Sau Khi Cải Trang Thành Nữ Đến Gặp Bạn Cùng Phòng Là Thẳng Nam


Sầm Hi: “?”
…… A?
Cậu…… không nên muốn sao?
Sầm Hi mơ màng một lúc.
Bầu không khí trong ký túc xá sau khi Chu Húc Phong nói ra câu hỏi, dường như trở nên càng thêm kỳ quặc.
Chu Húc Phong cũng cảm thấy bản thân hơi kỳ quái, sau khi im lặng một lúc, khi đang chuẩn bị đưa WeChat của Kỳ Nguyên Tùy cho Sầm Hi, thì nghe thấy Sầm Hi nói: “Thực ra không có ai tên Kỳ Nguyên Tùy, cái trà đắng chát đó là do cậu lừa tôi uống đúng không?”
Chu Húc Phong: “.”
Chu Húc Phong có cảm giác vừa tức vừa buồn cười.
“Đó không phải thuốc bắc, là trà lạnh.”
“Và tôi không có cách liên lạc với Kỳ Nguyên Tùy.”
“Sao.” Sầm Hi không tin, và chắc ccậu là do Chu Húc Phong làm trò.
Nhưng cậu không muốn tranh cãi với Chu Húc Phong nữa mà định đi ngậm một viên kẹo vải để làm giảm cảm giác đắng từ đầu lưỡi.
Nhưng cậu chưa kịp quay đi thì Chu Húc Phong gọi Sầm Hi lại và đưa điện thoại của mình cho cậu: “Tôi không có kết bạn với Kỳ Nguyên Tùy, nhưng trong nhóm có anh ấy.” Trên màn hình là WeChat của Kỳ Nguyên Tùy.
Chu Húc Phong không kiên nhẫn mà nói: “Đừng đứng đó ngẩn người, thêm nhanh đi.”
Sầm Hi: “……”
Sầm Hi: “Sao.”
Sầm Hi lấy điện thoại ra, nhập từng số WeChat, kết bạn với Kỳ Nguyên Tùy.

Rất nhanh, bạn tốt đã kết nối.
Kỳ Nguyên Tùy: 【 Sầm Hi? 】
Sầm Hi: 【 chào cậu.


Sầm Hi lấy từ ngăn kéo một viên kẹo ngậm vào miệng, sau đó bắt đầu ncậu tin với Kỳ Nguyên Tùy: 【 Chu Húc Phong nói trà lạnh là cậu đưa tôi.


Kỳ Nguyên Tùy: 【 đúng.


Kỳ Nguyên Tùy: 【 ngon không? 】
Sầm Hi: “……?”
Người này nghiêm túc chứ?
Sầm Hi đầy thắc mắc, trả lời Kỳ Nguyên Tùy: 【……】
Sầm Hi: 【 cậu có phải muốn trêu tôi không? 】
Sầm Hi có chút khó chịu không biết trước đây mình có đắc tội gì với ai tên Kỳ Nguyên Tùy không nhỉ?
Kỳ Nguyên Tùy: 【 có vẻ cậu quên rồi.


Sầm Hi: 【 hả? 】
Kỳ Nguyên Tùy: 【 ngày báo danh, chúng ta đã gặp nhau, tôi còn giúp cậu xách hành lý.


A!
Sầm Hi nhớ ra chuyện này rồi.
Sầm Hi: 【 là cậu à! 】
Sầm Hi vội vàng gõ chữ: 【 xin lỗi nhé, tôi đã quên mất tên cậu.


Kỳ Nguyên Tùy: 【 không sao đâu.



Kỳ Nguyên Tùy: 【 trà lạnh không phải là để trêu cậu đâu.


Kỳ Nguyên Tùy giải thích: "Trước đây chúng ta có nói chuyện, cậu bảo là bị nhiệt, lợi sưng lên, và tôi đã gợi ý là cậu nên uống chút trà lạnh.

Nhưng không mua được ở Bắc Kinh, cậu còn tiếc vì chuyện đó, cậu nhớ không?"
Hình như có chuyện như thế thật.
Sầm Hi thấy vậy liền thuận miệng nói muốn thử, không ngờ Kỳ Nguyên Tùy vẫn nhớ và mua cho cậu ấy một lọ.
Kỳ Nguyên Tùy: "Thấy sao? Hương vị thế nào?"
Sầm Hi: "..."
Sầm Hi do dự một chút, rồi thành thật trả lời: "Đắng lắm...!giống như uống thuốc Bắc vậy."
Nghĩ một chút, Sầm Hi cố gắng giải thích thêm: "Có thể là do dạo này tôi không bị nhiệt chăng."
Kỳ Nguyên Tùy bật cười.
Kỳ Nguyên Tùy: "Tôi đoán cậu sẽ nói thế mà."
Kỳ Nguyên Tùy: "Thực ra có nhiều người không quen với vị này đâu.

Không sao, chỉ là cho cậu thử thôi, không thích thì vứt đi cũng được."
Sầm Hi: "Vậy không tốt lắm đâu."
Sầm Hi nhìn lọ trà lạnh mình đặt trên bàn và ncậu: "Cậu còn cất công mua cho tôi nữa mà."
Kỳ Nguyên Tùy: "Không phải mua, nhà tôi tự nấu đấy."
Sầm Hi: "Gửi tới đây hả?"

Kỳ Nguyên Tùy: "Không phải, nhà tôi có người đến Bắc Kinh, tiện thể mang cho tôi một lọ thôi."
Kỳ Nguyên Tùy: "Không sao đâu, chỉ là thấy cậu tò mò lần trước nên mang đến cho cậu thử.

Không thích thì vứt đi."
Kỳ Nguyên Tùy: "Nhưng nếu thấy hợp thì uống, trà lạnh có thể thanh nhiệt giải hỏa mà."
Kỳ Nguyên Tùy: "À đúng rồi, Chu Húc Phong có nói với cậu về buổi triển lãm tranh chưa?"
Kỳ Nguyên Tùy bất ngờ chuyển chủ đề, làm Sầm Hi giật mình.
Sầm Hi trả lời: "Rồi."
Kỳ Nguyên Tùy: "Cậu định đi không?"
Sầm Hi: "Xin lỗi, cuối tuần này tôi bận rồi."
Sầm Hi: "Tôi phải đến phòng vẽ tranh làm thêm."
Kỳ Nguyên Tùy: "Thế à."
Kỳ Nguyên Tùy: "Cậu phải đi hàng tuần luôn sao?"
Sầm Hi: "Ừ, đến tháng 11 cơ."
Thực ra, người làm thêm không phải là Sầm Hi mà là một chị học tỷ.

Nhưng do chị ấy bận, nên nhờ Sầm Hi giúp đỡ, và cậu đã đồng ý.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận