Nhìn thấy Phó Từ, Lục Tuân cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
"Lúc này không phải cậu nên ở công ty đi làm sao?"
Phó Từ đi đến gần mép giường, kéo ghế dựa ra ngồi xuống, "Vi Vi ngã từ trên lầu xuống, hiện giờ đang nằm ở phòng bệnh dưới lầu dưới."
"Cậu đỡ hơn chút nào không?".
Tối hôm qua nghe tin bạn tốt xảy ra tai nạn giao thông, Phó Từ thập phần hoảng sợ.
Chạy tới nơi nghe thấy bác sĩ nói vết thương nhìn có chút đáng sợ nhưng thương tổn không lớn, giống như có kỳ tích, vận khí thật sự quá tốt, hắn mới yên tâm.
Lục Tuân gật gật đầu, "Khá hơn nhiều, Phó Vi không có việc gì đi?"
Lục Tuân biết tình trạng thương thế của bản thân có liên hệ tới lá bùa trên cổ mà người nọ cho.
Nếu không, từ ý tứ của bác sĩ có thể đoán ra được vết thương sẽ rất nghiêm trọng, phẫu thuật xong cũng phải nằm trên giường bệnh ít nhất một năm mới có thể hồi phục, cũng sẽ để lại không ít di chứng.
Bây giờ lại chỉ cần nghỉ ngơi mấy ngày là có thể xuất viện rồi.
"Ngã gãy chân thôi, làm xong phẫu thuật, nghỉ ngơi một thời gian".
Phó Từ lại không nhìn được, đem mấy chuyện quái lạ về Lạc Ninh kể lại một lần cho Lục Tuân nghe.
"Tôi thật không nghĩ tới trên thế gian lại thật sự có thứ thần kỳ như vậy tồn tại.
Trước kia ông nội tôi lúc xây nhà còn mời người ta đến bố trí phong thủy trong nhà, nhưng mà tôi cũng chưa từng tin tưởng lắm".
Hắn lại cảm thán.
Lục Tuân ngước mắt nhìn hắn, "Cậu nói người cho cậu bùa, là nghệ sĩ của công ty – Lạc Ninh?"
"Đúng vậy.
Là một tiểu hoa dựa vào phim thần tượng năm ngoái mà hot một chút.
Nhưng mà cho tới bây giờ cũng không có tác phẩm lớn nào khác.
Lại còn bởi vì lớn lên quá xinh đẹp, bị người đại diện xây dựng thành hình tượng bình hoa.
Tôi cũng là hôm nay mới biết tới cô ấy".
Giải trí Tinh Hoàng là công ty giải trí lớn nhất cả nước, nghệ sĩ nhiều vô số kể.
Phó Từ cùng lắm chỉ có ấn tượng với một vài siêu sao cùng đỉnh lưu.
Lục Tuân cũng chưa từng nghe qua cái tên Lạc Ninh, nghĩ tới thanh âm ám áp tối hôm qua ở bên tai hắn: "Đừng lo lắng, anh sẽ không có việc gì!", hắn lại lấy di động ra gõ từ khóa tìm kiếm Lạc Ninh.
Sau đó phát hiện đối phương đang ở trên hotsearch, lại không phải chuyện tốt lành gì, tất cả đều là bình luận mắng chửi, hắn không khỏi nhíu nhíu mày.
Phó Từ thấy thế thò người qua nhìn, "Cô ấy bị người ta mua thủy quân bôi đen."
"Cậu mặc kệ?".
Lục Tuân một bên vẫn dang xem tin tức về Lạc Ninh ở trên mạng, một bên hỏi.
Phó Từ nhún nhún vai, "Cô ấy nói tự mình thu phục, không nhọc lòng tôi tìm người triệt hotsearch"
Thư ký đã đem tư liệu của Lạc Ninh gửi cho hắn, bao gồm nhưng chuyện phát sinh hai ngày nay.
Cho nên khi nảy hắn liên hệ Lạc Ninh, thuận tiện hỏi cô có muốn hắn hỗ trợ một chút không.
Cô uyển chuyển từ chối.
"Cậu như thế nào đột nhiên quan tâm tới chuyện này?".
Không giống như phong cách làm việc của bạn tốt cho lắm.
Lục Tuân nói: "Có chút tò mò".
"Có phải là cậu cũng cảm thấy là bùa kia thật thần kỳ không? Kỷ thật đến bây giờ tôi vẫn cảm thấy có chút không thể tin được".
Phó Từ nói.
Hắn lại hỏi: "Cậu nói xem có thể là do phản ứng ý lại của tâm lý không?"
"Không phải.
Lá bùa kia thực sự có hiệu quả thần kỳ".
Lục Tuân sở dĩ khẳng đinh như vậy là vì lúc xảy ra tai nạn xe cộ hắn vẫn luôn có chút ý thức.
Tuy rằng sau đó mọi thứ diễn ra có chút mơ hồ, nhưng hắn cảm nhận được sau khi đeo lá bùa không bao lâu nó liền nóng lên, đau đớn ở chân lại giảm bớt rất nhiều.
Phó Từ ngẩn người, "Sao cậu biết?"
Lục Tuân đem lá bùa đeo trên cổ lấy ra, "Bởi vì tối hôm qua cô ấy đã cứu tôi, sau đó đeo lá bùa này lên cổ cho tôi.
Tôi rõ càng cảm giác được, hai chân này không có nghiêm trọng nữa đều dựa vào nó"
"Ý của cậu là, kỳ thật căn bản không phải cái gì mà kỳ tích vận khí như bác sĩ nói, mà là lá bùa này làm cho thương thế của cậu nhẹ đi rất nhiều?".
Phó Từ cảm thấy thế giới quan của mình mạnh mẽ đổi mới.
Sau đó hắn lại tiến đến gần nhìn nhìn, "Lá bùa này cùng với cái mà Lạc Ninh cho tôi, vừa nhìn đã biết là bút tích của cùng một người".
Lục Tuân khẽ cười một tiếng nói: "Nếu là trước kia tôi khẳng định sẽ không tin.
Nhưng mà bản thân tự trải nghiệm qua, không tin không được".
Sau khi hắn bi va đập nhưng vẫn luôn có ý thức.
Tỉnh dậy liền kêu người đi điều tra camera địa phương một chút, liền tra ra được là một cô gái trẻ cứu hắn từ trong xe ra.
Hắn lại nói trợ lí đi tra tin tức về cô gái bí ẩn đó, không nghĩ tới bạn tốt đã mang tin tức tới.
Điều làm hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là Lạc Ninh cũng là người trong giới giải trí.
Nói như vậy lúc ấy cô có thể nhận ra hắn.
Nếu cô ấy đi theo đưa hắn tới bệnh viện, hoặc là lưu lại phương thức liên hệ, khẳng định hắn sẽ báo đáp.
Ở trong cái vòng này chiếu cố cô một chút cũng thực dễ dàng.
Hoặc hắn có thể giúp cô lấy một ít tài nguyên, hoặc là giải quyết phiền toái.
Nhưng cô lại làm tốt không lưu danh, người như vậy cũng hiếm thấy.
Phó Từ cũng thực ngoài ý muốn khi biết Lạc Ninh là ân nhân cứu mạng bạn tốt, mấu chốt là người ta còn không muốn Lục đại ảnh đế hồi báo, loại chuyện như vậy quả là lần đầu được chứng kiến.
"Vậy cậu muốn báo đáp ân cứu mạng sao?".
Hắn có chút tò mò nhìn Lục Tuân hỏi.
Lục Tuân gật đầu nói: "Đương nhiên".
Nguyên bản chuẩn bị ra tay giúp cô giải quyết vấn đề hotsearch, nhưng cô đã không cần, vậy hắn có thể báo đáp chuyện khác.
"Người đại diện, hôm nay cậu liền giúp cô ấy đổi đi!".
Lục Tuân dừng một chút hỏi: "Gần đây cô ấy có hoạt động gì không?"
"Một tuần sau cô ấy tham gia một chương trình tống nghệ, chính là cái phát sóng trực tiếp vừa tuyển người mới kết hợp với minh tinh trải nghiệm của đài Dâu tây, gần đây chương trình này nhiệt độ cũng rất cao".
Phó Từ hỏi lại, "Cậu hỏi cái này làm gì?"
Lục Tuân đã sớm nghe qua chương trình tống nghệ mới đang hót này, "Giúp tôi an bài một chút, tôi cũng đi tham gia.
Có thể sắp xếp khách mời cố định thì cố định, không thể thì tới tham gia không thường xuyên cũng được."
Phó Từ cằm đều sắp rớt, "Gì? Cậu muốn đi tham gia chương trình tống nghệ kia? Không phải là cậu chưa bao giờ tham gia chương trình tống nghệ sao?".
Lấy bối cảnh cùng vị thế của bạn già, căn bản là không cần tới mấy chương trình kiểu này để tăng nhân khí.
"Đột nhiên có hứng thú, cậu giúp tôi an bài một chút, hoặc tôi nói người đại diện an bài cũng được!".
Lục Tuân mang theo vài phần hứng thú nói.
Hắn cũng là nghệ sĩ của Giải trí Tinh Hoàng, nhưng khác biệt là hắn có phòng làm việc riêng trực thuộc công ty.
Phó Từ là người thông minh, một lát liền hiểu được ý tứ, "Cậu là bởi vì Lạc Ninh mới đi tham gia?"
"Xem như vậy đi." Lục Tuân không có nhiều lời.
"Vậy để tôi đích thân đánh tiếng.
Vừa lúc giúp Lạc Ninh đổi người đại diện luôn".
Phó Từ nói.
Lục Tuân nghĩ nghĩ nói: "Để Phương ca làm người đại diện cho cô ấy đi!"
"Phương ca sẽ đồng ý sao?".
Phó Từ không xác định hỏi.
Phương Duyên là người đại diện vương bài của Giải trí Tinh Hoàng.
Trước kia hắn mang theo một vị minh tinh kém cỏi nhất thành đô trở thành thị hậu, nửa năm trước mang theo một vị ảnh đế nhưng vì kết hôn mà lui vòng.
Cho tới giờ vẫn luôn không mang theo người mới, nhìn dáng vẻ cũng không có ý định nhận thêm ai.
Ở công ty hiện tại một đống minh tinh đều muốn Phương Duyên làm người đại diện, bao gồm cả tuyến trên và đỉnh lưu.
Cũng bởi vì Phương Duyên mấy năm nay ở giới giải trí tích lũy nhân mạch cùng tài nguyên không phải chuyện đùa.
Phó Từ tuy là tổng tài, nhưng cũng không thể đi cưỡng ép nguyên lão của công ty nhận người mới.
Lục Tuân nói: "Trước kia anh ấy thiếu tôi một cái nhân tình, lần này lại nói anh ấy trả vậy."
Phó Từ cười khẽ, "Cậu thật là!"
Hai người nói chuyện phiếm một hồi, Phó Từ nhìn thời gian không sai biệt lắm liền đứng dậy trở về phòng bệnh dưới lầu.
Lạc Ninh đúng hẹn mà đến, vừa mới vào phòng đã thấy mẹ Phó nhiệt tình lôi kéo chào hỏi.
Phó Vi đã tỉnh, lúc này không ngừng tò mò đánh giá Lạc Ninh, "Chị thật là xinh đẹp!"
Cô ấy bình thường cũng không theo đuổi minh tinh nào, cho nên đối với Lạc Ninh cảm thấy xa lạ.
Cô là từ nội tâm cảm thấy đối phương quá xinh đẹp, không phải là loại mỹ diễm quyến rũ, mà là loại mắt ngọc mày ngài, phong tư yểu điệu diệt lệ tinh xảo.
Lạc Ninh là kiểu liếc mắt một cái có thể khiến người ta bị hấp dẫn.