Editor: Đào Tử
__________________________
Phó Đình Thâm là ai?
Nam chính tổng tài tiêu chuẩn.
Dáng dấp đẹp trai, vóc người đẹp, nhiều tiền, tính cách bá đạo si tình, thỏa mãn ảo tưởng nam chính trong lòng độc giả thiếu nữ.
Lúc người đồng lứa đang phát sầu vì tiền sữa bột nuôi con, hắn đã đi đến đỉnh cao hô phong hoán vũ, tích lũy gia sản mấy chục tỷ.
"Nữ quỷ kim chủ của Vu Trường Hâm và tổng giám đốc Phó Đình Thâm tập đoàn XX quan hệ thế nào?"
Đạo diễn trả lời, "Chắc không quan hệ gì."
Việc nữ quỷ kim chủ đập tiền cho Vu Trường Hâm, nguồn tài chính này thuộc công ty con bên ngoài dưới tay tập đoàn XX, không có liên hệ khác.
Bùi Diệp càng tò mò.
Thuận tay tra Baidu một tí, cô phát hiện phạm vi kinh doanh tập đoàn XX của Phó Đình Thâm rất rộng, gần như lĩnh vực nào cũng lướt qua, chẳng qua mỗi lĩnh vực chỉ kinh doanh một bút không quá lớn. Đông một chùy tây một gậy, thoả mãn kiếm tiền không độc lĩnh một ngành nghề nào cả.
Rõ ràng có tiềm lực đạt 100 điểm, người ta tới 60 điểm đã hài lòng.
Liên hệ nhiều, người trong từng lĩnh vực đều rõ tính nết Phó Đình Thâm, sẵn lòng hợp tác làm ăn với hắn. Người khác hưởng thịt hắn chỉ cầu uống một ngụm canh. Mỗi lần lấn sang lĩnh vực mới, thu mua công ty mới, người ta cũng không để ý hắn thò một chân vào kiếm chén canh.
"Tên Phó Đình Thâm này có ba đầu sáu tay à, hay thế lực sản nghiệp gia tộc lớn người nhiều, làm vậy không sợ sập bàn?"
Bùi Diệp hứng thú lướt tin tức liên quan đến tập đoàn XX.
Không cầu thanh danh chỉ cầu tiền tài, là hạng người biết nhẫn phát tài.
"Không rõ lắm, trời mới biết đầu óc mấy tên kỳ tài thương nghiệp này ăn gì lớn lên."
Người trong ngành mới biết kẻ trong nghề, ông chỉ là đạo diễn mấy phim truyền hình chiếu mạng, sao biết được chuyện của kim chủ?
Nếu không phải đạo diễn sợ đắc tội Phó Đình Thâm, ông đã lấy Phó Đình Thâm làm nguyên mẫu tạo ra bộ phim tổng tài Mary Sue.
"Nếu anh ta nguyện ý hoạt động trên Weibo rồi marketing, đảm bảo trở thành chồng quốc dân liền."
Bùi Diệp nhìn tin nhắn này buồn cười.
Quả là đạo diễn trong giới giải trí, bản lĩnh tám nhảm không thể khinh thường.
"Biết đâu người ta muốn điệu thấp, im lặng kiếm vàng đấy."
Thanh danh có gì quan trọng?
Tiền kiếm được mới là lợi ích thực tế.
Bùi Diệp tiếp tục tìm kiếm tin tức, rốt cuộc đào ra chuyện siêu cũ.
Nữ quỷ kim chủ của Vu Trường Hâm từng tham ô một phần tài chính công ty con dưới tay tập đoàn XX đầu tư bộ phim chiếu mạng thứ nhất cho Vu Trường Hâm. Bộ phim cũng là mấu chốt để Vu Trường Hâm xoay người, lúc ấy phim chiếu mạng mới nổi, trở thành một trong những bộ phim ăn khách nhất.
Các công ty con khác dưới tay tập đoàn XX cũng từng đầu tư cho Vu Trường Hâm tham diễn, chỉ là số tiền không lớn.
Sau khi Vu Trường Hâm đã xoay người, nữ quỷ liền ngừng đầu tư.
Trừ điểm ấy, cô ta và tập đoàn XX không có bất cứ liên hệ nào khác.
Người bên ngoài nhìn vào chỉ thấy đây là hành vi đầu tư hết sức bình thường.
Lúc ấy Vu Trường Hâm nghèo túng, fan hâm mộ của hắn chỉ hơn người mới vào giới một chút. Đầu tư cho hắn không cần nhiều tiền, một khi thành công thu lợi cực lớn —— chẳng hạn như công ti con đầu tư bộ phim chiếu mạng đầu tiên cho Vu Trường Hâm, bọn họ từ bộ phim này kiếm lời mấy trăm vạn.
Loại chuyện đầu tư lấy nhỏ thắng lớn này, gần như trở thành huyền thoại giới giải trí bàn tán không ngớt.
Sau này nhiều công ty thấy vậy bắt chước đầu tư phim chiếu mạng, nhưng vận khí không đủ, chưa đạt đến thành công vang dội như vậy.
Bùi Diệp lại từ đó đánh hơi được mùi vị khác thường.
Tập đoàn XX...
Trông quái lạ thế nào ấy.
Bùi Diệp vừa ăn tôm uống bia, vừa tìm trong danh sách bạn bè Wechat —— Quái Nông giới giải trí, chó săn có tiếng nhất chiến thành danh vạch trần ảnh đế Bạch Gia giết người—— Đám săn tin này tai mắt bốn phương tám hướng, giới giải trí cỏ lay thôi bọn họ cũng biết.
"Đại thần, sao ngài tìm tới tôi?"
Bùi Diệp gửi tin nhắn tới không lâu, Quái Nông đã hồi âm.
"Có vài việc muốn hỏi anh, anh biết ai muốn cạo chết Vu Trường Hâm không?"
Quái Nông trả lời, "Không rõ nữa, Vu Trường Hâm đắc tội quá nhiều người, ai chả muốn giẫm cậu ta? Tôi giúp ngài hỏi thăm một lát."
Tốc độ nghe ngóng của hắn rất nhanh, chừng mười mấy phút đã phản hồi.
Bùi Diệp nhìn tin nhắn Quái Nông gửi tới rơi vào trầm tư.
Vu Trường Hâm rơi đài, đúng là có vết tích tập đoàn XX ra tay—— Nói đúng hơn là cổ đông nào đó trong tập đoàn XX, bản thân kinh doanh vật liệu xây dựng, kinh doanh không lớn cũng không quá nhỏ nghe đồn có gia tài ngàn vạn, có tiếng nói nhất định tại tập đoàn XX.
"Đối với tập đoàn XX, anh hiểu bao nhiêu?"
Quái Nông thành thật trả lời.
"Không nhiều, người ta không trong giới giải trí, tôi và sư muội chưa từng rình anh ta."
Hắn là chó săn giới giải trí, chỉ chú tâm hóng tin giới giải trí, với mấy ngành nghề khác và tập đoàn XX không chú ý nhiều.
"Tập đoàn XX thú vị thật."
Bùi Diệp tỉ mỉ nghiên cứu kịch bản phó bản một lần, phát hiện Phó Đình Thâm càng thú vị, công việc kinh doanh đồ sộ, gặp người bình thường mỗi ngày đã bận không ngóc đầu lên nổi. Hắn lại có thể bớt nhiều thời gian vậy đi yêu đương với Lôi Nhã Đình?
"Được rồi, nam chính tổng tài trong tiểu thuyết mà, còn mong gì logic."
Bùi Diệp không còn xoắn xuýt tập đoàn XX và Phó Đình Thâm.
Những chuyện phiền lòng này quan trọng bằng A Tể?
Bùi Diệp trở lại cửa sổ trò chơi, phát hiện A Tể ra ngoài làm công cả ngày đã về.
Ha, thời gian làm công trong trò chơi chó chết này ngày càng kéo dài, về nhà cũng muộn hơn.
Bùi Diệp muốn khiếu nại.
【 A Tể nhìn xung quanh phát hiện cha không ở, tâm trạng càng tệ hơn】
【 A Tể lê thân thể mỏi mệt vào phòng tắm tắm rửa 】
【 A Tể ôm quần áo bẩn vào phòng giặt giặt quần áo 】
【 A Tể ở ban công phơi quần áo 】
【 A Tể vào nhà bếp làm cơm tối 】
【 A Tể phát hiện nồi cơm điện đã nấu cơm 】
【 A Tể đoán là cha làm bỗng nhiên vui vẻ 】
【 A Tể phát hiện cha mua tá trứng vịt và thịt ba chỉ, cảm động vô ngần 】
Nhìn 【 Hệ thống ghi chép 】 không ngừng cập nhật ヽ(°▽°)ノ, Bùi Diệp như có thể hình dung tâm trạng A Tể thời khắc này.
Cô nhìn A Tể đập trứng bỏ vào chảo rán, đem thịt ba chỉ băm nhỏ nấu mì hoành thánh, chống cằm lộ ra nụ cười từ mẫu. Làm chủ tịch hội bác gái điều giải chuyện ma quỷ có gì thú vị? Chẳng bằng ngồi xem cuộc sống hằng ngày của A Tể.
"Tể à, hôm nay làm việc có vất vả không?"
Cô gửi tin nhắn cho A Tể.
Hệ thống trò chơi nói với cô, nếu thường xuyên gửi tin nhắn cho A Tể tỷ lệ nhất định sẽ phát động 【 A Tể hồi âm 】.
Vì trí thông minh của A Tể không cao, thường xuyên giao lưu có thể gia tăng trị số ẩn giấu, để người chơi và A Tể càng thêm thân mật.
【 A Tể nhớ tới một chuyện rất đau lòng, vô cùng mất mát 】
"Sao vậy?"
Sao đột nhiên lại mất mát?
Bùi Diệp không nói hai lời ấn mở túi trò chơi, đút cho A Tể một que kẹo.
Sinh hoạt tuy đắng, nhưng kẹo đường rất ngọt!
Leng keng ——
Hòm thư đột nhiên thêm một phong thư.
Bùi Diệp bất ngờ.
Chẳng lẽ vận may tăng mạnh phát động hồi âm?
Ấn mở hòm thư, quả nhiên là 【 A Tể hồi âm 】.
Phía trên là chữ trẻ con quen thuộc, xuyên qua tờ giấy có thể hình dung được tâm tình uất ức của nó.
【 Làm việc phạm lỗi bị trừ lương rồi oa oa (つД')】
Bùi Diệp: "..."
Trò chơi rác rưởi!
Mỗi ngày tăng ca, bóc lột sức lao động trẻ em còn cắt xén tiền lương ít ỏi!