Hệ thống [Ta sao mà biết được, bọn họ có chuyện gì gấp chăng?]
Quý Cẩn Du nghĩ ngợi một hồi, rồi nhét nốt miếng bánh ngọt đang ăn dở vào miệng, lấy khăn ra lau tay, nói [Thống Thống, vậy chúng ta cũng đi thôi.
]
Chủ nhân đi hết cả rồi, một mình nàng ngồi trong này ăn điểm tâm có hơi không lễ phép đấy.
Hệ thống [Thế cũng được.
]
Quý Cẩn Du đứng dậy đi tới bên mép sập, ngồi xuống đó, rồi lại phát hiện hai cái chân ngắn cũn cỡn của mình chạm không tới đất thì úp sấp người lại rồi từ từ trượt xuống đất, tự xỏ giày cho mình xong xuôi mới chạy cộp cộp cộp ra bên ngoài.
Thất công chúa và Bát công chúa xanh cả mặt chạy ra ngoài, hầu hết các cung nữ đều đã đuổi theo các nàng ấy.
Trong Minh Châu Cung cũng chỉ dư lại vài cung nữ canh cửa, thấy Cửu công chúa cũng chạy theo sau còn tưởng nàng muốn đuổi theo các chủ tử của mình, cũng không mấy để tâm, dặn dò một câu Cửu công chúa cẩn thận đường đi rồi ai bận việc nấy, cũng không ai đi theo nàng.
Đương nhiên, các cung nữ ngó lơ nàng như thế, chủ yếu là do cả Quý Cẩn Du lẫn Như Tần đều không được sủng ái, mà thường ngày họ cũng chẳng thấy chủ tử nhà mình thương yêu gì muội muội cùng cha khác mẹ này, hôm nay ôm về cung khả năng cao chỉ là đột nhiên có hứng thú với nàng, nếu không cũng không đến mức mới bế công chúa về đây rồi lại ném ở đây mà chạy đi với nhau, đến một câu phân phó cũng không thèm nói.
Quý Cẩn Du chạy đi nhanh như vậy chủ yếu cũng là không muốn các cung nữ đi theo nàng, vừa chạy ra khỏi cửa lớn của Minh Châu Cung, nàng nhanh chóng thả chậm bước chân, lắc lư đi về nhà.
Hệ thống hỏi nàng [Bé cưng Du Du, ngươi có nhớ đường về Diệu Vân Hiên không đấy?
Quý Cẩn Du đáp ngay [Nhớ chứ.
]
Hơn một tháng trước, vì để cứu lấy cốt truyện mà ngày nào có cơ hội ra ngoài thì nàng sẽ chạy thật nhanh, mặc dù chẳng tìm được cái gì hữu ích nhưng mà đường trong Hoàng Cung thì đúng là nhớ như in.