6.11.2021
Editor: Autumnnolove
---
Đạo diễn nói như vậy, Tinh Tú lập tức tràn vào mắng trên kênh bình luận.
[ Không phải nói tự do tổ đội sao? Vì cái gì lại muốn hai người này tách ra? ]
[ Đạo diễn nói chuyện không đáng tin chút nào ]
[ Đạo diễn cảm thấy chưa đủ náo nhiệt sao, chưa đủ tai tiếng sao, chơi xấu vừa thôi ]
[ Đạo diễn làm người đi! ]
[ Nói như vậy, cũng không biết bọn họ sẽ chọn thế nào? ]
[ Với tính cách của Tinh Hành nhà tui, dám ảnh phất tay áo chạy lấy người lắm à! ]
Kỷ Tinh Hành ở giới giải trí chưa bao giờ che giấu tính tình chính mình, mọi người đều biết hắn làm việc hết sức tùy ý, xác thật là mấy chuyện như vậy hắn cũng dám làm.
[ Kỷ đỉnh lưu mà nhăn mặt xong quay qua nói nghỉ chơi là vui lắm luôn ]
[ Đạo diễn không ra hồn, Tinh Hành cho dù có không nể mặt chạy khỏi chương trình cũng dễ hiểu mà ]
Không thể không nói, Tinh tú rất hiểu Kỷ Tinh Hành, lúc này hắn thực sự nghĩ tới chuyện bỏ con giữa chợ.
Nhưng mà vì tiếp tục tham gia chương trình với Lạc Ninh, hắn nhịn.
Vì thế lần này hắn mở miệng trước: "Cũng được, tôi chọn Tô Thanh Lam."
Đồng Già vốn đang cho rằng Kỷ Tinh Hành sẽ cự tuyệt yêu cầu của đạo diễn, lúc này ngẩn người ra.
Kỷ Tinh Hành cư nhiên cũng sẽ hố người, hắn cũng không muốn chung đội với Bạc Tương Tương mà!
Nhưng mà còn không đợi hắn ra ý kiến, đạo diễn liền vỗ tay một cái: "Ok, vậy thì còn lại là đội của Đồng lão sư cùng Bạc lão sư."
Đồng Già: "...".
Hắn muốn khóc.
Móng tay Bạc Tương Tương đâm thật sâu vào thịt trong lòng bàn tay, Kỷ Tinh Hành thế nhưng cố ý không chọn cô.
Cô ngẩng đầu, vừa lúc bắt gặp sắc mặt không vui cùng miễn cưỡng của Đồng Già, càng thêm tức giận, tên này cũng dám ghét bỏ cô, cái quái gì đang xảy ra vậy.
Cô nhắm mắt, trong lòng tự nói thầm "Nhịn!", cô còn phải dựa vào kỳ phát sóng trực tiếp này để tẩy trắng cùng xoay chuyển ấn tượng với người xem, để họ thấy một mặt tri kỷ tiểu thiên sứ của cô mới được.
Cô liền tươi cười rực rỡ với Đồng Già: "Đồng lão sư, em sẽ cố gắng không kéo chân anh."
Cái động tác này, xác thật là làm không ít người xem thay đổi cảm giác với cô.
Đồng Già còn có thể nói gì, cũng chỉ có thể gật đầu nói: "Hy vọng một kỳ phát sóng trực tiếp này, chúng ta hợp tác vui vẻ!".
Hắn hiện tại thầm cầu khẩn Bạc Tương Tương đừng quá yếu ớt cùng đừng bày mưu tính kế gì.
Nhìn thấy Bạc Tương Tương co được giãn được như vậy, Lạc Ninh không thấy ngoài ý muốn, rốt cuộc thì đây cũng là nữ chủ, không có khả năng một chút đầu óc cũng không có.
Kế tiếp chính là để cho các thực tập sinh còn lại lựa chọn, người thông minh bằng tốc độ nhanh nhất chạy tới đội Sài Kính cùng Ngụy Diệu.
Tiếp đó là chạy đến đội Kỷ Tinh Hành cùng Tô Thanh Lam.
Kỷ Tinh Hành đi đến đâu cũng đều là lưu lượng, Tô Thanh Lam lại không có tai tiếng gì, các thực tập sinh vào được đội này đều vui vẻ.
Còn lại những người không có đưa ra quyết định hoặc chậm chân một chút tiến vào đội của Đồng Già cùng Bạc Tương Tương.
Tổ đội kết thúc, đạo diễn chỉ chỉ hai người Hoa trong số năm người lính đánh thuê nói: "Hai người này sẽ là đội trưởng của các người trên hoang đảo, còn ba người khác sẽ âm thầm bảo hộ mọi người."
Một người thân hình cao lớn, diện mạo lạnh lùng đứng ra nói: "Tôi tên là Phù Vân Băng."
Người còn lại dung mạo tuấn lãng mở miệng; "Tôi kêu là Hàn Trì."
Ba người còn lại dáng dấp cũng tương đối dễ nhìn, xem ra tổ tiết mục cũng cố ý lựa chọn lính đánh thuê có giá trị nhan sắc.
Ba vị này vì chức trách là âm thầm bảo hộ, cho nên cũng không giới thiệu chính mình, chỉ xuất hiện cho các vị khách mời thấy rõ mặt mũi, sau đó liền phân tán trong rừng rậm.
Mấy người Lạc Ninh cũng không hỏi gì thêm, lên tiếng chào hỏi hai người dẫn đoàn này: "Đội trường Phù, đội trưởng Hàn!"
Phù Vân Băng nhàn nhạt gật đầu, không nói gì, nhìn ra được tính tình của hắn tương đội lãnh đạm.
Hàn Trì tươi cười nhìn mọi người nói: "Trong vòng một tuần tiếp theo, chúng tôi sẽ cùng mọi người sinh hoạt trên đảo hoang."
"Tổ tiết mục yêu cầu chúng ta đi từ bờ bên này của hoang đảo đến bờ bên kia, một tuần sau trực thăng sẽ ở bên kia chờ mọi người."
"Tôi chỉ có một vài yêu cầu nhỏ, trong thời gian một tuần này, mọi người phải nghiêm túc tuân theo sự sắp xếp của chúng tôi, như vậy mới có thể đảm bảo an toàn cùng sinh tồn."
"Được!".
Các khách mời đều không có ý kiến.
Hàn Trì giơ tay nhìn nhìn đồng hồ: "Bây giờ chúng ta có hai mươi phút để thay quần áo ngụy trang và ủng chống nước, chuẩn bị hành trang sẵn sàng sau đó xuất phát."
Bây giờ cũng không phải đang huấn luyện quân đội, cho nên bọn họ không có quá nghiêm khắc đối với các vị khách mời.
Thời tiết hôm nay khá nóng nhưng các khách mời cùng thực tâp sinh vẫn nghe theo thay phiên nhau đi thay quần áo trong các lều trại giản dị mà tổ tiết mục đã chuẩn bị sẵn.
Ba cô gái tất nhiên được ưu tiên.
Lục Tuân có địa vị cao nhất, những người khác đều mời hắn đi tha đồ trước, hắn cũng không làm ra vẻ.
Hán đổi xong quần áo bước ra, thấy Lạc Ninh đang ngồi bên bãi đá ngầm vẽ bùa.
Hắn đi qua cười hỏi: "Đang vẽ bùa gì đó?".
Lúc này lựa chọn vẽ bùa, hẳn là có việc dùng tới.
Lạc Ninh vẽ xong phần còn lại của lá bùa, gấp bùa lại đưa cho Lục Tuân cười nói: " Bùa giải nhiệt, cái này cho anh."
Lục Tuân nhận lấy, ngay lập tức cảm giác được trên người mát lạnh không ít: "Tôi cảm thấy mát mẻ hơn rất nhiều, bùa này có thể so với điều hoa nha".
Hắn cất bùa vào trong túi áo ngụy trang.
Lạc Ninh khẽ cười: "Cho nên chung đội với tôi, cho thấy anh là người có tầm nhìn xa."
Lúc trước cô đã từng đến một thế giới toàn người chơi phong thủy huyền thuật, thế giới kia có thể dùng bùa để thay thế không ít đồ vật như điều hòa, máy sưởi,...Bùa giải nhiệt chính là một loại trong đó, sau khi đeo trên người, toàn thân không chỉ là cảm thấy mát lạnh mà còn không toát mồ hôi ra quần áo.
"Tất nhiên, tôi luôn tin tưởng ánh mắt của mình".
Lục Tuân cong cong môi.
Quả nhiên Lạc Ninh luôn có thể làm cho người người khác kinh hỉ.
[ Bùa giải nhiệt mà có thể so với điều hòa, giỡn chơi cái gì vậy? ]
[ Ảnh đế bây giờ cũng bắt đầu nói hươu nói vượn, hết biết nói gì luôn ]
[ Tuy rằng tui rất thích cô Lạc, nhưng tui hổng tin được cái bùa giải nhiệt gì đó có hiệu quả điều hòa đâu ]
[ Người bình thường không ai tin vô mấy cái này hết.
Lạc bình hoa này suốt ngày cứ tìm cảm giác tồn tại, ảnh đế lại còn đi phối hợp với cô ta, thật sự rất thất vọng về Lục thần ]
[ Tôi cũng thấy vậy, Lục thần vì phối hợp với Lạc Ninh mà chủ động nói dối, đột nhiên cảm thấy anh ta sắp rớt từ thần đàn xuống rồi ]
[ Mấy người không có được thể nghiệm qua, dựa vào cái gì nói bùa này không có tác dụng? ]
[ Đúng vậy, Lục thần của chúng tôi chắc chắn không nói bậy ]
--Editor: Autumnnolove--
Lúc này các khách mời khác cũng đã thay đổi trang phục xong, nghe được đối thoại của hai người thì phản ứng đầu tiên là không tin.
Bùa làm sao có thể có công hiệu điều hòa nhiệt độ, Lục ảnh đế vậy mà cũng trợn tròn mắt nói dối.
Tính cách Đồng Già tương đối hoạt bát, đi tới cười nói: "Tiểu Ninh Ninh, không ấy em cho anh cảm thụ một chút hiệu quả mát mạnh của mấy là bùa em vẽ đi"
Lạc Ninh lấy ra một lá bùa đã vẽ trước đó đưa cho hắn: "Vậy anh từ từ cảm nhận."
Đồng Già nhận lấy bùa, trên mặt lập tức lộ ra biểu tình trợn mắt há hốc mồm: "Má ơi, trời đất ơi, thật sự có tác dụng điều hòa mát mẻ nè, ờ mấy zing quá đi!"
Sau khi tiếp xúc với bùa, cái cảm giác oi bức làm lòng người phiền muộn kia chậm rãi tiêu tán, cả người hắn đều cảm thấy thực mát lạnh, thậm chí một giọt mồ hôi cũng không có.
"Thiệt hay giả vậy?".
Ngụy Diệu bán tín bán nghi thò tay qua giật lấy lá bùa trên tay Đồng Già: "Chú thử một chút."
Lúc trước Lạc Ninh cho hắn lá bùa bình ăn, hắn cảm thấy có hiệu quả.
Nhưng mà lần đầu tiên nghe nói tới bùa giải nhiệt gì đó, có thể điều hòa thân nhiệt như đang ở trong máy lạnh, thật sự làm người ta khó tin.
Chỉ vài giây, trên mặt hắn cũng lộ ra biểu tình giật mình: "Thực sự có tác dụng!"
"Tiểu Ninh Ninh, năng lực vẽ bùa của con cũng quá trâu bò".
Hắn không nhịn được phải dựng ngón tay cái lên.