Lời này vừa thốt ra, rõ ràng liền cảm nhận được tất cả mọi người đều thở phào một hơi, Tào ma ma chạy đến phía trước rót một ly trà đem đến, sau đó đưa cho Lâm Dao: “Phu nhân, của người đây.
” Tiếp theo lại không yên tâm hỏi: “Có cần gọi lang trung tới bắt mạch cho người không? Nếu người không yên tâm về người khác thì nô tỳ đi gọi Thái lang trung qua.
”“Không sao, chỉ khát nước thôi!”Lâm Dao uống xong một ngụm nước, sau đó liếc mọi người một cái, hay lắm, tất cả mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào nàng, cứ như đột nhiên biến thành một con búp bê dễ vỡ vậy, thật đúng là dở khóc dở cười nói: “Được rồi, ta buồn ngủ rồi.
”Tào ma ma có hơi không yên tâm, dặn dò một hồi lâu mới lưu luyến không rời mà đi ra ngoài.
Lý Hiện thì từ đầu đến cuối vẫn luôn nhịn cười, đợi sau khi ra khỏi cửa thì không nhịn được nữa mà cười phá lên, Tào ma ma trừng hắn một cái, lúc này hắn mới bớt bớt lại, nói: “Thật sự là chưa từng thấy Tam gia bọn ta thất thổ thế này bao giờ.
”Vừa nghĩ đến cái người lúc tối còn đang dạy dỗ những đại thần nội các ngày thường luôn diễu võ dương oai, ai ngờ đột nhiên lại trở thành dáng vẻ luống ca luống cuống chỉ vì một ly nước, hắn cảm thấy vô cùng cảm khái.
Tào ma ma còn đang thấy hơi buồn bực, cảm thấy Triệu Hằng quá không đáng tin, ngay cả rót ly nước mà cũng không biết, lúc này trong mắt bà ấy đã không còn xuất thân tôn quý gì nữa rồi, chỉ chia thành hai loại người, có thể chăm sóc Lâm Dao hoặc là gây thêm phiền phức cho Lâm Dao.
Ai ngờ nghe thấy lời này, chút oán giận còn sót lại trong lòng cũng lập tức tan biến, bà nói: “Tam gia cũng chỉ là căng thẳng thôi, có tấm lòng này là được rồi.
”Vốn dĩ Tào ma ma còn lo Triệu Hằng sẽ không vui, dù sao quan hệ giữa Lâm Dao và hắn, nói dễ nghe là đôi bên yêu nhau, nói khó nghe thì chính là cẩu thả làm bậy! nhưng nhìn dáng vẻ Triệu Hằng, hiển nhiên cũng cực kỳ thích đứa bé, bà cũng coi như có thể thở phào một hơi.
Dù cho sau này thế nào, chỉ cần hai người đồng tâm hiệp lực thì không có chuyện gì là làm không được.
Tuy bà từng đề nghị Lâm Dao tìm một người ở rể, nhưng ai có thể so được với cha ruột chứ? Càng không cần nói Triệu Hằng còn là người của phủ Ninh Quốc công.
Sau khi đám nha hoàn bà vú lui ra rồi, trong phòng lại khôi phục vẻ yên tĩnh, Lâm Dao nói: “Tam gia, nghỉ ngơi sớm đi.
”Lúc này Triệu Hằng mới lên giường, nhưng vẫn nằm ở chỗ cách Lâm Dao nửa cánh tay, gần như sắp rớt xuống đất rồi, Lâm Dao thấy vậy liền nói: “Tam gia, chàng kề lại gần đây một chút đi.
”Triệu Hằng nhích qua một chút xíu, Lâm Dao lại nói: “Kề gần hơn chút nữa.
”Triệu Hằng lại nhích lên trước chút nữa, Lâm Dao vẫn không vừa lòng, nhưng thấy Triệu Hằng căng thẳng như vậy, nàng vừa thấy ấm áp, lại vừa thấy buồn cười, sau đó nói: “Ta hơi lạnh, chàng sưởi ấm cho ta đi.
”Cho dù trong đêm gió lớn, nhưng cũng sắp vào hè rồi, trời không lạnh tẹo nào, vả lại Lâm Dao còn đang đắp một lớp chăn mỏng nữa, nhưng hiển nhiên Triệu Hằng không hề nghĩ tới những điều này, nghe Lâm Dao nói lạnh, hắn đã lập tức kề lại gần: “Ta ủ ấm cho nàng.
”Lâm Dao nhân cơ hội ôm lấy cổ Triệu Hằng, chui vào trong lòng hắn, nói: “Thế này thì ấm rồi.
”Thân mình Triệu Hằng căng cứng, thẳng từ như khúc gỗ, Lâm Dao hôn lên má hắn, vẻ mặt hắn mới mềm xuống, nhẹ nhàng ôm lấy Lâm Dao, dịu dàng nói: “Mau ngủ đi.
”Lâm Dao dựa vào trong lòng Triệu Hằng, chỉ cảm thấy tâm liền tâm, rất nhanh đã lần nữa ngủ say.
Sáng sớm tỉnh lại nhìn một cái, Triệu Hằng vẫn luôn giữ vững tư thế ôm lấy nàng, không hề động đậy, trong lòng Lâm Dao vô cùng ngọt ngào, dùng má cọ lên lồng ngực hắn.
Vương Chính Trạch ra khỏi cung, cả đường đi đều có hơi lơ đễnh thất thần, vừa định xuống xe ngựa liền nghe phía sau truyền đến tiếng của Bạch Bằng Cử: “Vương đại nhân, xin dừng bước.
”Bạch Bằng Cử lau mồ hôi trên mặt, gần đây ông ta yêu thích thịt dê của tiệm lẩu Lâm Ký, cứ cách mấy ngày lại đi ăn một bữa, sau đó phát hiện vòng eo của mình phình ra hơn một chút rồi, mới chạy có mấy bước đã cảm thấy chịu không nổi nữa, trên trán đầy mồ hôi, thầm nghĩ mấy ngày sau vẫn là ăn ít đồ chay điều dưỡng thân thể thôi.
Vương Chính Trạch dừng lại, hỏi: “Bạch đại nhân?”Bạch Bằng Cử liếc đám quan sử đang ra khỏi cung ở sau lưng mình, nói: “Chúng ta lên xe rồinói.
”Xe ngựa của Vương Chính Trạch vừa to vừa thoải mái, trước nay hắn ta vẫn luôn biết cách hưởng thụ, ăn ở đi lại đều cực kỳ kén chọn, chẳng qua đó là trước kia, lúc Lâm Dao còn ở trong Vương phủ, bây giờ hắn ta đã không còn xa xỉ như trước nữa, chỉ cần có thể ăn no ngủ ấm là được rồi.
Xe ngựa này là Lâm Dao trước khi hòa ly đã giúp hắn ta bố trí, trước kia cảm thấy đây là chuyện đương nhiên, bây giờ nghĩ lại mới thấy khắp nơi đều hiện lên tâm ýĐợi lên xe ngựa rồi Bạch Bằng Cử mới hỏi: “Bệ hạ đột nhiên lại xuất cung, cũng đã mấy ngày không về kinh rồi nhỉ? Vương đại nhân có thông tin biết được Bệ hạ đã đi đâu không?”Vương Chính Trạch liếc Bạch Bằng Cử một cái, chỉ thấy ông ta cười khổ nói: “Đang là thời khắc mấu chốt của việc lập người nối ngôi, rốt cuộc Bệ hạ có chuyện gì mà cứ nhất quyết xuất cung vào lúc này?”Vương Chính Trạch nhớ lại vẻ mặt trước khi rời đi của Hoàng đế, trong lòng nhịn không được mà hơi bồn chồn, chỉ là mấy ngày nay hắn ta đã nhét không ít bạc hỏi người trong cung, nhưng chỉ nghe được thông tin chính xác là, trong cung không có người mới, Hoàng đế cũng không sủng hạnh người mới nào, thế này thì kỳ lạ rồi.
Chắc có lẽ chỉ là ảo giác của hắn ta thôi, dù sao theo tình hình hiện tại, nếu Hoàng đế thật sự đã có con thì sẽ không yên tĩnh như vậy, dù sao đây chẳng phải là chuyện vui lớn hay sao?Bạch Bằng Cử và Vương Chính Trạch tán gẫu vài câu, cuối cùng nói đến Chung thị: “Ngươi được đó, Chung thị nhỏ hơn ngươi cả giáp luôn nhỉ? Chồng già vợ trẻ thế này là đẹp nhất đấy.
”Vương Chính Trạch nhớ tới Chung thị, trên mặt thoáng chốc liền lạnh xuống, từ sau khi bị đánh, hắn ta thật sự không dám chọc vào nàng ta nữa, thậm chí ngay cả viện của nàng ta cũng không muốn vào, nhưng lời này cũng không tiện nói với Bạch Bằng Cử, vì dù sao hôm đó ông ta cũng thấy dáng vẻ hắn ta bị đánh.
Vừa nghĩ tới Chung thị, trong lòng Vương Chính Trạch lại buồn bực! Giờ khắc này hắn ta đột nhiên hi vọng có thể quay lại trước khi hòa ly, nếu lúc đó hắn ta không nạp thiếp, thì có khi nào sẽ khác không?.