Tác giả: Phù Bạch Khúc.
Chuyển ngữ: Văn Phòng Chủ Tịch Phi Nhân Loại hài zl.
Mặc kệ hữu dụng hay vô dụng, y không thể không làm gì cả.
Yến Chiêu tìm được điểm thời gian Dung Dữ đang ở trong quá khứ, là thế giới 4444.
Đứa con số mệnh trong kiếp này tên Ôn Ý Sơ, chết vì minh hôn. Mỗi lần Dung Dữ chuyển kiếp đều ngay lằn ranh sống chết, mà đây còn là thế giới linh dị, khó tránh gặp phải vài quỷ quái.
Yến Chiêu dứt khoát tạo cho mình một con quỷ có pháp lực cao cường, như thế có thể bảo vệ Dung Dữ không bị quỷ ma quấy rối. Chỉ là quỷ mạnh thôi chưa đủ, y không thể làm quỷ nghèo vì nghèo sẽ không nuôi nổi Dung Dung.
Lăng mộ Sở Vương kiếp trước được xây dựng rất sang trọng, vật bồi táng như châu báu nhiều vô số, phú khả địch quốc*. Yến Chiêu bèn dùng tiếp thân phận đó, chuyển lăng mộ đến thế giới 4444 rồi trở thành quỷ hồn trong mộ.
(Diễn tả sự cực kỳ giàu có)
Quỷ hồn được đặt tên Sở Trác cố chấp chờ đợi Tiểu Liên Hoa của y, tuy đã chết cũng phải kết minh hôn.
Khi còn sống y là cửu ngũ chí tôn, thêu hoa dệt gấm*, xung quanh đầy người huyên náo mà bên cạnh chỉ có một đóa Hồng Liên bầu bạn. Sau khi chết y chỉ là một cô hồn dã quỷ đợi ngàn năm trong mộ, thứ cảm nhận được chỉ có âm hàn bóng tối và cô độc bất tận. Thân quỷ lạnh băng tương khắc với thần hồn nóng bỏng, khiến từng giây từng phút y phải chịu nỗi đau khổ giày vò.
(*ý đã tốt càng thêm tốt. Cùng hình dung sự càng thêm náo nhiệt phô trương, theo baidu)
Ngàn năm, với một vị thần chỉ cần cái búng tay đã qua nhưng lại làm một con quỷ đợi đến tuyệt vọng.
Trong bóng đêm vắng lặng vô tận, y dần dần không nhớ nổi mình đang đợi ai thậm chí còn quên mất bản thân là ai, nhưng quỷ hồn vẫn cố chấp không tan biến. Một chấp niệm chiếm cả trái tim ---- phải chờ một người, thành thân với người ấy. Ngày gặp được, chính là lúc y thấy lại ánh mặt trời.
Ngàn năm sau y cảm ứng được người nọ đã tới, y tỉnh dậy trong bóng tối làm một chuyến cướp hôn nhưng trước khi đưa người vào cửa lại lùi bước vì sợ cưới.
Thuở còn sống nhận chén rượu độc ngay đêm tân hôn, người yêu cũng uống vào, sau khi chết dù đã quên hết chuyện trước kia nhưng điều này vẫn làm y sợ hãi theo bản năng.
Xích Kim từ ban chỉ Huyết Ngọc biến thành chiếc nhẫn Kim Liên trên ngón áp út. Kiếp trước Dung Dữ vẽ tranh, nói nếu đeo chiếc nhẫn này vào ngón áp út chính là Chân Kim Liệt Hỏa, một đôi trời định, Yến Chiêu thật sự nhớ rất kỹ.
Ở trong mộ quá lâu Yến Chiêu không biết rất nhiều chuyện, cũng không biết vì sao người nọ rõ ràng tên Ôn Ý Sơ nhưng lại nói với y: "Anh chỉ cần nhớ tên Dung Dữ, những người khác không được nhớ ai cả, cùng lắm thì nhớ thêm một Tiểu Liên Hoa."
"Tiểu Liên Hoa, lại là ai?" Lúc Yến Chiêu hỏi câu này lòng chợt thấy thân quen.
Giống như xưng hô Tiểu Liên Hoa đã từng được y gọi mỗi ngày.
Đáng tiếc quá lâu rồi, y quên mất. Chỉ là khi thốt ra cái tên này lòng lại thấy mềm mại quá đỗi.
Dung Dữ nói: "Đừng hỏi."
Yến Chiêu lại hỏi: "Quan nhân là có ý gì?"
Dung Dữ đáp: "Chính là phu quân."
Yến Chiêu nói: "Ký ức khắc sâu nhất khi ta còn sống, nhất định là ngày ta làm quan nhân của em."
- -- Đúng thật là khắc sâu, khi còn sống vào ngày y làm quan nhân, hai người đều bị rượu độc cướp đi tính mạng. Bởi vì chuyện này, Yến Chiêu sợ hãi tận xương cốt, một hai không dám thành thân với Dung Dữ, rất sợ Dung Dữ sẽ rời đi.
Y không phải kẻ đần, dần dần phát hiện Dung Dữ không phải Ôn Ý Sơ nhưng không biết thanh niên là ai, người nọ cũng không bao giờ nói với y.
Mỗi ngày Yến Chiêu đều sống trong lo lắng bất an, sợ Dung Dữ sẽ rời bỏ y, trái tim vẫn lơ lửng mãi không yên.
Một ngày nọ, Dung Dữ đưa cho y một miếng ngọc bội Song Ngư, nói với y: "Hai con cá này, một con là anh, một con là em. Chỉ cần ngọc bội không vỡ làm hai, hai ta sẽ mãi mãi bên nhau."
Yến Chiêu cầm ngọc bội, trái tim như được xoa dịu bình ổn lại, vui vẻ nói: "Ừ, ta tin em."
Cuối cùng bọn họ kết tóc, bái đường thành thân, còn nhiều thêm một bước là trao nhẫn.
Yến Chiêu không nhịn được hỏi: "Trao nhẫn là ý gì?"
"Tương đương kết tóc đồng tâm." Dung Dữ cười nhìn y, "Ý nghĩa là từ nay về sau, hai ta sẽ bên nhau trường trường cửu cửu đấy, quan nhân."
Đó là ngày Yến Chiêu vui nhất sau khi chết.
Nhưng đến ngày hôm sau, Dung Dữ lại đi mất.
- -
Kết thúc thế giới này thân hình Yến Chiêu thoắt cái quay về, lảo đảo muốn ngã nhưng dù sao cũng không ngã quỵ như lần trước.
Quỷ hồn Yến Chiêu không biết Dung Dữ là Ma Vương nhưng Chủ Thần Yến Chiêu biết. Y cũng biết Dung Dữ không nói cho y thân phận thật sự, mặc y lo được lo mất cả ngày đúng là cố ý. Tặng ngọc bội Song Ngư hứa hẹn sẽ không bỏ y cuối cùng vẫn không từ mà biệt, đó đúng thật đã tổn thương y một hồi.
Nhưng đây tuyệt nhiên không phải trừng phạt. Y biết, sau cùng Dung Dữ mất tích chỉ là nhiệm vụ hoàn thành nên bị truyền tống đi. Thế giới này trừ việc y tự ngược ngàn năm trong mộ, Dung Dữ chưa từng trả thù việc gì.
Sẽ không như Kỳ Dạ nói... Y tự ngược như thế nên Dung Dữ mềm lòng rồi?
Yến Chiêu cảm thấy, ngay cả hận y Dung Dữ cũng lười hận mới gọi là lòng như tro tàn.
Đèn hồn vẫn lặng yên, đây mới là nguyên nhân khiến Yến Chiêu mất mát.
Qua hai thế giới y cũng ý thức được một chuyện --- từ đầu đã không có đàn ông hoang tồn tại. Bức tranh ngồi xích đu dưới tàng cây đào là y vẽ tặng Dung Dữ, trong hà bao là tóc của y và Dung Dữ, nhẫn Kim Liên là nhẫn cưới của y và Dung Dữ.
Ban đầu Dung Dữ nhờ Xích Kim truyền lời cho y, trong không gian là toàn bộ vật đính ước của hai người. Khi ấy y cho rằng những vật đó là của Dung Dữ và người khác, nhưng bây giờ y còn nghĩ như thế thì đúng là ngu ngốc.
Từ trước đến nay chưa từng có ai khác, Sở Trác là y, Phó Thiển Tri và Cố Minh Hoài cũng sẽ là y, mỗi một kiếp đều là y.
Tuyến thời gian của y và Dung Dữ ngược nhau.
Những chuyện y chưa trải qua nhưng Dung Dữ đã trải qua rồi.
Dung Dữ nói yêu y, là thật lòng.
Nhưng Yến Chiêu không cảm giác được chút ngọt ngào nào mà chỉ thấy hối hận khổ sở tột độ. Tuyến thời gian hoàn toàn ngược nhau, vậy Dung Dữ đã thích y từ bao giờ? Lần gặp nhau trong tận thế, ở trong xe Dung Dữ hỏi y có yêu hắn không, khi y do dự Dung Dữ đã đau lòng đến mức nào?
Dung Dữ đã gặp được y trong thế giới trừng phạt đầu tiên ư?
Yến Chiêu càng ý thức được một chuyện y không muốn thừa nhận --- nếu như tuyến thời gian của y và Dung Dữ ngược nhau, tạo thành một vòng tròn, cũng đồng nghĩa với chuyện y xuyên qua hết tất cả các thế giới đó cũng không thể cứu Dung Dữ quay về.
Bởi vì là vòng tròn khép kín, nên đèn hồn Dung Dữ vẫn lụi tàn.
"...Pháp Tắc." Yến Chiêu hỏi, "Ta sẽ thành công chứ?"
Thần Pháp Tắc: "Không thể trả lời."
Nó không nói sẽ cũng không đáp không, Pháp Tắc không thể nói dối nhưng có thể chọn cách không trả lời.
Yến Chiêu cười khẽ: "Thế thì là sẽ."
Bằng không với thái độ chỉ mong y đoạn tình tuyệt ái, chắc chắn nó đã sớm đáp không.
Nếu có hy vọng thành công, y phải tiếp tục xuyên việt. Y bắt buộc phải biết trong mỗi một điểm thời gian Dung Dữ đã trải qua những gì, rốt cuộc tại sao đèn hồn lại tắt.
Yến Chiêu không nghỉ ngơi lâu, rất nhanh đã đến thế giới kế tiếp.
Lần này là thế giới Tinh tế số 7012, đứa con số mệnh tên Quý Thanh Du, mất mạng trong ngục giam.
Vì phải bảo vệ Dung Dữ trong khoảng cách gần nên Yến Chiêu sắp đặt cho mình thân phận Trưởng ngục, tên Phó Thiển Tri. Y nghĩ một hồi rồi tự ngược gắn thêm một căn bệnh mất ngủ nghiêm trọng.
Y từng đuổi giết Dung Dữ lâu như vậy, hại Dung Dữ không có lấy một giấc ngủ yên ổn trong khoảng thời gian dài, phạt mình mất ngủ một kiếp cũng xem như báo ứng.
Lần này Xích Kim biến thành chiếc nhẫn trên ngón út Mặt Trời. Ở tận thế Dung Dữ từng nói với y rằng người độc thân đeo nhẫn trên ngón út tượng trưng cho độc thân, cô đơn, quên lãng, người đã kết hôn đeo nhẫn trên ngón út tượng trưng cho vô cùng quý trọng đoạn tình cảm này, dù là lúc nào cũng không rời không bỏ tình yêu ấy.
Y và Dung Dữ đã từng thành hôn hai lần trong thế giới nhỏ, xem như là người có gia đình, đã được đeo nhẫn lên ngón tay mang ý nghĩa này.
Yến Chiêu cũng đang tự nói với chính mình, dù thế nào đi chăng nữa cũng không thể từ bỏ cứu Dung Dữ sống lại.
Pháp Tắc muốn y cắt đứt đoạn tình cảm này, y sẽ không, tuyệt đối không, mãi mãi cũng không.
Chiếc nhẫn Kim Liên ban đầu y cũng không nỡ bỏ, chỉ tiếc mỗi lần Xích Kim chỉ biến được một hình dạng. Yến Chiêu đến thế giới 7012 gán thêm một thiết lập không mấy quan trọng cho thế giới ---- tiệm trang sức nào đó sẽ xuất hiện một đôi nhẫn được đặt tên Chân Kim Liệt Hỏa, ý nghĩa thiên trường địa cửu, y nhất định phải mua rồi trao lại cho Dung Dữ.
Sắp đặt xong tất cả những chuyện này, Yến Chiêu bắt đầu xuyên đến.
Lần này y không dùng thân phận của người nơi đây mà đắp nặn một thiết lập vô căn cứ, sống ở một nơi trong thế giới nhỏ, một mực chịu đựng khốn khổ vì mất ngủ.
Hóa ra ngủ không ngon giấc là một chuyện khổ sở đến thế.
Nhưng khi ôm Dung Dữ vào lòng, y luôn có được một đêm ngon giấc.
Trong thế giới này y phạm vào tội giống khi y là Chủ Thần.
"Thân là Trưởng ngục, không nên có tình cảm với tội phạm, vì tình riêng mà trái luật, bao che, cho đặc quyền, tự ý thả người, không làm tròn trách nhiệm nghiêm trọng. Đây là tội của tôi."
Thân là Chủ Thần, không nên nảy sinh tình cảm với đứa con số mệnh, trái luật vì tình riêng, đi ngược trật tự, bỏ bê một thế giới không quan tâm, thất trách nghiêm trọng. Đây là tội của y.
Hối hận không?
"Không, lại thêm một tội."
"Chết cũng không hối cải."
Chỉ cần người ấy là Dung Dữ, cả đời này y không bao giờ hối cải.
...
Bọn họ thành công rời khỏi ngục giam, khi đi đến tiệm trang sức nọ Dung Dữ vừa nhìn đã thấy đôi nhẫn Kim Liên.
Người bán hàng nhiệt tình giới thiệu: "Đôi này là nhẫn cưới mới ra, một chiếc tên Chân Kim, chiếc còn lại tên Liệt Hỏa. Nhà thiết kế ra chúng vô cùng say mê văn hóa cổ đại của Hoa Hạ, linh cảm thiết kế đến từ Chân Kim Liệt Hỏa, xuất xứ từ <Hoa Mộc Lan> ở thời Minh "Phi tự tưởng chân kim liệt hỏa, thảng hảo bỉ trọc thủy hồng liên". Ý nghĩa của Chân Kim Liệt Hỏa chính là trải qua thử thách khắc nghiệt nhưng phẩm chất không hề thay đổi. Hai vị nếu chọn nó làm nhẫn cưới, ý rằng dù trải qua bao nhiêu sóng gió, tình yêu sẽ thật bền lâu không bao giờ đổi thay."
Nhà thiết kế đó thật ra là Chủ Thần Yến Chiêu, trước khi y vào thế giới đã vẽ lại dựa theo chiếc nhẫn Kim Liên lúc trước, để nó xuất hiện trong thế giới này, đoạn giới thiệu đó cũng là do y viết, y muốn Dung Dữ chính tai nghe được. Tất nhiên nếu xét về trước nữa Dung Dữ mới là người vẽ ra nhẫn Kim Liên, nhưng giờ đây ai trước ai sau từ lâu đã không còn rõ ràng.
Hai người ở trong thế giới nhỏ hoàn toàn không biết nội tình, mua nó về làm nhẫn cưới định sẽ dùng trong hôn lễ.
Trong thế giới nhỏ y đã chuẩn bị rất nhiều cho buổi hôn lễ ấy, gần như dồn hết tâm huyết.
Kết quả sau cùng không cần nói cũng biết, trong ngày cưới bị Dung Dữ cho leo cây.
Phó Thiển Tri trong thế giới nhỏ đau đến chết đi sống lại, trở về Vạn Thần Giới Yến Chiêu chỉ quan tâm đèn hồn Dung Dữ.
Vẫn không sáng lên.
- --
Yến Chiêu thấy không vui.
Y đã lờ mờ đoán được, lần sau cũng sẽ không có kết quả.
Nhưng không thể từ bỏ vào lúc này.
Y xuyên qua hai thế giới Kỳ Dạ cũng sửa sang gần xong nhà mới. Phía bắc, trăng tròn lơ lửng giữa bầu trời đêm, sông núi hồ biển, cung điện trang nghiêm, xung quanh tuyết trắng lất phất. Nhìn lại phía nam của Yến Chiêu, trống huơ trống hoắc một vùng vắng lặng.
Yến Chiêu vừa nhớ đến hôn lễ và phòng cưới mình cẩn thận sắp xếp ở thế giới nhỏ lại không có chỗ dùng, tâm trạng tệ hơn mỉa mai nói: "Lòe loẹt."
Kỳ Dạ khinh bỉ: "Người phàm muốn cưới vợ cũng phải có nhà, ngươi muốn cưới người ta mà chỉ vậy thôi á? Đừng để vừa rước người về người đã thấy ngươi qua loa đến mức này, tức giận bỏ đi đấy nhé."
"Ta là Thần, hắn là Ma, ai quan tâm người phàm làm thế nào?"
Yến Chiêu ngoài miệng nói không thèm để ý nhưng lòng lại đau nhói --- trong thế giới nhỏ y không hề qua loa lấy lệ, phí tâm đến vậy mà Dung Dữ vẫn xoay người bỏ đi đấy thôi.
Nhưng cũng không thể không quan tâm được. Từ đầu đến giờ Yến Chiêu tin chắc y có thể thành công đưa Dung Dữ quay về, địa bàn của mình quả thật không thể để bị chế giễu, bị hàng xóm chê thậm tệ. Dung Dung phải được ở nơi tốt nhất.
Yến Chiêu tức tốc trang trí phía nam thành dáng vẻ hoa lệ lộng lẫy: "Bây giờ nhà ngươi còn sơ sài hơn nhà ta nhiều."
"Ồ, nhưng ta ôm được mỹ nhân về rồi, ngươi còn phải theo đuổi vợ đến cả tràng hỏa táng* đấy."
(*truy thê hoả táng tràng: kiểu một người trước đối xử lạnh nhạt/tệ bạc với người còn lại, sau phải theo đuổi người ta cực kỳ đau khổ, làm rất nhiều việc để theo đuổi lại. Tsundere nhất thời, theo vợ cả đời =)))))))
Yến Chiêu mặt không cảm xúc: "Được, ta theo đuổi đến tràng hỏa táng, vậy phiền cặp chồng chồng hai người thay ta giải quyết công việc của tràng tu la."
Sau khi sắp xếp xong, y nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc mở thế giới tiếp theo.
Đây là thế giới trừng phạt cuối cùng.
Lần đầu Dung Dung thích y là ở thế giới này sao?
Thế giới 4082, đứa con số mệnh là cá chép tinh bị đánh về nguyên hình. Dung Dữ vừa mở đầu đã là độ khó cấp địa ngục.
Thời đại cạn kiệt linh khí muốn tu luyện lại lần nữa cũng cực kỳ khó khăn.
Thân phận chủ tịch của Cố Minh Hoài cũng chỉ là dệt hoa trên gấm. Yến Chiêu trực tiếp biến mình thành bug, cả người tràn đầy linh khí tùy ý cho Dung Dữ hấp thu, giúp hắn mau chóng hóa thành người.
Nhưng hành động tạo bug này đánh vỡ pháp tắc thế giới nên cũng sinh ra chút tác dụng phụ, ví dụ như yêu sạch sẽ, ví dụ như dị ứng, ví dụ như kỹ năng của phương diện nào đó cũng thụt lùi cực nhanh...
Trong thế giới tinh tế, một khoảng thời gian rất dài y chỉ có thể ôm gối cá chép đỏ mới miễn cưỡng ngủ được. Dung Dữ từng nói hai con cá của ngọc bội Song Ngư là hai người họ, y ôm gối ôm cá chép sẽ giống như y và Dung Dữ chưa từng chia xa. Điều này cũng làm Yến Chiêu nhớ tới, miếng ngọc bội đó rơi vào trong quan tài tăm tối ở thế giới linh dị. Trước đó y không thấy miếng ngọc bội trong không gian của Xích Kim, có lẽ vẫn chưa thu hồi lại.
Là một trong những tín vật đính ước, sao có thể để nó thất lạc. Yến Chiêu sẽ để miếng ngọc bội được đào ra từ thế giới 4082, được y đấu giá tặng cho Dung Dữ.
Vừa hay thế giới này Dung Dữ là một con cá chép, tặng ngọc bội Song Ngư làm vật đính ước là cực kỳ thích hợp.
Y theo bản năng nói Dung Dữ nghe ý nghĩa mà Dung Dữ từng cho y biết. Y nói hai con cá này tượng trưng cho hai người họ, Song Ngư không lìa, hai người họ sẽ mãi mãi bên nhau, Dung Dữ yêu thích đập ngọc vừa nghe thế cũng thật sự không động đến miếng ngọc nữa.
Thế giới này quá thuận lợi, mặc dù Dung Dữ biến mất một tháng khiến Cố Minh Hoài tìm đến phát điên, nhưng nó không hề gì với Chủ Thần Yến Chiêu.
Vấn đề duy nhất chính là đèn hồn của Dung Dữ vẫn không có chút phản ứng.
Yến Chiêu không còn cảm ứng được sự tồn tại của vòng Huyết Ngọc trong quá khứ, đó chứng tỏ tất cả thế giới trừng phạt kết thúc rồi, nhưng đèn hồn của Dung Dữ vẫn không cháy lại.
Thần Pháp Tắc chậm rãi nói: "Nhữ thất bại rồi."
Ý là ---- Nhữ nên chết tâm đi.
Yến Chiêu chưa bao giờ bình tĩnh đến vậy.
Phải nói, y đã sớm đoán được kết quả này.
"Còn chưa đâu."
"Ở thế giới Tinh tế 7012, Dung Dung để ta gọi hắn bằng tên thân mật Tiểu Liên Hoa, hắn nói đấy là tên bạn trai cũ đặt ----- tất nhiên không thể là bạn trai Phong Hành của Quý Thanh Du. Khi đó bạn trai cũ của Dung Dung, trong nhận biết của ta chỉ có Cố Minh Hoài." Yến Chiêu trần thuật nói, "Nhưng thế giới 4082, ta chỉ gọi hắn là Cá Nhỏ. Vậy ban đầu gọi hắn là Tiểu Liên Hoa là ta ở khoảng thời gian nào?"
"Pháp Tắc, ngươi chặn liên hệ giữa ta và Xích Kim là không muốn cho ta biết những chuyện xảy ra trong thế giới trừng phạt của Dung Dung. Vậy ngươi không cho ta kiểm tra thế giới 6666, là không muốn để ta biết điều gì?"
"Thứ giúp cho đèn hồn Dung Dung cháy, giúp em ấy chống đỡ sống tiếp, không phải hận. Phương pháp hả giận này từ khi bắt đầu đã sai rồi."
"Là yêu, đúng không?"
"Ta nên đến thế giới của em ấy, ta nên đi yêu em ấy."
Hết chương 109.