Giữa mùa hạ nóng như lửa, yên tĩnh và xao động cùng tồn tại, toàn bộ vườn trường trường trung học phụ thuộc cành lá tốt tươi.
Cả phòng ồn ào náo loạn đột nhiên im bặt khi chuông báo vào lớp vang lên.
Vành đai xanh chung quanh khu dạy học cao lớn tốt tươi, cây hòe và cây sồi xanh mướt, gió thổi qua làm ấm mùa hạ, lá trên cành khô nhẹ nhàng rơi sương, tức khắc mát mẻ như xuân.
Tần Từ vẫn sống sờ sờ mà ngủ ra mồ hôi nóng cả người, lại bị gió hạ phía sau lưng thổi đến lạnh người.
Tiếng lệnh lớp trưởng lảnh lót “Đứng dậy” phát ra, học sinh toàn lớp đứng lên tiến hành nghi thức đi học, Tần Từ vẫn vùi đầu gối lên cánh tay, bảo trì tư thế ngủ lù lù bất động vốn có.
Phía sau có người đẩy cô một chút, cô đang trong mộng xuân kiều diễm bị đè nặng cả người co rút, dương vật thô tráng màu tím căng còn đang chiếm cứ đường đi, ngón tay thon dài của anh trai có kỹ thuật mà vê đầu vú cô, liếm vành tai cô, nói lời thô tục khiêu khích cô bên tai cô.
“Nước trong lỗ nhỏ thật nhiều, dương vật của anh trai cắm rất thoải mái.
”
“Muốn anh trai làm em hay không?”
“Ở trường học ngoan một chút, bằng không anh làm chết em.
”
……
Quần lót cô ướt đẫm, tay vô ý thức khuơ loạn ở giữa không trung.
Một nửa sung sướng một nửa thẹn thùng, cô vặn vẹo bả vai hừ ra tiếng: “Đừng quậy…”
Toàn lớp tức khắc cười vang.
Hứa Tiếu Nhiên cũng cảm thấy buồn cười, đến đẩy Tần Từ một chút, nói bên tai cô: “Dậy học, lớp của thầy Tô đó!”
Tần Từ đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt cả lớp đều đang nhìn cô, cô giật mình một cái, nhìn quanh bốn phía, tức khắc thanh tỉnh.
Buồn ngủ phút chốc tan thành mây khói.
Cô vốn định muốn đứng lên, bụng nhỏ lại tràn đầy no căng đến lợi hại, lại vì gập người quá lâu, cảm giác trên đùi đã chết lặng.
Cô đỡ cái bàn, cảm thấy thẹn tới cực điểm, mặt nghẹn đến mức đỏ rực.
Toàn thân khổ sở như bị giật điện, cố như thế nào cũng không thể đứng dậy nổi.
Ánh mắt mọi người tò mò ở trên người cô, cô nhắm mắt lại, hận không thể tìm một khe đất mà chui vào.
Giáo viên dạy ngữ văn là một vị tiền bối tuổi đã cao đức cao vọng trọng trong trường học, vốn là giáo sư đại học A, hiện giờ ông đã gần 60, lớp năm là năm chủ nhiệm cuối cùng trước khi ông về hưu.
Tần Từ là đại diện ngữ văn của lớp.
Giáo sư Tô còng lưng, một tay nâng sách môn bắt buộc, một tay nâng nâng khung kính lão bạc, nhìn về hướng Tần Từ.
Trong lúc nhất thời im lặng lan tràn.
Chuyện này quả thực như muốn mạng Tần Từ, cả khuôn mặt cô như bị thiêu cháy, hận không thể qua đời ngay lập tức.
“Xin lỗi thầy Tô.
Hôm nay thân thể Tần Từ không thoải mái.
” Quách Minh Huy đứng lên, giúp cô đánh vỡ cục diện bế tắc.
Lý do không hề có sơ hở.
Tần Từ cúi đầu, hơi thở dồn dập, đôi tay nắm chặt quần đồng phục.
Giáo sư Tô tỏ vẻ hiểu, lời nói rất là thấm thía: “Tần Từ à, thân thể là tiền vốn cách mạng, bị cảm rồi thì đừng cố quá.
”
Tiếp theo, ông chậm rãi xua xua tay: “Minh Huy, em đưa Tần Từ đến phòng y tế đi.
”
“Vâng.
” Quách Minh Huy không kiêu ngạo không nịnh nọt mà đồng ý.
Nam sinh cùng phòng ngủ tràn ngập hứng thú nhìn về phía cậu ta, làm mặt quỷ, mặt Quách Minh Huy không hề có gợn sóng, khom lưng đỡ lấy Tần Từ ra khỏi cửa phòng học.
Tần Từ được Quách Minh Huy đỡ đến cửa thang lầu, một bàn tay của cậu ta để ở trên thắt eo cô, cách đồng phục màu trắng đơn bạc, rất là nóng bỏng, Tần Từ không dấu vết kéo dài khoảng cách với cậu ta.
Ve trên lá cây kêu to có tiết tấu, giọng nói cô mang theo tiếng khô ráo khàn khàn: “Cảm ơn bạn học, tôi có thể tự mình đi, cậu về đi, đừng chậm trễ việc học của cậu.
”
Quách Minh Huy gần gũi nhìn về phía đôi mắt cô, cô đang né tránh.
“Tần Từ, cậu nói thật.
” Giọng nói Quách Minh Huy trầm thấp đến không thể tưởng tượng: “Có phải tối hôm qua cậu không về ký túc xá hay không?”
Ánh mắt Quách Minh Huy đen nhánh như mực, Tần Từ bị ánh mắt đáng sợ của cậu ta làm cho nôn nóng bất an, cô lui về phía sau nửa bước, ra vẻ trấn định: “Cậu nói cái gì?”
“Tần Từ, đừng giả ngu, cậu biết tôi đang nói cái gì.
” Quách Minh Huy bị động tác của cô đâm bị thương, cậu ta nghẹn một cổ tức: “Cậu quen bạn trai? Ngày hôm qua ở bên cậu ta?”
“Bạn học!” Ánh mắt cậu ta quá có tính xâm lược, Tần Từ cảm thấy bị mạo phạm, cô cao giọng: “Cậu trở về đi học đi.
”
Quách Minh Huy túm chặt cổ tay cô: “Tôi đưa cậu xuống lầu.
”
Sức lực cậu ta rất lớn, chỗ bị nắm lấy quá đau, Tần Từ không vung ra được.
“Tôi nói không cần.
” Tần Từ từ chối, nhấp môi, một mình cô run rẩy đi xuống dưới lầu.
Ánh mắt Quách Minh Huy sắc bén, yên lặng quét về phần thân dưới yếu ớt của cô, cỗ tức giận trong ngực ép cậu ta đến suýt không thở nổi.
Đã bị làm.
Cả tối hôm qua cô đã bị một người đàn ông khác làm!
Rất rõ ràng còn không phải chỉ một lần, đm con mẹ nó!
Cậu ta nghiến răng nghiến lợi, ba bước dồn làm hai bước, chân dài bước xuống bậc thang.
Quách Minh Huy tức giận không thôi, bộ mặt vặn vẹo, không bao giờ muốn chờ.
Hai mắt cậu ta đỏ bừng mà ngồi xổm xuống trước người cô, ép mấy phần điên cuồng và thô bạo của mình xuống, giọng điệu tận lực khống chế để ôn hòa như ngày xưa: “Nghe lời, Tần Từ, cậu đi lên đi.
”