Tới chỗ này ăn cơm nhiều lần rồi, Hứa Duy cẩn thận suy nghĩ một chút , phát hiện mấy lần đều là Vu Thế Châu mang cô tới . Cô luôn làm việc cũng rất không muốn sống , phần lớn thời gian , Vu Thế Châu làm chồng rất quan tâm ăn uống của cô.
Đối với vận may của anh không tốt lắm , chọn món ăn xong còn chưa bắt đầu ăn , lại gặp hai người quen , Tô Tĩnh với Vạn Lệ Tước cũng đi ăn cơm . Thật vừa đúng lúc cùng bọn họ chọn chung một tiệm, thứ nhất Vu Thế Châu hẹn trước lên có vị trí , Vạn Lệ Tước và người khác ngược lại hiện tại tới .
Muốn ngồi cùng một bàn với bọn họ, Hứa Duy không có tỏ thái độ , Tô Tĩnh ngồi xuống bên cạnh cô, trong lời nói còn rất vui vẻ, "Lúc trước đều là Thế Châu cùng mình tới, hiện tại anh ấy lại cùng cậu đến, Vạn Lệ Tước theo mình tới, lại còn gặp được nhau ."
Hứa Duy có chút kỳ quái nhìn Tô Tĩnh , mặc dù ở trước mặt người ngoài hai cô còn giống như rất quen , chỉ có bản thân mới biết cả hai nhìn nhau chán ghét mới là trạng thái bình thường , thân thiết cái quỷ gì.
Bởi vì tới hai người , biến thành ăn chung , Vạn Lệ Tước gọi phục vụ tới tăng thêm vài món thức ăn , còn mở một chai rượu . Nhìn thấy rượu Hứa Duy liền nhớ lại tối hôm qua uống say , còn với Vu Thế Châu làm chuyện không thể miêu tả, trên mặt có chút nóng lên .
Vạn Lệ Tước kỳ quái nhìn cô, "Em bị cảm?" Hứa Duy nguýt anh ta một cái , Vu Thế Châu rót cho Hứa Duy một ly nước , mỉm cười nói: "Không có, Duy Duy hôm nay không thoải mái , không uống rượu ."
Lần này đến phiên Tô Tĩnh kỳ quái , cô ta nhớ Hứa Duy với Vu Thế Châu đều không thích lẫn nhau , lúc nào lại thân mật như vậy. Vốn dĩ Hứa Duy không dễ chịu khi Vạn Lệ Tước thích cô ta, Hứa Duy sau khi kết hôn với Vu Thế Châu không được Vu Thế Châu thích , trong nội tâm cô ta còn có chút vui vẻ .
Nhưng bây giờ cảm giác là lạ , ăn cơm đến một nửa , Tô Tĩnh hỏi Hứa Duy chuyện của công ty , lần trước hợp tác vẫn còn tiếp tục . Nhà xuất bản đổi một người mới trong công ty đến nói chuyện với Hứa Duy, hai bên cũng rất hài lòng .
Hứa Duy đem món cô không thích ăn để sang bát bên cạnh, Vu Thế Châu đem những món ăn kia toàn bộ gắp vào trong chén của mình , sau đó thay bằng món Hứa Duy thích ăn , Tô Tĩnh đều nhìn vào trong mắt , tâm tình khó hiểu. Vu Thế Châu từ nhỏ đến lớn đều lạnh lùng và kiềm chế, tại sao người khác khi còn bé chơi đùa còn anh học tập , lúc người khác trong thời kỳ trưởng thành nói yêu nhau thì anh vẫn là học tập.
Khi học cấp 3 có nhiều nữ sinh theo đuổi anh như vậy, cái gì anh cũng không quan tâm, cô ta có người trúc mã ưu tú như vậy cũng rất rung động, lúc trước tuổi trẻ quá kiêu ngạo. Lúc đó theo chân bọn họ trong một sân, có một cô gái thích Vu Thế Châu đến mấy năm , bị từ chối tỏ tình năm cáp 2, Vu Thế Châu liền dần dần xa lánh người ta .
Khi đó cô ta cũng biết , ở bên cạnh Vu Thế Châu lâu dài, chỉ có bạn bè thuận khiết hoặc người anh thích . Cô ta đi không vào tim của anh được , chỉ có thể lùi lại mà cầu việc khác , vốn dĩ cho rằng đời này anh không yêu ai.
Bây giờ nhìn anh tỉ mỉ như thế quan tâm yêu thương cô gái hác như vậy, mặc dù không nhất định là tình yêu , nhưng trong lòng cô ta vẫn rất không thoải mái . Thật giống như đồ của mình khát vọng bao lâu không lấy được, có người lại không phí nhiều sức lại có được, tư vị kia thật không dễ chịu .
Có thể vừa nghĩ tới Hứa Duy thích Vạn Lệ Tước , mà Vạn Lệ Tước cho tới bây giờ đã không cho Hứa Duy cơ hội , Tô Tĩnh trong lòng nhất thời lại thăng bằng . Cô ta muốn gắp thức ăn cho Hứa Duy, Hứa Duy cầm chén đi , "Có chuyện gì thì nói thẳng ."
Tô Tĩnh cũng không cảm thấy xấu hổ, Hứa Duy tích sạch sẽ , ngay cả Vạn Lệ Tước cũng không thể từ trong chén của cô cướp đồ , "Cái kia, sách trên trang web của cậu khá hay."
Công ty của Hứa Duy kinh doanh một trang web , mặc dù coi như là xí nghiệp tư nhân , nhưng trong tay nuôi dưỡng rất nhiều nhà văn có sách bán chạy, vẫn đủ có danh tiếng . Lúc trước Hứa Duy còn chưa tốt nghiệp đã được mời đi làm , tiền lương cao phúc lợi tốt, nếu không có lẽ cô sẽ không làm việc cho một công ty tư nhân.
Nghe vậy không đếm xỉa tới gật đầu một cái , Tô Tĩnh tiếp tục nói: "Em gái mình viết văn đăng trực tiếp trên Internet , sau này muốn làm nhà văn trong tương lai, đã kí hợp đồng với Mặc Hương." Văn học Mặc Hương là công ty TNHH chính là chỗ Hứa Duy công tác .
"Mình nghĩ rằng xin cậu chăm sóc nó một chút, mình cảm giác thấy nó viết hay lắm, hơn nữa nó đặc biệt thích một đại thần mà vị đó không phải là dưới tay cậu sao? Nếu là cậu dẫn dắt nó, nó nhất định rất nổi tiếng."
Hứa Duy để đũa xuống , nhàn nhạt nói: "Nếu nó thực sự viết được, tự nhiên sẽ tỏa sáng, không cần dựa vào mình cũng được ." Tô Tĩnh khẽ mỉm cười một cái , nhìn có chút ngượng ngùng , "Có người quen dễ làm việc , cám ơn trước cậu ."
Hứa Duy vốn dĩ nghĩ nói cô cũng không đáp ứng , đừng nói cám ơn trước . Nhưng Vạn Lệ Tước lại lên tiếng , "Những nữ sinh kia đều là nhiệt tình ba phút, Tô Lan không phải là mới năm thứ nhất đại học , Duy Duy cậu cứ xem đi, không cần quá phí tâm ."
Hứa Duy cười một tiếng , "Thôi đi , mình nói , chỉ cần nó cố gắng còn có thiên phú như vậy không cần mình cũng có thể nổi." Vạn Lệ Tước nhìn Tô Tĩnh có chút xấu hổ, nghĩ đến Tô Lan quấn lây Tô Tĩnh đòi nhờ Hứa Duy giúp đỡ, nói: "Em cứ nhìn sơ qua cũng không tốn sức, sau này anh mời em ăn cơm ."
Lúc trước chưa kết hôn, lúc nào muốn ăn cơm là phải đi , bây giờ không nói hẹn trước, mười lần có chín lần phải lui về sau . Hứa Duy buồn bã , có lúc tâm tư cũng thật nhạy cảm tế nhị , không nói gì . Ánh mắt Vu Thế Châu ôn hòa ôn nhu nhìn chăm chú cô , anh từng thấy cô không vui, vì không để tâm tình cô tệ hơn, anh cũng sẽ không nói cái gì làm cái gì.
Hôm nay hắn lại dưới bàn kéo tay cô , nhẹ véo nhẹ bóp , trên mặt còn trưng bộ mặt lạnh tanh, cùng với Vạn Lệ Tước nói thị trường chứng khoán có nhiều biến hóa . Hứa Duy bất ngờ, tay giãy giãy , anh lại cầm chặt hơn . Hứa Duy trong lòng khẽ nhúc nhích , lại không có động tác gì .
Cơm nước xong Vạn Lệ Tước phải cùng Tô Tĩnh đi xem phim , Vu Thế Châu liền mang theo Hứa Duy về nhà . Buổi tối lúc ngủ , cô từ trong phòng tắm đi ra , anh đã tắm xong rồi ngủ trên giường của cô.
Hứa Duy vén tóc lên bước tới, "Anh làm gì vậy?" Anh bình chân như vại, trên sống mũi đỡ một cặp mắt kiếng , khuôn mặt tuấn tú lại thêm một phần nho nhã , cầm sách trên tay lật một trang , "Ngủ ."
Hứa Duy quỳ ở bên giường , hất chăn đuổi người , "Anh về ngủ trên giường mình đi." Anh khép sách lại , rất có lý nói, "Đây là nhà của anh, trên giường có vợ anh ngủ, nếu không thì không phải giường anh."
"Nhưng ..." Lúc trước anh đều ngủ phòng khách .
"Không có nhưng , tất cả chúng ta đều có nghĩa vụ cùng quyền lợi khi kết hôn, anh đang thực hiện nghĩa vụ của anh , muốn dùng các quyền lợi hợp lý."
Hứa Duy sững sốt , bọn họ quả thật kết hôn rồi , nhưng là trong lòng đều có người khác , như vậy chung một chỗ không phải là lưu manh à? Nhưng kết hôn thật giống như càng vô sỉ , cô lôi chăn , "Em muốn ngủ một mình."
Vu Thế Châu lại thuận thế đem cô kéo vào trong chăn , "Duy Duy, em không thể nào cả đời ngủ một mình, chúng ta vừa mới kết hôn , em không cho anh chạm vào em, em muốn ly hôn với anh sao?"
Vừa mới bắt đầu cô lấy lý do không ngủ quen hai người nên bắt anh chia phòng, hiện tại cũng gần nửa năm , coi như lý do này không hợp
Không biết anh nghĩ như thế nào , nhưng cô lại thích người khác, ngủ với anh là loại cảm giác tội lỗi không trung thành với tình yêu. Cô quay đầu hỏi anh, "Rõ ràng trong lòng anh có người thích, nằm bên cạnh lại là người khác, anh không khó chịu sao?"
Cho là cô đang nói Vạn Lệ Tước , Vu Thế Châu lại chua xót, đem cô kéo xuống nằm , "Nếu không thể ngủ cùng nhau, vậy chứng minh không có duyên phận , sớm quên sẽ tốt cho mọi người, anh ta cũng không lừa dối ... ."
Hứa Duy rất kinh ngạc , "Anh có thể quên cậu ta?" Vu Thế Châu sắc mặt nhất thời tối sầm lại , lúc trước cô luôn nói anh thích Tô Tĩnh , anh chỉ coi như cô nói lung tung, không nghĩ tới là cô nghiêm túc . Anh ôm mặt cô, cặp mắt nhìn vào trong mắt cô, "Anh cho tới bây giờ chưa từng thích Tô Tĩnh , nhiều lắm cũng chỉ là lớn lên với nhau, em nghĩ nhiều rồi."
Cô thừa nhận mình có chút không phục, lúng túng xoay người , nhỏ giọng lầm bầm , "Vốn chính là vậy mà, lúc trước lúc em bắt nạt cậu ta, anh là người đầu tiên đứng ra , ở trước mặt em cũng thường xuyên giúp cậu ta nói chuyện ."
Đứng ra chẳng qua là vì có thể liếc nhìn cô một cái , Hứa Duy lúc trước trong mắt trong lòng chỉ có Vạn Lệ Tước , đối với những nam sinh khác sắc mặt không chút thay đổi , anh không có bất kỳ đường tắt nào có thể đến gần cô. Nhưng Tô Tĩnh là có , cho nên anh mới với tiếp cận Tô Tĩnh, chỉ để tăng cơ hội gặp cô.
Anh không cảm thấy anh luôn giúp Tô Tĩnh nói chuyện , chẳng qua Hứa Duy mỗi lần gặp chuyện liên quan tới Tô Tĩnh với Vạn Lệ Tước, đều có chút mất lý trí . Anh không nhìn nổi cô thương tâm khổ sở , thời gian như vậy càng ít càng tốt , chỉ là vì để cho cô bình tĩnh lại , vậy mà cô hoàn toàn chú ý sai trọng điểm rồi.
Về điểm này sau này anh phải chú ý , từ đấu đến cuối trong tầm mắt anh trong lòng anh, chỉ chứa được người tên Hứa Duy . Trước nay các mối quan hệ anh luôn lạnh nhạt, Hứa Duy với Vạn Lệ Tước là thanh mai trúc mã , còn thích anh ta nhiều năm như vậy , anh gần như ghen tị phát điên rồi.
Nếu có thể, với rất nhiều bạn bè đến và đi xung quanh anh khi còn nhỏ, anh nguyện ý dùng tất cả mọi người bọn họ để đổi lấy Hứa Duy . Gặp cô ấy từ nhỏ, làm thanh mai trúc mã lớn lên , ở thời điểm cô mất đi người thân ôm lấy cô, nói với cô “ Em còn có anh.... Anh sẽ không bao giờ bỏ lại em, rời xa em “
*****
Hello, mn
Mình nhận bộ này mấy hôm rồi giờ mới làm, rất xin lỗi mn á.
Mình làm tiếp bộ này, mn đọc thấy sao, ổn không? không ổn chỗ nào mn nói ngay cho mình nha, mình sửa luôn.
mọi cmt của mn mình đều đọc hết á. nên mn giúp mình nha.
yêu.