Lục Tranh luôn bảo vệ Tần Từ rất kỹ càng.
Ngoài anh trai và em trai của mình, cô cũng ít có cơ hội tiếp xúc gần gũi với người đàn ông khác.
Lục Tranh đã không biết bao nhiêu lần nhấn mạnh, khi có chàng trai nào tỏ tình, cô đừng sướt mướt mập mờ, phải từ chối thẳng thừng, không để lại cho người ta chút hi vọng mơ hồ nào.
Hơn nữa, cũng không được nhận quà từ bất kỳ chàng trai nào bên ngoài.
Tần Từ hoàn toàn đồng tình.
Gần đây, tình cảm mà Quách Minh Huy dành cho cô có vẻ đã vượt qua mức quan hệ thông thường giữa bạn học nam nữ bình thường.
Tần Từ quyết định sẽ làm rõ mọi thứ, mặc dù đây không phải là nơi lý tưởng để nói vấn đề này.
"Lớp phó học tập, cảm ơn cậu đã quan tâm và giúp đỡ tôi trong việc học." Cô bước sang bên phải, đến ngay trước mặt Quách Minh Huy đang ngồi xổm rồi nghiêm túc nói: "Nhưng nếu cậu cứ tiếp tục như thế này, tôi sẽ nghĩ nhiều."
Quách Minh Huy đứng dậy, ánh mắt nặng nề: "Tôi cho phép cậu nghĩ nhiều."
"Tôi không muốn." Tần Từ bị ánh mắt của cậu ta làm cho cảm thấy không thoải mái, cô nói thẳng: "Chúng ta không hợp nhau đâu."
Trái tim của Quách Minh Huy không ngừng rơi xuống, như chìm sâu vào bể bùn đen tối của vực sâu.
Nội tâm cậu ta sắp hỏng rồi, đạo đức tan rã, thú tính từ từ chiếm thế thượng phong.
“Được, cậu đi với tôi, tôi có việc muốn hỏi cậu.” Cậu ta không hề kiên trì, đột nhiên túm chặt cổ tay của cô, kéo cô lên lầu hai.
“Đi chỗ nào?” Tần Từ bị động tác lớn gan của cậu ta dọa sốc, chờ khi phản ứng lại đã bị đưa tới lầu hai.
Cậu ta hung hăng đạp cửa phòng học trống đựng đồ linh tinh trên lầu hai.
“Quách Minh Huy?” Tần Từ khiếp sợ với hành vi không phong độ của cậu ta, lần đầu không khách khí mà gọi thẳng cả họ tên.
Lớp phó như là đã biến thành một người khác, hoàn toàn xa lạ.
Phòng học trống là phòng chiếu phim kiêm để đồ, bốn phía có đầy những tấm rèm dày nặng, bên trong đen như mực, Tần Từ bị hoảng hồn còn chưa ổn định lại, Quách Minh Huy đã “Bang” một cái bật đèn lên.
Mẹ của Quách Minh Huy là nhân viên hành chính tại phòng làm việc của trường trung học phụ thuộc, còn cậu của cậu ta là giáo viên chủ nhiệm cố định lâu năm tại đây.
Từ nhỏ, cậu ta đã thường xuyên ra vào trường này cùng người nhà và nắm rõ từng ngóc ngách của trường.
Trước đó, Tần Từ chưa bao giờ để ý rằng trên tầng hai lại có một phòng học như thế này.
"Tối qua, cậu có ngủ với người đàn ông nào không?" Quách Minh Huy đè cả người mình lên cô, nhìn xuống từ trên cao, như thể đã nhìn thấu mọi thứ.
Từng từ lạnh lùng tuột qua kẽ răng cậu ta: "Cái đồ đê tiện, nhìn cái dáng đi dâm đãng của cậu kìa, bị người đàn ông đó làm cho không thể khép được chân luôn sao?"
Tần Từ đứng hình, mắt trợn tròn.
Cô chưa bao giờ nghĩ rằng, những lời lẽ mang tính sỉ nhục này lại có thể thốt ra từ miệng của Quách Minh Huy.
"Đồ khốn!" Khuôn mặt cô tái nhợt, nâng cánh tay lên rồi tát cậu ta một cái không thương tiếc.
Một tiếng "bốp" giòn tan vang lên, gương mặt tuấn tú nhưng tối tăm của Quách Minh Huy bị lệch nhẹ về một bên do cú tát mạnh của Tần Từ.
Bàn tay của Tần Từ nóng rát, cô cực kỳ tức giận.
Cô không thể tin rằng lớp phó học tập mà cô luôn tin tưởng lại là sói đội lốt người như thế này.
Cô không hề sợ hãi, thẳng thừng nói: "Quách Minh Huy, thứ nhất, tôi đã có bạn trai; thứ hai, tối qua tôi thực sự đã ngủ với anh ấy.
Nhưng những điều này đều là chuyện cá nhân của tôi."
Nghe xong lời thú nhận của cô, Quách Minh Huy không tức giận mà lại cười, kéo kéo môi: "Chúc mừng cậu nha, đã mất trinh rồi đấy.
"Xin đừng nói chuyện như vậy, thật không có văn hóa." Tần Từ cố gắng đẩy lùi thân hình đè nặng của Quách Minh Huy: "Tôi phải đi rồi, cậu tránh ra đi..."
Tiếng nói cuối cùng của Tần Từ còn chưa kịp buông xuống, cô đã bị đẩy mạnh vào tường.
Lông mày của Quách Minh Huy nhíu lại: "Tôi không cho."
Tần Từ tức giận đến cực điểm: "Quách Minh Huy, giờ đây cậu giống y hệt một tên điên vậy."
"Đúng, tôi bị điên." Lời nói của Quách Minh Huy mang theo thù hận, cậu ta nắm chặt nắm đấm rồi đập mạnh vào bức tường bên cạnh cô: "Cậu có bạn trai từ khi nào?"
"Ai cần cậu lo?" Tần Từ nghe vậy thì nhíu mày, cố gắng kiềm cơn tức giận lại, không muốn tiếp xúc với cậu ta, duy trì thái độ từ chối.
"Được, cậu có thể không nói." Quách Minh Huy cười lạnh, nhìn thẳng vào đôi mắt giận dữ của cô: "Nếu đã không còn là trinh nữ, sao không dứt khoát làm một nháy với tôi?"
"Cậu có bệnh à!" Tần Từ hận không thể táng cậu ta một cái nữa, thốt lên giận dữ: "Tránh ra!"
"Đúng! Tôi con mẹ có bệnh đó!"
Giọng điệu Quách Minh Huy đầy mỉa mai, khuôn mặt dữ tợn, kéo cô lại rồi ôm chặt.
Giọng điệu của cậu ta vừa lạnh lẽo vừa nóng bỏng: "Đồ đĩ, tôi bị cậu đẩy đến đây! Tôi đây đã tốn bao nhiêu tâm tư vào cậu, cậu có thấy không?"
Tần Từ trốn tránh không kịp, một cái tay khác của cậu ta tìm được dưới thân cô, liều mạng túm lấy quần đồng phục của cô: “Cậu để ông đây kiểm tra một chút, xem phía dưới có bị làm nát hay chưa?”
Tần Từ sợ tới mức đá cậu ta, kinh giận: “Quách Minh Huy, cậu đừng nổi điên, còn như vậy nữa tôi sẽ gọi người!”
Quách Minh Huy hung hãn cảnh cáo: “Hôm nay ông đây muốn chơi chết cậu tại đây, càng nhiều người xem càng kích thích! Cậu kêu đi! Gọi bọn họ tới cùng chơi cậu với tôi!”
“Tên chó điên này!” Tần Từ tức giận đến muốn giết cậu ta.
“Ưm ưm!”
Quách Minh Huy đột nhiên phát cuồng ngậm lấy môi cô, đầu lưỡi trơn trượt tiến vào khoang miệng cô.
Tần Từ đong đưa đầu dưới sự giam cầm của cậu ta, mãnh liệt đấm đánh ngực cậu ta, cậu ta thô lỗ chống sau cổ cô, hôn không hề có kết cấu: “Tần Từ, con đĩ nhỏ này, tôi thật sự thích cậu đến điên cuồng…”
Cậu ta phun khí nóng, tay vuốt ve trên cái mông cô, bụng nhỏ Tần Từ cọ vào phần hông cậu ta, nơi đó có một vật thật dài chờ được khởi động, Tần Từ lui không thể lui, cả người đầy mồ hôi lạnh, thở hồng hộc, cô nhắc nhở bản thân phải bình tĩnh.
Ở trước mặt biến thái, phải tự vệ như thế nào?
Anh trai đã dạy cô.
“Lớp phó, đừng nóng giận……” Cô trấn an cậu ta, âm thầm điều chỉnh hơi thở hỗn loạn.
Trong óc cô nhanh chóng hiện lên một ít hình ảnh, là khi mười hai tuổi được nghỉ hè, cô đã học những mẹo phòng thân cho con gái.
Anh trai nói, sức lực trên đầu gối rất lớn, dùng đầu gối công kích điểm yếu không thể chịu tổn thương của đàn ông, có thể nói là dùng dao mổ trâu giết gà.
Ba, hai, một……
Thừa dịp Quách Minh Huy si tình hôn cổ cô, cởi cúc áo ngực của cô, Tần Từ căng chặt thân thể, uốn gối vừa nhanh vừa chuẩn lên phía trước, đá vào hạ bộ của cậu ta không chút nhân từ nương tay!