Sau Khi Giết Xuyên Phó Bản Tôi Nuôi Đại Tà Thần Dưỡng Lão

Dịch+ edit+ beta: Nhi ([email protected])

~~

Sự chú ý của người đàn ông đều đặt trên người phụ nữ quái dị trước mặt nên anh ta căn bản không nhìn thấy những lời bình luận đang kêu gào kia.

Người mới đồng hành cùng anh ta đang khiếp sợ run rẩy nấp ở phía sau sofa không dám phát ra tiếng động nào.

Đúng như dự đoán, sau khi cửa sổ được mở ra thì người phụ nữ liền thò đầu vào quan sát xung quanh phòng khách một hồi, rồi mới chậm rãi rúc đầu trở về, trên mặt bà ta vẫn luôn treo một nụ cười không hề thay đổi: "Quả thật là không có ở đây. "

"Tôi đã nói nó không có ở trong nhà tôi rồi mà." Thấy người phụ nữ rúc đầu ra ngoài cửa sổ, anh ta lặng lẽ thở phào, nhanh chóng tiến lên chuẩn bị đóng cửa lại, miệng còn không quên ngạo nghễ: "Nếu đã nhìn qua phòng khách rồi thì bà cũng nên xin lỗi tôi đi chứ! Con đàn bà xấu xí. "

Người phụ nữ haha cười to, ngay khi người kia vừa đến gần bên cửa sổ thì bà ta ngay lập tức vồ đến nắm lấy cổ áo của anh ta.

Người đàn ông run lên vì sợ hãi, nhưng do lúc đầu vẫn còn có chút cảnh giác nên anh ta lập tức rút một con dao ra cắt đứt phần cổ áo bị nắm lấy. Anh ta hoảng sợ lùi lại phía sau rồi ngã ra đất với sắc mặt tái nhợt.

"Hahaha... đáng tiếc quá. "Người phụ nữ híp mắt nắn bóp phần cổ áo bị cắt đến nham nhở trong tay, bà ta khẽ cười lộ ra răng hàm răng sắt nhọn: "Suýt chút nữa là tao đã nhai được đầu của mày rồi. "

Sắc mặt người đàn ông trắng xanh đan xen, xem ra là bị dọa không nhẹ, nếu không phải anh ta là người đã từng trải qua vài phó bản, có sự chuẩn bị sẵn và phản ứng nhanh thì chắc chắn sẽ bị bà ta cắn trúng.

Anh ta thở ra một hơi thật sâu, dần dần bình tĩnh lại. Nghĩ đến việc vừa rồi toàn bộ người chơi trong thị trấn đều nhìn thấy mình bị dọa đến ngã lăn lông lốc trên mặt đất, lòng anh ta lại nổi lên một cơn oán giận, người đàn ông kéo dài khoảng cách với người phụ nữ bên ngoài rồi lại hét to lên: "Con đàn bà chết tiệt! Mày có bản lĩnh thì vào đây cắn tao đi! Muốn nhai đầu ông mày thì còn phải xem cổ của mày dài được đến đâu!"

"Ông đây đã từng vượt biết bao phó bản rồi, có quỷ quái nào mà chưa gặp qua đâu! Tao mà còn phải đi sợ cái con đàn bà nhìn như xác ch.ết bốn năm ngày chưa chôn như mày hay sao?!"


Nụ cười của người phụ nữ dần vặn vẹo theo từng tiếng mắng chửi, móng tay sắc nhọn của bà ta bấu vào bệ cửa sổ, khóe miệng càng ngày càng có dấu hiệu bị nứt ra, sự phẫn nộ trong đôi mắt khó mà che đi được: "Được thôi."

Bà ta vốn đã tức giận lắm khi phải chịu thiệt ở chỗ Ân Tu rồi, vậy mà bây giờ lại có người dám trực diện khiêu khích bà ta. Đám người chơi đợt này coi bộ không còn được cẩn thận như trước nữa rồi.

Trong tiếng cười ngày càng kích động và điên cuồng của người phụ nữ, đầu bà ta từ từ thò ra ngoài cửa sổ, xương khớp ở cổ phát ra tiếng ken két, máu thịt vặn vẹo, rách nát. Cổ của bà ta dài ra và có thể nhìn thấy bằng mắt thường, còn đầu thì đang tiến gần hơn đến người đàn ông trên mặt đất.

Người đàn ông cảm thấy không hay, anh ta liền nhanh chóng xoay người muốn bỏ chạy.

Thân thể vừa bò dậy từ trên mặt đất thì liền bị cái miệng cực lớn từ phía sau gặm một phát, máu văng tứ tung, tràn đầy sàn nhà của phòng khách.

Thi thể không đầu lắc lư giữ nguyên tư thế chuẩn bị bỏ trốn, rồi từ từ ngã gục xuống đất.

"Aaaaaaaaaaaaaaaa!" Người mới trong nhà bị dọa cho chết khiếp, cậu ta nhanh chóng bò trườn vào trong căn phòng đang nhốt bé gái và khóa cửa chặt chẽ.

"Mùi vị tệ thật đấy." Cổ họng người phụ nữ phát ra tiếng nhai nuốt ừng ực, trong đôi mắt đầy tơ máu của bà ta toàn là sự chê bai, xong việc, bà ta không tiếp tục để ý đến người mới đang trốn trong phòng nữa mà xoay người chậm rãi rời đi.

https://.wattpad.com/user/tuyetnhi0753

Những người chơi ở các vị diện khác nhau đều bị một màn vừa rồi dọa sợ.

Người chơi đầu tiên xảy ra chuyện là do nghe thấy tiếng gõ cửa nên kéo rèm lên mà không kịp phản ứng nhớ đến quy tắc, khiến cho người phụ nữ nhìn thấy bé gái đang chơi đùa trong phòng khách.


Bà ta đã dùng đầu phá vỡ cửa sổ, tiến vào gi.ết c.hết cô bé, người chơi kia vì vậy mà bị dọa sợ, khóc lóc chạy ra ngoài, cái ch.ết của bé gái là do anh ta vi phạm quy tắc nên mới xảy ra vì vậy người đó cũng tử vong theo.

Kế đó bà ta lại đụng phải tường ở chỗ Ân Tu nên hậm hực bỏ đi.

*đụng phải tường ý là làm sao cũng ko đc, nói sao cũng ko xong, hết cách.

Vốn dĩ việc bắt chước Ân Tu là phương pháp chính xác, nhưng người đàn ông lúc nãy lại quá ngang ngược, hiển nhiên là không đặt cái phó bản tân thủ này vào trong mắt, rõ ràng đã có thể tránh thoát được nguy hiểm nhưng lại đi chọc ghẹo quỷ dị, dẫn đến việc bản thân mất mạng.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Hể? Ngươi Không Phải Là Cẩu Sao?
2. Ngắm Bắn Hồ Điệp
3. Vị Hôn Phu Hoàn Mỹ
4. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
=====================================

Cái ch.ết của anh ta đã cung cấp thêm thông tin để những người chơi ở các thị trấn của những vị diện khác nhau đang xem livestream có thể thông báo cho những người chơi khác ở cùng vị diện với mình đang ở trong phó bản, và nói cho bọn họ biết phương pháp chính xác để vượt qua ải của người phụ nữ.

Những người chơi trong phó bản có thể nhìn thấy bình luận trên phòng phát sóng của mình, cho nên đôi lúc họ sẽ có thể nhận được những sự trợ giúp có ích cho bản thân. Chẳng qua, những người chơi này chỉ có thể nhìn thấy đạn mạc của những người chơi có cùng vị diện với mình, chứ không thể nhìn thấy đạn mạc đến từ những trấn nhỏ ở vị diện khác, nhưng người chơi ở trấn nhỏ lại có thể nhìn thấy màn hình phát sóng của tất cả người chơi đang tiến hành phó bản.

Như vậy cũng có nghĩa là những người chơi đó có thể quan sát cách tiến công của tất cả mọi người, rồi sau đó nói cho người chơi thuộc vị dện của mình biết, mà cách này chỉ có thể vận dụng khi trong cùng phó bản đó có một đại lão xuất hiện, người đó phải gặp vấn đề trước và giải quyết nó trước họ thì mấy người kia mới có thể hành động như trên được. Và hiển nhiên, Ân Tu chính là vị đại lão đó.

*đại lão là người chơi có kinh nghiệm, lợi hại, mạnh các kiểu, không nhất thiết phải là người chơi lâu năm đâu, mà từ này chỉ cần người ta thấy bạn giỏi là dùng được.


Mà người chơi cũng có thể chặn được những dòng đạn mạc này, đôi lúc sẽ có những bình luận không đáng tin cậy gây ảnh hưởng đến tâm trạng của người chơi đang soát phó bản, vì vậy người chơi có thể lựa chọn tắt khung bình luận đi, không tiếp tục xem nữa.

Nhưng mà có rất ít người chơi lựa chọn như vậy, dù sao thì lợi ích thu được từ những dòng bình luận đó cũng nhiều hơn những sự bất lợi.

Ân Tu chính là phần tử số ít đó.

"Người chơi vừa rồi ch.ết thảm quá."

"Là do anh ta đáng đời, chỉ việc học theo Ân Tu thôi mà cũng tìm đường ch.ết đến vậy."

"Nhưng mà cái ch.ết của anh ta đã giúp cho những người khác được sống, bây giờ tất cả những người chơi khác đều đang dọn dẹp nhà cửa, đem bé gái và mấy đồ vật liên quan đến nó giấu đi, như vậy người phụ nữ kia sẽ không nhìn thấy được để mà nghi ngờ."

"Đòn phủ đầu của Ân Tu tuy có hơi mất cảnh giác một xíu, nhưng cậu ta vẫn rất vững vàng."

"Chủ yếu là do người ta không lo sợ, tư duy lại rất mạch lạc. Tại sao lúc tôi soát phó bản này lại không xuất hiện một đại lão như Ân Tu nhỉ?"

"Đúng vậy... tôi có chút muốn làm bạn cùng phòng với Ân Tu rồi, như vậy thì cậu ta sẽ dắt tôi bay qua phó bản luôn."

"Bạn phía trên ơi, bạn nên cẩn thận một chút, đừng quên người lập ra toàn bộ quy tắc trên trấn nhỏ là ai, người đó nói không thể làm bạn cùng phòng với Ân Tu thì là không thể, đừng dại mà tìm ch.ết."

"Nhưng hắn ta cũng đâu có nói tại sao lại không thể đâu! Cứ làm vậy để mọi người trong trấn tránh xa Ân Tu, nếu tôi sớm biết cậu ta là đại lão thì đã đi móc nối quan hệ từ lâu rồi, cậu nhìn xem, bạn cùng phòng hiện giờ của cậu ta vô dụng biết bao nhiêu, suốt ngày chỉ biết ngồi lì trong góc."

"Haha, người anh em, cậu nghe tôi đi, người trong trấn chúng ta phải đoàn kết một lòng, cũng bởi vì quy tắc của người đó mà trấn nhỏ của chúng ta có rất ít người phải ch.ết, hắn ta bảo tránh xa Ân Tu thì cứ tránh, đừng hoài nghi gì cả."

"Vậy thì anh cũng phải cho tôi biết lý do chứ! Bắt nạt người mới không biết gì cứ để tôi đoán mò có đúng không?"


Đạn mạc bắt đầu xuất hiện tranh cãi.

Sau khi biết được thân phận và nhìn thấy thao tác soát phó bản của Ân Tu thì những người chơi trong trấn nhỏ bắt đầu phân hóa, một số người lúc đầu tránh xa cậu bắt đầu nghĩ cách lôi kéo vị đại lão thâm tàng bất lộ đang dưỡng lão này, trong khi những người khác thì kiên quyết tuân theo quy tắc của thị trấn, tránh xa Ân Tu.

Hai bên bắt đầu cãi vã, nhất thời không giải quyết được gì.

Mãi cho đến khi một dòng đạn mạc chậm rãi lướt qua: "Các vị, tôi là người mới... mạo muội cho hỏi một câu, 'người đó' mà các người đang nói đến, rốt cuộc là ai?"

"Có nhìn thấy qua tờ truyền đơn quy tắc được phát trong thị trấn chưa?"

"Có, đọc thuộc luôn rồi."

"Ghi chú phía sau tờ truyền đơn là do người đó viết, đó là người quản lý trấn nhỏ của chúng ta, cũng là người chơi, nhưng người này thường xuyên ra vào công lược các phó bản, rất ít khi ở lại trong trấn."

"Tránh xa Ân Tu là quy tắc mà hắn ta đặt ra từ rất lâu rồi."

"Có biết tại sao Ân Tu vẫn ở một mình cho đến tận bây giờ không?"

"Đó là do những người phá vỡ quy tắc này đều đã ch.ết cả rồi."

KHÔNG REUP, NẾU LỠ NHỊN KHÔNG ĐƯỢC MÀ REUP THÌ GIỮ LINK WATTPAD dùm! Tốt nhất đừng reup kiếm xèn nha mấy cha mấy mẹ mấy ông cố nội.

KHÔNG HỐI CHƯƠNG! KHÔNG CHỈNH CÁCH HÀNH VĂN!

Tôi dịch vì vui, bạn xem vì thấy hạp gu, nếu ko thích thì bạn lướt sang truyện khác, bạn vui, tui cũng vui hihi. Mãi keo mấy ní. Nhớ sao nhaaaaa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận