Edit: Mây
- ---------
Ngày hôm sau khi Giang Tuần tỉnh dậy, lượng fan trên Weibo đã vượt 50 nghìn người, những bộ truyện đã hoàn thành cũng bị đẩy lên bảng vàng tiêu thụ của Đỉnh Điểm, nhiều fan mới thích thú đến điểm danh.
[Tác giả đỉnh chóp viết hay như vậy sao bây giờ mới nổi vậy?]
[Huhuhuhu tôi yêu suy luận hardcore, bảng đề xuất của Đỉnh Điểm toàn đề xuất mấy bộ rác rưởi gì vậy.]
[Thật ra Đại đại có thể qua trang mạng khác viết, bên này phổ biến đều là sảng văn.]
[Thủy Tích đại đại có sách xuất bản không á? Muốn đọc sách giấy!!]
...
Bên kia, biên tập viên nhà xuất bản Giang Tuần đã ký hợp đồng trước đó cũng vui mừng khôn xiết, việc hiệu đính và vẽ bìa cuốn "Mang Chủng" đã hoàn thành, ban đầu còn định hai ngày nữa mới in thì lại nhìn thấy hot search của Giang Biên Thủy Tích đang được đà tăng lên. Ba nghìn bản in đầu tiên hình như chưa đủ! Tăng lên 30 nghìn bản thì sao?
Kệ đi, mở đơn đặt trước xem sao, nhiều người đặt thì in thêm!
Giang Tuần nhanh chóng chia sẻ khi link đặt trước được tung ra. Không đến mười phút, lượt đặt trước sách đã vượt 20 nghìn. Nhà xuất bản nhìn con số còn đang tăng vọt mà áp lực nặng nề.
Có khi nào vượt 100 nghìn không, xưởng in không in nổi nữa rồi. Bọn họ có tài đức gì mà ký được với tác giả báu vật như Giang Tuần vậy?!
Biên tập viên nhà xuất bản: Giang Biên Thủy Tích đại đại, anh còn bán bản quyền những bộ khác không? QVQ
Kiểu cây hái ra tiền này nhất định phải giữ chặt lấy mới được!
Giang Tuần: Có mấy nhà xuất bản hỏi giá rồi, tôi còn đang xem xét đây.
Biên tập: Là những nhà xuất bản nào vậy ạ?
Giang Tuần: Văn hóa XX, Thời gian XX, Nhà xuất bản Văn nghệ XX.
Đều là những nhà xuất bản lớn số một số hai trong nước. Biên tập viên đột nhiên cảm thấy có chút nản lòng, Giang Tuần hiện tại nổi tiếng như vậy chắc chắn không để bọn họ vào trong mắt nữa.
Giang Tuần: Nhưng nếu các cậu muốn ký thì tôi sẽ ưu tiên xem xét.
Biên tập:!! Tốt quá rồi! Chúng tôi không thể đảm bảo bất cứ điều gì khác, nhưng phần lợi chia cho Đại đại chắc chắn sẽ cao nhất! Cảm ơn sự tin tưởng của anh! 23333
...
Có đà từ đợt tuyên truyền hôm trước, cộng thêm màn trình diễn của nhóm nhạc nữ tối qua và nhiều có hot search nên Đại hội Tác giả năm nay của Đỉnh Điểm thành công chưa từng có. Cuộc họp giới thiệu IP ngày hôm sau nhiều đài truyền hình thậm chí còn đến phỏng vấn và đưa tin.
Giang Tuần và Châu Mộ vừa bước vào hội trường đã bị một phóng viên trẻ chặn đường, bắt ép phải nhận cuộc phỏng vấn dài hai mươi phút. Tối hôm đó, buổi phỏng vấn đã xuất hiện trên bản tin hàng ngày của đài truyền hình thành phố Giang.
"Đại hội Tác giả Internet lần thứ 10 ngày hôm trước khai mạc tại thành phố B. Chủ tịch Hiệp hội nhà văn Trung Quốc đã có mặt tại cuộc họp..."
Bên ngoài trời đang mưa phùn, không khí nóng bức mà ẩm ướt, trong phòng không bật đèn, chỉ có ánh sáng lờ mờ phát ra từ TV. Bố Giang ngồi trước bàn, một mình uống rượu với đĩa lạc rang.
Mẹ Giang vừa đi chợ về thì thấy bố Giang lại đang uống rượu, bà tức giận ném giỏ rau xuống đất.
"Ông già, ông có phải chán sống rồi không? Lại uống rượu?"
"Tôi uống bia thôi, độ cồn không cao, bà quản nhiều vậy làm gì." Bố Giang bĩu môi xoay người sang bên kia.
"Ông tưởng tôi muốn quản ông à? Ông uống đi, uống cho chết luôn cũng được, vào bệnh viện tôi cũng lười quan tâm. Dù sao ông cũng không cần con trai, dứt khoát không cần vợ luôn đi!"
Hai tiếng "con trai" rõ ràng đã chạm vào vảy ngược của bố Giang. Ông cau mày, đặt mạnh đôi đũa xuống bàn.
"Đừng có nhắc cái đứa nghịch tử đấy với tôi! Ngôi nhà này có tôi không có nó!"
Giây tiếp theo, TV truyền đến giọng nói ngọt ngào của MC.
"Phóng viên của chúng tôi đã phỏng vấn hai nhà văn mạng nổi tiếng. Một trong số họ là tác giả truyện trinh thám nổi tiếng, Giang Biên Thủy Tích. Thầy Giang, có thể gọi anh như vậy không?"
"Không cần gọi là thầy đâu, tôi không đảm đương nổi. Gọi tôi Giang tiên sinh là được rồi."
"Vâng, Giang tiên sinh, có thể hỏi anh điều gì đã truyền cảm hứng cho anh bắt đầu viết truyện không?"
...
Mẹ Giang ngơ ngác nhìn màn hình TV, gần như cho rằng mình đang bị ảo giác. Dù biết Giang Tuần thỉnh thoảng viết lách trên mạng nhưng bà vẫn luôn cho rằng đó không phải là công việc nghiêm chỉnh gì nên cũng không để tâm lắm. Bà không ngờ Giang Tuần có thể xuất hiện TV với thân phận tác giả nổi tiếng.
"Tôi từ lâu đã có ý muốn sáng tác rồi, là từ hồi cấp ba..."
Màn hình TV chợt tắt ngúm.
Mẹ Giang nhíu mày nhìn về phía điều khiển TV trong tay bố Giang.
"Ông làm gì vậy? Ông không xem thì tôi xem. Con trai không dễ gì mới lên TV một lần."
"Lên TV có tác dụng gì. Tác giả mạng gì gì đấy nghe đã thấy không đáng tin rồi. Nó là tính tình bộp chộp, không làm việc đàng hoàng mới biến thành bộ dạng như bây giờ!"
Mẹ Giang tức đến bật cười, "Con trai tôi thế nào? Ông đừng quên, phí phẫu thuật của ông đều là con trai trả, mỗi tháng lương của nó đều gửi một nửa về nhà. Nó không hút thuốc, không uống rượu, hiếu thảo với cha mẹ, làm việc chăm chỉ. Con trai như thế này ông rọi đèn cũng không tìm thấy!"
"Tôi nuôi nó lớn như vậy, nó đền đáp không phải chuyện đương nhiên à?"
Bố Giang cứng đầu cứng cổ, giọng điệu phản bác có hơi chột dạ nhưng lời nói ra như bát nước đổ đi, không thể rút lại được.
"Bất hiếu lớn nhất của nó chính là không tìm được một cô gái tốt để lập gia đình, những điều còn lại chỉ là vẻ bề ngoài."
"Cái ông già cổ hủ này!" Mẹ Giang cay đắng mắng.
Thật ra bà đã sớm nghĩ thông suốt rồi. Kết hôn đồng giới đã được hợp pháp, con trai bà thích đàn ông thì có làm sao, cũng không phải bất hợp pháp hay phạm tội gì. Hương hỏa nhà họ Giang đứt thì đứt, điều trong số mạng đã không có thì không thể cưỡng ép được.
Thấy mẹ Giang mở cửa bỏ đi, bố Giang vội vã, "Bà còn chưa nấu ăn mà muốn đi đâu vậy? Muốn để tôi chết đói à?"
Mẹ Giang hừ một tiếng, châm chọc nói: "Tự ông không có tay có chân à, tự nấu đi. Ông không cần con trai, tôi cần con trai."
Lời vừa dứt, tiếng đóng cửa nặng nề vang lên.
**
Ba ngày trôi qua trong chớp mắt, đã đến ngày bế mạc Đại hội Tác giả.
Trước khi vào hội trường Giang Tuần đã nghe Châu Mộ nói lễ trao giải hôm nay sẽ có một nhân vật nổi tiếng thần bí xuất hiện, nghe nói người này có địa vị đặc biệt cao liền lập tức khơi dậy trí tò mò của anh. Từ khi vừa ngồi xuống, Giang Tuần đã nhìn chằm chằm phía sân khấu.
Sau tiệc tối là lễ trao giải, lẽ nào ngôi sao thần bí ấy là một trong những khách mời đến trao giải?
"Có lẽ là tiểu thịt tươi nổi tiếng nào đó."
Châu Mộ nhai bánh hoa quế trong miệng, không hứng thú nhìn về phía sân khấu, "Còn không bằng mời thêm nhóm nhạc nữ nữa, nhóm nữ hôm qua của GTY nhảy đẹp phết. Tiểu thịt tươi chẳng có gì thú vị."
Giang Tuần kinh ngạc nhìn cậu, "Tôi còn tưởng... cậu thích ngôi sao nam hơn."
"Thôi, sao nam của cái giới này có mấy ai giữ mình trong sạch đâu, trai thẳng giả gay để bán hủ nhiều quá rồi, em thấy mà phiền." Châu Mộ nhấp một ngụm trà, không biết nghĩ đến gì mà nheo nheo mắt, "Nhưng mà nghe nói tiếng tăm của ảnh đế Diệp... không tồi. Chưa thấy anh ta có tin đồn gì, giống như người vô tính vậy."
Giang Tuần:...
Anh xấu hổ ho nhẹ một tiếng, nhìn về phía người dẫn chương trình từ trên khán đài bước ra, nhanh chóng đổi chủ đề.
"Sắp trao giải rồi, không biết năm nay những tác giả nào sẽ nhận giải đây?"
Lúc này, trong phòng trang điểm sau hậu trường.
"Cái gì, Âu Dương của chúng tôi không phải áp trục? Mấy người có lộn không vậy?"
Người đại diện của Âu Dương chống nạnh, vẻ mặt khó chịu mà trừng mắt với phó đạo diễn. Âu Dương nhà họ đang nổi tiếng, chịu đến cái Đại hội Tác giả này là nể mặt Đỉnh Điểm lắm rồi, ai mà ngờ được không phải áp trục?!
Lẽ nào còn có người nào địa vị cao hơn Âu Dương?
Phó đạo diễn cầm bộ đàm trong tay cũng ngại ngùng nói, "Rất xin lỗi, chúng tôi cũng mới nhận được thông báo sáng nay. Là như vậy, còn một vị khách mời nữa sẽ đến. Người này đang trên đường đi, có lẽ sắp——"
Chưa dứt lời, cánh cửa phòng trang điểm đã bị đẩy ra, một người đàn ông khí chất lạnh lùng mặc bộ vest đen có sọc tối màu sải bước vào.
Mọi người trong phòng đều sửng sốt, khí tức của người đàn ông quá mạnh mẽ, chỉ cần hắn liếc mắt một cái cũng có thể khiến người nào đó phải lập tức im lặng.
Người đại diện của Âu Dương thay đổi sắc mặt trong nháy mắt, vội vàng nở nụ cười nịnh nọt nhìn Diệp Đinh: "Hóa ra là thầy Diệp, thất lễ thất lễ."
Diệp Đinh cười lạnh, "Nghe nói anh không đồng ý với việc tôi áp trục?"
Người đại diện với nghệ sĩ nhà mình nhìn nhau, vội vàng vẫy tay cuồng nhiệt.
"Đâu có, đâu có, ngài hiểu lầm rồi. Ngài là ảnh đế, đương nhiên phải là áp trục. Mời ngài..."
Chết mất thôi, Đỉnh Điểm làm thế nào mà mời được vị này vậy, tiểu thịt tươi mới hot được nửa năm nhà họ sao mà xứng được!
...
"Tiếp sau đây, chúng tôi sẽ trao giải Tác giả có tiềm lực nhất, tác giả đoạt giải lần này là..."
Người dẫn chương trình cầm trong tay thẻ lời dẫn, lấp lửng nói, "Nói đến người này, hôm qua tôi nhìn thấy tác giả này trên hot search rồi. Giá trị nhan sắc cao, chân cũng rất dài, mọi người có thể đoán ra được là ai không?"
"Giang Tuần! Giang Tuần!" Châu Mộ dưới sân khấu hét lớn.
Ánh nhìn của cả hội trường đều đặt trên người Giang Tuần, vô số ống kính tập trung vào anh. Anh ngượng ngùng đến nỗi tay chân không biết đặt đâu cho phải.
"Giang Biên Thủy Tích, Giang Tuần tiên sinh nhận được giải Tác giả có tiềm lực nhất! Chúng ta cùng chúc mừng anh!"
Trong tiếng vỗ tay và hoan hô, Giang Tuần hít sâu một hơi. Anh chỉnh lại cổ áo, đứng dậy đi về phía sân khấu.
"Người sẽ trao giải cho Giang Tuần tiên sinh lần này là vị khách mời đặc biệt của chúng ta, Tam kim ảnh đế Diệp Đinh! Chúng ta cùng vỗ tay chào mừng!"
Giây phút nghe thấy hai chữ Diệp Đinh, đầu óc Giang Tuần gần như ngừng hoạt động.
Khán giả vỗ tay không ngớt, anh đứng cạnh người dẫn chương trình, ngơ ngác nhìn Diệp Đinh bước ra từ trong ánh đèn mờ ảo sau hậu trường.
Người đàn ông có dáng người cao gầy, gương mặt trắng như sứ dưới ánh đèn sân khấu đặc biệt chói mắt, cả người hắn toát ra khí chất lạnh lùng xa cách.
Nhìn thấy đôi mắt sâu thẳm ấy quét qua, trái tim Giang Tuần đập thình thịch, vội vàng dời ánh mắt đi.
- ---------
Ố là là, t đã quay trở lại rồi đây. Rất xin lỗi vì đã để mọi người phải chờ lâu ạ ><