Là muội ấy bị bệnh gì nặng lắm sao? Nhưng không phải bây giờ muội ấy đang rất tốt à? Lúc nãy ở Diệu Vân Hiên cũng không thấy Như Tần có chuyện gì khác thường, còn vui vẻ cười đưa các nàng ra cửa cơ mà.
Còn có, cái người tên Thống Thống này rốt cuộc là ai? Là thần tiên hay là lão Diêm Vương mà lại lợi hại như vậy? Đến ngày nào người ta chết cũng có thể tính được chính xác như thế.
Tiểu Cửu chắc là không bị thứ gì không sạch sẽ bám lên người đâu nhỉ? Nhưng thật sự trông không giống bị quỷ ám lắm mà.
Hai người vô cùng khiếp sợ, lại càng nghi hoặc hơn.
Ngay lập tức, họ lại nghe bé con này thở dài như bà cụ non [Này, ngươi nói xem, ta thật sự không còn cách gì cứu được à?]
Hệ thống: [Không phải ngươi thử hết cách rồi đấy à.
Nhưng mà bé cưng Du Du cũng đừng buồn làm gì, nếu mà mấy bữa nữa ngươi chết rồi, thời gian thí nghiệm của ta cũng đã kết thúc, chờ lúc ta chính thức vào biên chế rồi, ta sẽ xin thử cấp trên xem có thể tiếp tục ký khế ước với ngươi không, nếu mà có thể, ta sẽ xin mang ngươi tới một kịch bản nào đó vui vẻ dễ sống một chút nhé.
]
Thất công chúa và Bát công chúa liếc nhìn nhau, cùng nhìn ra được sự khó hiểu trong đôi mắt của đối phương, đều không hiểu cái người tên Thống Thống này đang nói cái gì.
Quý Cẩn Du nhớ tới mấy ngày trước, nhớ tới những việc mình đã từng thử đều là phí công, cuối cùng đành chấp nhận sự thật.
[Thôi đành vậy, ta phải nắm chắc thời gian cố gắng ăn nhiều thứ ngon hơn, có chết cũng không tiếc.
Ai mà biết có thể có lần sau không, mà cho dù có lần sau thật, lỡ như lại xui xẻo rơi vào kịch bản tệ hơn cả thế này thì chỉ có chết thôi]
Thấy gương mặt nhỏ nhắn của bé con sắp nhăn thành cái bánh bao tới nơi, trông có vẻ nản chí lắm, hệ thống cũng thấy không đành lòng, vội nói lảng sang chuyện khác [Bé cưng Du Du, cốt truyện hôm nay ngươi có muốn nghe không?]
Tinh thần Quý Cẩn Du tỉnh táo lại ngay lập tức [Nghe! Hôm nay có chuyện gì xảy ra thế?]
Hai người đang nói chuyện, đi ngang qua Trích Ngọc Cung rồi.