Sau khi điềm văn kết thúc


    Hứa Duy một mực chờ đợi Vu Thế Châu xuất tinh , nhưng mà lực của anh bền bỉ biến thái , cảm giác sắp tới nghỉ một chút , hòa hoãn một chút lại bắt đầu một trận điên cuồng cướp đoạt . Hứa Duy cao trào mấy lần , âm hộ đã sưng đỏ và bắt đầu..., giữa hai chân một mảnh lầy lội, số bọt lớn làm ướt lông mu .
    Anh còn chưa kết thúc , yên lặng lại tàn bạo , Hứa Duy ngồi ở trên đùi anh , côn thịt vẫn còn ở trong mật đạo cấp tốc ra vào . Lông mày cô nhíu chặt , tự học làm nũng , đầu lưỡi ôn nhuyễn ngậm rái tai của anh , "Thế Châu , em rất đau , không cần ... Ách ừ , tha cho em , ngày mai còn muốn đi nghe anh diễn giảng , bỏ qua cho em đi ..."
    Hô hấp nặng nề phả lên da của cô, rất quy luật , tay cô từ từ mò xuống , lần đầu tiên sờ đến cái kia ở bên trong cơ thể cô tùy ý làm bừa bãi . Rất to , rất nóng, Vu Thế Châu bị cô sờ lung tung hô hấp có chút rối loạn .
    Nhưng không có ngăn cản cô , Hứa Duy sờ tới chất lỏng dính dính nhớ tới phần lớn là trong thân thể mình chảy ra , mặt đỏ bừng. Nơi cổ họng rên rỉ đứt quãng , có chút khàn khàn.
    Không có kỹ năng sờ một cái bóp bóp túi con cháu của anh, ngậm hầu kết của anh, giống như yêu tinh câu người, Vu Thế Châu nhìn cô làm nũng đáy mắt nhuốm màu dục vọng dày đặc. " Ừ. . . Cho em đi , cũng bắn cho em ..."


    Lần đầu tiên nói lời lộ liễu như vậy, Hứa Duy thẹn thùng khiến cổ đều đỏ , gò má nóng bỏng . Vu Thế Châu cười khẽ , khóe môi nhếch lên, Hứa Duy nhìn bộ dáng tà ác của anh khiến nhịp tim hụt một nhịp . Hầu kết lăn lộn, "Thật?"
    Cô tận lực xem nhẹ cựng long cường tráng trong thân thể , miệng huyệt cảm giác vừa xót vừa tê , cả người bị điện giật , đã không còn dư sức lực  chống đỡ chính mình. Thân thể hoàn toàn dựa vào ở trên người anh , "Thật , em có chút không chịu nổi ."
    Anh một bên trong cơ thể cô đâm mạnh, còn thành thạo nói chuyện , giọng nói của anh là chiếc đàn cello nhuốm màu dục vọng, khàn khàn thâm trầm câu người , "Anh không mang bao , bắn cho em?"
    Hứa Duy sững sờ, lông mày hơi cau lại , đề nghị , "Vậy anh đi ra bắn , được không?"
    Anh nhìn cô mỉm cười tức giận,  Hứa Duy run rẩy không thể tưởng tượng nổi nước mắt cũng ứa ra , nhỏ giọng rên rỉ khóc thút thít . Vu Thế Châu trong lòng hơi căng , có chút đau lòng , sờ tóc đã thấm ướt của cô, thấp giọng nói: "Yêu tinh , em bắt nạt anh...Anh không nỡ bỏ ."
    Sau đó hung hãn đâm rút mấy chục lần , hừ nhẹ rút côn thịt ra , tinh dịch đậm đặc nóng bỏng toàn bộ bắn lên trên bụng trắng nõn mềm mại của cô. Anh thở hổn hển nằm ở bên cạnh cô, không nói câu nào , trong không khí tràn đầy mùi vị tình dục 
    Hứa Duy cảm thấy tối nay Vu Thế Châu tâm tình có chút không đúng lắm , bắt nạt cô thảm như vậy , giơ tay lên cũng khó khăn . Cô trở mình , lau đi mồ hôi đuôi mắt, quan sát nhìn anh.
    Thời khắc này cô vừa mới trải qua một trận hoan ái kịch liệt , hai má ửng đỏ, hơi thở giống như cũng mang theo hương thơm động lòng người. Vu Thế Châu hô hấp có chút ngột ngại, đầu quả tim ngứa ngáy , lui về phía sau một chút .
    Hơi thở cô như lan , giọng điều ma mị mềm mại, "Anh làm sao vậy?"
    Anh nhìn trần nhà , yên lặng trong chốc lát , vẻ mặt hình nhưu không muốn để ý đến cô, một cái tay lại lặng lẽ xoa eo cho cô. Hứa Duy cười trộm , tiến tới nằm úp sấp trên vai anh , ghé vào lỗ tai anh thở hổn hển, "Hôm nay anh rất lợi hại , làm cho em thiếu chút nữa choáng váng ngất đi, hiện tại bên dưới còn đau ."
    Cụp mắt xuống , ở hốc mắt phủ sương, môi đỏ mọng như dưỡng ẩm, anh nhẹ giọng nói: "Rất xin lỗi."

    Hứa Duy cảm thấy lần này rất kỳ lạ, "Hôm nay rốt cuộc bị làm sao?"
    Hứa Duy thường xuyên cảm thấy tình cảm của Vu Thế Châu đôi lúc tinh tế đến mức suy nghĩ quá nhiều , nhiều lo nghĩ , EQ của cô so với anh và cô thô kệch như đàn ông. Hứa Duy suy nghĩ , chẳng lẽ do hôm nay Tô Tĩnh với Vạn Lệ Tước cãi nhau, anh đau lòng?
    Cô bĩu môi , đứng dậy đi tắm. Căn phòng hoàn toàn yên tĩnh lại , đèn phòng sáng lên, tiếng nước chảy rào rào truyền tới , anh nhẹ nhàng xoay mặt chôn vào chỗ cô vừa nằm, hít một hơi thật sâu .
    Hứa Duy mới vừa rồi nhất quyết hỏi anh thì sao, thật ra thì anh cũng không biết bản thân bị sao, hôm nay lúc Vạn Lệ Tước tới cô còn giống như là rất chờ mong , Tô Tĩnh với Vạn Lệ Tước cãi nhau cô vẫn vui vẻ như cũ. Cho là trên thân thể sau khi trao đổi , tình cảm cũng sẽ từng bước phát triển . Nhưng là không có .

    Hắn muốn toàn bộ Duy Duy đều là thuộc về anh , thân thể và tâm , nhưng hoa ra khó như vậy, rốt cuộc muốn  thế nào cô mới có thể nhìn thẳng tình cảm của anh , ít nhất đem Vạn Lệ Tước đuổi ra khỏi lòng của cô cũng tốt.
    Buổi sáng Hứa Duy tỉnh lại bên cạnh không còn người , tối hôm qua quần áo giặt xong phơi ngoài ban công, chỉnh tề một hàng . Trong phòng bếp canh bí đỏ nóng hổi, trong phòng khắp nơi đều có dấu vết của anh.

    Vu Thế Châu là con nhà bình thường, từ nhỏ trải qua giản dị , lúc kết hôn Hứa gia cho Hứa Duy một căn phòng làm của hồi môn, anh hoàn toàn không quan tâm. Bây giờ nhà đang ở là do anh mua, Hứa gia vốn dĩ nghĩ tặng phòng cưới , cứ thế bị từ chối.
    Tài sản Hứa gia rất nhiều , Hứa Duy giá trị con người cũng cao , anh một chút cũng không bỏ vào mắt, tự mình phấn đấu . Đối với cái này Hứa Duy rất bội phục anh , trong đại viện có người nói với Hứa Duy là Vu Thế Châu có khuôn mặt phượng hoàng ( chỗ này mình không có hiểu, ai hiểu nói giúp mình nha )
    Lúc lập gia đình cũng có người nhìn cô cười nhạo, cô khi đó có chút tự giận mình , với Vu Thế Châu kết hôn thuần túy là vì Tô Tĩnh cùng Vạn Lệ Tước kết hôn. Đánh bậy đánh bạ gặp phải một người tốt , có chút thở phào .
******
Sao bà Tô Tĩnh mặt dày vậy, ghét ghê. hừ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận