Diệp Nhàn Dương ngửa người ra phía sau, khoanh tay lại trước ngực.
Lấy một loại ánh mắt bình tĩnh nhìn đối phương.
Sắc mặt của người phụ nữ khó coi hơn rất nhiều nhưng lại không thể nói ra lời phản bác.
Hôm nay chỉ là bữa tiệc bình thường, ban tổ chức còn chưa chính thức phát sóng nhưng ai cũng không thể xác định người ngồi trên bàn tương lai có thể tham gia tiết mục chung với mình hay không? Cho nên mọi người không lãng phí tinh lực, chỉ gật đầu với nhau xem như chào hỏi.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, người trong phòng càng ngày càng nhiều.
Người phụ nữ bị đè nén một lúc lâu, trước sau cũng không thể nuốt nổi cơn tức này.
Cô ta nhìn về phía Diệp Nhàn Dương, cười lạnh một tiếng rồi nói: “Cô cho rằng cô nhất định có thể tham gia chương trình này sao?”
Diệp Nhàn Dương ngước mắt nhìn đối phương không nói một lời.
“Cô không biết đúng không? Chỉ dựa vào cô thì căn bản không lấy được tài nguyên tốt như vậy, ngoài ra danh tiếng và đánh giá về cô rất có thể ảnh hưởng đến tiết mục.
Cho nên mùa này tổ chương trình mời nhiều hơn một vị khách quý, nếu tập đầu tiên người xem phản ứng kịch liệt thì cô sẽ lập tức bị đá ra! Đến lúc đó chỉ sợ cô không có cơ hội ăn cơm cùng một bàn với tôi.”
Người phụ nữ rõ ràng rất để ý đến phản ứng sau khi nghe xong của Diệp Nhàn Dương, lại cố tình làm bộ không thèm để ý, sờ sờ móng tay giả của mình.
Cô ta vừa nói xong thì ánh mắt của mọi người trên bàn không hẹn đều tụ tập ở trên người Diệp Nhàn Dương, giống như đang chờ đợi một vở kịch hay.
Diệp Nhàn Dương bình tĩnh cầm ly trà lên uống một ngụm, sau đó thong thả ung dung dùng khăn giấy lau khô vệt nước trên khóe miệng.
Người phụ không nhận được câu trả lời, cô ta không cam lòng mà nhìn về phía Diệp Nhàn Dương.
“Thì tính sao?” Diệp Nhàn Dương nhìn thẳng vào ánh mắt của cô ta, trong mắt tràn đầy vẻ khó hiểu rõ ràng.
“Cái này với tôi chỉ là một cơ hội bình thường, không có cái này thì còn sẽ có cái tiếp theo.”
Giọng điệu của Diệp Nhàn Dương nhẹ nhàng, có cơ hội tiếp theo không thì cô không biết nhưng mặc kệ da mặt có dày hay không thì kỹ năng mồm mép tuyệt đối không thể thua.
Nguyên thân đắc tội nhiều người như vậy, Diệp Nhàn Dương cũng không sợ đắc tội thêm vài người nữa.
“Cô có nghĩ tới không? Tổ chương trình mời nhiều thêm một người như vậy.
Nếu tập đầu tiên người xem không bài xích tôi thì người bị thay đi phải là ai đây?”
Ánh mắt của Diệp Nhàn Dương nhìn lướt qua từ trên người mọi người, khác với vẻ nóng nảy người phụ nữ kia lộ ra bên ngoài.
Sau khi bọn họ nghe thấy Diệp Nhàn Dương nói thì không có bất kỳ phản ứng gì, nói cách khác trong lòng bọn họ tin tưởng vững chắc bản thân sẽ không trở thành người bị thay đổi.
Như vậy xem ra mọi chuyện cũng sáng tỏ.
Diệp Nhàn Dương cười một tiếng nói: “Vị quý cô này, chắc cô biết mình là khách mời dư thừa trong tổ chương trình đúng không?”
Diệp Nhàn Dương cố tình nhấn mạnh hai chữ “Dư thừa”.
Quả nhiên, người phụ nữ lập tức phản ứng giống như bị ai giẫm trúng chân vậy.
Đôi mắt đẹp lấp lánh tia lửa, hận không thể thiêu chết Diệp Nhàn Dương.
Có lẽ Diệp Nhàn Dương nhận rõ tình huống bây giờ, biết nguyên thân không được ưa thích cho nên khi tiếp xúc đến ánh mắt của cô ta, cô cảm thấy một loại cảm giác vặn vẹo sảng khoái.
Diệp Nhàn Dương phủi phủi tro bụi không hề tồn tại ở trên người, nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Nói như vậy, cô có thể có được cơ hội này đều hưởng lợi từ chỗ của tôi, cô cũng chỉ là vật phẩm thay thế dư thừa mà thôi.”