Sau khi bị vả mặt, nữ phụ trèo lên người nam chính

Mộc Trạch Tê cảm thấy bối rối trước mặt bao nhiêu người! Cả Nam Nam và Lâm Thi Vũ đều ở gần đó, Mộc Trạch Tê vỗ lên tay anh ra hiệu cho anh buông ra.
 
Mộc Trạch Tê cũng ngửi thấy mùi khói nhạt trên người Nghiêm Kỷ, chợt nhớ tới bóng dáng cô nhìn thấy ở ngõ lúc trước, không biết đó có phải anh không, hay vừa rồi đúng là anh.
 
Cô càng chống cự thì Nghiêm Kỷ càng siết chặt hơn, anh kéo Mộc Trạch Tê vào sát người mình, hận không thể bóp chết cô.
 
Mộc Trạch Tê quay đầu nhìn Lý Thuần và những người khác, thấy Lý Thuần và Lưu Tâm Ấu đang say sưa trò chuyện về chiếc xe, không để ý đến họ, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
 
Nghiêm Kỷ nhìn theo hướng ánh mắt của cô, chế nhạo nói: "Lúc trước không phải cậu nói giữa hai chân bị đau sao, làm thêm một lần cũng không chịu, còn khóc lóc đòi sống đòi chết nói không muốn. Bây giờ chạy cũng nhanh thật, suýt nữa không thấy bóng dáng đâu, mà cũng không nói với tôi một tiếng."
 
Mộc Trạch Tê che miệng của Nghiêm Kỷ, xấu hổ nhìn xung quanh để chắc chắn rằng không ai nghe thấy. Cô nhìn chằm chằm vào anh, hạ âm lượng xuống: "Tớ đã nói rồi, chuyện này chỉ có chúng ta biết, sao cậu lại nói to như vậy!?"
 
Nghiêm Kỷ cúi đầu thật thấp, ghé vào Mộc Trạch Tê, chỉ vì để nghe rõ những gì cô nói. Lúc này hai người giống như đôi tình nhân thân mật, vành tai và tóc mai chạm vào nhau. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
 
Nghiêm Kỷ không để ý đến những gì cô nói, chỉ nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn xinh xắn của cô, đôi môi khẽ mím chặt giống như thạch hoa quả đông lạnh mềm mịn.
 
Cổ họng của Nghiêm Kỷ trượt lên xuống, như thể có rất nhiều chiêu trò chưa chơi đùa trước đó. Anh lập tức hạ quyết tâm đêm nay không để Mộc Trạch Tê đi.
 
Mộc Trạch Tê nói, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Lý Thuần.
 
“Đẹp trai không?” Nghiêm Kỷ nghiến răng hỏi, nắm cằm Mộc Trạch Tê, chuyển hướng để cô nhìn mình. Mộc Trạch Tê lập tức thu tầm mắt, nhưng ánh mắt vẫn không ngừng nhìn Lý Thuần, trong mắt hiện lên vẻ chờ mong.
 
Nhìn đến mức gân xanh trên trán của Nghiêm Kỷ giật giật. Đừng nói là cô thích Lý Thuần đấy? Trái tim của Nghiêm Kỷ ngay lập tức như muốn nổ tung.
 
Thật không may, đã không còn cơ hội rồi.
 
Nghiêm Kỷ nắm lấy cằm Mộc Trạch Tê, mạnh mẽ nâng đầu cô lên, đôi môi mỏng hôn lên đôi môi ẩm ướt của cô.
 
Anh không vội đưa lưỡi mà hai môi chỉ cọ vào nhau, cắn mạnh. Anh mút lấy đôi môi mềm thơm, trơn ẩm mềm mại, mềm hơn cả thạch của cô.
 
Trong lòng Mộc Trạch Tê hoảng sợ như sóng biển cuộn trào, như vậy sẽ bị phát hiện mất! Cô không ngừng vùng vẫy muốn đẩy Nghiêm Kỷ ra.
 
Nghiêm Kỷ lập tức giữ chặt cô, hôn sâu hơn. Lòng bàn tay to lớn nắm lấy trang sức trên cổ Mộc Trạch Tê, ngón trỏ chống đỡ đẩy hàm trên của cô lên, cô không khỏi cúi đầu né tránh. Chiếc cổ mảnh mai mỏng manh bị nhẹ nhàng nắm lấy, anh không hề ra sức nhưng lại chiếm ưu thế tuyệt đối với khí thế dữ tợn.
 
Chiếc lưỡi đảo loạn bên trong, mỗi một chỗ bên trong miệng cô đều bị xâm chiếm, thậm chí cả hơi thở cũng bị lấy đi.
 
“Ưm...!” Mộc Trạch Tê ngửa đầu lên, buộc phải chịu đựng nụ hôn mãnh liệt. Nước bọt tràn ra từ khóe miệng cô, lại bị chiếc lưỡi dài của Nghiêm Kỷ liếm sạch, hòa quyện với nó một lần nữa.
 
Vào lúc này, Mộc Trạch Tê biết mình càng không nghe lời Nghiêm Kỷ thì sẽ càng bị hôn hung hăng hơn nên chỉ có thể làm theo anh.
 
Mộc Trạch Tê cố gắng đi theo tiết tấu của anh, thỉnh thoảng dùng lưỡi nhỏ móc cái lưỡi lớn của anh, đáp lại anh. Nghiêm Kỷ bị kích thích, hôn điên cuồng hơn, dần dần chiếc lưỡi kia cũng dịu dàng hơn.
 
Cảm giác ngứa ngáy tê dại lan ra giữa môi hai người.
 
Mộc Trạch Tê đợi một lúc trước khi từ từ nhả lưỡi của Nghiêm Kỷ ra. Nghiêm Kỷ phía trên vừa không vui vừa muốn hôn lại, Mộc Trạch Tê lập tức từ chối anh.
 
Cô ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên thở gấp, đôi mắt long lanh, đôi môi đỏ mọng vì vết cắn, lắc cánh tay của Nghiêm Kỷ. "Đừng hôn, được rồi, sẽ bị phát hiện đó!"
 
Bây giờ Nghiêm Kỷ ước gì có thể đâm cô tới phát khóc, nhìn thấy cô rên rỉ khóc lóc. Nghiêm Kỷ rất hưởng thụ chuyện này. Anh nhẫn nhịn, nói với giọng khàn đặc: "Cậu đồng ý rồi à? Vậy lát nữa rời đi."
 
Mộc Trạch Tê giật mình, cái gì? Cái gì mà lát nữa rời đi?
 
Nghiêm Kỷ tiến đến gần Mộc Trạch Tê, không hề xấu hổ mà xoa nắn nơi căng phồng của cô, nói thẳng cho cô biết ý của anh. Chuông báo của Mộc Trạch Tê vang lên ầm ĩ, mặt mũi xấu hổ. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
 
Cô thực sự không có nói đồng ý! Chỉ là một nụ hôn ... Mộc Trạch Tê thầm mắng mình là đồ ngu ngốc!
 
Đối với một chàng trai ở tuổi tinh lực tràn đầy, cô gái chỉ cần mỉm cười với anh ta hay vô tình chạm vào tay, anh ta đã có thể suy nghĩ lung tung đến hai chữ quyến rũ, trong đầu đầy tình dục. Thậm chí có vài người, đã nghĩ đến chuyện sinh mấy đứa con.
 
Chưa kể còn đáp lại nụ hôn, nếu không có ai ở đây, Nghiêm Kỷ có thể ngay lập tức lột hết đồ của Mộc Trạch Tê giữa ban ngày.
 
Mộc Trạch Tê bỗng rùng mình.
 
Vào lúc này, Trần Triết dẫn theo La Nam Nam và Lâm Thi Vũ, cả hai vội vàng chạy tới. Lý Thuần cũng tiễn Lưu Tâm Ấu.
 
Lâm Thi Vũ rất vui khi gặp Lý Thuần, sau đó là quá trình nói đủ lời cảm ơn, không khách khí, trả tiền, từ chối, lại cố gắng nhận lấy.
 
Lúc này, Lâm Thi Vũ nói: "Khi thấy Mộc Trạch Tê viết thư cảm ơn, tôi mới viết. Tôi vừa nhìn thấy bức thư trong túi của Mộc Trạch Tê, chắc cậu ấy cũng muốn cảm ơn anh."
 
Mộc Trạch Tê? La Nam Nam?
 
Mộc Trạch Tê đột nhiên nhớ lại, bản thân đã gặp một tai nạn nhỏ ngoài ý muốn, nhưng một cô gái có mái tóc dài đã giúp cô. Khi đó, Mộc Trạch Tê luôn quý trọng lòng tốt nên đã viết một bức thư cảm ơn dài.
 
Nhưng chính cô đã gửi nó ra ngoài! Cô đã đưa nó cho ai?
 
Lâm Thi Vũ cũng nói rằng Lý Thuần cắt tóc đầu đinh, thảo nào rất khó để tìm thấy anh ta. Trước đó, anh ta thật sự để tóc dài, nói giọng nữ bởi vì lúc ấy anh ta đang chơi trò chơi, phải thay đổi giọng nói của mình.
 
Mộc Trạch Tê lập tức hiểu mình đâm lao thì phải theo lao, theo tình tiết truyện. Cô chìa một lá thư mới đưa bằng cả hai tay: "Cảm ơn sự giúp đỡ lần trước của anh."
 
Lý Thuần mở ra xem, khuôn mặt tuấn tú càng nhìn càng đỏ, xấu hổ gãi gãi đầu nói: "Khụ khụ, em gái Tê, tuy rằng anh đã giúp em. Nhưng không cần viết buồn nôn như vậy." Anh ta lại cười vài tiếng: "Haha, nó giống như một bức thư tình vậy. Được rồi, anh hiểu rồi."
 
Bức thư tình? Mọi người lập tức nhìn Mộc Trạch Tê.
 
Lý Thuần mở bức thư ra còn thấy có mấy trái tim nho nhỏ, đó là mẫu bán buôn đồng nhất của các cửa hàng văn phòng phẩm xung quanh trường. Nhưng lúc này, những trái tim nho nhỏ này mới chói lọi làm sao. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
 
La Nam Nam nghe thấy tình tiết mà hệ thống kiểm tra đã thông qua thì nhỏ tiếng thốt lên. Sau đó lại nhìn thấy cổ của Lý Thuần đỏ ứng, dáng vẻ ngây thơ kêu oa lên!
 
Khuôn mặt của Nghiêm Kỷ đột nhiên trầm xuống, áp suất không khí trên người anh thấp đến đáng sợ. Trần Triết đang đứng bên cạnh anh cũng lùi lại vài bước.
 
Mộc Trạch Tê sờ túi, tiêu rồi! Đó là một bản thảo được viết cho Nghiêm Kỷ! Vẫn chưa viết tên.
 
Vốn dĩ định từ chối nói mình lấy nhầm, nhưng lại quên mất, Mộc Trạch Tê ngượng ngùng cười vài lần: "Haha! Thật ngại quá, tôi đã lấy nhầm rồi, xin lỗi."
 
La Nam Nam mở miệng trêu ghẹo nói: "Wuwu! Đâm lao thì phải theo lao nha!" La Nam Nam đột nhiên nhận ra Lý Thuần này cũng không tệ, lại là một kẻ cô đơn. Đến lúc đó, để anh ta và Mộc Trạch Tê ở bên nhau cũng không tồi! Hào quang của nam phụ cũng tốt.
 
Đôi mắt phượng dài nhỏ của Nghiêm Kỷ khẽ nheo lại, ánh mắt như nhìn thấu lòng người, nhìn chằm chằm vào Mộc Trạch Tê. Anh không làm ầm ĩ mà chỉ lấy lọ thuốc mỡ quen thuộc, mở nắp ra rồi đậy lại liên tục, không nói gì nhưng dường như cái gì cũng nói rõ. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
 
Đó là "Nếu không rũ bỏ, không giải thích rõ ràng thì sẽ làm chết cậu."

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui