Editor: Đào Tử
_____________________________
Bùi Diệp đối phó dị thú tai thú, ba chó Thanh Long trống tay đi đối phó dị thú khác.
Chiến lực bọn nó chỉ đứng sau Bùi Diệp, liên thủ tác chiến uy lực thậm chí có thể tạm thời áp chế địch nhân mạnh hơn chúng.
Lại thêm mấy người Liễu Diệp Tiên phụ trợ cùng giúp đỡ, chiến cuộc miễn cưỡng không khó coi như vậy.
Cán cân đang cháy bỏng.
Mà hư ảnh xuất hiện trực tiếp phá vỡ cục diện bế tắc.
"Nó sao vậy?"
Thành viên thiên đoàn "Ngày Zombie" khác mật thiết chú ý đến địch nhân của mình.
Không chỉ đối thủ Bùi Diệp xảy ra vấn đề, những người khác cũng giống như vậy, nhất thời sửng sốt.
"Quản nó làm sao, lên!"
Hướng Thụy Quân giũ bỏ máu bên trên đao, phun một ngụm nước bọt kèm theo máu.
Cô đánh đỏ mắt.
Địch nhân không ngã xuống, cô nào có thời gian để ý tới địa phương khác?
"Anh lo lắng có trá."
Tuân Minh Viễn và Hướng Thụy Quân đều là nhân viên tác chiến tuyến một, đánh phối hợp với cẩu cẩu đội cảnh khuyển.
Địch nhân có thay đổi gì, bọn họ là nhóm phản ứng đầu tiên.
"Có cái gì trá?"
Tuân Minh Viễn nói: "Địch nhân yếu đi rất nhiều, còn đang run rẩy... Nó đang sợ?"
Hắn là dị năng thuộc tính kim.
Ở tại thành phố W một mảnh địa phương đầy cốt thép xi măng, ưu thế sân nhà của hắn cực kì lớn.
Không giống dị năng giả khác, Tuân Minh Viễn có thể thông qua kim loại bị hắn điều khiển cảm giác trạng thái địch nhân.
Ban đầu mười mấy mũi nhọn kim loại đều đánh không thủng địch nhân, vừa rồi rất nhẹ nhõm đã nát phá da lông đối phương.
Hướng Thụy Quân ngẩng đầu nhìn hư ảnh to lớn quen mắt bên kia một chút.
Hồn nhiên vô tình nói: "Phe ta bật hack, xem ra chiến cuộc ổn rồi."
Mở hack gì?
Đương nhiên là bug ngự thú sư.
Hướng Thụy Quân đối với cái này không cảm thấy kinh ngạc.
Hư ảnh Bùi Diệp xuất hiện một lần, dị thú đều sẽ chịu ảnh hưởng một lần.
Dị thú phe bạn như cẩu cẩu đội cảnh khuyển, thực lực tiến bộ nhanh chóng như cùng ngồi lên hỏa tiễn.
Khí tức ba chó Thanh Long cực gần dị thú cấp năm, khoảng cách đột phá không còn xa.
Cẩu cẩu khác cũng nhao nhao từ cấp một cấp hai bay vọt đến độ bình quân cấp ba tiếp cận cấp bốn.
Tất cả mọi người coi đây là nguyên nhân linh tuyền của Liễu Diệp Tiên, nhưng Hướng Thụy Quân rất rõ ràng, linh tuyền đúng là có một bộ phận tác dụng, nhưng bộ phận khác mấu chốt trên người Bùi Diệp. Bùi Diệp là ngự thú sư, năng lực ngự thú sư là để dị thú có ấn tượng tốt đối với mình.
Chỉ hảo cảm không cách nào làm cho dị thú vì chính mình bán mạng.
Thần phục mấu chốt ở chỗ ngự thú sư và dị thú thành lập một loại quan hệ nào đó.
Dị thú bán mạng vì ngự thú sư, mà ngự thú sư thông qua mối liên hệ này cung cấp cho dị thú năng lượng nhanh chóng tăng thực lực.
Đây mới là dị năng chân chính của dị thú sư.
Kiếp trước ngự thú sư mạnh nhất —— Cô ấy thống ngự trăm mèo, bình quân trình độ dị năng miêu miêu đều ở giữa cấp bốn đến cấp năm. Thu hút được nhiều mèo như vậy, tất nhiên không chỉ nhờ dị năng cô ấy hấp dẫn mèo thích, còn có chính năng lượng cô ấy cung cấp (Đồ ăn cho mèo) là ngon miệng nhất, thích hợp nhất cho dị thú miêu trưởng thành. Theo Hướng Thụy Quân, Bùi Diệp được đội cảnh khuyển đội thích như vậy, cũng bởi vì cái này, thức ăn cho chó ngon miệng.
Nhìn Bùi Diệp triệu hồi ra hư ảnh lại phát "Thức ăn cho chó", Hướng Thụy Quân liền biết đội cảnh khuyển lại nghênh đón một lần bay vọt tăng lên.
"Ôi trời —— Thật sự là người không bằng chó."
Hướng Thụy Quân tu luyện cố gắng như vậy, thêm linh tuyền phụ trợ, tốc độ tu luyện có thể sánh ngang kiếp trước gặm tinh hạch Zombie.
Kết quả thì sao?
Cẩu cẩu lại có thể gặm túi kinh nghiệm cẩu lương lấn lướt.
Tốc độ tu luyện quăng cô một đoạn xa.
Trùng sinh thật sự quá gian nan, hoàn cảnh sinh tồn quá ác liệt.
"Cái gì 'Người không bằng chó'?"
Tuân Minh Viễn vừa hỏi ra, lập tức cảm giác được quanh mình có mười mấy chỗ khí tức phát sinh biến hóa.
Mới đầu là một ngọn lửa nho nhỏ, có gió thuận nhiên liệu tương trợ, lập tức nhảy lên thành lửa lớn.
"Gâu!"
"Gâu gâu!"
"Gâu gâu gâu!"
Đủ tiếng gâu gâu từ từng chiến trường truyền đến.
Bọn chúng tiến hóa tại chỗ!
Mắt nhìn xem luồng sáng xanh nồng đậm từ trong cơ thể cẩu cẩu lan tràn hướng ra bên ngoài, hình thành giáp trụ cổ quái vàng sáng lưu chuyển.
Những giáp trụ giống bản giáp trụ ban sơ của ba chó Thanh như đúc.
Mà giáp trụ trên người ba chó Thanh Long cũng phát sinh biến hóa, từ bao trùm từng chỗ yếu hại khuếch trương thành chiến giáp hoàn chỉnh.
Tứ chi, thân thể, đầu đều không lọt, thậm chí ngay cả cái đuôi cũng tỉ mỉ chiếu cố đến.
Chiến giáp nhìn ngỡ trang nghiêm nặng nề lại không ảnh hưởng hành động của ba chó Thanh Long, tốc độ và lực lượng bọn nó không giảm ngược lại tăng.
Trên thực tế, Thanh Long bọn nó cũng không cảm giác được trọng lượng của chiến giáp.
Một đợt tiến hóa này tới quá kịp thời.
Cán cân chiến cuộc trong nháy mắt đảo hướng thiên đoàn "Ngày Zombie".
Cẩu cẩu đội cảnh khuyển điên cuồng ấu ấu kêu nhào về phía địch nhân, thông qua chiến đấu phát tiết lực lượng cuộn trào trong cơ thể.
Liễu Diệp Tiên còn tưởng rằng phải trận đánh lâu dài.
Không nghĩ tới ——
"Cái hư ảnh này của Tiểu Tú hóa ra còn có thể thêm buff cho đoàn đội à?"
Cô không nhịn được lẩm bẩm.
Cái buff này có khoa trương quá không?
Khoa trương hay không không biết, nhưng Hướng Thụy Quân biết "Dị năng ngự thú" của Bùi Diệp lại tăng lên.
Không, phải nói là plugin cô lại thăng cấp.
Có thể phát cho dị thú phe mình túi kinh nghiệm cẩu lương, còn có thể chồng đủ loại debuff cho dị thú địch nhân.
Hỏi vì sao cô biết?
Không thấy những địch nhân này càng đánh càng e sợ?
Cuối cùng còn bị nhóm cẩu cẩu rượt lên trời xuống đất.
Dã sói trước mặt Bùi Diệp cũng phát sinh biến hóa lớn.
Lông tóc màu nâu chậm rãi cởi thành màu trắng không lẫn tạp chất, hai măt đỏ tươi cũng hóa thành anh thẳm trời trong sau mưa.
Tầm mắt của nó vượt qua Bùi Diệp, rơi vào hư ảnh phía sau Bùi Diệp, chậm chạp gập chân trước, lấy tư thế thần phục cúi đầu.
Bên trong phế tích, con dơi bánh chưng A Sửu bị đám người lãng quên cũng khó chịu chít chít.
Ánh đen từ trong cơ thể tràn ra hình thành một cái kén ánh sáng bao phủ nó bên trong.
Theo thân hình bành trướng, rốt cục phá vỡ dây thừng giấy buộc nó.
Qua mấy hơi thở, con dơi nho nhỏ thành một đứa bé trắng nõn cuộn tròn.
Bùi Diệp nhìn dã sói khí tức bình tĩnh trở lại, cầm trường côn trong tay rơi xuống phía trên phế tích, cúi xuống đối mặt cùng nó.
"Cậu làm cái gì vậy?"
Dã sói nhìn Bùi Diệp hồi lâu mới nói: "Tôi hình như... Từng gặp cô ở đâu..."
Nó có lẽ chưa từng nói, tiếng nói thô ách, phát âm không chuẩn, nói chuyện cũng chậm.
Cẩn thận nghe vẫn có thể nhận ra nó nói cái gì.
Bùi Diệp nói: "Cậu nói cậu từng gặp tôi?"
Ngoại trừ yêu tinh thành tinh phó bản trước, Bùi Diệp lần đầu đụng phải động vật tự đánh nát xương hoành.
Lại thêm bây giờ nó không có địch ý, Bùi Diệp cũng có nhàn tâm nói chuyện cùng nó.
"Đúng vậy, tôi chắc đã từng gặp cô."
Dã sói nói xong, dư quang nhìn thấy Hướng Thụy Quân và Tuân Minh Viễn đến gần mình.
Nó nhìn qua Tuân Minh Viễn, ánh mắt cất vài phần nghi hoặc xen lẫn suy tư.
"Tôi hình như đã gặp cô ở đâu, nói cho tôi... Cô là ai?"
Năng lực học tập của nó rất mạnh, thời gian nói mấy câu đã có thể phát ra tiếng tiêu chuẩn, thanh âm cũng từ thô ách trở nên trong sáng.
Nghe được giọng quen thuộc, Tuân Minh Viễn bước chân ngừng lại, vành mắt đỏ lên nhìn đầu sói trắng to lớn trước mặt này.
Giọng của nó, không sai được ——
Thật là "Hồ Ly" Sài Phương.
"Là cậu sao? Hồ Ly?"
Sói trắng lệch đầu sói to lớn một chút.
Ba giây sau, lắc đầu phủ nhận.
"Không, ta không phải hồ ly."
Tuân Minh Viễn cảm thấy lộp bộp.
Sói trắng rất chân thành uốn nắn hắn.
"Ta là sói, sói vương!"