Sau Khi Cá Mặn Thật Thiếu Gia Nộp Lên Hệ Thống

Tác giả: Lâm Thược

Edit: Bilun

Cảnh Vân Trăn: "Hệ thống?"

Úc Khải: "Đúng vậy, nó ở trong đầu em, chỉ có em mới có thể nghe thấy nó nói chuyện, có thể cùng nó câu thông, nó tự xưng là hệ thống đến từ nền văn minh cao cấp, nó cần điểm nhân khí của giới giải trí, để trao đổi, chỉ cần em kiếm được đủ điểm nhân khí, nó có thể cho em công nghệ đen."

Cảnh Vân Trăn: "À, là người ngoài hành tinh?"

Hệ thống: 【!!! 】

Úc Khải: "Gần như thế."

Tiểu hệ thống phẫn nộ: 【 Đám người các cậu sao cứ phải nói ta thấp kém như vậy mới được sao?】

Nó không cần mặt mũi sao?! Hả!

Cảnh Vân Trăn: "Cho nên hơn một năm qua, quốc gia chúng ta liên tiếp xuất hiện nhiều sản phẩm công nghệ cao, đều là do em?"

Úc Khải: "Đúng vậy, em nộp cái hệ thống này lên cho quốc gia."

Cảnh Vân Trăn gật đầu: "Ừ~ anh hiểu rồi."

Xem Cảnh Vân Trăn khẽ nhíu mày lâm vào trầm tư.

Úc Khải biết hắn còn có rất nhiều điều muốn hỏi, nên cũng không mở miệng, an tĩnh chờ hắn hỏi.

Kết quả mười mấy giây sau, Cảnh Vân Trăn nhìn về phía Đường Hân Nhiên hỏi: "Việc này có ảnh hưởng tới việc tôi và Úc Khải kết hôn không?"

Một nhân tài trân quý mà quốc gia bảo hộ như vậy, nói không chừng còn có tiêu chuẩn kén vợ chọn chồng hà khắc gì đó.

Ví dụ như, luận võ chiêu thân?

Đường Hân Nhiên: "......Không ảnh hưởng."

Cảnh Vân Trăn: "Ok, vậy là được rồi."

Úc Khải:?

Tuy vậy nhưng mà, anh, tốc độ tiếp thu của anh có phải có hơi nhanh quá không? Còn nữa, đây là trọng điểm sao?!

Cảnh Vân Trăn lập tức thả lỏng, lại nhéo mặt cá, hiếu kỳ nói: "Vậy kỹ thuật biến đổi mặt này của em là sao? Đây là công nghệ đen gì? Còn nữa, vì sao muốn che giấu tung tích tham gia 《Máy tính mạnh nhất 》?"

"Bởi vì cái hệ thống kia giao cho em một nhiệm vụ ——đạt được quán quân trong một chương trình tống nghệ tuyển tú cỡ lớn. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ này có thể đạt được một cái buff giúp điểm nhân khí tăng lên gấp đôi."

"Nhưng hiện tại em lại đi tham gia một chương trình tuyển tú cho người mới chắc chắn sẽ bị chửi chết, mà gần đây cũng không có chương trình tuyển tú nào dành cho đồng nghiệp cùng cấp bậc với em, tuy có thể làm một cái, nhưng quá trình chuẩn bị phải hơn nửa năm, cho nên cuối cùng quyết định đổi một thân phận, khoác áo choàng đi lấy quán quân."

"Lần này tham gia《 Máy tính mạnh nhất 》 vốn là để thử xem hiệu quả của mặt nạ."

Kết quả ai mà ngờ, vô ý liền đi tới chung kết.

"Kỳ thật ngay từ đầu không nghĩ."

Trước kia Úc · cá mặn vương · Khải là thực lực nằm thắng.

Mà lần này, cậu đại khái là dựa vào thực lực "Nằm thắng".

Ngay từ đầu Úc Khải quyết định tham gia chương trình này, chỉ đơn giản là cảm thấy so với nhảy nhót hát hò, cái này đối với cậu mà nói sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều, ít nhất không cần nhảy nhót trên sân khấu, ngồi chỗ đó phối hợp một chút là được, trốn việc nhẹ nhàng biết mấy.

Chắp vá ghi hình hai tập liền dẹp đường hồi phủ.

Kết quả ai mà ngờ gặp phải một Đàm Hưng Đằng, không ưa cậu ở mọi chỗ, một hai muốn PK với cậu.

Làm hại tính cách thiết lập thanh lãnh cao ngạo của cậu không thể không nghênh chiến, gặp chiêu nào thì phá giải chiêu đó, bị bắt "bừa bãi".

Trời mới biết, khi Úc Khải vẻ mặt "Long Ngạo Thiên" đứng chỗ đó nói ra: "Cậu sợ à?".

Trong nội tâm lại hò hét: Cứu mạng!! Tha cho cậu đi, kỳ thực cậu chỉ muốn nằm một chỗ làm một chiếc cá mặn an tĩnh mà thôi!! Vì sao muốn ép cậu nỗ lực!!

"Phốc! Ha ha ha ha ha ha!"

Cảnh Vân Trăn từ vẻ mặt bất đắc dĩ của tiểu cá mặn nhà mình đã đọc ra suy nghĩ của cậu, lại bị chọc bật cười không ngừng.

Hơn nữa ngoài dự đoán của mọi người chính là, điểm nhân khí của cậu vì vậy lại tăng lên vù vù, cho tới giờ đã sắp 800.000.

Hiện tại là vạn chúng chú mục, vì nước làm vẻ vang, không thể không tham gia trận chung kết.

Viên Khánh cầm nước thuốc đặc biệt tới đây, giúp Úc Khải tháo mặt nạ ra, Cảnh Vân Trăn mặt đầy hiếu kỳ cầm trên tay bóp nắn, sau đó lại nhéo mặt cá.

Tiểu cá mặn lại bị tạo thành mỏ vịt!

"Ăn buôn en ra!"

Cảnh Vân Trăn lại không chịu buông tay, nhéo tới nhéo lui, đưa ra kết luận: "Ừm, vẫn là mặt thật của em cảm xúc tốt hơn."

"Anh rất thích."

Viên Khánh, Đường Hân Nhiên: "Nấc~"

Cảm ơn đã mời, thật sự no rồi!

Vì thế cứ như vậy, Cảnh Vân Trăn không chỉ hoả tốc tiếp nhận hệ thống cao cấp trong đầu Úc Khải, mà còn cảm thấy thật mới lạ, thật ngầu lòi, nói lần sau cũng muốn đi theo tới viện nghiên cứu khoa học tham quan.

Hóng hớt một chút công nghệ đen.

Buổi tối Cảnh Vân Trăn bò lên trên cá mặn giường, ôm cá lại tò mò hỏi một chút về hệ thống.

"Đúng rồi, cái người ngoài hành tinh kia ngày thường có thể nghe thấy chúng ta nói chuyện làm việc sao?"

Úc Khải: "Có thể."

Tiểu hệ thống:【 Ta không phải người ngoài hành tinh!! 】

Nó muốn náo loạn!


Úc Khải: "Nó nói nó không phải người ngoài hành tinh."

Cảnh Vân Trăn: "Ừ, vậy tiểu bảo bối, em có thể thấy cái người ngoài hành tinh này không?"

Tiểu hệ thống:【 Đã nói rồi, ta không phải người ngoài hành tinh!!! 】

Nó bắt đầu náo loạn!

Úc Khải: "Không thể, nó ở trong đầu em cũng không có thực thể, chỉ có một giọng nói."

Cảnh Vân Trăn: "Vậy giọng nói của người ngoài hành tinh là như nào?"

Tiểu hệ thống: 【Hu hu hu, ta không phải người ngoài hành tinh! Không phải người ngoài hành tinh! 】

Nó đã náo loạn!

Úc Khải khẽ nhíu mày: "Ừm, giọng nói rất phiền."

Cảnh Vân Trăn: "Ừ, vậy chúng ta không để ý tới nó nữa. Đúng rồi, tiểu cá mặn, mặt nạ kia của em có thể tùy tiện làm thành bất cứ hình dáng nào sao? Vậy lần sau có thể đổi thành một người khác không."

Úc Khải:?

Cảnh Vân Trăn: "Ví dụ như tiểu cá mặn quyến rũ, tiểu cá mặn gợi cảm, tiểu cá mặn pippi ~"

Chỉ cần là Úc Khải, vậy chắc chắn đều rất đáng yêu!

Úc Khải:??

Cảnh Vân Trăn: "Hoặc là cũng làm cho anh một cái, tiểu bảo bối, em thích dáng vẻ gì? Tổng tài bá đạo? Cậu ấm nhiều tiền? Phần tử trí thức tinh anh? Đến lúc đó chúng ta cùng nhau chơi."

Úc Khải:???

Công nghệ cao là lấy để cho anh chơi các kiểu play kỳ quái sao?!

Cái đầu đầy phế liệu rau răm này rốt cục có phải đã nhiều tới mức sắp tràn ra ngoài rồi không?!

Trong lúc nhất thời Úc Khải có chút không biết phải hạ miệng từ đâu để hỉ nhổ.

Cậu nhớ hai ngày nay đang xem cuốn《 Xuyên thành bà xã nũng nịu của ảnh đế bá đạo》, thuận miệng nói móc một câu: "Sao anh không cần một cái nhân thiết mềm mại nũng nịu?"

Cánh tay người đàn ông nâng lên, kéo cá mặn đang tựa trên vai hắn tới hôn một cái: "Bởi vì em vốn dĩ vừa nũng nịu vừa đáng yêu rồi."

"Mới không có."

Cảnh Vân Trăn lại hôn một cái, khẽ cười nói: "Bà xã nũng nịu~"

Úc Khải: "?! Sao anh lại biết."

Cảnh Vân Trăn: "Vừa rồi anh đều thấy, Bảo Nhi, thì ra em thích loại kịch bản này sao."

Úc Khải thật sự không quen với việc đọc gì đó trong đầu, vì thế cậu tìm tìm ở thế giới này, phát hiện cũng có loại hình tiểu thuyết tương tự, liền lén lút mua sách thật về xem, sau đó vừa rồi Cảnh Vân Trăn giúp cậu thu dọn vali nhìn thấy.

Cảnh Vân Trăn: "Bà xã nũng nịu, lại cho anh hôn một cái nhé?"

A a a, cư nhiên bị thấy! Quá mất mặt!!!

"Hu......" Úc Khải thẹn thùng xấu hổ, không dám gặp người, đỏ mặt, giấu đầu đi, giống như một con đà điểu trực tiếp chui vào trong lòng ngực Cảnh Vân Trăn.

Còn nói không nũng nịu?

Hệ thống: 【......】

Tiểu hệ thống không náo loạn, nó câm miệng.

Nó cảm thấy bản thân thật dư thừa, nó nên ở dưới gầm giường!

Ngày hôm sau, thi đấu tiếp tục.

Bởi vì Úc Khải không chuẩn bị cởi áo choàng.

Cho nên Cảnh Vân Trăn cũng làm bộ không biết gì cả, nhưng trong lúc tiến vào hội trường cố tình thả chậm bước chân, khi Úc Tiểu Khải khoác áo choàng X đi qua hắn.

Đột nhiên vươn tay, nhẹ nhàng nhéo eo cậu.

Úc Khải trừng mắt qua.

Làm gì thế!

Cảnh Vân Trăn lại lập tức làm bộ không có chuyện gì xảy ra, lộ ra một nụ cười xán lạn với cậu:"X, cố lên nhé."

Sau đó đi về ghế khách mời.

Úc Khải:!

Tên đàn ông chó má!!!

Lâm Lộ Du từ phía sau đi tới, nghi hoặc hỏi: "X, làm sao thế?"

"Không có gì." Úc Khải phục hồi lại tinh thần, cũng đi về ghế của tuyển thủ.

Hôm nay đội Thiên Long pk với đội nước Phác của Đông đại lục.

Nước Phác là một đất nước nhỏ mọi phương diện đều không bằng Thiên Long, Úc Khải thậm chí còn chưa được phái lên sân khấu, đã nhẹ nhàng thắng lợi.

[Đáng tiếc, hôm nay cũng chưa được thấy X lên sân khấu!]

[Ừm, đối thủ quá yếu mà.]

[Muốn em X!!! Quay phim làm ơn cho X tiểu ca một chút màn ảnh có được không?!]

Ngày thứ ba.

Hôm nay thì khác.

Đối thủ lần này là nước Mil của Tây đại lục.


Trước khi xuất phát, đội trưởng hỏi bọn họ.

"Hôm nay thi đấu có tự tin không?"

Các đội viên nhất trí trả lời: "Có!"

Nửa tháng qua, bọn họ không hề thả lỏng, mỗi ngày đều khắc khổ luyện tập cho ngày hôm nay.

Khoảng thời gian trước viện nghiên cứu khoa học lại khai phá ra một thiết bị công nghệ cao mới, có thể trợ giúp bọn họ huấn luyện nhanh hơn.

Úc Khải cũng vậy, ban ngày đóng phim, buổi tối sẽ thông qua cửa thuấn di trở lại viện nghiên cứu khoa học, luyện tập trong cabin VR.

Cảnh Vân Trăn còn nhiều lần oán giận vì sao từ chối yêu cầu ngủ chung của hắn, hiện tại cũng hiểu ra, gia nhập hàng ngũ cổ vũ!

"Mọi người đều biết, tổng xếp hạng của nước ta ở trên thế giới không cao, 10 năm qua, chúng ta không xếp hạng cao ở thi đấu trí nhớ, cho nên người Tây đại lục vẫn luôn khinh thường chúng ta, cảm thấy nước mình không có nhân tài. Hiện tại, là thời khắc cho bọn họ nhìn xem."

"Nhìn xem lực lượng mới của nước chúng ta!"

Từ sau triển lãm khoa học công nghệ quốc tế lần trước, toàn bộ thủ đô Mil bị hung hăng vả mặt, không ít người Mil đều vì vậy ghi hận nước Thiên Long, cho rằng bọn họ căn bản không xứng tổ chức triển lãm khoa học công nghệ quốc tế, càng cảm thấy bọn họ nhất định sẽ thất bại.

Chờ xem trò cười.

Hiện giờ gặp lại, cũng coi như "kẻ thù" gặp mặt hết sức đỏ mắt.

Còn không phải sao, khi người dẫn chương trình hỏi bọn họ hôm nay đến nơi này đã dự định đạt được thành tích như thế nào.

Đối phương không chút khách khí nói.

"Đương nhiên là vô địch."

"Tôi đã xem thi đấu ngày hôm qua, thực lực của người nước các vị cũng không tệ lắm, nhưng vẫn kém xa chúng tôi."

Giọng điệu của đội ngũ nước Mil có vẻ cực kỳ khinh thường, giống như chỉ cần bọn họ muốn, là có thể dễ dàng nghiền áp, đánh cho bọn họ đến cặn bã cũng không còn.

Nói thật, các nước Tây đại lục khác được mời đều không muốn để ý tới bọn họ.

Nếu không phải trước kia trong triển lãm khoa học công nghệ quốc tế bị thua bởi bọn họ, hiện tại muốn tìm về mặt mũi, hôm nay bọn họ cũng lười đến.

Nước Thiên Long cũng có thể được gọi là xưng vương xứng bá ở Đông đại lục, nhưng ở trong mắt người Tây đại lục bọn họ, bọn họ không là gì cả.

[??? ]

[Xì, quả nhiên là đám người Mil tự cho mình là đúng, thật sự cảm thấy bản thân sẽ vô địch sao?]

[Thật mất lịch sự! Đây là hếch mũi lên trời sao?]

Người dẫn chương trình cũng không ngờ đối phương lại nói chuyện bất lịch sự như vậy, hơi sửng sốt, sau đó giảng hòa nói: "Xem ra tuyển thủ nước Mil rất tự tin, như vậy kết quả thi đấu hôm nay sẽ như thế nào đây? Để chúng ta rửa mắt mong chờ!"

[Thật sự rất ghét người Mil.]

[Nhưng cũng không có cách nào, thực lực của chúng ta đúng là không bằng người ta.]

[Còn chưa bắt đầu đâu? Sao đã kêu thua rồi!]

[Ta tin tưởng quốc gia chúng ta, nước Thiên Long lên!!]

Người dẫn chương trình chuyển về phía màn hình lớn.

"Sau đây, mời theo dõi vòng thi thứ nhất —— Mê cung Sudoku!"

Trận thi đấu đầu tiên này là một phiên bản Sudoku siêu khó, phiên bản nâng cao này không chỉ khảo nghiệm khả năng quan sát, khả năng suy luận logic mà còn cực kỳ khảo nghiệm tốc độ.

Điền các số vào hai bảng Sudoku khổng lồ, người đầu tiên hoàn thành và nhấn nút trả lời với câu trả lời đúng sẽ thắng!

Đội Thiên Long phái ra nam tuyển thủ nhỏ tuổi nhất trong đội ngũ của bọn họ chỉ mới 15 tuổi, đội đối phương phái ra một người đàn ông trung niên.

Vừa nhìn thấy hắn, nam tuyển thủ nước Thiên Long bên này liền hít một hơi khí lạnh, không vì gì khác.

Cậu ta đã từng gặp qua người đàn ông này, cư nhiên là nhà vô địch của Cuộc thi Sudoku Quốc tế lần trước! Mà cậu ta chỉ xếp vị trí 23 trên thế giới.

Thấy vẻ mặt của cậu ta, trong lòng các đồng đội của đội Thiên Long bên này liền khẩn trương một chút: "Không xong."

Thi đấu chú trọng nhất là khí thế, nếu còn chưa bắt đầu đã sợ địch, vậy là hết.

Quả nhiên, cậu tuyển thủ này vì quá khẩn trương, phát huy không tốt như ngày thường, thua trận.

Trận thi đấu thứ hai —— tìm điểm khác nhau.

Đương nhiên, là phiên bản nâng cao của tìm kiếm điểm khác nhau, trong một hình tròn có hàng trăm nghìn chấm đủ màu sắc, chỉ nhìn bằng mắt thôi cũng đã thấy hoa mắt rồi, huống chi là nhớ, hơn nữa trong quá trình còn tùy ý thay đổi, sau đó phải tìm ra nó.

Trận này, đội Thiên Long phái ra một cao thủ ghi nhớ khác trong đội ngoài X ra.

Nhưng mà thực đáng buồn, thua 2-1.

[A, thua hai trận rồi.]

[Bị nghiền áp rồi.]

[Không phải sẽ bị đánh tới 5-0 đấy chứ? Vậy quá mất mặt......]

Cũng may trận thi đấu thứ ba, đội Thiên Long cuối cùng gỡ được một ván!

Trận thứ ba thi đấu —— nhận dạng ảnh tổng hợp.

Kết hợp một bức ảnh với một bức ảnh khác, tổng cộng có 6 lần kết hợp, cuối cùng bọn họ phải tìm ra hình ảnh sau 6 lần tổng hợp.

Như vậy có tổng cộng 380 bức ảnh, được xếp dày đặc trên giá đỡ ở giữa sân khấu, nhìn qua đều rất giống nhau, chỉ có nhìn kỹ mới có thể phát hiện ra điểm khác biệt.

Rất khó để phân biệt.


Lần này, đội Thiên Long phái ra Lâm Lộ Du.

Lâm Lộ Du sở dĩ được gọi là nữ thần của chương trình, không chỉ vì cô xinh đẹp, mà còn vì cô đa tài đa nghệ, cô không chỉ biết đàn dương cầm còn biết vẽ tranh, từ nhỏ đi học tập quốc họa, cho nên đối với loại hình đồ án sẽ mẫn cảm hơn người thường một chút.

Đối thủ của cô là một thanh niên thoạt nhìn còn rất trẻ của nước Mil.

[A, ta biết người này, đã từng xuất hiện trên mạng của nước Mil, là một thần đồng! Từ nhỏ đã cực kỳ nhạy bén với hình ảnh.]

[Trâu bò như vậy?! Lại thua!]

[ Aiz. ]

Cũng may, tuy lượt thứ nhất Lâm Lộ Du thua, nhưng lượt thứ hai thứ ba đều thắng! Kéo lại điểm số.

Tỷ số 2-1!

[A a a a a! Thắng! Nữ thần quá 6! ]

[ Nữ thần tuyệt vời!! ]

[Thật tốt quá, cuối cùng cũng thắng!! ]

Có lẽ là vì thắng lợi của Lâm Lô Du khích lệ.

Trận thi đấu thứ tư, đội Thiên Long lại thắng.

2-2.

Tiếp theo, trận thứ năm, nước Mil thắng.

3 - 2.

Trận thứ sáu, nước Mil thắng.

4-2.

[Xong rồi xong rồi, nếu là lại thua thêm lần nữa, chúng ta liền thua! ]

[ Ta khẩn trương quá, hu hu hu, nước Thiên Long!! Cố lên!! Cố lên!! ]

[Lần này hơn phân nửa sẽ thua.]

[Nói thật, kỳ thực thua bởi nước Mil cũng không mất mặt.]

Cũng may trận thứ bảy, đội Thiên Long lại thắng.

Lý Gia có thể nói đã lật ngược tình thế, ngăn cơn sóng dữ mà thắng một ván, khi hắn đi về phía ghế của tuyển thủ, chân đã tê rần, mồ hôi đầm đìa.

[ Lý Gia tuyệt!!! ]

[Không ngờ cậu ấy cư nhiên lại thắng!]

[ Quá mạnh! ]

4-3.

Người dẫn chương trình hỏi nước Mil có suy nghĩ như thế nào.

Đội trưởng nước Mil cười nói: "Vừa rồi là chúng tôi khinh địch, kế tiếp cũng sẽ không nhường nữa."

Tuy nói với giọng đùa giỡn, nhưng không khó phát hiện ngạo mãn trong mắt gã.

Nói thật, không đánh ra thành tích 5-0, đối với bọn họ mà nói đã có chút ngoài dự đoán của mọi người, hôm nay thực lực của Thiên Long có vẻ mạnh hơn so với tưởng tượng của bọn họ rất nhiều.

Nhưng bọn họ cũng hoàn toàn không cảm thấy đối phương có thể thắng, dù sao bọn họ chỉ cần thắng thêm một trận là được, mà nước Thiên Long lại phải thắng thêm hai trận, vậy đương nhiên là không thể nào.

Một nước Thiên Long nho nhỏ, sao có thể thắng?

Vừa rồi là bọn họ khinh địch thôi.

"Kế tiếp chúng tôi sẽ phải ra cao thủ bên chỗ chúng tôi —— Amix, hắn chính là bậc thầy trí nhớ trên thế giới, các vị chuẩn bị sẵn sàng đi."

Đội trưởng bên nước Thiên Long cũng không cam lòng yếu thế nói: "Chúng tôi cũng vậy, cho các vị kiến thức một chút át chủ bài của chúng tôi."

"X, cậu nắm chắc được bao nhiêu phần?"

Úc Khải gật đầu: "Tám phần đi."

[ Oa, quả nhiên cuồng, không hổ là X! ]

[ A a a, yêu chàng trai này muốn chết, lên!!]

Úc Khải đi lên sân khấu đồng thời mắt nhìn Cảnh Vân Trăn, đối phương khẽ gật đầu với cậu cổ vũ.

Tiểu cá mặn cố lên!

Trận thứ 8—— Ánh sao tỏa sáng.

Tên nghe thì rất êm tai, thực tế hạng mục thi đấu cũng rất đẹp, thực tế thi đấu cũng rất đẹp mắt, trên một màn hình lớn xuất hiện vô số đốm sáng vàng, những đốm sáng này sẽ không ngừng nhấp nháy, có đốm sẽ biến mất, có đốm sẽ xuất hiện.

Một bộ phận tổ hợp lên yêu cầu tìm kiếm đồ án, còn một bộ phận là quấy nhiễu.

Còn câu trả lời? Thì cần tìm ra trong hơn 200 hình ảnh, mà những hình ảnh này cũng cực kỳ tương tự.

Rất dễ bị lạc lối.

Khó khăn vô cùng lớn.

Thi đấu bắt đầu.

Trái tim mọi người đều treo lên, đáy lòng cổ vũ cho X.

20 phút trôi qua.

Kết quả cuối cùng 2-0.

X thắng!

Không chỉ thắng, mà còn thắng rất đẹp!

[A a a a a a!! Ta biết ngay X có thể mà!!]

[Trời ơi, X thật quá lợi hại!!]

[Sự thật chứng minh, ở phương diện trí nhớ, X đúng là vô địch!]

[Đúng là thiên tài!!]

[Ta quá kích động!!!]

4-4!


Nước Thiên Long san bằng tỉ số, hòa nhau!

Giờ phút này, sắc mặt của đội trưởng nước Mil trở nên có chút khó coi.

Vừa rồi nói kiêu ngạo bao nhiêu, hiện tại mặt liền đau bấy nhiêu.

Người dẫn chương trình cố ý đi hỏi cảm giác của bọn họ.

Nhưng đối diện với người dẫn chương trình, vị đội trưởng này vẫn biểu hiện vô cùng tự tin: "Vị tuyển thủ này rất lợi hại, nhưng chúng tôi vẫn tự tin sẽ chiến thắng, bởi vì tiếp theo chúng tôi sẽ phải ra tuyển thủ mạnh nhất Kermi!"

Kermi Vinado, được gọi là thiên tài toàn năng.

Bởi vì hắn không chỉ tốt nghiệp ở trường đại học hàng đầu Tây đại lục, mà còn có bằng tiến sĩ kép về sinh học và toán học, đồng thời còn thông thạo dương cầm, saxophone, cưỡi ngựa và chơi golf.

Rất là trâu bò.

Quan trọng nhất là, hắn đã từng vô địch tính nhẩm quốc tế! Trong lĩnh vực tính nhẩm, hắn hoàn toàn xứng đáng là bậc thầy.

Còn đội Thiên Long thì sao? Lần này lại phái ra X.

Bởi vì đã san bằng 4-4, cho nên sẽ có tuyển thủ phải lên sân khấu lặp lại, đây cũng là lý do vì sao lại bồi dưỡng các tuyển thủ ở nhiều mặt.

Lúc trước đội Mil cũng có tuyển thủ lặp lại, thậm chí bọn họ căn bản không ngờ cuối cùng sẽ phải để át chủ bài của mình ra tay, ở trong mắt bọn họ, nước Thiên Long cùng lắm chỉ là một nước nhỏ cực kỳ lạc hậu.

Cho dù nước Thiên Long đã từng đạt được một số danh hiệu trong những cuộc thi trí tuệ thế giới, nhưng tỉ lệ kém xa đất nước bọn họ.

Đội trưởng đội Mil đã chờ xem náo nhiệt.

Quả nhiên, vòng thứ nhất, Úc Khải liền thua.

Cậu mới viết câu trả lời được một nửa, đối thủ đã ấn nút trả lời, thắng được một ván!

[Trời ơi, này cũng quá nhanh nhỉ?! Tuyển thủ của nước Mil, Bắc Quốc, Phác Quốc hoàn toàn không ở cùng một cấp bậc!]

[ Bị nghiền áp...... ]

[Khó khăn lắm mới kéo hòa tỉ số 4-4, như này không phải sẽ thua chứ?]

[Hu hu hu, đừng mà!!]

[A a a a a! Ta lo lắng quá!]

Kermi cười: "Quá đơn giản, tôi cảm thấy phải cho vị đối thủ trẻ tuổi này một chút cơ hội, hay là như này đi?"

Hắn chủ động đề nghị: "Chúng ta mở rộng trận đấu thành 4 hiệp, như vậy cậu có lẽ còn có cơ hội."

[? Cút cmn đi! Sỉ nhục ai vậy!]

[Year, quả nhiên vẫn là tác phong khiến người buồn nôn của nước Mil! Mệt ta vừa rồi còn khen tuyển thủ của bọn họ lợi hại!]

[Quá buồn nôn, trên sân thi đấu như vậy là đang sỉ nhục đối thủ!]

"Không cần." Úc Khải quả quyết ngắt lời hắn.

So với không khí khẩn trương khu bình luận, Úc Khải vô cùng bình tĩnh tự tin, cậu lại nhìn Cảnh Vân Trăn ở ghế khách mời, sau đó buông bút xoay cổ tay một chút, hít vào một hơi thật sâu, cuối cùng đổi sang tay phải cầm bút.

"Tôi sẽ không thua."

!!!

Toàn trường khiếp sợ.

[Tình huống này là sao?]

[Chẳng lẽ kỳ thực X thuận tay phải?!]

[Không phải chứ? Rõ ràng cậu ấy vẫn luôn dùng tay trái!]

Ngay cả người nước Mil cũng đều sững sờ, sôi nổi cảm thấy chuyện này không thể nào.

Nhưng sự thật chính là, Úc Khải thực sự thuận tay phải.

Khi vòng thi đấu thứ hai bắt đầu, lúc này, Úc Khải đổi sang tay phải lấy tốc độ vượt qua sức tưởng tượng của mọi người trực tiếp giành trước đối thủ 0.5 giây ấn nút trả lời, hơn nữa đáp án hoàn toàn chính xác!

Càng khiến bọn họ không ngờ tới là, vòng thi đấu thứ ba, Úc Khải lại lần nữa chiến thắng!

[A a a a a! Trời ơi!!]

[Cho nên X vẫn luôn giấu giếm tài năng?!]

[Cẩn thận nghĩ lại, chữ viết tay trái của cậu ấy thật sự rất xấu, số đều xiêu xiêu vẹo vẹo, là một người bằng cấp cao rõ ràng không thể viết còn xấu hơn học sinh tiểu học như vậy được.]

[Tốc độ tính nhẩm của X rõ ràng vượt qua Kermi, lúc trước là do tốc độ tay chậm một chút, sau khi cậu ấy đổi sang tay phải, tốc độ lập tức nhanh hơn gấp đôi!]

Kermi khiếp sợ.

Hắn cư nhiên thua? Thua một tiểu bối đến từ Thiên Long, không có tiếng tăm gì?!

Úc Khải: "Thế nào, tiền bối, cần đổi thành bốn hiệp thi đấu không? Tôi cũng có thể cho anh cơ hội này nha."

Kermi trừng mắt: "Cậu ——!"

[ Ha ha ha, buồn cười quá, X thật xấu, ta rất yêu! ]

[ X vẫn cuồng vọng như ngày nào!]

[ A a a a a! Em yêu anh!! Em yêu anh!!]

[Từ xưa anh hùng xuất thiếu niên! X vì nước làm vẻ vang!]

"Yes!" Cảnh Vân Trăng hưng phấn tới nỗi trực tiếp đứng lên, sắp không nhịn được muốn xông lên ôm Úc Khải một cái.

Người dẫn chương trình cũng thực kích động: " 5-4, chúc mừng đội của nước Thiên Long đạt được ——"

"Khoan đã!" Kermi lại đột nhiên ngắt lời anh ta, kêu lên: "Tôi có thắc mắc!"

Thua liền hai trận, còn bị cùng một người vả mặt.

Toàn bộ đội Thiên long, sắc mặt đều trở nên cực kỳ khó coi!

Người dẫn chương trình: "Mời ngài nói."

"Tôi cho rằng lần thi đấu này không đủ công bằng không đủ minh bạch." Kermi chỉ vào X: "Chương trình các anh sao vẫn không công bố thân phận của X?"

"Rốt cục cậu ta là ai?"

"Có phải chương trình của các anh có gì mờ ám?"

Sợ bị người tra ra nên giấu sâu như vậy?

"Các anh như vậy còn có thể bảo đảm tính thi đấu công bằng hay sao?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận