Sau Khi Cải Trang Thành Nữ Đến Gặp Bạn Cùng Phòng Là Thẳng Nam


Sầm Hi và Chu Húc Phong có chút không hợp nhau.
Chu Húc Phong ghét những người đồng tính, nhưng lại có vẻ đặc biệt quan tâm đến ‘Sầm Hi’.
Nhưng Sầm Hi = Tiểu Hi.
Dương An cắn điếu thuốc, lúc này còn chưa nhận thức được vấn đề nghiêm trọng.

Anh ta cắn chặt môi, sợ rằng mình không kiềm chế được mà bật cười.
Chu Húc Phong lười phản ứng lại bọn họ, đá Quý Lâm một cái rồi đứng dậy rời khỏi phòng.
*
Sau khi rời phòng, Sầm Hi đi vào nhà vệ sinh.
Cậu đứng trước bồn rửa tay, dùng khăn ướt lau cổ.
Không muốn quay lại nữa.
Chỉ cần nghĩ đến việc trong phòng còn có Chu Húc Phong, và nguy cơ bị phát hiện lúc nào cũng rình rập, bước chân của Sầm Hi như bị đóng đinh trên mặt đất, không thể nhúc nhích.
Sầm Hi cũng không muốn ép buộc bản thân mình.
Cậu đứng yên một lát, rồi lấy điện thoại ra và ncậu ta tin cho Dương An.
Sầm Hi: [ Xin lỗi Dương An, tớ phải đi trước, tớ thực sự không thể ở lại thêm nữa.]
Sầm Hi: [TvT ]
Dương An: [...!]

Dương An trả lời rất nhanh, dường như đã đoán trước được tình huống của Sầm Hi.
Dương An: [ Đoán chắc là vì Chu Húc Phong phải không...? ]
Sầm Hi: [Đúng vậy]
Sầm Hi không phủ nhận: [ Cậu ta cứ nhìn chằm chằm vào tớ, thực sự rất đáng sợ.

Tớ không biết cậu ta có phát hiện ra tớ là con trai hay không, tớ rất lo lắng.]
Sầm Hi: [ Nhưng tớ thật sự không thể để anh ta phát hiện, nếu cậu ta biết, tớ sẽ chết thảm lắm.]
Ngay cả việc làm bẩn hai đôi giày mà cậu ta cũng hung dữ như vậy.

Nếu anh ta biết tớ thích mặc đồ con gái… Chu Húc Phong chắc ccậu ta, chắc ccậu ta sẽ coi tớ như biến thái! Sau đó còn tệ hơn nữa!
Nghĩ đến việc nếu bị phát hiện, cả năm sau sẽ phải đối mặt với ánh mắt lạnh lùng của Chu Húc Phong, Sầm Hi thực sự cảm thấy mình không thể chịu nổi.

Hơn nữa, nếu Chu Húc Phong là loại người thù dai, chuyện này có thể bị bêu riếu ra ngoài...!Sầm Hi không dám tưởng tượng đến tình huống đó.
Dương An: 【……】
Dương An: 【 Được rồi, tôi đã biết.

Chỉ là tiếc là bánh kem vẫn chưa có ăn được.


Dương An: 【 Tôi đưa cậu về nhé? 】
Sầm Hi: 【 Không cần đâu, không cần! 】
Sầm Hi vội vàng từ chối.

Dương An hôm nay là người chính của bữa tiệc, làm sao lại tự mình đưa cậu về được.
Sầm Hi: 【 Tôi có thể tự lái xe về, hôm nay thật sự rất ngại.


Dương An: 【 Không sao đâu, cậu về đường cẩn thận một chút, đến ký túc xá thì báo bình an nhé.



Sầm Hi: 【 Ừ, ừ.


Dương An: 【 À, và nhớ khi về nhà, cậu phải nói cho tôi biết giữa cậu và Chu Húc Phong có chuyện gì.


Dương An: 【 Tôi nghi chuyện này không đơn giản đâu.


Dương An: 【 Tôi sẽ giúp cậu ứng phó với cậu ta, cậu nói cho tôi thì tôi mới biết cách xử lý.


Dương An thực sự không quá tin tưởng vào lời Sầm Hi, cho rằng nếu bị Chu Húc Phong phát hiện, cậu ấy sẽ nói chuyện rất tồi tệ.

Bởi vì Dương An thấy ánh mắt của Chu Húc Phong nhìn Sầm Hi thực sự quá không sạch sẽ, hoàn toàn không giống như Sầm Hi mô tả.
Ngược lại...
Cậu ta giống như là một con sói đói thấy con mồi, có một cảm giác nhất định phải chiếm được.
Dù sao, chắc cậu ta không phải như những gì Sầm Hi nói là tồi tệ.
Thay vì lo lắng về điều đó, Dương An cảm thấy Sầm Hi nên nghĩ cách để bỏ rơi Chu Húc Phong.
Nhưng Sầm Hi rõ ràng không nhận ra điều đó.
Sầm Hi: 【 Được rồi, tôi sẽ nói với cậu sau khi về nhà.



Sầm Hi: 【 Cảm ơn cậu, Dương An.


Dương An: 【 Không có gì, ai, sớm biết thì đã không để cậu làm mấy việc lố lăng như thế này.


Sầm Hi: 【 Đừng nói vậy, cậu đâu có biết tôi và Chu Húc Phong quen nhau.


……
Sau khi nói chuyện với Dương An, Sầm Hi bỏ điện thoại vào túi.
Như vậy...!Có lẽ đã xong rồi? Rời khỏi đây, hy vọng không phải giả vờ trước mặt Chu Húc Phong nữa.

Dù Chu Húc Phong có phát hiện dấu vết, cậu ta cũng có thể không thừa nhận, hơn nữa, bên Dương An cũng sẽ giúp lừa gạt...!Dương An thật sự là người tốt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận