Editor: Đào Tử
_____________________________
Lục soát thi cốt người anh em thần bí là nhiệm vụ chính tuyến trò chơi【 Yêu và nuôi trẻ 】 cho ra.
Bùi Diệp lại là đứa mắc OCD thời kì cuối không có thuốc chữa.
Một phó bản trò chơi nát như thế, đường đường là quân đoàn trưởng tiền nhiệm Liên Bang còn không lấy được cái hoàn mỹ, bạn bè quay đầu trào phúng cô thì tính sao?
Mất mặt hay không?
Quẳng cái mặt đi đâu?
Nhà khác về hưu tuổi cao còn có thể nhảy quảng trường, dẫn tiết tấu toàn trường, để một đám thanh niên bội phục đầu rạp xuống đất.
Bùi Diệp làm quân đoàn trưởng tiền nhiệm, chưa nói có nhảy quảng trường diễm ép toàn trường, ít nhất phải đem con nhà mình dưỡng thành trẻ tốt nhất mấy con phố đúng không?.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trường Phong Độ
2. Chú! Xin Ký Đơn!
3. Sau Khi Bị Vai Ác Nghe Được Tiếng Lòng
4. Trời Sinh Một Cặp
=====================================
Nuôi trẻ là việc đơn giản nhưng vô cùng phí tinh lực.
Bùi Diệp làm cha Tể, không chỉ phải cố gắng kiếm công đức, còn phải cố gắng làm nhiệm vụ.
Mặc kệ là nhiệm vụ chính tuyến hay nhiệm vụ chi nhánh, toàn diện kéo đầy!
Cất phần ý nghĩ ấy, Bùi Diệp đối với khối xương chân trái kia nhất định phải có được.
Nhưng cô lại không muốn chủ động gia tăng độ khó qua ải phó bản, chỉ có thể tìm một cơ hội tránh mấy người Hướng Thụy Quân, vụng trộm thu hồi xương chân trái ông bạn thần bí.
Chờ rồi chờ, rốt cuộc để cô chờ đến một cơ hội tuyệt diệu.
Cũng nhờ cô vận khí tốt, gặp "Xà mỹ nữ" vừa vặn có được dị năng hệ không gian.
Bùi Diệp bèn thừa cơ giả bộ mình bị nuốt, trong miệng lớn che lấp "Xà mỹ nữ" phát động thuật hoán thể, lặng lẽ tráo đổi thân phận với một con người giấy nhỏ trong quân đoàn, cuối cùng lại bịa "Dị không gian thần bí khổ chiến dị thú" lừa bịp đồng đội, che giấu sự thật!
Kế hoạch tiến hành vô cùng thuận lợi.
Bọn Hướng Thụy Quân không chút hoài nghi.
Duy nhất làm cô khó chịu chính là——
Con "Xà mỹ nữ" kia bao năm chưa súc miệng đánh răng?
Miệng vô cùng vô cùng vô cùng...
Thối!
"Xem ra chắc ngay ở phía trước..."
Bùi Diệp bản người giấy nhỏ là đứa chân ngắn.
Chân ngắn không có nghĩa là đi đường chậm, tần suất di động của cô cực cao, mỗi một bước đều cách ba bốn mét.
Dọc theo đường chỉ gặp hai con dị thú dị dạng cuồng bạo.
Không giống với bọn Thanh Long khí tức thuần hậu sạch sẽ, những con dị thú cuồng bạo này làm người ta cảm giác rất ngột ngạt, điên cuồng.
Giống như một bó thuốc nổ, chạm chút sẽ nổ.
Bùi Diệp không muốn lãng phí thời gian giao thủ với bọn nó, ngay cả ánh mắt cũng không cho, trực tiếp xem nhẹ.
Người giấy nhỏ không phải là vật sống, thực thể chính là một tờ giấy phổ thông.
Chỉ cần không tận mắt nhìn, ai sẽ hoài nghi một trận gió xẹt qua là từ một con người giấy nhỏ mang tới?
"Kỹ năng thiên sư vẫn dùng tốt chán, đem bản thân thay thế với vật chết, đúng là thủ đoạn điều tra ẩn núp không tồi."
Thầm đi thuận lợi như vậy, thân phận người giấy nhỏ chiếm công lao lớn.
Không có địch nhân nhảy ra cản trở, Bùi Diệp không bao lâu đã sờ đến mục đích chuyến đi này.
Một chỗ phế tích từng phát sinh đổ sụp.
Bùi Diệp bản người giấy nhỏ lách qua leo lên, từ khe hở phế tích leo đến một bên khác.
"Xương chân trái ông bạn thần bí chắc là ở gần đây..."
Căn cứ tình báo con dơi A Sửu cung cấp, nơi đây từng phát sinh qua một vụ nổ.
Nói đến đây, Bùi Diệp không khỏi lần nữa khích lệ kiến trúc tàu điện ngầm thành phố W chất lượng.
Đặc chủng tinh nhuệ Hoa Quốc dùng bom nổ cũng không nổ sập toàn bộ đường hầm tàu điện ngầm, chỉ làm sập một bộ phận, đường hầm tổng thể vẫn hoàn hảo.
Bên trong đường hầm tàu điện ngầm một mảnh đen kịt, không thấy năm ngón tay.
Bùi Diệp lặng lẽ không một tiếng động chính xác mò đến gần mục tiêu.
"Chủ nhân" khối xương trước mắt cũng là dị thú.
Nhưng để cô kinh ngạc là trùm cuối —— Cũng chính là quán quân giải đấu dị thú tranh bá đường hầm tàu điện ngầm, tướng mạo nó trông giống con người hơn tất cả dị thú trước đó.
Nó không có dị dạng như con dơi A Sửu, cũng không có lệch lạc quỷ dị như "Xà mỹ nữ", hình thể so với người đàn ông trưởng thành không chênh lệch nhiều.
Mặc dù còn lưu lại nhiều đặc điểm dị thú, nhưng lấy nhân loại thẩm mỹ mà nói, không tính quá xấu.
Thậm chí ——
Hừmm ——
Đặt trước tận thế, đoán chừng còn có đứa trẻ trâu điên cuồng chụp ảnh cho nó, tán dương trang phục đạo cụ nó rất thật.
Từ đặc thù nhân loại phân biệt, thằng quỷ này chắc là một dị thú giống đực.
Trên đầu mọc ra hai tai thú chưa có thoái hóa, tóc dài xõa vai, che khuất hơn nửa khuôn mặt.
Sắc mặt nó trắng bệch không có chút khí sắc, mà ngũ quan tuấn tú hơn phần lớn người bình thường, da mặt trắng mịn giống lòng trắng trứng gà bóc ra.
Chỉ cần nhìn mặt, nhiều người đã không cầm lòng được.
Xuống chút nữa, da thịt từ cổ trở xuống bao trùm lông tóc màu nâu thật dày.
Hai cánh tay không phải tay nhân loại mà là móng vuốt dã thú, bàn chân cũng không phải bàn chân người mà là chi sau dã thú.
Hai cái đùi nó rất thon dài, cơ bắp cũng rất cân xứng nhưng không lộ ra gầy yếu.
Vị trí đuôi xương cụt toát một cái đuôi rất dài hơi xù.
Căn cứ vết tích dị thú để phán đoán, con hàng này có lẽ là một con sói.
"Thật đúng là đáng tiếc..."
Thiếu niên tai thú đuôi thú sống sờ sờ, kết quả lại đến chỗ lĩnh Diêm Vương gia lĩnh cơm hộp.
Bùi Diệp nhìn qua là nhận ra con hàng này giống những dị thú bị một bàn tay cô chụp chết, mất lý trí, hết thuốc chữa.
Đừng nhìn nó hiện tại co quắp trên mặt đất hô hấp đều đặn, bộ dạng vô hại với người vật.
Một khi mở mắt ra, tuyệt đối là nhân vật hung ác có thể khuấy động toàn bộ thành phố W.
Bùi Diệp bản người giấy nhỏ suy tư một hồi, rón rén đến bên người dị thú trùm cuối.
Cô không có đần độn đi tìm kiếm, ngược lại thông qua tầm mắt từ xa thao túng "Bùi Diệp" lấy điện thoại ra, ấn mở App 【 Yêu và nuôi trẻ 】.
Bọn Hướng Thụy Quân đang nắm chặt thời gian nghỉ ngơi khôi phục thể lực.
Bọn họ ngồi trên mặt đất hai bên đường hầm tàu điện ngầm, ăn cơm thì ăn cơm, uống nước thì uống nước, giải quyết nhu cầu cá nhân thì đi giải quyết nhu cầu cá nhân.
Hướng Thụy Quân đang nhắm mắt dưỡng thần, phát hiện bên người sáng một vệt ánh sáng, cô vô thức nhìn tới, phát hiện là "Bùi Diệp" đang chơi trò chơi.
"Tận thế đã mấy tháng, Server trò chơi quỷ này của cậu còn chưa đóng cửa ư?"
"Bùi Diệp" mím môi không nói lời nào, chỉ là hai mắt nghiêm túc nhìn màn hình điện thoại, ngón tay ấn mở 【 Hệ thống ghi chép 】.
Bùi Diệp bản người giấy nhỏ thông qua thị giác viễn trình nhìn thấy trò chơi nhảy ra một khung lựa chọn.
【 Chúc mừng người chơi A Cha phát hiện mảnh vỡ thi cốt người thần bí, xin hỏi phải chăng nhặt? 】
【 Xác định nhặt 】
【 Ta suy nghĩ thêm một chút 】
Bùi Diệp không chút do dự, điểm 【 Xác định nhặt 】.
【 Chúc mừng người chơi A Cha thu hoạch mảnh vỡ thi cốt người thần bí 】
Thời điểm【 Hệ thống ghi chép 】 nhảy ra một nội dung này, dị thú đang cuộn mình nhắm mắt bỗng nhiên mở hai con ngươi đỏ tươi.
Nó vô thức chộp trong lồng ngực, không sờ được đồ vật quen thuộc.
Mất?
Mất rồi?
Một giây sau, trong cổ nó phát ra tiếng sói gào đinh tai nhức óc, quanh thân tràn ra sát khí màu đỏ đen nồng đậm.
Bùi Diệp bản người giấy nhỏ sớm đã có chuẩn bị.
Dị thú tai thú vừa mới mở to mắt đứng lên, cô đã nhanh chân thối lui.
"À ấu u u u u —— "
Thanh âm dị thú bi thương thảm liệt kèm phẫn nộ, nháy mắt bộc phát khí thế trực tiếp đem đá vụn quanh mình bắn ra, sóng khí bàng bạc hướng bốn phía gào thét.
"Tính tình còn rất lớn!"
Bùi Diệp không dừng lại lâu, trực tiếp thuấn di hướng thiên đoàn "Ngày Zombie".
Cùng lúc đó, "Bùi Diệp" cũng nhận được chỉ lệnh rút lui tạm thời.
"Không ổn, chúng ta mau đi thôi!"