Editor: Đào Tử
___________________________
"Thái Hạo, cậu sưu tập thêm một phần tin tức có liên quan đi."
Thái Hạo tận chức tận trách sưu tập giúp cô, địa điểm ánh sáng đỏ xuất hiện, thời gian xuất hiện, đường kính phạm vi, thời gian kéo dài bao lâu...
Tư liệu tường tận.
Bùi Diệp xem xét một lượt, trên mặt xuất hiện ngạc nhiên giây lát.
Bởi vì cô phát hiện vị trí ánh sáng đỏ và thao tác thu điểm đỏ về của cô trên bệ tế tế đàn bát giác trùng hợp trăm phần trăm.
Xem tình hình này, ánh sáng đỏ chính là mảnh vỡ năng lượng lỗ sâu trạm trung chuyển không gian thu về.
Đã biết, mảnh vỡ năng lượng lấy hình thái "Không gian" bám vào một ít đồ vật.
Nhiều điểm đỏ như vậy, nhiều ánh sáng đỏ như vậy...
(╯‵□′)╯︵┻━┻
Viên trái đất quỷ này rốt cuộc tán lạc bao nhiêu bàn tay vàng không gian?
"May mắn, vầng sáng nữ chính của Liễu Diệp Tiên vẫn là vô địch."
Cô ấy mới hấp thu hai cái không gian đã mở khóa tế đàn bát giác.
Vận khí lệch chút, bọn họ có lẽ đã phải học nhân vật chính anime đuổi theo mảnh vỡ chạy khắp tinh cầu, lặp lại cuộc sống phiêu lưu chặt địch nhân, tìm mảnh vỡ.
Cái phó bản còn không biết phải bị kéo bao dài.
"Đúng thật là vạn hạnh."
Bùi Diệp rũ bớt tro bụi, nửa gương mặt cách mây khói lượn lờ, bỗng thêm vài phần ổn trọng.
Cô tiếp tục xem, ánh mắt rơi vào một biểu đồ thống kê.
Biểu đồ thống kê này là đường kính từng luồng sáng đỏ và cường độ màu.
Ngoại trừ những mảnh tương đối cá biệt, phần lớn luồng sáng đỏ đường kính khoảng vài trăm mét.
Bùi Diệp phán đoán đường kính cường độ luồng sáng đỏ và mảnh vỡ năng lượng lớn nhỏ có quan hệ.
Nhưng mà ——
Trong đó có một luồng đặc biệt to, đường kính hơn ngàn mét, màu sắc cũng cực kì đậm, gần như đỏ sẫm muốn chuyển đen.
Bùi Diệp híp mắt hồi ức điểm đỏ phân bố.
Rốt cuộc phát hiện nguyên nhân.
Mảnh vỡ năng lượng nơi này cực kì dày, đánh giá sơ có mười bốn mười lăm cái.
Mười bốn mười lăm cái mảnh vỡ năng lượng tập trung cùng một chỗ...
Cái này chẳng lẽ cũng là trùng hợp?
Hay là...
Có người đang sưu tập mảnh vỡ năng lượng?
Bản thể ông bạn Bạch Tuộc tại sao lại xuất hiện ở đây?
Bùi Diệp nhất thời giải không rõ, chỉ có thể căn cứ manh mối hiện có phân tích ra mấy khả năng.
"Thật sự là làm người ta đau đầu..."
Vì sao cái phó bản trò chơi này không thể đơn giản gióng cái trước?
Làm nhiều kịch bản phức tạp vậy làm gì?
Bùi Diệp biểu thị mệt tâm, hi vọng phó bản trò chơi kế tiếp có thể ít kịch bản một chút, nhiều thêm chút chân thành.
Thời điểm phiền lòng, rượu thuốc lá tình dục là cách giải tỏa tốt nhất.
Cẩu độc thân không xứng có được cái thứ ba, uống rượu nhiều còn ảnh hưởng hành động, chỉ còn lại hút thuốc lá.
Thời điểm Hướng Thụy Quân tỉnh lại phát hiện gạt tàn của Bùi Diệp chất đầy hai mươi mấy cái tàn thuốc, khóe miệng không khỏi run rẩy hai lần.
"Lúc này mới bao lâu, cậu đã hút nhiều như vậy?"
Xịt một ít nước hoa hồng, lúc này mới ngăn được mùi thuốc lá nồng đậm.
Bùi Diệp lẽ thẳng khí hùng: "Mình chỉ là đem mấy ngày trước không hút tích lũy hút một lần."
Hướng Thụy Quân: "..."
Có đôi khi cô ấy rất hoài nghi giới tính của Bùi Diệp, nữ tính yêu hút thuốc uống rượu như thế thật hiếm thấy, nhưng hành vi của cô lại không dính dáng tới nam tính.
Nghĩ đến đây, cô ấy không nhịn được đặt ánh mắt vào vị trí dưới bụng của Bùi Diệp.
Có lẽ là bản tôn của cô là đứa Futanari*?
_Nhân vật nữ nhưng có bộ phận sinh dục nam, có thể xem như lưỡng tính, có đặc tính nam và nữ. (Thường viết yuri - nữ công có đó mn)
Diss chưa quá hai câu, xe buýt cải tiến dừng lại.
"Đến rồi?"
Bùi Diệp nhìn ra phía ngoài cửa sổ, một bên cao tốc là núi thấp, một bên khác là ruộng đồng hoang phế mọc đầy cỏ dại.
Cách nội thành còn một đoạn đường dài.
Tuân Minh Viễn chuẩn bị mở cửa xe: "Chưa tới, con đường phía trước bị phá hư."
Bọn họ phải toàn bộ xuống xe, rồi đem xe buýt cải tiến thu vào không gian, đi bộ một đoạn qua đoạn đường bị phá hư lại lấy xe buýt ra. Xuống xe đối với người khác là cử động nguy hiểm, bất cẩn là sẽ bị Zombie đánh lén, nhưng mọi người rõ ràng quen thuộc.
Xuống xe, Bùi Diệp mới nhìn rõ đoạn đường bị phá hư.
Con đường bị mấy vết nứt chia cắt, mỗi vết đều rộng hai ba mét, dài chừng hai mươi mét.
Xe buýt đúng là không qua được.
Bùi Diệp nhìn rất giống bị thứ gì cày qua đường cái, lông mày nhíu chặt hơi giãn ra.
Cô ngồi xổm xuống nhìn thoáng qua vết nứt.
"Không phải Zombie lưu lại, giống như là vuốt dã thú nào đó..."
Hướng Thụy Quân mới vừa đi tới bên người cô đã nghe thấy lời này.
"Vuốt dã thú? Dã thú gì có thể lưu lại vết tích rộng sâu như vậy?"
Liễu Diệp Tiên cũng nói: "Loại vết tích nếu dùng móng vuốt lưu lại này, trừ phi là khủng long cỡ lớn trái đất sớm đã diệt tuyệt..."
Mà bọn họ cũng không phát hiện dấu chân dị thú gần đây.
Bùi Diệp nói: "Vết tích con gái chủ quán nói, chắc là những cái này."
Đối phương nói mặt đất phụ cận khuyên tai ngọc có vết tích bị đồ vật cày qua...
"Chúng ta tìm tiếp."
Bọn Bùi Diệp phóng qua những vết nứt tiếp tục hướng phía trước.
Vốn cho rằng qua đoạn đường này là có thể lên xe buýt, ai ngờ địa phương cách mấy trăm mét lại có vết nứt.
Không còn cách, cô chỉ có thể để Thái Hạo giúp chụp hình ảnh mới nhất, chọn lựa lộ tuyến có thể tránh những vết nứt này.
Tiêu hao thêm hơn một giờ, mọi người mới tới mục đích.
"Kỳ quái, vì sao phụ cận không có Zombie?"
Đừng nói Zombie, hình như ngay cả không khí đều phiêu tán mùi lá trúc nhàn nhạt thơm ngát, hít một hơi toàn thân khoan khoái.
Tựa như uống nước khoáng trộn lẫn nước linh tuyền.
Bùi Diệp nói: "Bởi vì phụ cận xuất hiện luồng sáng đỏ."
"Luồng sáng đỏ?"
Đám người xuất phát quá vội vàng, trên đường cũng vội nghỉ ngơi, căn bản không có thời gian đăng nhập internet Thái Hạo lướt mạng hóng hớt, đương nhiên không biết trước đó không lâu phát sinh "Sự kiện luồng sáng đỏ". Bùi Diệp đơn giản giải thích một câu, "Phụ cận không có Zombie, chắc là bị những luồng sáng đỏ kia thanh tẩy rồi."
Thanh tẩy đến chỉ còn bạch cốt.
Zombie e ngại khí tức luồng sáng đỏ lưu lại, không dám tới gần.
Thành thị không có một ai và thành thị không có Zombie phủ kín, đều cho người ta một loại cảm giác sợ hãi.
Bùi Diệp lấy thiết bị đầu cuối tư nhân, gọi hư ảnh ông bạn Bạch Tuộc.
"Chúng ta tới mục đích rồi, ông có biện pháp liên hệ bản thể không?"
Ông bạn Bạch Tuộc đem hai xúc tu quấn vào nhau, cực kỳ giống tư thế nhân loại hai tay vòng ngực.
"Cái này rất khó, tôi chỉ là hư ảnh số liệu khổng lồ tạo dựng nên. Nó có thể liên hệ tôi, nhưng tôi không biết phải liên hệ nó thế nào." Nó là hư ảnh tới tiếp xúc vật thật cũng không làm được, ông bạn Bạch Tuộc suy nghĩ biện pháp, "Không bằng thử biện pháp này một lần..."
Bản thể ông bạn Bạch Tuộc có thể phát ra tín hiệu cầu cứu, nói rõ trong tay nó có công cụ.
Công cụ có thể phát ra tín hiệu cũng có thể nhận tín hiệu.
Nó không tìm thấy bản thể, nhưng bản thể thu được tín hiệu có thể tìm tới nó.
"Tốc độ chúng ta phải nhanh một chút, nếu bản thể rời đi, muốn tìm tới nó sẽ khó khăn."
Dị năng bản thể có quan hệ với hệ không gian.
Cái khác có thể không rành, chạy trốn bịt mắt trốn tìm là hạng nhất.
"Vì cái gì?"
Ông bạn Bạch Tuộc vừa dùng tám xúc tu mau lẹ vung vẩy trên thiết bị đầu cuối cá nhân, nhanh đến không nhìn rõ thao tác, vừa thống khoái bán bản thể.
"Năng lực thiên phú của bản thể là chế tạo kẽ hở không gian đường ngắn ổn định. Như đem lộ trình một ngàn mét rút ngắn còn hai ba bước. Khoảng cách ngoại giới là một ngàn mét, mà khoảng cách khe hở chưa đầy một mét. Năng lực này còn dùng rất tốt, như đi học có thể ngủ thêm một lát. Đồng thời, nó còn có năng lực ẩn nấp, nguồn năng lượng bản thể sung túc có thể một mực trốn trong kẽ hở ổn định không ra..."
Nếu bản thể ở phụ cận, quá nửa là trốn vào kẽ hở.