Sau Khi Đắm Chìm


Ngược lại, chiếc áo sơ mi khiến anh trông thoải mái, chiếc cúc trên cổ áo được nới lỏng, khiến anh trở nên giản dị ,không bị gò bó.

Cũng khiến cô mê muội.

Bùi Kiêu Nam lên tiếng đúng lúc, chào hỏi bằng tiếng Nga: “Chào Na Tư, rất vui được gặp cô.


Cách phát âm của anh rất chuẩn, tiếng Nga phát ra từ miệng anh nghe rất êm tai.

Thời Vãn Tầm cảm nhận được ánh mắt dò xét của người phụ nữ, nhưng khi nhìn vào ánh mắt của cô ấy thì anh nắm lấy cổ tay cô kéo côsát lại gần anh hơn.

“Bạn gái của anh sao?” Na Tư Giai hứng thú đánh giá quan hệ giữa hai người.

Cô mặc một chiếc váy nhung màu đen, còn anh thì mặc một chiếc áo sơ mi đen và quần tây thẳng tắp.

Hai người đứng cùng nhau trông rất hợp nhau.

“Tiểu Dạ Oanh, chào hỏi đi.


Cô phối hợp diễn kịch: “Chào cô, Na Tư Giai.


Na Tư Giai cố gắng hết sức kìm nén tâm trạng không vui của mình, cong môi khẽ mỉm cười: “Nam, đây là lần đầu tiên nhìn thấy bên cạnh anh có phụ nữ, tôi suýt chút nữa tưởng rằng anh không có hứng thú đối với phụ nữ.


“Trước kia có rất nhiều tin đồn như vậy.

” Bùi Kiêu Nam hời hợt đối phó với cô ta: “Nhưng bây giờ mọi người cũng thấy đấy, suy đoán của bọn họ không được thiết thực.



“Anh luôn khiến tôi cảm thấy không hiểu được.


Na Tư Giai nói tiếp: “Nửa năm trước là như vậy, hiện tại càng đúng hơn.


“Đó là chuyện tốt.

” Anh cười lạnh: “Ở chỗ này, đơn giản đến mức bị người khác nhìn thấu, chẳng phải sẽ chết rất thảm sao?”
Na Tư Giai không đáp lại, chỉ từ từ châm điếu thuốc Marlboro Lady trên tay.

Bùi Kiêu Nam mời nói: “Đi chơi bida không?”
Cô ta thả một hơi khói ra: “So với anh, tôi không có tự tin chiến thắng.


Na Tư Giai biết anh rất giỏi cờ vua, đánh bà và chơi bóng, cho nên cô ta cố ý nhắm mũi nhọn vào Thời Vãn Tầm.

“Nếu không để bạn gái anh thử với tôi đi?”
Cô gái nhìn qua yếu đuối, chỉ sợ không phải là đối thủ của cô ta.

Thấy Bùi Kiêu Nam im lặng, Na Tư Giai dựa vào bàn bida, mũi chân khẽ móc lên: “Nam, tôi chỉ muốn chơi bóng để thư giãn mà thôi, anh không cần phải lo lắng như vậy.


“Thử đi, thua cũng không sao.

” Anh tỏ vẻ chiều chuộng, đặc biệt chọn cho cô một cây cơ bằng gỗ phong, vừa đủ trọng lượng trên tay cô.

Không có ngờ, Thời Vãn Tầm lại kiên cường liếc nhìn anh một cái: “Bùi tổng, chỉ sợ tôi sẽ không thua.


Bùi Kiêu Nam gần như quên mất… Cô bé này không bao giờ mềm mại như vẻ bề ngoài của mình.

Thời Vãn Tầm không phải là người mới chơi bida, nhưng khi thi đấu với Na Tư Giai, cô cũng không biết thực lực của đối phương cho nên không biết cơ hội thắng là bao nhiêu.

Nhân viên bên cạnh Na Tư Giai dọn bóng xong, mời cô ta đánh.

Na Tư Giai là người đánh trước.

Với quyết tâm chiến thắng , Na Tư Giai ngắm bi cái chuẩn vào bi mục tiêu, liên tiếp ba lần đánh đều nhanh và chính xác.

.

Đến khi đánh đến bi màu đen, quỹ đạo của bi bị lệch đi và dừng lại ở gần miệng lỗ.

Cơ hội cho Thời Vãn Tầm.

Cô vuốt mái tóc mềm mại ra sau tai, dáng vẻ ngọt ngào thuần khiết, ấn tượng đầu tiên chính là một người không dính khói lửa nhân gian.

Đầu ngón tay trắng nhạt của cô nắm lấy cây cơ, không nhanh không chậm đánh vào quả bi.

Chỉ trong một phút, đã dọn hơn một nửa số bi trên bàn.

Cô bình tĩnh liếc nhìn quả bi chưa được đánh vào hố ở lượt đánh trước rồi nhường sân cho Na Tư Giai.


Có lẽ tóc của cô bay cũng khiến Na Tư Giai áp lực.

Đẩy cây cơ, quả bi trắng mà Na Tư Giai định chặn đánh lại đi theo quỹ đạo và rơi vào hố.

Những người xung quanh im lặng một lúc, như thể họ không ngờ Na Tư Giai sẽ thua.

Na Tư Giai mỉm cười nói: “Tôi nguyện ý thua.


Lúc Thời Vãn Tầm đi đến bên cạnh anh, cô không có mấy niềm vui chiến thắng.

Bùi Kiêu Nam nhỏ giọng hỏi: "Chơi vui không?"
Thời Vãn Tầm không nói gì, Na Tư Giai ngước mắt lên, mỉm cười nói: “Cũng không thú vị lắm.


Người phụ nữ xoa xoa lọn tóc xoăn: “Nam, anh cũng biết, tôi cảm thấy hứng thú với anh hơn.


Mấy năm gần đây, thế lực ở Tây Thành đã đổi chủ nhiều lần.

Nhưng trong lĩnh vực kinh doanh ma túy, Na Tư Giai chắc chắn phải là ông lớn.

Nửa đầu năm nay kể từ khi cô ta gặp Bùi Kiêu Nam, người đàn ông này đã khiến cô ta cảm thấy lưu luyến.

Đối với thứ mình muốn, bất kể là đồ vật hay là đàn ông, cô ta đều quyết tâm đạt được.

Bùi Kiêu Nam từ chối một cách lịch sự và tàn nhẫn: “Na Tư Giai, tôi nghĩ nếu hợp tác buôn bán với cô vẫn thú vị hơn.


Na Tư Giai nhớ đến nhiệm vụ tối nay, nói với bảo vệ ở bên cạnh: “Vậy thì bắt đầu kiểm hàng đi.


Các bảo vệ mặc vest đen mở hộp giao dịch và nhìn chất bột màu trắng bên trong.

Người đàn ông mặc bộ vest màu đen không nói lời nào mà chĩa súng vào đầu Bùi Kiêu Nam: “Con mẹ nó, anh dám dùng hàng giả…’
Bầu không khí xung quanh anh đột nhiên trở nên căng thẳng như mũi tên đang căng trên dây cung.

Mở một gói hàng ra, Na Tư Giai ngửi mùi, nở nụ cười đầy ẩn ý.


Ánh mắt Thời Vãn Tầm hoảng loạn rồi chớp một cái.

Cô cho rằng đêm nay mình đến đây, cũng giống như gặp Tề Hoằng Sinh và sẽ không liên quan đến bất kỳ giao dịch nào.

Nhưng ngay từ lúc gặp Na Tư Giai, cô đã đoán được một chút, bọn họ đều là những kẻ liều mạng.

Đi lại trên mép sợi dây trong bóng đêm, nếu không để ý sẽ ngã đến thịt nát xương tan.

Bọn thuộc hạ sợ đến mức bối rối, mồm mép không được lưu loát nói: “Không, không thể nào… Anh Bùi…”
Bùi Kiêu Nam đương nhiên biết điều đó là không thể.

Lô hàng này được lấy từ chỗ Tề Hoằng Sinh nửa năm trước.

Trừ khi chính lô hàng của Tề Hoằng Sinh là giả.

Na Tư Giai chơi với mấy lá bài trên bàn, ánh mắt trở nên sắc bén.

“Nam, tôi tin tưởng anh, cho nên tôi mới cầm tiền thật đi giao dịch với anh, anh lại đưa cho tôi hàng giả là có ý gì?”
Bùi Kiêu Nam hoàn toàn không có chút hoảng sợ nào: “Na Tư Giai, tôi cũng rất thành tâm đến đây.


Cho dù khẩu súng lạnh buốt đang áp vào thái dương anh, anh vẫn cong môi khẽ cười, giống như gió xuân làm tuyết tan.

Na Tư Giai cũng không nhượng bộ: "Cho dù thế nào đi nữa, tôi cũng muốn kiểm tra hàng hóa.

"
Bùi Kiêu Nam đã đoán được cô ta rất khó đối phó từ trước, cho nên anh giữ bình tĩnh chờ xem chuyện gì sẽ xảy ra.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận