Người vừa cất tiếng chính là nữ phụ trà xanh lại thảo mai - Mộc Trạch Tê, người luôn ghen tị với nữ chính vì được nam chính đối xử tốt.
Lúc này Mộc Trạch Tê ôm xấp đề thi đứng trước bàn Nghiêm Kỷ, đôi mắt xinh đẹp phủ một tầng sương mù kèm theo vẻ rụt rè, cầu xin nhìn Nghiêm Kỷ.
Ngoại trừ thân phận nữ phụ, bất kể là khuôn mặt hay vóc người của Mộc Trạch Tê đều vô cùng xinh đẹp.
Dáng người của cô có lồi có lõm, mái tóc xoăn dài như hoa để xõa nhưng vẫn gọn gàng, mặc sơ mi và váy trắng dài tới đùi để lộ đôi chân trắng dài thẳng tắp, trông rất gợi cảm, khác với sự thanh thuần, kiên cường như đóa hoa trắng của nữ chính Lâm Thi Vũ.
Khuôn mặt đầy diễm lễ của Mộc Trạch Tê rất có tính công kích, tựa như vẻ đẹp của một đóa hoa đang nở rộ, mỹ lệ, xa hoa đến lay động lòng người, dù xuất hiện ở đâu cũng sẽ cướp đi ánh mắt của tất cả mọi người.
Nhưng tính cách có chút mềm yếu, đáng yêu vừa hay lại trung hòa bớt vẻ diễm lệ kia của Mộc Trạch Tê, đồng thời thêm chút ngọt ngào, thật chẳng khác gì sự hòa quyện giữa thuần khiết và nhục dục, thật sự rất mê người. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
“Nghiêm Kỷ… cậu có thể giảng cho tớ những lỗi sai thường gặp trong bài tập ứng dụng được không?” Mộc Trạch Tê thấy Nghiêm Kỷ không trả lời thì lập tức thay đổi cách hỏi.
Anh ngẩng đầu nhìn Mộc Trạch Tê, nhìn đôi mắt long lanh kia, định mở miệng trả lời.
Chị em tốt của Lâm Thi Vũ, Mã Văn Lệ ngồi bên cạnh đã tức đến sắp nổ tung! Lúc nào cũng vậy, mỗi lần Thi Vũ và Nghiêm Kỷ có cơ hội thân mật với nhau thì Mộc Trạch Tê đều sẽ chạy tới phá đám!
Cô ta đẩy nhẹ Lâm Thi Vũ, lúc này Lâm Thi Vũ mới hoàn hồn, vội vươn tay cầm lấy đề thi của Mộc Trạch Tê: “Đề này tớ không làm sai! Để tớ chỉ cậu.”
Tay Mộc Trạch Tê hơi ngừng lại, cặp mắt quyến rũ đỏ lên: “Bạn học Lâm Thi Vũ, đầu tiên chúc mừng cậu đã tiến bộ vượt bậc, lọt vào top 8 những học sinh xuất sắc nhất, còn giỏi hơn cả tớ.”
Trong lớp ai mà không biết Mộc Trạch Tê luôn chú trọng xếp hạng thành tích, kỳ thi này cô làm bài không tốt nên bị tụt xuống vài hạng. Còn Lâm Thi Vũ vừa chuyển tới giữa năm lớp 11, lúc đầu không theo kịp tiến độ học tập của lớp, sau nhờ sự chỉ dẫn của Nghiêm Kỷ lại tiến bộ thần tốc, cũng vì thế kỳ thi này xếp hạng của cô ấy cao hơn cô một bậc.
Lâm Thi Vũ sửng sốt, cảm thấy rất vui mừng, nhờ sự chỉ dạy của Nghiêm Kỷ mà bản thân đã có tiến bộ trong kỳ thi lần này, nhưng cô ấy quả thật chưa đi xem bảng xếp hạng.
“Tớ không có ý đó! Tớ chỉ muốn chỉ cậu làm bài thôi!”
“Bạn học Nghiêm Kỷ luôn đối xử rất tốt với mọi người, lúc nào cũng tận tâm giảng giải cho các bạn. Tớ cũng rất hâm mộ cái tính nghiêm túc lại cẩn thận của bạn học Lâm Thi Vũ, mỗi một dạng bài cậu đều kiểm tra tới lui bốn năm lần, lúc thi còn được ngồi cạnh bạn học Nghiêm Kỷ nữa, hẳn là yên tâm lắm nhỉ?” Giọng của cô rõ ràng lưu loát, có lên có xuống, khiến người nghe cảm thấy hình như ẩn chứa ý tứ sâu xa gì đó. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
La Nam Nam thầm cảm thán trong lòng, không hổ là nghệ thuật nói chuyện của trà xanh, vừa êm tai lại không thấy xung đột chỗ nào. Ngoài mặt thì nghe như đang khen ngợi Nghiêm Kỷ, nhưng ngấm ngầm chế nhạo nữ chính ngu dốt.
Dù Lâm Thi Vũ có chậm tiêu đến đâu cũng nghe ra được những lời ám chỉ của Mộc Trạch Tê, cô ấy nghiêm túc trả lời: “Giáo viên từng nói, trong chuyện học hành, không cần phải thấy xấu hổ khi học hỏi người khác.”
Đôi mắt quyến rũ của Mộc Trạch Tê khẽ nhếch, bình tĩnh nhìn Lâm Thi Vũ, ừ một tiếng trước: “Nên mình mới tới hỏi bạn học Nghiêm Kỷ, bởi vì cách giảng bài của cậu ấy rất dễ hiểu.”
Ôi trời, lại chọc ngoáy nữa rồi.
Dứt lời, Mộc Trạch Tê lấy một chai nước khoáng chưa mở nắp ra đưa cho Nghiêm Kỷ, mỉm cười nói: “Tớ thấy bạn học Nghiêm Kỷ nói suốt từ nãy đến giờ chưa ngừng nghỉ, mà chúng ta lại vừa ăn cơm xong, hẳn là khát nước lắm đúng không? Đây, uống chút nước đi!”
Lâm Thi Vũ có chút cứng đờ, quay sang nhìn Nghiêm Kỷ, mặt mày đỏ bừng. Vì quá tập trung học nên cô ấy đã quên mất nãy giờ Nghiêm Kỷ vẫn luôn ngồi đây giảng bài cho mình, không có thời gian uống nước cũng không đi vệ sinh. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
La Nam Nam phục, thật sự phục rồi. Không sai một chữ, toàn bộ là nhát dao chí mạng. Quả không hổ danh máy bay chiến đấu chuyên vả mặt nữ chính trong sách, trước “trắng” sau “trà” - Mộc Trạch Tê!
Nghiêm Kỷ mỉm cười an ủi Lâm Thi Vũ, tỏ vẻ mình không sao. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Anh đặt bút xuống, cầm lấy bài của Mộc Trạch Tê, vừa viết vừa nói: “Thật ngại quá, tôi đã đồng ý giúp Thi Vũ giảng đề trước rồi. Để tôi viết lời giải bài này ra cho cậu, với căn bản vững chắc của cậu, chắc chắn sẽ nhanh chóng hiểu được thôi.”