Diệp Nhàn Dương quyết định, cô muốn trở thành bạn tốt của chị tiên nữ.
Về sau không chỉ không bị Đường Diệc trả thù mà có khi để có thể ở bên cạnh chị tiên nữ, nói không chừng anh ta còn phải lấy lòng mình nữa.
“Chị, chị thật xinh đẹp.”
Ôn Hiểu xấu hổ cúi đầu, “Cảm ơn.”
Không biết nhớ tới cái gì, Ôn Hiểu nhìn về phía Đường Diệc, nói: “Đường Diệc, lời đồn về quan hệ của anh và Diệp tiểu thư, anh xử lý trước rồi lại bàn lại quan hệ của chúng ta sau.”
“Hiểu Hiểu.” Đường Diệc nhíu mày, “Anh không có quan hệ gì với cô ta.”
“Em biết.” Ôn Hiểu gật đầu, “Nhưng người khác lại không biết.”
Diệp Nhàn Dương nhìn Ôn Hiểu.
Tuy rằng hiện tại cô đã trở thành nguyên thân, sẽ không làm chuyện tổn thương đến Ôn Hiểu nhưng cô không hy vọng Ôn Hiểu lại chẳng biết gì.
Diệp Nhàn Dương nắm tay áo cô ấy, nói: “Hiểu Hiểu, em nghe mọi người trong công ty nói vì diện mạo của em và chị có chút giống cho nên bọn họ cho rằng em là thế thân Đường tổng nuôi dưỡng.
Mặc dù em biết Đường tổng không có ý với em nhưng mà……”
Diệp Nhàn Dương nhìn vẻ mặt Đường Diệc đã đen như đáy nồi, không nói tiếp nữa.
Ôn Hiểu cười nói: “Thật không dám giấu giếm, chị cũng từng nghe nói.”
“Thời gian không còn sớm, Đường tổng, em dẫn Diệp tiểu thư đi ra ngoài ăn cơm trước.
Lúc nào anh rảnh thì em lại tới đây.”
“Hiểu Hiểu!” Ngữ khí Đường Diệc nhấn mạnh, cũng trừng mắt nhìn Diệp Nhàn Dương một cái.
Diệp Nhàn Dương rụt cổ, trốn ở sau lưng Ôn Hiểu, “Đường tổng hung dữ quá.”
Ôn Hiểu liếc mắt nhìn anh một cái, không nói một lời, dắt tay Diệp Nhàn Dương rời khỏi văn phòng.
Vẻ mặt Diệp Nhàn Dương đầy vô tội, chớp mắt nhìn Đường Diệc.
Sắc mặt người phía sau tối sầm lại.
Sau khi rời khỏi văn phòng, Diệp Nhàn Dương thở dài, nói: “Ôn tiểu thư, Đường tổng có chút ngốc nghếch trong chuyện tình cảm.
Chị cũng đã rời đi rồi mà anh ấy còn không biết đuổi theo giải thích.”
Ôn Hiểu bất đắc dĩ nói: “Tính cách anh ấy chính là như vậy.”
Dọc lối đi nhỏ, đến chỗ ngoặt có tiếng nói chuyện truyền đến.
“Lần này Diệp Nhàn Dương thật sự phải chấm dứt hợp đồng với công ty à.”
“Thật buồn cười.
Trước kia Diệp Nhàn Dương ỷ vào công ty sẵn sàng chi tiền nên đã đắc tội không ít người.
Nếu chấm dứt hợp đồng với công ty thì cô ta xong đời rồi.”
“Tôi đã sớm biết cô ta sớm muộn gì cũng tự mình tìm đường chết.”
“Ha ha ha……”
Bước chân Diệp Nhàn Dương hơi dừng lại, vẻ mặt cứng đờ.
Má nó! Cô quên mất chuyện này!
Thân thế “Diệp Nhàn Dương” trong nguyên tác cũng không khác cô nhiều lắm.
Sau khi cha mẹ ly dị, mỗi người lập gia đình riêng.
Nhưng đối phương may mắn hơn cô.
Sau khi tốt nghiệp đại học lại gặp được quý nhân như Đường Diệc, công việc cũng thuận buồm xuôi gió.
Đường Diệc tiêu tốn rất nhiều tài nguyên trên người cô ấy.
Tuy rằng không tạo ra bọt nước gì nhưng ít nhất cũng để lại ấn tượng về một người có tài nguyên trong lòng khán giả.
Tục ngữ nói đen đỏ cũng là đỏ.
Chính là vì nguyên nhân như vậy, sau lưng có Đường Diệc và công ty chống lưng, Diệp Nhàn Dương mắc bệnh ngôi sao, đắc tội không ít đạo diễn và nhà sản xuất.
Thanh danh trong ngành vô cùng xấu, căn bản không có ai muốn hợp tác với cô.
Nếu hiện tại Diệp Nhàn Dương chấm dứt hợp đồng với công ty.
Về sau, cô nhất định sẽ bị mọi người trong giới giải trí dẫm một chân, có lẽ cũng không lấy được tài nguyên tốt gì.
Mặc dù mấy năm nay nguyên chủ kiếm lời không ít tiền, sau khi rời khỏi công ty còn có thể nhận được tài nguyên một show giải trí.