyên tốt ghê.
Tan học là có thể ngồi ở lớp khác một cách công khai như vậy, cũng không ai dám nói cô ta, đám nam sinh kia còn trò chuyện vui vẻ với cô ta nữa chứ, cay!"Hứa Mễ Nhạc bĩu môi quay đầu lại, kéo cánh tay của Thù Đồng, hiên ngang sải bước về phía trước.Thù Đồng biết trong lòng Hứa Mễ Nhạc có một số thành kiến với Tùng Thù Đình cũng như không thích cô ta.Nói về nguyên nhân, là do mấy tháng trước, một ngôi sao nhỏ mà Hứa Mễ Nhạc hâm mộ bị lộ scandal, mà đối tượng còn lại trong scandal đó lại trùng hợp là Tùng Thù Đình, một người có chút tiếng tăm trong giới giải trí.Thù Đồng không biết gì về làng giải trí và fandom nên không biết công ty đứng sau Tùng Thù Đình có cố tình tung tin để thu hút làn sóng tương tác cho cô ta hay không, nhưng kết quả là ngôi sao nhỏ kia phá vỡ hợp đồng vì mối quan hệ yêu đương riêng tư, cô nàng không chỉ phải gánh chịu số tiền bồi thường thiệt hại khổng lồ mà còn khiến nhiều người hâm mộ yêu mến phải đau lòng, sự nghiệp vốn đang trên đà phát triển của cô ấy như tuột dốc không phanh.Cũng may Hứa Mễ Nhạc khá tỉnh táo, cô ấy không hạ thấp sự hâm mộ với thần tượng, chỉ là sau khi phân tích manh mối một cách nghiêm túc và chi tiết, cô ấy đã đưa ra kết luận chắc chắn rằng Tùng Thù Đình đang lợi dụng bên kia để thổi phồng và đánh bóng tên tuổi, bởi vì kết quả rõ ràng nhất là sau vụ bê bối, tài khoản của Tùng Thù Đình trên mạng xã hội đã tăng vọt lên hơn 100.000 người theo dõi chỉ sau một đêm.Mọi người xung quanh khẽ tặc lưỡi, tiếc nuối thở dài: "Ôi, thật là, mình hy vọng Trì Tư Việt có thể giữ vững, đừng lung lay trước sự tấn công truy đuổi mạnh mẽ của Tùng Thù Đình, đừng giống như mấy tên nam sinh mê gái khác, dễ dàng cúi đầu dưới chân váy của cô ta."Thù Đồng nghe thấy lời này thì sửng sốt, trong lòng dâng lên sự nghi vấn, giọng điệu có vẻ gấp gáp hơn bình thường rất nhiều: "Tiểu Mễ, sao cậu biết Tùng Thù Đình đang đuổi theo Trì Tư Việt?""Hả? Kiều Dương nói với mình đó.
Hơn nữa, trưa hôm nay cậu không thấy sao? Hai người bọn họ thân thiết như vậy, đoán chừng là cùng nhau ăn cơm xong mới từ căn tin đi ra."Thù Đồng quay đầu lại nhìn liếc mắt một cái, lúc này Trì Tư Việt không có trong lớp, mà Tùng Thù Đình thì đang ngồi cạnh bàn của cậu ấy, cô ta thậm chí còn ngồi trên ghế và cười vui vẻ với những người khác một cách thích thú, lúc dựa lưng vào tường, bắp chân mảnh khảnh có thể dễ dàng chạm vào dây đeo đang rũ xuống của chiếc cặp sách đặt trên bàn.Đó là dây đeo vai cặp của Trì Tư Việt.Hứa Mễ Nhạc suy nghĩ rất nhanh, luyên thuyên một hồi rồi lại quay về bước tiến mới giữa mình và Kiều Dương, thậm chí trong kỳ nghỉ lễ Quốc khánh còn mời Thù Đồng đi chơi với cô ấy và bọn bạn học của Kiều Dương.Thù Đồng hờ hững trả lời, có chút lơ đễnh.Học kỳ 2 của lớp 11, nội dung bắt buộc của nhiều môn học đã kết thúc, để các em học sinh dần bước vào trạng thái căng thẳng chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học, tất cả các lớp 11 trường trung học phổ thông, tiết tự học buổi tối sau giờ học được bổ sung vào thứ hai, thứ tư và thứ sáu.Việc quản lý tiết tự học buổi tối rất lỏng lẻo và tùy tiện, nội dung học tập cụ thể do học sinh tự quyết định, tốp năm tốp ba học sinh chụm vào góc bàn vây lấy đại diện của một bộ môn nào đó và bận rộn với các câu hỏi, số khác chọn cách hoàn thành bài tập trong ngày một mình, lặng lẽ ngồi một chỗ, im lặng không nói gì.Mặc dù Thù Đồng không làm lớp trưởng, nhưng cô đã đứng đầu lớp môn tiếng Anh trong kỳ thi hàng tháng gần đây nhất, điều này khiến cô thành công lọt vào hàng ngũ những học sinh đang đuổi theo câu hỏi.Cách một đám người, Hứa Mễ Nhạc lắc lắc khoai tây chiên trong tay với Thù Đồng, miệng chép chép.Thù Đồng mỉm cười, ra hiệu cho Hứa Mễ Nhạc rằng một lúc nữa sẽ tìm cô ấy.Các bạn học vẫn kiên nhẫn chờ đợi ở một bên, đợi Thư Đồng thò tay vào ngăn bàn đầy sách bài tập và sách giáo khoa, tìm cuốn sách tham khảo mấy ngày trước cô mang đến trường."Đợi chút, mình nhớ là mình có mang theo cuốn sách tham khảo đó khi đi học, đợi mình tìm nó."Thù Đồng đang bối rối giải thích với những người bên cạnh thì cô cảm thấy điện thoại trong túi rung lên, sau đó, ngón tay cô chạm vào góc của một chiếc hộp xuyên qua lớp vải của cặp sách.Cái hộp này sờ vào cũng không lớn, hình vuông bằng phẳng, nhịp tim Thù Đồng đột nhiên nhanh hơn một chút, trong tiềm thức của cô mơ hồ có một loại suy đoán.Có phải là.
.
.
.
.
trưa nay.
.
.
.
.
.
cái hộp mà Trì Tư Việt cầm trên tay?Nhưng khi cô cuối cùng cũng đã giải thích xong đề bài cho những học sinh đang gặp rắc rối xung quanh mình, và muốn nhân cơ hội lặng lẽ kéo chiếc hộp ra một chút định cúi xuống nhìn trộm, ai dè Hứa Mễ Nhạc lại vô tình canh chuẩn thời cơ, bất ngờ ôm đống đồ ăn vặt trên bàn, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, vài bước đi tới thả chúng trước mặt cô.Cứ ríu rít như vậy, khi tiết tự học buổi tối kết thúc, Thù Đồng không có cơ hội lặng lẽ mở cặp sách ra xem, ngay cả chế độ rung của tin nhắn mới trong điện thoại cô cũng quên mất.Hôm nay mẫu hậu Lãnh Minh Khiết về sớm chưa từng có, Thù Đồng vừa bước vào nhà đã ngửi thấy mùi thơm hiếm có của thức ăn, cùng lúc đó là tiếng lò vi sóng kêu ù ù.Có lẽ mẹ cô đã mang một ít đồ ăn từ bữa tối về đây, vì dù sao ...!Cô vẫn rất rõ ràng về tay nghề nấu nướng của mẹ mình.Mẹ cô ở trong bếp còn đang nói chuyện điện thoại với khách, thấy cô về chỉ thò đầu ra chỉ vào bàn ăn, ra hiệu cho cô qua ăn cơm trước.Lạc Đồng gật đầu, nhưng sự tò mò về chiếc hộp trong cặp sách trong lòng cô đã không thể kiềm chế được nữa.Cô vội vàng đi vào phòng ngủ, cúi người ở cửa cẩn thận nghe ngóng một hồi, sau đó cẩn thận khóa cửa lại, mở cặp sách ra.Bên trong chiếc hộp màu hồng là một bộ đồ lót nữ màu trắng tinh, nhưng kiểu dáng của bộ đồ lót này rất khác với những kiểu dáng mà cô thường thấy.Mặc dù cũng có ren và nơ tô điểm nhưng phần vải có thể che cơ thể trên bộ nội y này ít thật đáng thương.Thù Đồng đỏ mặt dùng đầu ngón tay móc chiếc quần lót ren trắng tinh lên nhìn, cô phát hiện có một chuỗi ngọc trai căng bóng và ẩm ướt treo sát nơi kín đáo của mình.Ong ong ong.Điện thoại trong túi đột nhiên vang lên, Thù Đồng sợ tới mức vội vàng nhét đồ trong tay vào tủ.Bấm vào màn hình.Một cuộc gọi thoại từ Trì Tư Việt đã được hiển thị trên điện thoại."Alo…" , Thù Đồng đứng xa cửa, sợ rằng tiếng nói của mình sẽ bị người mẹ bên ngoài nghe thấy.Im lặng một lúc, dường như có tiếng thuốc lá đang cháy.“Cậu có nhà không?” Giọng nói hơi trầm của Trì Tư Việt truyền vào tai cô như tiếng điện lưu."Ừm.
.
.
.
.
.
", Thù Đồng nhỏ giọng đáp lại, ngón tay vô ý thức cọ cọ mép bàn."Mở hộp quà ra chưa?" Cậu lười biếng hỏi."Thấy rồi.
.
.
.
.
.
.
." Thanh âm nhỏ đến mức không thể nhỏ hơn.Nếu Trì Tư Việt ở bên cạnh cô bây giờ, không cần nghe câu trả lời của cô, chỉ cần nhìn vào cái đầu rũ xuống và đôi tai đỏ rực của cô là có thể biết được cô đã xem qua thứ kia hay chưa.“Tôi xem một chút.” Bên kia thanh âm có chút khàn khàn.“Bây giờ?” Thù Đồng kinh ngạc ngẩng đầu, chợt phát hiện giọng nói của mình hình như có chút lớn, vội vàng lấy tay che kín miệng..