“Dạ?” Kiều Anh Đào bị chậm mất nửa nhịp.
Người phụ nữ hiền lành, dễ gần này thật sự là mẹ chồng tương lai lúc nào cũng khắt khe, kén cá chọn canh của cô sao? Vì Việt Ngôn Quy sao, hớ, rõ ràng là cô vì hạng trên bảng xếp hạng của trò chơi.
Bác gái, bác hiểu nhầm rồi!
Mẹ Việt nén nỗi đau trong lòng, nhẹ nhàng khuyên bảo: “Anh Đào ngoan nhé, đừng để chưa đợi được Ngôn Quy về mà cơ thể con đã đổ bệnh rồi.
Ngày mai bác gọi Ngôn Thăng đến đi chơi với con để giải khuây chịu không? Nói không chừng khi con trở về thì Ngôn Quy cũng trở về luôn đấy.”
Nghe đến Ngôn Thăng, lại nghe đến đi chơi giải khuân, lỗ tai của Kiều Anh Đào dựng thẳng lên.
Có vẻ như cô vừa nhớ ra được một vài tình tiết trong quyển tiểu thuyết.
Sau khi nam chính mất tích, nữ phụ độc ác kiêm vị hôn thê là cô đây vô cùng đau lòng, người em họ của nam chính Việt Ngôn Quy luôn ở bên cạnh an ủi cô, còn đưa cô ra ngoài cho khuây khỏa tâm trạng.
Chuyện này bị mẹ Việt biết được, bà tất nhiên không thể bỏ qua cho hai người.
Con trai mình sống chết còn chưa rõ, vậy mà Kiều Anh Đào đã đi ra ngoài chơi cùng Ngôn Thăng.
Mới đó mà đã muốn tìm người khác rồi à? Tìm ai không tìm, dám quyến rũ em họ của con trai mình, cô ta muốn gả vào làm dâu nhà họ Việt đến thế à? Đồng ý đính hôn với Ngôn Quy cũng chỉ vì thân phận đại thiếu gia nhà họ Việt của nó?
Tuy mẹ Việt không nói nhưng trong lòng rất khó chịu.
Vì thế càng làm khó dễ nữ phụ.
Trong lúc nữ phụ và em họ đi chơi, hai người tình cờ gặp được nam chính hiện đã mất trí nhớ.
Nam chính lúc này đã thầm yêu nữ chính, người có ơn cứu mạng mình.
Nhà họ Việt có nhiều tiền và nhiều quyền lực, nếu có một cuộc hôn nhân giúp ích cho việc làm ăn tất nhiên là tốt nhưng không có cũng chẳng sao cả.
So với một đại tiểu thư kiêu kỳ, ham hư vinh, mẹ Việt dĩ nhiên sẽ yêu thích nữ chính, một cô gái lương thiện, lại còn cứu con trai mình một mạng hơn...
Cuối cùng, nam nữ chính đến với nhau.
Ngoài sự vô tình “giúp đỡ” của nữ phụ độc ác là cô thì không thể thiếu sự giúp đỡ của bà mẹ chồng tốt này nữa!
Nhưng sao bây giờ mẹ Việt lại chủ động mở lời muốn Việt Ngôn Thăng đưa cô ra ngoài chơi?
Chẳng lẽ bởi vì tâm trạng cô không tốt, không chịu ra ngoài, lại còn không muốn gặp ai? Giống như một con bướm vỗ vỗ cánh, những điều này khiến nội dung của quyển tiểu thuyết tự mình thay đổi, làm cho mẹ Việt mở lời muốn cô và Việt Ngôn Thăng ra ngoài giải khuây.
Có như vậy thì mới tìm được Việt Ngôn Quy đang mất trí nhớ? Lại một bằng chứng nữa chứng minh rằng lão Việt chắc chắn không bị gì cả.