Sau Khi Hai Nam Thần Kết Hôn

Lâm Kỳ Vũ từ trước đến nay là người rất kín tiếng, cho dù là ở thời điểm nổi tiếng hay bị xào CP, nội dung trên Weibo vẫn là nói về công việc. Cho nên lần này đột nhiên lên tiếng thanh minh, chứng minh là không có chuyện gì đã xảy ra, đương nhiên làm các fans sự nghiệp rất là vui mừng, các cô không thích người nào đánh bóng bản thân dựa vào tên tuổi Lâm Kỳ Vũ cả.

【 tui thích Lâm Kỳ Vũ dứt khoát vậy đó, không lăng xê chính là không lăng xê, không biết người nào đó sao cứ thích kéo chân anh nhà mình, ghét ghê. 】

【 Lâm Kỳ Vũ và Trâu Hứa Quân bị gì thế?? 】

【 Fans CP phiền quá nha, có chuyện gì cũng kéo hai người vào cuộc, còn thích cắt video tạo hiểu lầm cho người qua đường nữa, có tài năng vậy sao không làm chuyện gì có ích đi? 】

【 Fans CP không làm gì sai, sai là ở người tạo hướng gió. 】

【 ha, bây giờ bày đặt giả thanh cao nữa à? Một cây làm chẳng nên non, Lâm Kỳ Vũ cũng được lợi từ fans CP mà, ai mà biết được Lâm Kỳ Vũ tự xào tin thì sao? 】

【 một cây làm chẳng nên non? Tôi tát bà một cái bà có nghe tiếng vang không? 】

【 nhóm nhạc đã giải tán rồi, Lâm Kỳ Vũ rời công ty, rõ ràng là hai người có vấn đề mà. Dưới tình hình này mà xào đi xào lại cái tin CP thì có gì là hay ho? 】

【 lần này không biết là không cẩn thận bị chụp hình, hay là bị tính kế đây. Trâu Hứa Quân yêu đương với Củng Tuyết thì thuyết CP không thành lập, hà tất gì cứ phải cứ cắn vào cái tin này không nhả ra? 】

【 ha ha, từ sau khi giải tán cái người luôn nhắc tới Lâm Kỳ Vũ trong các lần phỏng vấn luôn là Trâu Hứa Quân, lời nói lúc nào cũng ái muội, ai không tin cứ lên mạng tìm đi, chứng cứ đầy ra đó. Còn Lâm Kỳ Vũ chưa bao giờ nhắc tới Trâu Hứa Quân, giờ thì nói xem ai đang cố gắng níu kéo? 】

Các fans ra sức bảo vệ idol nhà mình, Diệp Diễm Thanh xem được một lát rồi đi ngủ. Đương nhiên hắn bên phe ông chủ Lộ, nhưng có một số việc cũng chỉ có thể đứng ngoài xem, Văn Dữ còn chưa hỏi ra nguyên nhân thì sao mà hắn dám hỏi.

Ngày hôm sau, Diệp Diễm Thanh đi gặp bác sĩ Đỗ, bà tiến hành đánh giá tâm lý lần nữa, thấy tâm lý của hắn đã ổn định hơn trước nên quyết định để hắn tiếp nhận trị liệu tiếp theo.

Trọng điểm của lần trị liệu này là làm Diệp Diễm Thanh có thể đối mặt với chỉ trích, từng bước thích ứng với tiêu cực. Bản thân những người gửi bình luận công kích cũng bị bệnh tâm lý, vì thế không cần để ý đến họ, mà với những bình luận tiêu cực có chứng cứ, thì có thể xem xét để củng cố năng lực phòng ngự.

Diệp Diễm Thanh là một nghệ sĩ, dù không để tâm tới những bình luận trên Weibo, thì cũng sẽ có người thông qua những phương thức khác để công kích hắn, đây là chuyện không thể tránh khỏi. Mà với một người có tố chất tâm lý vững vàng thì không thể cứ thu mình lại, không quan tâm đến bên ngoài, làm bộ như không có gì xảy ra. Loại người này nhìn như không bị ảnh hưởng bởi thế giới bên ngoài, nhưng nếu mất đi khả năng khống chế, thường thì tâm lý cũng sẽ sụp đổ theo. Bác sĩ Đỗ hy vọng Diệp Diễm Thanh có thể đối mặt với những bình luận tiêu cực mà không bị ảnh hưởng, có thể mỉm cười cho qua.

Diệp Diễm Thanh biết chuyện này là một khiêu chiến mới mà hắn cần phải đối mặt, nhưng không thể nóng vội.

Sau đó, Diệp Diễm Thanh kể cho bác sĩ Đỗ nghe kế hoạch bất ngờ mà hắn chuẩn bị cho Văn Dữ, muốn bác sĩ Đỗ giúp hắn phán đoán có được hay không. Bác sĩ Đỗ tán thưởng và cỗ vũ cho ý tưởng này, đồng thời cũng hy vọng hắn không tạo quá nhiều áp lực cho bản thân, lần đầu tiên có thể không như ý muốn, nhưng rồi từ từ sẽ khá hơn.

Vì thế sau khi dùng cơm trưa với Văn Dữ xong, hắn lấy cớ muốn luyện tập vũ đạo nên đến Tinh Lộ, mở cuộc họp với đoàn đội về chủ đề “Bất ngờ” của tập bốn, hắn muốn mở một buổi fan meeting nho nhỏ để tri ân fans, với điều kiện là không thể để Văn Dữ biết.

Diệp Diễm Thanh cảm thấy nếu lần này thành công thì Văn Dữ sẽ rất tự hào về hắn. Mà Văn Dữ vốn dĩ chính là fan của hắn, tổ chức một buổi meet and greet cho fan cũng là một bất ngờ chứ nhỉ.

Thời gian tuy có hơi gấp rút, nhưng các công tác chuẩn bị cho buổi party không nhiều, cũng không tốn nhiều công sức, và cũng vì chương trình tạm ngừng ghi hình trong một tuần, nên mọi người có thêm một ít thời gian để chuẩn bị.

Ngải Trừng đương nhiên là người vui nhất, không nói tới những chuyện khác, chỉ cần Diệp Diễm Thanh chủ động yêu cầu tổ chức buổi họp mặt, thì trên cơ bản chứng lo sợ sân khấu đã được chữa trị. Điều cần thiết lúc này là lấy lại sự tự tin cho hắn.

Ngải Trừng: “Em có ý tưởng gì cho việc mời fans không?”

Diệp Diễm Thanh nghĩ nghĩ, nói: “Không bán vé vào cửa, không tuyên truyền trên báo chí, các chị bốc thăm trên các diễn đàn thử xem, cố gắng là người ở trong thành phố, vậy thì mới đuổi kịp thời gian.”

“Có thể.” Mấy chuyện này đều nhờ vào chuyên gia, chỉ cần có chứng minh thư là được vào cửa.

“Đúng rồi, chuẩn bị thêm một ít quà tặng thiết thực.” Diệp Diễm Thanh nói, hắn còn rất nhiều ý tưởng, nhưng thời gian không cho phép, chỉ làm một số việc tượng trưng thôi.

Ngải Trừng: “Được, tuy thời gian có hơi gấp rút nhưng bọn chị sẽ cố gắng làm hết sức mình.”

Diệp Diễm Thanh cười: “Được, vất vả cho mọi người rồi, em sẽ mời mọi người một bữa sau buổi họp nha.”

Đoàn đội hoan hô, một nhóm đưa ra kế hoạch, một nhóm bàn bạc đến đâu mở party.

Trong thời gian chuẩn bị, Diệp Diễm Thanh im hơi lặng tiếng làm bộ bận rộn luyện tập cho album mới, Văn Dữ cũng bận việc của mình, nhất thời không để ý tới Diệp Diễm Thanh.

Việc này tuy giấu được Văn Dữ, nhưng không thể giấu Vu Dĩnh, bọn họ cần sự phối hợp của Vu Dĩnh để dụ Văn Dữ tới buổi biểu diễn.

Diệp Diễm Thanh sẽ hát mấy bài vào buổi fan meeting, nhóm hát đệm sẽ do người trong công ty Tinh Lộ phụ trách nên rất dễ luyện tập. So với một concert có sự góp mặt của hàng chục ngàn người thì buổi fan meeting chỉ mời năm mươi người dễ thở hơn nhiều. Điều mà Diệp Diễm Thanh vẫn luôn lo lắng chính là trạng thái của mình, tuy hắn đã từng thành công biểu diễn trên sân khấu một lần, nhưng hắn vẫn thiếu chút tự tin, cần phải điều chỉnh ngay.

Vu Dĩnh chọn thời gian tới xem tập luyện, cũng như hàn huyên vài câu với hắn.

Diệp Diễm Thanh nói: “Kỳ này ghi hình trong hai ngày. Ngày đầu tiên em khẳng định vẫn là tập luyện, ngày hôm sau sẽ đến hiện trường diễn tập, cho nên nhờ chị chở anh ấy tới, đừng cho anh ấy biết.”

Vu Dĩnh gật đầu: “Yên tâm, chị còn giữ mấy quyển kịch bản đây, đánh lạc hướng cậu ta là chuyện nhỏ.”

“Tốt quá rồi.” Vu Dĩnh làm việc, hắn rất yên tâm, “Em có chút lo lắng mình sẽ phát huy không tốt như mong đợi.”

Buổi mini concert này chắc chắn có sự góp mặt của chương trình thực tế, đây là một phần của “Bất ngờ”, nếu lúc đó hắn hát không được, thì chắc là fans sẽ nghi ngờ hắn có vấn đề, là chuyện mà Diệp Diễm Thanh vẫn luôn lo âu.

“Em đừng tạo quá nhiều áp lực cho bản thân.” Vu Dĩnh khuyên hắn, “Nếu đến lúc đó mà hát không ra thật, thì em cứ dày mặt kể chuyện tình yêu của mình với Văn Dữ cho fans nghe, không cần trả tiền mà còn được nghe kể chuyện, ai mà chẳng muốn chứ? Dù sao chỉ nói là buổi gặp mặt chứ có nói là sẽ biểu diễn đâu?”

Diệp Diễm Thanh không nhịn được cười nói: “Chị Vu, phong cách làm việc của chị giống anh Văn Dữ quá chừng.”

“Không giống thì sao chị nhẫn nhịn cậu ta nhiều năm như vậy được?” Vu Dĩnh vuốt tóc, “Đừng nghĩ nhiều như vậy, hơn nữa, em không muốn kể chuyện thì kéo Văn Dữ lên sân khấu luôn, trời ơi, được nghe hai thần tượng kể chuyện đó, ai không chịu em chỉ mặt người đó cho chị.”

Diệp Diễm Thanh cười gật đầu, Vu Dĩnh chỉ biểu hiện mặt này với người quen thôi, hắn không tiếp xúc nhiều với cô, nhưng hiển nhiên, Vu Dĩnh đã xem hắn là người một nhà rồi.

Mọi chuyện tiến hành theo kế hoạch, chớp mắt đến ngày ghi hình.

Sau khi dùng bữa sáng thì tổ ghi hình mới tới.

Diệp Diễm Thanh chào hỏi xong rồi quay về sô pha nghe nhạc đệm, hắn muốn ghi nhớ từng đoạn nhạc nhỏ để phục vụ cho buổi biểu diễn.

Không bao lâu sau, Văn Dữ cầm notebook xuống lầu, gỡ xuống tai nghe của Diệp Diễm Thanh, nói: “Qua đây làm chuyện đứng đắn với anh.”

Diệp Diễm Thanh liếc hắn: “Chuyện của em cũng rất đứng đắn á.”

“Còn chuyện đứng đắn hơn nữa.” Văn Dữ ngồi vào bên cạnh, mở notebook ra rồi click mở Weibo, “Vào tài khoản của em đi, hai ta cùng xem bình luận.”

Mấy ngày nay Ngải Trừng cố tình không lọc bình luận nữa, để phối hợp với bước trị liệu mới.

Diệp Diễm Thanh có chút do dự. Mấy bữa nay hắn bận rộn với chuyện luyện tập, vẫn nhớ tới lời bác sĩ Đỗ dặn, nhưng không để trong lòng. Văn Dữ đột nhiên ở ngay lúc này bắt hắn xem, thì chắc là có ý đồ riêng, hắn cũng không tiện hỏi nhiều, nói nhiều chỉ sợ sẽ lộ ra chuyện hắn đang điều trị tâm lý, mà lúc này đây hắn vẫn chưa muốn tiết lộ với bàn dân thiên hạ chuyện mình mắc chứng lo sợ sân khấu.

Diệp Diễm Thanh vào tài khoản của mình, Văn Dữ giúp hắn kéo ra bình luận, trực tiếp làm lơ tin nhắn riêng vì chúng quá phiến diện. Như bác sĩ Đỗ đã nói, những người đó cũng bị bệnh tâm lý rồi, không cần phải để ý tới bọn họ làm gì.

Văn Dữ ngồi xem với Diệp Diễm Thanh: “Chịu không nổi thì tắt, có anh ở đây, đừng sợ.”

Diệp Diễm Thanh quay đầu nhìn hắn: “Anh, anh có chắc là mình nên nói chuyện này trước camera không?”

Văn Dữ không để bụng: “Không có gì không tốt, đều là con người cả mà, không phải vì em là người nổi tiếng mà xứng đáng bị công kích.”

Diệp Diễm Thanh mỉm cười nói: “Làm như vậy sẽ bóp méo hình tượng á?”

Hắn hiểu Văn Dữ muốn dùng cách này để nói cho người khác biết rằng hắn đang phải chịu đựng những thứ mà hắn không đáng phải chịu đựng, mà bây giờ cậu nói lên hai từ “hình tượng” là vì tin tưởng fans của mình không ai không hiểu hình tượng là gì.

Văn Dữ nghiêm túc nói: “Thay đổi hình tượng thì sao, cũng là bản thân mình thôi.”

Diệp Diễm Thanh nhìn Văn Dữ, người này đang chuẩn bị cùng thay đổi hình tượng với mình. Đề nghị này quá lỗ mãng cũng như không nên làm, nhưng đặt ở tình hình hiện tại, thì rất thích hợp. Đổi phong cách chính là đột phá đánh đổi hình tượng. Văn Dữ dùng phương thức này nói cho hắn biết mình đã chuẩn bị xong rồi, chỉ còn bản thân hắn mà thôi.

Diệp Diễm Thanh khe khẽ thở dài, tựa đầu lên vai Văn Dữ, không lên tiếng xem bình luận với người mình thương. Trong giây phút ấy, những bình luận tiêu cực kia cứ như bị Văn Dữ đánh rớt, căn bản không đả kích gì được hắn, hắn chỉ cảm thấy mình muốn vùng dậy, muốn khỏi bệnh thật nhanh mới không làm Văn Dữ thất vọng.

Lúc phỏng vấn giữa trưa, đạo diễn hỏi Văn Dữ vì sao lại đem chuyện bình luận tiêu cực lên truyền hình.

Văn Dữ nói: “Từ trước tới nay em ấy ở trong tình trạng nào thì phàm là người quan tâm đến giới giải trí đều biết. Trước giờ em ấy vẫn luôn im lặng, chịu rất nhiều áp lực, mà tôi hy vọng thông qua cách này để em ấy học được cách bơ đi mà sống. Sức chịu đựng của mỗi người đều khác nhau, không ai có quyền quy định làm ngôi sao phải có sức chịu đựng bền bỉ hơn người thường. Đồng ý là ở trong giới này thì nghệ sĩ phải chấp nhận những ý kiến đóng góp hoặc phê bình từ công chúng, dưới tiền đề là chúng tôi phạm sai lầm, nhưng chúng tôi cũng có quyền không tiếp nhận những bình luận vô văn hóa, vô căn cứ từ khán giả.”

“Bạo lực mạng đã được bàn luận rất nhiều lần, tôi chưa từng có ý kiến, nhân đây thông qua chương trình này tôi muốn đưa ra ý kiến của mình. Tôi tin tưởng khán giả phân biệt được điều nào đúng điều nào sai, những việc tôi đã, đang và sẽ làm đều là vì bảo vệ Diệp Diễm Thanh, tôi hy vọng em ấy sẽ thuận lợi làm việc mà mình thích để hồi đáp sự yêu thương của các fans dành cho em ấy với một tâm thái khỏe mạnh nhất.”

Hắn không thèm để ý người khác nói gì về mình, hắn chỉ cần Diệp Diễm Thanh lấy lại tự tin thông qua chương trình này là đủ rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui