12.11.2021
Người dịch: Autumnnolove
---
Lạc Ninh yêu cầu vị phụ tá quay phim đưa máy tính xách tay của anh ta cho cô sử dụng, sau đó ôm tới một góc trong sơn động bắt đầu thao tác.
Bạc Tương Tương nhìn thấy hành động của Lạc Ninh, con ngươi lóe sáng, muốn đi lại gần nhìn xem.
Nhưng mới vừa đi được vài bước đã bị Kỷ Tinh Hành chặn lại: "Lạc Ninh đang tập trung, cô đừng đi qua đó làm ảnh hưởng cô ấy "
Bạc Tương Tương tức giận đến nghiến răng, trên mặt vẫn nở một nụ cười: "Em có chút tò mò thôi mà."
"Tính tò mò sẽ gϊếŧ chết con mèo*, cô chưa từng nghe qua sao?".
Kỷ Tinh Hành nhướng mày.
(*) : có những việc chúng ta không nên cố tìm hiểu, vì nó sẽ khiến chúng ta gặp rắc rối.
Có thể dịch là "tò mò có ngày bỏ mạng".
(Wattpad: Autumnnolove)
Bạc Tương Tương hít sâu một hơi, dịu dàng nói: "Nếu anh không muốn em xem, thì em sẽ không xem."
"Tinh Hành, tối hôm trước, em chạy đi là vì muốn gọi người tới giúp đỡ, nhưng không nghĩ tới lại bị lạc đường".
Cô ta lại giải thích đêm đó cô ta chạy đi cũng không phải là cố ý.
Kỷ Tinh Hành lắc đầu: "Đó là chuyện của cô."
"Về sau cô làm ơn đừng có gọi tôi là Tinh Hành, chúng ta đâu có thân thiết tới vậy".
Thời điểm mới quen biết Bạc Tương Tương, cô ta trực tiếp gọi tên hắn như vậy, nội tâm hắn cũng không thoải mái.
Nhưng lại không thể không nhường nhịn cô ta, thực mâu thuẫn.
Bạc Tương Tương cắn môi, không khỏi cảm thấy ủy khuất nhìn hắn, "Có phải là anh còn trách em hay không? Em..."
Cô còn chưa nói xong, Kỷ Tinh Hành đã vội xua xua tay cắt ngang, "Tôi với cô không có gì để nói với nhau hết, cô đi ra ngoài trước đi."
"Tinh Hành, anh đừng làm như vậy, giữa chúng ta...".
Bạc Tương tương làm sao cam lòng để cho hắn hiểu lầm cô.
Kỷ Tinh Hành lại lần nữa cắt ngang lời nói của cô ta, cúi người lại gần cô ta, hạ thấp giọng vài phần: "Bạc Tương Tương, nếu cô không muốn sau khi kết thúc chương trình tổng nghệ này liền bị phong sát trong giới giải trí thì hiện tại cô nên đi ra ngoài, về sau không được gọi tôi là Tinh Hành nữa."
"Hoặc tôi cũng không ngại để cô nếm thử một chút thủ đoạn của tôi, Nghiêm Thu Bình chính là bài học điển hình."
Ánh mắt Bạc Tương Tương không thể tin được nhìn Kỷ Tinh Hành, hắn lại có thể uy hiếp cô.
Cô cảm thấy hắn không nên như thế này, lại cảm thấy giống như có điểm nào đó đang thoát ly hoàn toàn khỏi quỹ đạo ban đầu.
Ngẩng đầu lên nhìn thấy ánh mắt chán ghét cùng lạnh nhạt của Kỷ Tinh Hành, trái tim cô đau thắt giống như bị ai đó bóp chặt.
Cô biết Kỷ Tinh Hành người này không phải là một người dễ mềm lòng, hiện tại cô không có cách nào gả mình cho hắn, tất nhiên càng không thể từ bỏ sự nghiệp giới giải trí.
"Chúng ta hãy bình tĩnh lại một chút trước, hi vọng về sau anh hiểu ra sẽ không hiểu lầm em nữa".
Cô mấp máy môi lại thấy hắn không chút dao động, đảo mắt liếc qua Lạc Ninh lúc này đang ngồi phía sau Kỷ Tinh Hành, lúc này cô mới xoay người ra khỏi sơn động.
Lạc Ninh, lại là Lạc Ninh, người phụ nữ này sao lại giống âm hồn bất tán như vậy?
Rõ ràng là cô ta đã chia tay với Kỷ Tinh Hành, tại sao còn bám lấy hắn không buông, thật là lả lơi ong bướm, quá đáng ghét.
Nếu Lạc Ninh biết Bạc Tương Tương đang nghĩ gì trong đầu, cô chắc chắn sẽ cảm thấy buồn cười, một nữ chủ hải vương* tam quan bất chính lại có tư cách đi nói cô lả lơi ong bướm, cô ta lấy đâu ra tự tin này vậy?
(*) - 海王: dùng để ám chỉ người có những mối quan hệ không rõ ràng, tư tưởng chủ đạo của hải vương chính là thả lưới nhiều người cùng một lúc.
(Người dịch: Autumnnolove)
Bạc Tương Tương ra ngoài rồi, Kỷ Tinh Hành mới đi đến chỗ Lạc Ninh đang ngồi cách đó không xa, cũng ngồi xuống bên cạnh nhằm ngăn cản những người khác lại tới quấy rầy cô.
Thấy Lạc Ninh nghiêm túc làm việc, hắn nhìn đến có chút nhập tâm.
Từ nhỏ đến lớn, chỉ cần lúc nghiêm túc Lạc Ninh đều có bộ dáng như thế này, chuyên chú nhưng rất xinh đẹp.
Hắn tự nghĩ bản thân hắn đã bao lâu rồi không có ngắm nhìn cô như vậy, hình như là từ khi bọn họ xác định quan hệ yêu đương, rồi lại từ từ càng đi càng xa nhau hơn.
Hắn không khỏi nhớ lại thái độ lúc trước của mình đối với Lạc Ninh, không kiên nhẫn lại còn thường xuyên thất hẹn.
Thái độ của hắn không có quan hệ gì tới Bạc Tương Tương, hắn chỉ bài xích chuyện người trong nhà luôn luôn sắp đặt hắn, cho nên người nhà muốn hắn cưới Lạc Ninh, hắn liền sinh ra tâm lý phản nghịch và trốn tránh.
Cũng có thể hắn cảm thấy cô ấy sẽ không bao giờ chia tay với hắn, cho nên mới dám nóng nảy, cố ý làm ra một số chuyện trái lòng mình, hắn không biết lại tổn thương cô đến như vậy.
Bây giờ ngẫm lại cũng khó trách Lạc Ninh sẽ thất vọng tới mức không cần hắn nữa, như mẹ hắn nói, đây đều là do hắn tự làm tự chịu.
Một lát sau, Lạc Ninh gõ xuống một cái thao tác cuối cùng, crack* được tín hiệu gây nhiễu trên đảo, dùng luôn máy tính này kết nối với thiết bị truyền tin mà người quay phim mang theo.
(*) : bẻ khóa các chương trình, phần mềm.(Wattpad: Autumnnolove)
Nhưng mà cô cố ý sắp đặt đến lúc đó chỉ có một máy phát sóng trực tiếp có thể hoạt động, cho nên không thể theo chân từng khách mời giống như lúc trước.
Làm xong hết thảy, cô ngẩng đầu liền thấy ánh mắt vừa phức tạp hối hận lại vừa hoài niệm của Kỷ Tinh Hành đang nhìn mình.
Cô nhướng mày, "Anh nhìn tôi như vậy làm gì?"
Kỷ Tinh Hành thu lại cảm xúc lộ ra nãy giờ, nở một nụ cười: "Thấy em thật xinh đẹp."
Lạc Ninh: "......"
"Anh có bị ấm đầu không?"
Kỷ Tinh Hành mà cũng biết nói lời ngon tiếng ngọt? Nếu không phải Lạc Ninh có thể cảm giác được linh hồn của hắn không thay đổi, cô cũng không nhịn được hoài nghi người này có phải cũng xuyên tới hay không.
Từ nhỏ đến lớn Kỷ Tinh Hành luôn đối đãi với cô rất tốt, nhưng ngoài miệng lại làm như ghét bỏ.
Chẳng hạn như lúc cô giải không ra bài tập chạy đi hỏi hắn, hắn trước tiên sẽ ghét bỏ liếc nhìn cô một cái, sau đó nói "Sao em lại có thể ngốc như vậy chứ?", lúc này mới dạy cô làm bài tập.
Cho dù ngoài mặt hắn tỏ vẻ ghét bỏ cô thế nào, cuối cùng đều sẽ hết lòng giúp cô.
Còn đối với những người khác hắn lại càng độc miệng hơn, hơn nữa căn bản là không để ý tới ai cả.
Cho dù là cấp hai hay là cấp ba, đều sẽ có những bạn học nữ dụng tâm kín đáo chạy tới hỏi hắn bài này làm như thế nào, hắn hoặc là kêu người ta đi hỏi giáo viên, hoặc là trực tiếp nổi giận làm người ta sợ hãi chạy mất.
Tỷ như nói với cô gái nhỏ người ta "Vấn đề đơn giản như vậy cũng tới hỏi tôi, trong đầu cậu chứa cỏ sao?", "Mắc mớ gì tôi phải giảng đề cho cậu? Cậu quá phiền phức!", "Tránh xa tôi một chút, tôi không rảnh!"...
Cho dù hắn là thẳng nam miệng độc, nhưng bởi vì khuôn mặt đẹp trai và khí chất lạnh lùng kia, ngược lại càng khiến cho không ít nữ sinh yêu thích, bất kể đi tới nơi nào hắn cũng dễ dàng trở thành hotboy được các bạn học nữ săn đón.
Kỷ Tinh Hành dở khóc dở cười, "Anh không có ấm đầu, anh thật sự thấy em xinh đẹp mà"
Không phải trên mạng đều nói con gái thích được nghe người khác khen mình xinh đẹp sao? Còn chưa kể Ninh Ninh nhà hắn thật sự rất rất xinh đẹp.
Lạc Ninh trừng mắt nhìn hắn một cái: "Đẹp cũng đâu có liên quan gì tới anh."
Sau đó đứng dậy đi tìm người quay phim để bắt đầu phát sóng trực tiếp lại.
Nghe được lời này, nhìn bóng lưng cô rời đi, con ngươi Kỷ Tinh Hành hiện ra vài phần ảm đạm.
--Fanpage: Bản dịch 0 đồng--
Người quay phim thấy Lạc Ninh thật sự có thể giải quyết vấn đề đường truyền, không khỏi giật mình.
"Lạc lão sư có cái gì cô không biết không?".
Vẻ mặt Lộ Nhiên sùng bái nhìn Lạc Ninh.
Lạc Ninh cong môi cười cười: "Cậu đang khen ngợi tôi sao?"
"Đúng ạ, em cảm thấy cô quá lợi hại".
Lộ Nhiên ngay thẳng gật đầu, Lạc lão sư chính là thần tượng của hắn.
Nhìn gương mặt tròn tròn mang theo vài phần trẻ con của Lộ Nhiên, Lạc Ninh cảm thấy cậu nhóc này cũng giống như em trai của mình, duỗi tay xoa đầu hắn: "Cảm ơn Tiểu Nhiên Nhiên khen tặng."
Mặt Lộ Nhiên liền đỏ lên: "Em cũng nói sự thật mà thôi!"
Mấy người Lạc Trạch Vũ đều ném ánh mắt ghen tị về phía Lộ Nhiên, phải chi Lạc lão sư cũng xoa đầu mình như vậy thì ngon rồi.
Người quay phim bên này nhanh chóng kết nối chương trình, bắt đầu phát sóng trực tiếp trở lại.
Sau đó phát hiện các thiết bị khác vẫn không kết nối được, chỉ có thể dùng một máy duy nhất này để phát sóng.
Vì thế sau khi chương trình phát sóng bắt đầu, hắn trước tiên xin lỗi và giải thích với người xem, bảo là tín hiệu bên hoang đảo không tốt, tạm thời chỉ có thể sử dụng một phòng phát sóng chung.
[ Sáng sớm nay tui đã thức dậy canh rồi, chờ quài không thấy phát sóng trực tiếp đâu, tui còn lo lắng không biết có xảy ra chuyện gì hay không, chỉ cần có thể phát sóng trực tiếp là được rồi, một phòng thì một phòng ]
[ Đúng đúng, chỉ cần còn phát sóng trực tiếp được là chúng tôi đã vui rồi ]
[ Tuy rằng tui chỉ muốn xem Lạc Ninh và Lục thần, nhưng mà một phòng phát sóng trực tiếp có còn hơn không ]
[ Làm phiền quay Tinh Hành của tụi em nhiều xíu anh quay phim ơi, cảm ơn! ]
[ Làm phiền quay Lục thần của em...!]
Bởi vì đây là đảo hoang, cho nên tín hiệu không tốt, đa phần mọi người đều có thể hiểu được, chỉ là đang điên cuồng cầu xin cho thần tượng của mình lên hình nhiều xíu.