Buổi sáng ánh mặt trời ấm áp chiếu vào cửa sổ sát đất , hai con gấu bông đang dựa vào nhau bên cửa sổ. Trong tiểu khu yên tĩnh , có thể nghe tiếng chuông xe đạp dưới lầu , Hứa Duy chân mày nhíu chặt, đổi một tư thế .
Trong phòng hơi lạnh điều hòa, hai thân thể trần truồng dính sát chung một chỗ dưới lớp chăn lông cừu, giật giật chân , giữa hai chân một trận khó chịu . Hứa Duy có chút thanh tỉnh , đập vào mắt là cằm trắng nõn , hầu kết lăn lộn.
Một cái tay khoác lên ngang hông cô , bình thường để cô có chút lui về phía sau lại bị kéo trở về . Đầu cũng tựa vào trên cánh tay anh , mũi ngửi thấy mùi vị ấm áp nhẹ nhàng.
Phía dưới rất khó chịu , căng căng, cái thứ to lớn kia còn từ từ cứng lên . Hứa Duy dựng cánh tay , lui về phía sau đột nhiên bị kẹp lại bắp đùi , Vu Thế Châu mở mắt , đôi mắt còn díp lại vì buồn ngủ mê ly, con ngươi mang theo hơi nước .
"Duy Duy." Anh lên tiếng gọi cô , cũng không muốn cô trả lời, chỉ là muốn gọi tên của cô.
Hứa Duy không để ý tới anh , tay đè lại cái tay anh để bên hông, "Em muốn đứng lên ." Chân giật giật , anh còn kẹp chặt .
Vu Thế Châu xoay mình , để cô ở phía trên , nhẹ nhàng ngậm rái tai , "Đói , chờ một chút , được không?"
Nói xong , eo gầy của anh dựng thẳng , Hứa Duy bị đỉnhh rên lên một tiếng , lông mày mảnh khảnh hơi nhăn , cắn môi vẻ mặt có chút không thể tiếp nhận . Động tác của anh rất chậm rất có kiên nhẫn , côn thịt sớm phồng lớn chen chúc trong hoa huyệt.
Nhẹ nhàng đâm vào , cẩn thận lướt qua bên trong, gân xanh nổi lên trên côn thịt va chạm bên trong hoa huyệt đều có thể cảm nhận rõ ràng. Một tay nâng chân thon dài của cô lên vắt ngang qua eo.
Chọc đến đáy rồi, từ từ đi ra , dưới người chỉ còn quy đầu to lớn kẹt ở miệng huyệt , lại chậm chạp có lực đỉnh đi vào . Hứa Duy hoàn toàn thanh tỉnh , giống như bị điện giật vậy, từ xương cùng tê dại rồi lan tỏa toàn thân.
Cắn răng rên rỉ nói: "Cầm thú , sáng sớm đã dày vò người ta, không muốn cùng anh ngủ ." Từ khi có sinh hoạt tình dục , ngay cả cuối tuần cũng không ngủ được giấc thẳng .
Vu Thế Châu cười khẽ , liếm qua xương quai xanh của cô , khàn khàn nói: "Xong ngay đây , thật ."
Vừa nói tăng nhanh tốc độ , Hứa Duy một cái không chú ý , bị anh đụng thoát ra khỏi vòng ôm trong ngực , lại bị kéo trở về đè eo lại. Sáng sớm ngoài cửa sổ trên cây thanh diệp lóe lên , kiềm chế tựa như đau không phải là đau rên rỉ từ khe cửa sổ lộ ra.
Hứa Duy tắm xong đi ra , trên bàn đã chuẩn bị xong bữa ăn sáng . Anh ngồi ở cạnh bàn đợi cô, quần áo mềm mại rộng thùng thình, tóc ngắn rối bù không giống bình thường luôn nghiêm cẩn , lộ ra chút tùy ý .
Có lẽ là ngủ ngon , hoặc là tâm tình vui vẻ , da thịt trắng lộ hồng , mặt mày lười biếng . Đôi mắt hoa đào thanh tú khóe mắt hơi cong, Hứa Duy đi ra đã nhìn thấy một bộ mỹ nam như vậy, tâm tình rất vui vẻ.
Nhận lấy sữa bò trong tay anh, Hứa Duy ngồi xuống mím môi , thân thể có chút không thoải mái , giữa hai chân khó chịu, chân cũng có chút cứng ngắc không thể khép . Vào lúc này mười một giờ sáng rồi, bình thường 7 giờ cô đã tỉnh.
"Chốc lát nữa anh đi mua vé , em muốn đi không?" Anh hỏi .
Động tác khuấy ly cà phê hơi ngừng, trên bàn ăn thanh âm nhỏ đi rất nhiều , xác nhận sẽ không đổ vào một chút tiếng nào. Hứa Duy tức giận , "Không đi , chính anh đồng ý, anh đi mà mua ."
Vu Thế Châu giương mắt , lông mi nhẹ quét , nhấp một hớp cà phê , " Được."
Hứa Duy không chú ý tới tâm tư tinh tế của anh, vui vẻ cơm nước xong , nhét đầy cái dạ dày. Chờ Vu Thế Châu đi ra cửa , trở về phòng ngủ bù .
Ngủ đến bốn giờ chiều , một người bạn tốt trong khu nhà gọi cô đi ra ngoài chơi , chờ cô đứng lên rửa mặt thay quần áo xong, Vu Thế Châu vừa vặn trở lại . Trong tay xách rau cải trái cây .
Hứa Duy đổi một cái váy , cổ áo hơi lớn nên không giấu được ngực tràn đầy dấu đỏ mập mờ , lại đổi một cái xanh nhạt cổ áo hình chữ V. Do cô trắng hồng, xanh nhạt rất xứng đôi với cô, da thịt ấm áp mềm mại như quả vải mới lột, tươi non.
Làn váy không tới đầu gối , hai chân thon dài lộ ở bên ngoài , eo nhỏ hết sức, mông vểnh cao , ngực mượt mà, vóc người đẹp đến bạo nổ . Vu Thế Châu nhìn cô mặc như vậy ra cửa, sửng sốt một chút .
Đem chìa khóa treo ở huyền quan , lướt di động, có vẻ như lơ đãng hỏi , "Đi ra ngoài à?"
Hứa Duy không ngẩng đầu , "Đúng vậy , có tiệc độc thân trước khi lấy chồng, Minh nhi cùng em tham gia hôn lễ ."
Anh dựa vào tường phòng khách , hơi cúi đầu , tóc rối trên trán rơi xuống , che kín ưu tư. Hít thật sâu, rất muốn hỏi tối nay tại sao không mang theo anh đi cùng, mở miệng nói, "Anh đưa em đi ."
Hứa Duy nhìn di động một chút, mới nhận một tin nhắn, 'Mang chồng cậu đến làm quen một chút đi.'
Cô nghiêng đầu nghĩ, nhìn Vu Thế Châu một chút , kết hôn gần một năm , hai người mạnh ai nấy chơi.
Vu Thế Châu bình thường vào cuối tuần chơi gì cô toàn bộ không biết , ngược lại mỗi lần về nhà ngược lại nhìn thấy anh ngồi trên sô pha giả bộ làm khúc gỗ.
Cô cười híp mắt nói: "Muốn cùng đi không? Bạn bè của em giới thiệu cho anh biết?"
Anh vẫn còn đang mất mát lướt di động, kinh hỉ đập vào đầu, nhất thời không phản ứng kịp , ánh mắt lại sáng . Rõ ràng muốn đáp ứng một tiếng , để tránh cô đổi ý , lời ra khỏi miệng đã muốn đánh chết chính mình , "Có tiện không?"
"Tiện. Đi thay quần áo đi ."
Hứa Duy mang theo Vu Thế Châu trong phòng người đã đến đông đủ , ngay cả Vạn Lệ Tước cùng Tô Tĩnh cũng ở đây . Hứa Duy trước mang Vu Thế Châu đi gặp chú rể tương lai Đỗ Khiêm , Đỗ Khiêm hào hoa phong nhã , mang một cặp mắt kiếng , hàm dưỡng cực tốt .
Hứa Duy cười nói: "Chồng mình . Anh biết không khi còn bé cậu ấy rất nhỏ toàn bị bắt nạt thôi."
Đỗ Khiêm nghiêm túc quan sát Vu Thế Châu , đưa tay , "Xin chào, Vu tiên sinh , Duy Duy kết hôn khi đó tôi ở nước ngoài , không có tham gia hôn lễ của hai người, xin lỗi."
Hứa Duy vỗ vỗ bả vai Đỗ Khiêm , "Mấy ngày không thấy , sao khách khí như vậy , cầm sợi dây chuyền của cậu tặng mới thật xấu hổ."
Đỗ Khiêm đẩy mắt kính , vẻ mặt kinh doanh của người thành đạt, "Đó là nhận lỗi, dù sao cũng đáng bị trách tội . Lát nữa mình tự phạt mấy chén."
Nói mấy câu , Đỗ Khiêm phải đi chiêu đãi những người khác , đều là người quen liền kêu Hứa Duy cứ tự nhiên. Vu Thế Châu chống lại ánh mắt không rõ ý của Đỗ Khiêm , nhếch mép một cái , dắt tay của Hứa Duy .
Chọn sofa ít người ngồi xuống , Hứa Duy cười híp mắt nhìn Vu Thế Châu , nhỏ giọng kề tai nói nhỏ , "Oa , giáo sư Vu, vẻ mặt gì vậy, nơi này không phải là lớp học của anh . Chẳng lẽ là sợ gặp phải học sinh , đánh vỡ mặt nạ của anh? Hừ, thật đạo đức giả ."
Mặt Vu Thế Châu lóe lên dưới ánh đèn, trong mắt giống như mực đen, cũng mỉm cười , nhưng cười như vậy khiến nguòi ta lạnh cả người, "Vị vừa nãy? Ai?"
"Người rất có tiền đồ, tốt nghiệp từ Harvard , học Kinh Tế Quản Lý , mục tiêu khi còn bé là cậu ấy." Nụ cười của cô đáng yêu , xuất phát từ nội tâm .
Vu Thế Châu quan sát trong chốc lát , không đọc được ý gì, dần dần yên tâm . Ngay sau đó lại nghĩ đến , cô thích là Vạn Lệ Tước , coi như ánh mắt Đỗ Khiêm nhìn anh tràn đầy địch ý, cô cũng không nhất định biết tâm tư của người ta.
Trong bụng bứt rứt khó chịu, không nhịn được nói: "Sau đó sao em không theo bước chân người ta."
Nét mặt của cô mê man trong chốc lát , "Học đại học trong nước cũng không tệ , hơn nữa lúc trước đi học trường đó trong nhà cũng đều ủng hộ." Hoàn toàn không phải vì Vạn Lệ Tước mới đi đến học ở đại học Giao.
Vu Thế Châu nghiêng đầu tầm mắt lành lạnh nhẹ nhàng ngừng ở trên mặt cô một lúc. Hứa Duy nháy nháy mắt , cười nghiêng đầu .
Tô Tĩnh đem ly nước thả lại trên bàn , khoác tay Vạn Lệ Tước , "Thế Châu cùng Hứa Duy tới , chúng ta đi qua chào hỏi?"
Vạn Lệ Tước sớm nhìn thấy Hứa Duy cùng Vu Thế Châu , lúc trước đồng thời xuất hiện , bình thường Hứa Duy sẽ chạy tới tìm Vạn Lệ Tước trước. Hôm nay Hứa Duy kéo Vu Thế Châu ngồi qua một bên không để ý tới Vạn Lệ Tước , trong bụng cũng có chút không thoải mái .
Nghe Tô Tĩnh nói biết thời biết thế . Hứa Duy dựa vào bên cạnh Vu Thế Châu , nhỏ giọng cười , "Này ông già nhỏ, cười một chút đi, Đỗ Khiêm sẽ cho rằng chúng ta tới phá đám đó."
Cô bóp bóp mặt của anh , một lúc lâu mới phát giác bên người có hai người ngồi cạnh, Tô Tĩnh nhìn Vu Thế Châu một chút , chào hỏi .
Hứa Duy không để ý tới người , vẫn trêu chọc Vu Thế Châu cười . Anh cảnh cáo liếc nhìn cô một cái , một chút uy hiếp cũng không có , chọc cô một cái.
Tô Tĩnh nói: "Hứa Duy , lần trước câu đi đâu công tác vậy, lâu như vậy?"
"Vũ Hán ."
Tô Tĩnh ồ một tiếng , "Vậy lần trước tại sao hai người cãi nhau , mình đi đến nhà cậu, nhìn Thế Châu không vui ."
"Cậu đi đến nhà mình làm gì?" Hứa Duy hỏi ngược lại .
Ánh mắt Vạn Lệ Tước cùng Hứa Duy nhìn về phía Tô Tĩnh cùng Vu Thế Châu , Vu Thế Châu bưng lên một ly nước đưa cho Hứa Duy , "Anh cũng không biết , lúc ở nhà gặp ở cửa, không nói lời nào liền đi."
Đây là giải thích Tô Tĩnh tự mình đến nhà anh, Vu Thế Châu cùng với Tô Tĩnh không có gì trao đổi . Ngồi một lúc lâu , Hứa Duy cũng không nói với Vạn Lệ Tước một câu nào.
Vạn Lệ Tước không nhịn được trước , "Em bận rộn gì sao , lâu rồi không thấy đi họp mặt."
"Công việc , gia đình này ." Hứa Duy giống như đùa giỡn nói.
Cô mặc một váy màu xanh nhạt, da thịt trắng noãn bóng loáng nhẵn nhụi , ở dưới ngọn đèn mềm mại ấm áp . Trên mặt trang điểm rất nhạt , nói cười tràn đầy , con ngươi đen bóng có thần , hiển nhiên sống vô cùng tốt , cả người khí chất lạnh nhạt .
Nói chuyện với Vu Thế Châu tùy ý thân mật , hiển nhiên tình cảm của hai người rất tốt . Lúc trước Hứa Duy với Vu Thế Châu không được tự nhiên , Vạn Lệ Tước với Tô Tĩnh đang tình nồng, không thích Hứa Duy đem sự chú ý đặt ở trên người Vạn Lệ Tước
Bây giờ Hứa Duy với Vu Thế Châu như keo như sơn , trong lòng ngược lại không thấy kinh ngạc , Vu Thế Châu mắt lạnh nhìn ánh mắt kín đáo hâm mộ của Vạn Lệ Tước , trong lòng cười lạnh .
*****
Có không giữ mất đừng tìm á.
Hai vợ chồng nhà này ngọt ngào ghê.