Editor: Đào Tử
____________________________
"Chờ cậu trở về, món ăn đã lạnh rồi!"
Bùi Diệp rót cho Hướng Thụy Quân một chậu nước lạnh, tưới xuyên tim cô ấy.
Cô nói: "Từ khi kén trùng xuất hiện đến phá kén ra, nhiều nhất một phút, bây giờ mình căn bản không trở về kịp."
Hướng Thụy Quân nghe mà hai chân mềm hẳn, trong lòng đã bị tuyệt vọng bao phủ.
"Bọn chúng phá kén ra đến toàn bộ căn cứ YY hủy diệt cũng nhiều nhất một phút, cậu còn kịp thu cái thi cho bọn tôi ư?"
Có lẽ là tử kiếp sắp giáng, Hướng Thụy Quân khó có phóng túng một hồi.
Cô không còn phỉ nhổ tại nội tâm mà trực tiếp nói ra.
Bùi Diệp lại còn nghiêm túc nói: "Đừng nói thu thi, có khi ngay cả chút vụn xương cốt các cậu cũng không tìm thấy."
Hướng Thụy Quân quả thực muốn bị Bùi Diệp chọc giận điên lên.
Đã đuổi không về kịp còn để Thái Hạo liên hệ cô, mục đích vì cái gì?
Vì để cô ôm không cam lòng kèm phẫn nộ, cuối cùng chết không nhắm mắt?
Cô trùng sinh một lần không phải để Bùi Diệp làm tức chết!
Trước khi Hướng Thụy Quân nổi bão, Bùi Diệp nói: "Không có việc gì, mở plugin từ xa kéo dài thời gian, chờ mình trở về!"
Hướng Thụy Quân: "???"
Bùi Diệp đi ra ngoài làm【 Mỗi ngày một thiện 】 không có lôi hết tất cả người giấy nhỏ.
Cô chỉ đem đi 36 con người giấy nhỏ, còn 72 con người giấy lưu lại căn cứ YY.
Nói theo một nghĩa nào đó, người giấy nhỏ cũng là ý chí của cô hóa thân thành, có một bộ phận năng lực của cô.
"Cậu nói cho Diệp Tiên, để cậu ấy cung ứng linh tuyền cho người giấy nhỏ, mình từ xa thao túng bọn chúng bày đại trận phòng ngự, gánh một đoạn thời gian."
Hướng Thụy Quân không nhịn được nói: "Đã như vậy, cậu trực tiếp tìm Liễu Diệp Tiên đi?"
Bùi Diệp cực ít khi dễ Liễu Diệp Tiên, luôn chiếu cố đối phương nhiều hơn, đối đãi với Hướng Thụy Quân bất đồng, hoàn toàn là hai thái cực.
"Người giấy nhỏ thích cậu, ngoại trừ cậu, tạm thời không ai có thể sai sử bọn nó."
Hướng Thụy Quân: "???"
Trong đầu của cô đột nhiên hiển hiện cảnh người giấy nhỏ đăng tràng, một con rồi một con vây quanh cô nhảy tưng nhảy loạn, Bùi Diệp từng nói là bởi vì thuộc tính dị năng lôi hỏa của cô, mang chính khí lăng nhiên người giấy nhỏ thích —— Hóa ra cái lí do thoái thác này không phải lừa gạt cô?
"Tôi làm theo lời cậu vậy."
Thời gian nói chuyện, kén trùng treo trên bầu trời đã trong suốt dần, vỏ kén trùng mỏng như cánh ve, dường như duỗi ngón tay là có thể đâm thủng.
Hướng Thụy Quân vội vàng đánh thức bảy mươi hai con người giấy nhỏ xếp hàng chỉnh tề ngủ trên giường Bùi Diệp.
"Đúng là có chủ nhân dạng gì thì người giấy dạng đó..."
Bên kia tai nghe vô tuyến, Bùi Diệp thâm trường nói: "Còn chưa cúp máy đó, cậu có thể trào phúng sau lưng mình không?"
"Nếu lần này tôi chết, không phát tiết trào phúng cho tốt, lỡ chết không nhắm mắt thì sao!"
Hướng Thụy Quân nói xong lấy lại tinh thần, bỗng muốn tát mình một cái.
Loại thời điểm này còn bị Bùi Diệp câu lấy thất thần, cô thật sự ngại mình chết chưa đủ nhanh.
Người giấy nhỏ bị Hướng Thụy Quân túm đi đến ban công, Liễu Diệp Tiên đã chuẩn bị đầy đủ linh tuyền.
Vì cam đoan cung ứng dư dả, linh tuyền cô mang tới là bộ phận linh khí sung túc nhất.
"Tiếp theo nên làm thế nào?"
Bùi Diệp nói: "Để nhóm người giấy hấp thu linh khí."
Hướng Thụy Quân nắm người giấy nhúng chúng nó vào bồn tắm lớn đổ đầy linh tuyền, động tác vô cùng thô lỗ, làm đau kha khá người giấy nhỏ.
Đợi Hướng Thụy Quân phát hiện linh tuyền chốc lát từ sền sệt như nhựa cao su biến thành nước lã linh khí mỏng manh, người giấy nhỏ tắm rửa trong đó tinh thần phấn chấn, từng con giống như tiêm vô số máu gà, trái tim cô trực tiếp nhảy thình thịch, "Sống hay chết —— Đều nhờ chúng mày đấy!"
Phảng phất muốn xác thực lời cô, nhóm người giấy nhỏ hóa thành bảy mươi hai luồng sáng chia nhau tản tứ phía.
Cùng lúc đó, kén trùng Zombie treo trên trời rốt cụộc bắt đầu phá kén ra.
Bọn chúng đem xác kén trùng chén sạch sẽ, lộ ra toàn cảnh đôi cánh thịt đen trắng trên lưng chậm rãi tung ra, mỗi lần càng thêm mạnh mẽ hữu lực hơn lần trước. Hơn trăm lần chấn động qua đi, một đôi cánh thịt đen trắng mở ra hoàn toàn, chừng có hơn bốn mét.
Hình dạng cánh thịt đen trắng không giống bướm hoặc chim chóc khác, mà là một cái hình bầu dục cắt ngang, một bên một cái.
Cánh thịt ghép lại vừa hay giống một khuôn mặt quỷ trắng đen nhe răng cười.
"... Vừa nghĩ chúng ta từng nếm tử trùng thứ quỷ này, đã thấy buồn nôn..."
Nhan trị có cao hơn, cảm giác dù tốt, hương vị ngon, cũng khó gánh nổi hình thái xấu xí không đành lòng nhìn thẳng sau khi tử trùng và Zombie hợp hai làm một.
"... Chị cũng thấy buồn nôn..."
Mấy chú chó Thanh Long thẩm mỹ khác nhân loại, đồ ăn chính là đồ ăn, dáng dấp đẹp mắt khó coi không quan trọng, có thể bổ sung năng lượng nhét đầy bao tử là tốt, nếu hương vị đồ ăn này hợp khẩu vị là hoàn hảo luôn. Bởi vậy bọn chúng không có phát biểu ngôn luận đại loại về sau không ăn tử trùng.
Dù sao, "Bị vả mặt thật đau" là tuyên ngôn vả mặt muôn thuở bất biến của nhân loại.
Căn cứ YY sớm đã loạn cả đám, những người sống sót hoảng hốt chạy bừa muốn chạy trốn, có ít thì cấp tốc trốn trong phòng, muốn mượn nhờ vách tường không đáng tin cậy ngăn cản ngoại địch. Phần lớn người lựa chọn chạy, nhưng bọn họ nhanh chóng phát hiện chạy trốn là việc không thể.
Người sống sót chạy đầu tiên đụng phải một tầng rào cản mắt thường khó thấy bị vật chất tính ăn mòn mạnh ngay cả xương cũng không còn.
Một màn này để kẻ đến sau sinh lòng tuyệt vọng.
Lúc này, tai nghe vô tuyến truyền đến giọng Thái Hạo.
"Tao ngộ căn cứ YY Hoa Quốc đã được báo cáo, phiền đông đảo người sống sót căn cứ tuân theo quy tắc sau —— Thứ nhất, đừng lo vật phẩm trân quý, cấp tốc trốn vò tòa nhà không gian tương đối an toàn, đóng cửa kỹ càng, không được hiếu kì thò đầu ra; Thứ hai, thời điểm chạy trốn không được người đẩy ta xô, mong mọi người dựa theo trật tự vào tòa nhà; Thứ ba, nếu gặp kẻ địch, xin chớ cậy mạnh, hết thảy lấy an toàn và tính mạng bản thân trên hết ; Thứ tư, Thái Hạo ở đây thông tri mọi người, Xin mọi người nhắm mắt lại, để tránh con mắt nhận kích thích mãnh liệt..."
Vừa dứt lời, hơn hai mươi vạn Zombie cắm cánh trắng đen phát ra tiếng vang he he, lấy dáng vẻ dữ tợn hung ác lay động hai cánh, lao thẳng đến người sống sót căn cứ YY, khí thế mạnh mẽ. người sống sót căn cứ YY còn lâu mới nhiều bằng căn cứ thành phố B hoặc căn cứ XX, nếu không ngăn được những quái vật này, chớ nói một phút, cho những Zombie biết bay đó mười giây, căn cứ YY sẽ trở thành lịch sử!
Thời điểm những người sống sót tuyệt vọng, vô số tia sáng đỏ tía giao thoa dệt thành một mảnh lưới lửa xen lẫn lôi điện ầm ầm.
Mặt lưới lớn này vừa vặn bao trùm toàn bộ căn cứ YY.
Zombie đang bay lao xuống, trực tiếp đụng thẳng,
Hai cái tiếp xúc trong nháy mắt, ánh sáng vàng chói mắt bùng lên, gần như chiếu sáng khuôn viên trăm dặm thành ban ngày.
Sóng khí mãnh liệt thổi cây cối hai bên đường cố sức uốn cong, nhiều người sống sót không tin không nhắm mắt lại, cũng không trốn trong tòa nhà, bị sóng khí thổi bay lên trời lại bị ánh sáng vàng chiếu lên suýt muốn mù, cuối cùng mạnh mẽ rơi xuống đất ăn đầy miệng đất cát.
Sau khi bọn họ rơi xuống đất đầu váng mắt hoa.
Tai nghe vô tuyến đúng lúc truyền đến giọng Thái Hạo chậm rãi ung dung.
"... Thứ sáu, viện quân đang xách đao trên đường chạy tới, không còn nhiều thời gian cho kẻ địch lắm."