Sau Khi Giả Trang A Bị Đối Thủ Một Mất Một Còn Đánh Dấu!


An Tri Mĩ gửi voice qua, bản thân mở ra nghe một lần.
Giọng nói cố tình phóng mềm, lại được điện thoại xử lí qua, từ di động phát ra được đủ mười phần ôn nhu, so với giọng nói thường ngày của cậu chút sai lệch.
Cậu đợi thật lâu, tiểu khá ái hình như đang bận gì đó, vẫn luôn chưa có phản hồi.
Bất quá chỉ là một câu, An Tri Mĩ thành công tiến đến gần tiểu khả ái thêm một bước, tính táo lại không ít, đại não bị dư vị của tin tức tố quấy nhiễu, rốt cuộc tìm về lý trí.
Vì thế cậu mới nhớ tới một chi tiết bị mình bỏ qua ——
Tính ra lúc cậu muốn sờ tuyến thể của Tiết Thành, thì liên quan gì đến Tư Cẩn chớ?!
Thời điểm sự tình phát sinh, cậu bởi vì người kia nói cho nổi lên chột dạ, sau đó còn bị bức bách cho đến động dục, cũng đành phải vậy.
Lại nhớ tới không gì cũng bị chèn ép, còn bị người mắng thầm, An Tri Mĩ thật là giận sôi máu, rõ ràng mình là nhìn hắn tuổi thơ bất hạnh, không có bạn bè, cố tình chịu đựng tính tình hắn cùng kết giao bạn bè, vậy mà người này lại như thế nào?
Nhất thời nhẫn nại làm gió yên sóng lặng, nhưng mà lui một bước càng nghĩ càng giận.
An Tri Mĩ tức giận đến không được, đem toàn bộ lời cảnh báo của Tiết Thành ném ra sau đầu, quay đầu trở về tìm Tư Cẩn gây phiền toán.
Rất nhanh đã đến chỗ doanh trại, tuy không tìm được Tư Cẩn, nhưng lại gặp được một vị khách quý khác.
An Tri Mĩ đối Bạch Nguyên Câu không có ấn tượng gì, chỉ biết hắn là một diễn viên trẻ, nguyên bản danh khí nửa vời, trong một lần tham gia vào tiết mục tình yêu nào đó xào CP vô tình lại bạo, hai người từ diễn thành thật, trở thành một cặp người yêu mẫu mực trong giới giải trí.
Bạch Nguyên Câu là một Beta có tính tình tốt, ngũ quan tuấn tú, nhan phấn không ít.
"Tìm Tư Cẩn sao?" Bạch Nguyên Câu nhìn cậu cười cười.
"Vâng." An Tri Mĩ có chút ngoài ý muốn khi thấy gã chủ động hỏi han, hai người căn bản không thân, cũng chưa bao giờ tiếp xúc thân thiết qua.
Bạch Nguyên Câu bỗng nhiên đến gần một chút, "Tôi vừa thấy anh ta đi qua doanh địa của bọn tôi." Trên người gã không có hương vị của Alpha, chỉ có mùi hương nam giới nhàn nhạt xông vào mũi.
Là loại hương gỗ pha với hoa hồng thuộc nhãn hiệu nước hoa Tổ Mộc Nhung, hương thơm âm thầm lại tê liệt.
Với khoảng cách giữa hai người vào thời khắc này mà nói, rất dễ làm người ta cảm thấy ám chỉ mập mờ kia.
"Cảm ơn." An Tri Mĩ lễ phép mà cười một chút, cậu không thích mùi hương này, thời điểm đang muốn đi, lại bị Bạch Nguyên Câu túm lấy, nói: "An An, thêm bạn tốt được không?"
An Tri Mĩ quay đầu lại: "?"
Bạch Nguyên Câu ngữ khí ái muội: "Nếu lời nói khiến em tâm tình không tốt, có muốn cùng anh thử một lần không."

"Hai ngày này tiết mục quay xong, khách quý còn có một tuần là thời gian nghỉ ngơi, anh ngày mai cùng ngày kia đều rảnh."
Lời nói trần trụi, cho dù cung phản xạ của An Tri Mĩ chậm chạp đi nữa, cũng hiểu được.
—— cậu đây là bị người ta mời 419*.
*419: For one night.
Cậu ném tay Bạch Câu Nguyên ra, mạt tươi cười lạnh xuống: "Tôi đối với gay không có hứng thú."
Gay ở thế giới này, cũng không phải là giới tính, mà là chỉ AA, hoặc là AB.
(Tôi nghĩ ẻm thật sự quên mình là O rồi các vị ạ =))))
Bạch Nguyên Câu còn có gì đó muốn nói, nhìn thấy có nhân viên công tác nhìn lại đây, chỉ có thể tiếc hận mà cười một chút, nhìn An Tri Mĩ từ dáng người đến làn da đều không thể nào bắt bẻ được, tay như vô ý đặt trên vai cậu.
"Không cần giả bộ."
"Trên người em có hơi thở nồng đậm của đồng loại, Tư Cẩn cũng thế."
"Tôi rất kì quái." An Tri Mĩ không phải lần đầu tiên gặp được loại chuyện này, cậu phiền nhất chính là cùng người dây dưa,trức tiếp xé mặt nạ ngoan ngoãn xuống, gằn từng chữ một nói, "Nói thật thì tôi muốn làm Alpha, còn Beta thì——"
Cậu dùng sức vặn trật tay Bạch Nguyên Câu, quét mắt trên dưới gã vài lần, khinh miệt mà cười.
"Ai cho anh cái tự tin ấy vậy, làm sao có thể nghĩ rằng tôi coi trọng anh được chứ?"
"Bỏ ra."
Bạch Nguyên Câu trăm triệu không nghĩ tới, An Tri Mĩ thoạt nhìn đang còn đắn đo lại trở mặt nhanh như thế, tay gã bị vặn sinh đau, sắc mặt xanh trắng một trận.
An Tri Mĩ cũng không thèm liếc gã một cái, ghét bỏ mà phủi tay, quay đầu rời đi.
......
Sắc chiều hoàng hôn, bóng đêm buông xuống.
Tư Cẩn đi đến chỗ cũ, bình thản nằm trên tảng đá trông bóng loáng kia, rút ra một điếu thuốc giơ lên không trung.
Một người ngốc, rất muốn hút thuốc.
Đặc biệt sau khi trải qua cảm xúc một ngày dập dờn bồng bềnh, loại bình tĩnh này trông đặc biệt quạnh quẽ.

Tư Cẩn móc ra một hộp giá cả xa xỉ, thuận thế cầm di động lên, hắn nhìn thấy tin nhắn, là của tiểu ác ma nhắn tới.
Nhấn mở, trong rừng vang lên một giọng nam dễ nghe.
"Em nuôi chủng loại mèo gì? Anh cũng thích."
Nghe xong cái voice, chỉ là tùy tiện click mở khiến Tư Cẩn dừng lại mấy giây, hắn nhíu mày, nhìn chăm chăm đoạn voice chat tự hỏi một lát, lại nghe vài lần.
Kết thúc lần thứ năm nghe lại đoạn voice, trong rừng truyền đến âm thanh rào rạt.
Không bao lâu, hiện ra thần hình người tới.
Tư Cẩn nhướng mày, là mèo nhỏ tính tình cổ quái lại đáng yêu kia.
"Anh quả nhiên là ở đây."
An Tri Mĩ lạnh mặt, đặt mông ngồi ở nơi cách Tư Cẩn xa tận 1m.
Tin nhắn thoại* vừa rồi, âm thanh hiện tại, vô cùng kỳ dị mà giống nhau đến bảy tám phần.
*Tôi sẽ dùng hai từ voice chat và tin nhắn thoại qua lại cho khỏi lặp nhiều ha
Tư Cẩn đôi tay giao điệp ở sau đầu, nhìn không ra dị thường, "Còn giận?"
Bị đôi mắt hàm chứa ý cười của hắn nhìn vào, vẻ mặt An Tri Mĩ muốn lạnh mà cũng không được, cậu dời mắt, ngữ khí đông cứng chất vấn nói: "Tôi chỉ chạm vào tuyến thể Tiết Thành thôi mà, anh vì cái gì mà dữ với tôi chớ?"
An Tri Mĩ đã chuẩn bị sẵn sàng, khả năng cao là Tư Cẩn sẽ từ phương diện đạo đức luân lí phán xét cậu, hoặc là xuất phát từ góc độ bạn bè, không đành lòng thấy cậu làm việc sai trái.
Nhưng mà Tư Cẩn nghe xong, thu liễm ý cười, chỉ nói: "Tôi không vui."
"......"
Nhìn coi, đúng lí hợp tình cỡ nào!
An Tri Mĩ tức đến bật cười, "Như thế nào tôi lại chọc anh không vui chớ?"
Tư Cẩn đem tay từ sau đầu rút ra, khởi động nửa người trên, nâng mí mắt nhìn cậu: "Chúng ta không phải là bạn bè sao?"
Nổi tức giận bị đánh gãy, "A?"

Tư Cẩn nâng nâng đuôi mi, gương mặt thâm thúy vì ngưng thần* mà phá lệ trông quyến rũ ngây người.

"Cậu là người bạn duy nhất của tôi, tương đương, tôi cũng muốn làm cậu ——"
*ngưng thần: tập trung tinh thần
"Độc nhất vô nhị."
Tư Cẩn âm sắc rất trầm, không hỗ là ảnh đế có bản lĩnh diễn xuất, An Tri Mĩ cảm giác giống như khoang miệng lại khô rồi, yết hầu cũng như thế, ngắn gọn bốn chữ đó là tim đập loạn nhịp.
Cái này làm cho cậu nhớ tới đêm hôm qua thấy trên mạng một câu nói hình dung giọng nói của Tư Cẩn.
[Đừng nói chuyện nữa, em sẽ chít mất dó.

]
Làm......!Làm cái gì chứ.
An Tri Mĩ hoài nghi khoảng cách này vẫn là quá thân cận, bằng không thì tại sao trái tim cậu như có giọng điện chạy qua, cậu thoát khỏi trạng thái khác thường này, thái độ lại không lạnh lùng giống như trước.
"Bạn bè thì làm sao có thể là độc nhất vô nhị chứ." An Tri Mĩ giọng nói nhỏ dần.
Cậu xem như đã minh bạch, Tư Cẩn căn bản chính là ở phương diện này cùng với người bình thường lí giải không giống nhau tí nào, không cần tôn kính với hắn đâu.
Tiếng nói vừa dứt, lại thấy Tư Cẩn kéo kéo cổ áo, tựa hồ có chút bực bội.
Hắn cầm hộp thuốc bị quẳng một bên lên, rút ra một điếu rồi ngặm vào miệng, tư thái tản mạn châm lửa điếu thuốc.

Hắn bình tĩnh mà chắc chắn nói: "Không có gì là không có khả năng."
Nói xong câu đó, Tư Cẩn thình lình hỏi một câu: "Tên thân mật của cậu là gì?"
An Tri Mĩ sửng sốt, theo bản năng đáp: "An An."
Đây là việc mà cậu tự rước lấy, cậu là một người tâm lặng như nước cơ mà.
Tư Cẩn nhíu mày, lại hỏi: "Cậu là Alpha, đúng không?"
An Tri Mĩ chậm rãi dâng lên không kiên nhẫn, "Tôi còn có thể thành Omega à?"
Ngụy trang nhiều năm như thế, chính cậu cũng bị tẩy não, tốc độ trả lời cực nhanh.
Nói xong câu đó, An Tri Mĩ phát hiện Tư Cẩn tựa hồ có chút thất vọng, cuối cùng kết thúc vấn đề quỷ dị này, ngay sau đó hắn lại có chút kỳ quái, nhìn cậu mấy lần.

"Cậu......"
An Tri Mĩ cảm thấy hắn cổ cổ quái quái, "Anh rốt cục muốn làm cái gì?"
"Tôi nghĩ rằng ——"
An Tri Mĩ hít sâu một hơi, không thể nhịn được nữa, một phen túm chặt cổ áo Tư Cẩn, đem hắn ấn trên tảng đá mà uy hiếp: "Tôi nhịn anh hơi bị lâu rồi đó, có phải anh đang cố ý khiêu khích tôi đúng không hả?"
Muốn đánh nhau?
Ai sợ ai! Tới đây!
Bàn tay lặng yên bị mình nắm chặt không tiếng động mà tránh đi, thô lỗ đánh úp về phía mình, cục băng Tư Cẩn chưa bao giờ do dự như thế, môi mỏng mím chặt, phòng ngừa mà ôm vòng eo mảnh khảnh của cậu, sợ cậu bị ngã.
Tư Cẩn muốn nói lại thôi, "Tôi nghĩ rằng, nếu một hai phải là loại quan hệ này, cậu bao giờ mới nguyện ý xem tôi là độc nhất vô nhị."
Hắn âm thầm hạ xuống một quyết định gian nan ——
"Tôi có thể thử đáp lại tình cảm của cậu, bất quá không thể cam đoan quá nhiều."
"......"
An Tri Mĩ: "???"
An Tri Mĩ ngơ ngẩn mà buông lỏng tay, vẻ mặt mờ mịt.
Hả?
Cái quỷ gì vậy?
Cái loại quan hệ này......!là loại nào?
Làn hơi thở nóng ẩm phả vào làn cổ, phả đến lúc An Tri Mĩ mồ hôi chảy ròng ròng.
Cậu cuối cùng cũng hiểu ra, thông qua hành động dị thường trong khoảng thời gian này, rồi lại liên hệ đến thân phận Alpha của mình......
Ở trong mắt Tư Cẩn có thể chính là mình không từ thủ đoạn đụng chạm hắn, thèm muốn tuyến thể của hắn, là một tên gay mơ ước tới nhan sắc của hắn?!
- ----------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Tư Cẩn: Lớn mật một chút, chính là do cậu tưởng tượng ra loại quan hệ này.
An Tri Mĩ [ cười lạnh ]: Quấy rầy rồi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận