--Dịch: Autumnnolove--
Thấy Bạc Tương Tương và Lạc Ninh không có nháo lên, không ít người đều cảm thấy thất vọng.
Có điều các cô cũng không đặt Bạc Tương Tương vào mắt, không cảm thấy đối phương có khả năng trúng được vai nữ chính hay là nữ phụ.
Còn có người trong lúc nói chuyện phiếm cố ý ám chỉ châm chọc Bạc Tương Tương, muốn gây thiện cảm với Lạc Ninh.
Tuy rằng Lạc Ninh và Bạc Tương Tương không hợp nhau, nhưng cô cũng không thích giao tiếp với loại người gió chiều nào theo chiều nấy, thích dẫm đạp người khác.
Cho nên yên tĩnh lấy kịch bản ra ngồi xem.
Một lát sau, một cô gái trẻ tuổi diện mạo xinh đẹp đi đến.
Đi theo cô ta là ba người trợ lý, một người xách túi, một người bung dù còn một người thì đi trước mở đường, đi bên cạnh cô ta là người đại diện.
Nhìn thế trận này, ai không biết còn tưởng rằng ảnh hậu siêu nổi tiếng nào đó đại giá quang lâm.
Lạc Ninh ngẩng đầu lên nhìn, thấy cô gái đi về phía cô, vừa vặn bên cạnh cô còn một cái ghế trống.
Ánh mắt cô ta mang theo vài phần kiêu ngạo, giống như ở nơi này không có ai xứng đáng lọt vào mắt cô ta.
Lạc Ninh nhận ra người này, đời trước cô ta chính là nữ nhị của bộ tiên hiệp này, Du Xuân Kiều.
Bộ phim này cũng bởi vì chuyện cô ta bị bao dưỡng bại lộ mà chịu tổn thất nặng nề, cuối cùng không tạo dựng được bao nhiêu danh tiếng mà nằm liệt giữa đường.
Thấy Lạc Ninh đang xem kịch bản, Du Xuân Kiều ngồi bên cạnh đảo mắt qua liền biết đây chính là kịch bản nữ nhị.
Cô ta bĩu môi, khinh thường Lạc Ninh, nói: "Đừng xem nữa, không có ích lợi gì đâu!"
Lạc Ninh nghe ra ý tứ của cô ta, dù sao thì kim chủ của cô ta cũng là một trong những nhà đầu tư của bộ phim, nhân vật nữ nhị đời trước chính là ngầm giao cho cô gái này.
Lạc Ninh rất ghét loại người biết rõ người ta có gia đình rồi mà vẫn chen chân vào làm người thứ ba thứ tư.
Vị kim chủ kia cũng không phải thứ gì tốt, dù sao thì một cây làm chẳng nên non.
Cô nhàn nhạt đáp lại một câu, thu hồi tầm mắt tiếp tục đặt trên kịch bản: "Chuyện này thì không cần cô phải nhọc lòng."
Du Xuân Kiều nghẹn khuất, trừng mắt nhìn Lạc Ninh chằm chằm: "Có gì đặc biệt hơn người, hừ!"
Tuy rằng địa vị và nhiệt độ của cô ta không cao bằng Lạc Ninh, nhưng kim chủ của cô ta đã hứa về sau sẽ cho người mở đường cho cô ta, tương lai khẳng định sẽ nổi tiếng hơn Lạc Ninh.
--Dịch: Autumnnolove--
Buổi thử kính nhanh chóng bắt đầu.
Lần này nữ diễn viên tuyến một tuyến hai đều tới, còn có rất nhiều đơn vị liên quan, cho nên đạo diễn không dám đắc tội ai yêu cầu rút thăm quyết định thứ tự thử kính.
Tất cả mọi người đều không phản đối quyết định này, không ai muốn mình bị sắp xếp thử kính phía sau, để cho may mắn quyết định là công bằng nhất.
Lạc Ninh rút được thăm số 11, trong số hơn một trăm người thử kính ở đây thì được xem là thứ tự thuộc nhóm đầu.
Bạc Tương Tương rút được số 3.
Vận khí của Du Xuân Kiều chẳng ra gì, tận số 96.
Cô ta nhìn thấy số trong lá thăm, vẻ mặt không vui vẻ gì, nói người đại diện đi cửa sau báo với đạo diễn chuyển cô lên thử kính trước.
Nhưng mà đạo diễn Chu lại không đồng ý, vì vậy trợ lý của cô ta đề ra một chủ ý, tìm người đổi số với cô ta.
Du Xuân Kiều tràn đầy tự tin nói với Lạc Ninh: "Chúng ta đổi thứ tự đi."
Trên mặt cô ta trực tiếp viết mấy chữ 'cô không có cơ hội, vai nữ nhị này là của tôi.'
Lạc Ninh lạnh lùng nói: "Không đổi, mặt của cô cũng lớn ghê vậy!"
"Cô..".
Du Xuân Kiều không nghĩ tới Lạc Ninh lại không chút nể mặt cô như vậy: "Cô chờ đó cho tôi!"
Còn không phải chỉ là một bình hoa dựa vào khuôn mặt để kiếm cơm sao, ở trước mặt cô còn tự cho rằng mình tài giỏi lắm sao.
Chờ cô nổi tiếng rồi, cô sẽ cho Lạc Ninh một bài học nhớ đời.
Du Xuân Kiều lại xoay đầu tìm những người khác đổi số.
Không ít người biết tới vị kim chủ sau lưng Du Xuân Kiều, các cô ấy không giống như Lạc Ninh, không sợ đắc tội kim chủ của cô ta.
Cho nên có một người thử kính thứ mười bị bắt đổi thăm.
Bạc Tương Tương hưng phấn ngồi xem Lạc Ninh bị người ta ghi hận, vị kim chủ sau lưng Du Xuân Kiều không đơn giản, Lạc Ninh dám đắc tội người có tiền có thế như vậy chắc chắn sẽ chịu khổ.
Lạc Ninh lười để ý tới hai vị não tàn này, chuyên tâm nghiền ngẫm kịch bản trong tay.
Hơn nửa giờ sau, người phụ trách gọi tới số thứ tự của Lạc Ninh.
Cô khép kịch bản lại rồi đứng lên đi vào.
Phụ trách thử kính lần này ngoài đạo diễn Chu còn có một phó đạo diễn và biên kịch.
Đạo diễn Chu nhìn thấy Lạc Ninh, mở miệng hỏi: "Cô xem qua kịch bản chưa?"
Trước đó có vài người thử kính mà hiểu biết về nhân vật quá ít, Du Xuân Kiều thử kính trước Lạc Ninh càng phô trương hơn, cô ta không biết một chút gì về nhân vật, đồng nghĩa với việc chưa từng xem qua kịch bản này một cách nghiêm túc.
Hiệu quả phần diễn thử của cô ta ư, đạo diễn Chu chỉ muốn cười haha.
Nhưng nhà đầu tư đã đánh tiếng, yêu cầu nữ nhị phải là Du Xuân Kiều, nếu Du Xuân Kiều không nhận được vai này liền rút vốn.
Bây giờ ông đang rất bực bội, không biết có nên thỏa hiệp hay không.
Lạc Ninh điềm đạm lại tự tin trả lời: "Xem xong rồi, yêu cầu thử kính bất kỳ đoạn nào tôi cũng có thể diễn."
Đạo diễn Chu nghe cô nói như vậy thì không ngừng gật gù.
Ông ta cũng biết tới Lạc Ninh, nữ minh tinh nổi danh là bình hoa của giới giải trí, gần đây nhờ tham gia chương trình thực tế phát sóng trực tiếp mà nhiệt độ có chút cao, cũng tẩy đi không ít tin tức xấu.
Trước kia không ít người đồn đãi Lạc Ninh chỉ có khuôn mặt đẹp, kỹ thuật diễn xuất đặc biệt kém.
Ông cũng không ôm quá nhiều hi vọng với cô gái này, nhưng thái độ của cô cho tới bây giờ vẫn làm ông cảm thấy hài lòng.
Ông ta mở kịch bản ra nhìn nhìn, sau đó lên tiếng: "Vậy cô diễn một đoạn sau khi nữ phụ hắc hóa trở về đi."
Lạc Ninh đã học thuộc toàn bộ kịch bản và lời thoại, cô gật đầu: "Được!"
Bộ tiên hiệp này, nữ phụ Tô Du Linh là một nhân vật bi thảm.
Phụ thân của nàng ta là sư phụ của nam chính, mở đầu bộ phim chính là Tô Du Linh tính tình đơn thuần ngây thơ, cả người toát ra sức sống như ánh mặt trời.
Từ nhỏ nàng ta đã có hôn ước với nam chính, xem như là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên.
Trước khi hôn sự diễn ra, phụ thân của Tô Du Linh ra ngoài đột nhiên gặp chuyện ngoài ý muốn mà bị trọng thương, trở về tông môn được mấy ngày thì qua đời.
Tô Du Linh thương tâm muốn chết, lại tình cờ phát hiện ra cái chết của phụ thân do phụ thân của nữ chính muốn tranh đoạt chức trưởng môn mà hãm hại.
Thậm chí là có không ít trưởng lão trong tông môn đều tham dự, chuyện này làm cho nàng khó có thể tiếp thu.
Vì thế này chạy đi tìm nam chính, vốn dĩ là muốn suy tính xem làm thế nào để báo thù.
Ai ngờ nàng lại phát hiện vị hôn phu của mình đang thổ lộ với nữ chính, nữ chính bởi vì thấy hắn sắp thành thân nên nói là không muốn phá hư một mối lương duyên, đau lòng mà cự tuyệt.
Sau đó nam chính thống khổ cực kỳ, cuối cùng nữ chủ nén đau thương mà rời đi, nam chính nhịn không được liền đuổi theo ôm lấy nữ chính muốn giữ nàng ta lại.
Tô Du Linh nhìn thấy một màn này liền mất hết lý trí, thù mới hận cũ, nàng nhịn không được chạy tới muốn gϊếŧ chết nữ chính.
Nam chính lập tức ra tay ngăn cản, cũng bất cẩn chưởng nàng rớt xuống vách núi.
Nào ngờ nàng không những không chết mà ở dưới vực sâu còn tìm được một quyển bí tịch của Ma tộc cùng ấn chưởng môn, trời xui đất khiến nàng trở thành Thánh nữ của Ma tộc.
Đồng thời cũng bởi vì hận thù mà hắc hóa.
Phân đoạn mà Lạc Ninh muốn diễn chính là lúc Tô Du Linh dùng thân phận Thánh nữ Ma tộc trở về Tông môn.
Trong mắt ba người đạo diễn lúc này, hình tượng của Lạc Ninh tương đối phù hợp với Tô Du Linh đơn thuần ngây thơ.
Nhưng giai đoạn sau nữ nhị hoàn toàn hắc hóa, bọn họ lo lắng Lạc Ninh không đủ sức khống chế vai diễn.
Đạo diễn vừa hô bắt đầu, Lạc Ninh lập tức tiến vào trạng thái.
Từ khí chất thanh xuân xinh đẹp ban đầu bỗng chốc trở nên tà khí yêu mị.
Ba người đạo diễn vốn không ôm hi vọng gì cũng lập tức ngồi thẳng lên, thật sự là Lạc Ninh chuyển biến quá nhanh làm cho bọn họ kinh hãi tới lắp bắp.
Lạc Ninh bắt đầu diễn, bất kể là biểu tình, động tác hay là ngữ khí đều hết sức phù hợp với hình tượng nữ nhị hắc hóa trong kịch bản.
Biên kịch nhịn không được mà cảm thán một câu: "Tôi cảm thấy cô ấy diễn vai ma nữ này tới sống động, đây chính là Tô Du Linh trong lòng tôi."
Đạo diễn không ngờ Lạc Ninh có thể diễn tới xuất sắc như vậy, sau khi cô hoàn thành phần diễn, trong đầu ông chỉ có một cảm giác, đây là Tô Du Linh.
Cái này mà kêu là không biết diễn xuất? Mắt của những người ngoài kia bị mù sao?