Sau Khi Hóa Trang Thành Nữ Phụ Ác Độc Các Nam Chính Nghe Lén Tiếng Lòng Của Ta


“Đinh, đăng ký thành công, phần thưởng là 2 điểm kỹ năng, 2 điểm sắc đẹp và một tram lượng tài phú.


Đổi điểm kỹ năng: bí quyết võ học, nội công, kỹ năng ánh sang, đầu độc, ngụy trang, thần giao cách cảm Ba Tư (mỗi loại yêu cầu hai điểm kỹ năng)
Trao đổi giá trị sắc đẹp: đặc điểm khuôn mặt (chia nhỏ), số đo cơ thể(chia nhỏ), chiều cao, cân nặng, khí chất (mỗi thứ yêu cầu giá trị sắc đẹp là 2).

Một tram lạng vàng.

Đôi mắt Diệp Khanh Oản sáng lên, đến đúng lúc lắm, cô đã muốn đến Hồng Lâu từ lâu, nhưng cô không có tiền.

Mặc dù cô là con gái của Tể tướng, nhưng với tư cách là phụ nữ cô chỉ có hai nguồn tiền.

Một là phần thưởng từ cha cô hoặc người có địa vị cao hơn cô.

Còn lại là trợ cấp hang tháng của phủ Thừa tướng, là mười lượng bạc, tuy khá nhiều nhưng cũng là số tiền mà một người bình thường tiêu tốn trong một năm, nhưng nó không đáng để cô tiêu tốn.

Thường không thể kiếm đủ tiền.

Đúng là trùng hợp.

Nhưng kỹ năng hoán đổi…
Diệp Khanh Oản suy nghĩ và đổi nó lấy một kỹ năng nội tại: chiếc chuông vàng, sử dụng trong tập tiếp theo khi cô bị đá.

Hết thảy đều đã chuẩn bị sẵn sang, chỉ cần cô đi theo cốt truyện,hẳn là sẽ không có vấn đề gì lớn.

Đúng lúc cô đang suy nghĩ, Thái Phó ở Hiên Nhất xuất hiện, “hắn tới, hắn tới, hắn lấy Luận ngữ…
Không phải Luận Ngữ của Khổng Tử sao? Đó chính là… Tây Sương ký? Tu thục Hoàng gia dạy Tây Sương ký?”
Diệp Khanh Oản sửng sốt một chút, “hôm nay lão Thái phó mất trí rồi sao?”
Ngẩng đầu lên, Thái phó cũng đang nhìn cô, ánh mắt hai người chạm nhau, trái tim Diệp Khanh Oản không biết vì sao dột nhiên đập kịch liệt.

Lúc này, Thái Phó đột nhiên đi về phía cô.

Diệp Khanh Oản sợ đến không dám thở.


Hết rồi, hết rồi, hắn ta biết gì sao?
Không thể thực hiện được, cốt truyện chẳng phải vừa mới bắt đầu sao?
“Thái Phó.


Diệp Khanh Oản chào hắn, Liễu Thịnh nhìn cô từ trên xuống dưới, cảm thấy rất bối rối.

Cô ấy có tội không?
Có lễ nào cô ấy đang giở trò đồi bại với ta?
Nhưng liệu có ai thực sự sử dụng tên thật của mình để lừa người khác không? Thế thì cô ấy quá ngu ngốc.

Phải chờ xem.

Liễu Thịnh giả vờ thờ ơ và quay lại giáo án.

[Lão Thái Phó đen tối này, không có chuyện gì thì quay người làm gì, dọa chết ta rồi.

Hắn nếu như thật sự biết đây là thế giới trong tiểu thuyết vậy thì kịch bản sẽ sụp đổ rồi, mình càng không trở về được, phiền chết rồi.

]
Khi những lời khiếu nại kết thúc, phụ đề lại xuất hiện trong trang giấy trên tay Liễu Thịnh.

Thế giới tiểu thuyết?
Đó là gì?
Thoại bản sao?
Vậy thì thế giới mà bổn quan đang sống thực ra là…
Liễu Thịnh sợ đến mức làm rơi cuốn sách khỏi tay hắn.

hông thể nào!
Diệp Khanh Oản bị hắn làm cho giật mình, nhìn hắn cau mày cùng vẻ mắt cay đắng, cô không khỏi lén lút hỏi người hầu
“Hôm nay có chuyện gì vậy sư phụ?”
Người hầu phòng đã sợ hãi đến mức quỳ xuống đất, run rẩy.


Ha, hóa ra là một lão già nham hiểm, người hầu sợ đến mức không dám thở.

Vừa khiếu nại xong, cô bắt gặp khóe mắt Thái Phó đăng trợn mắt nhìn cô, vôi vàng cúi đầu giả chết như không có chuyện gì xảy ra.

Lúc này, Liễu thịnh thật lâu không thể bình tĩnh lại, thế giới hắn đang sống hiện tại chỉ là một cuốn truyện?
Và hắn chỉ là một nhân vật trong truyện.

Hắn là một vị giáo sư uy nghiêm trong triều đình, một trong tam công, tuổi trẻ như vậy, tài hoa như vậy, khi phách, cao ngạo, nhưng hắn chỉ là một nhân vật có số
phận định trước trong chữ viết của người khác, hắn làm sao có thể chấp nhận được?
Không thể nào, tất cả những điều này nhất định là Diệp Khanh Oản giở trò, cố ý giở trò với bổn quan, sau khi tan học xem ta sẽ đối phó với nàng ta như thế nào.

Diệp Khanh Oản cảm thấy có chút không thoải mái khi bị hắn nhìn chằm chằm, may mắn thay, các công chúa và hoàng tử khác lần lượt đi vào, điều này cũng giảm được sự khó xử.

Sẽ tốt hơn nếu Cửu vương gia mù không đến.

Nói đến đây, khi Cửu vương gia mù đi ngang qua nàng, hắn không hiểu trợn mắt nhìn nàng.

Diệp Khanh Oản:???
Ách?
Sao mấy người này hôm nay lạ thế nhỉ?
Diệp Khanh Oản bối rối, Nhưng may mắn thay, mọi người nhanh chóng trở lại bình thường sau khi lớp học chính thức bắt đầu.

Cuối cùng, sau khi ra khỏi lớp, cô lập tức chạy ra ngoài, phải chặn Cửu Vương gia ở cổng cung điện và thổ lộ tình yêu của mình trước công chúng.

Cảnh tượng này rất quan trọng, là sự tương tác đầu tiên giữa nam nữ chính, cũng là mấu chốt để cô có thể quay về thuận lợi hay không, cô nhất định phải diễn thật tốt.

Chờ hồi lâu, Những hoàng tử và công chúa khác cũng gần như đã rời đi, lúc bày Cửu hoàng tử chết tiệt mới từ từ bước ra, quả thực rất đẹp tải, vừa đi vừa hỏi ý kiến của lão sư.

Diệp Khanh Oản trợn mắt, giả vờ là học sinh giỏi, cô luôn là người chạy nhanh nhất.

Thái Phó Liễu Thịnh đang cùng Cửu vương gia trò chuyện sôi nổi, nhìn thấy Diệp Khanh Oản, sắc mặt lập tức tối sầm, liền gọi nàng tới

Diệp Khanh Oản:???
Gì? Ra khỏi lớp là xong, không có học sinh nào trong lớp.

Hơn nữa ngăn cản ta bị Cửu hoàng ử đá một cước.

Cô lăng lẽ rút thanh kiếm dài 40 mét của mình ra…
Liễu Thịnh đột nhiên hỏi nàng: “Diệp Khanh Oản, ngươi có gì muốn nói với ta không?”
Diệp Khanh Oản nghe vậy, bối rối, ngươi nên giải thích thế nào đây?
Ta có nhìn lén ngươi đang tắm không?
Sau đó, suy nghĩ một chút, cẩn thận nói: “Sư phụ, bài tập ngày hôm qua con đã làm xong rồi.


Liễu Thịnh Cau mày, còn giả vờ?
Vậy thì đừng trách bổn quan vạch trần cô: vậy thì hãy nói cho bổn quan biết tiểu thuyết là gì.

Nhưng lời vừa nói ra là lại là: “Ừm, cũng coi là khắc khổ, Khổng Tử dạy.


Rõ ràng đó không phải là điều mà hắn muốn nói.

Trừ phi… những chuyện này không thể nói ra bên ngoài?
Vậy đây không phải là chỉnh cổ, đây thực sự là thoại bản sao?
Vậy tại sao hắn có thể nghe được suy nghĩ của Diệp Khanh Oản?
Liễu Thịnh sắc mặt gần như nhăn lại, vẻ mặt vừa cay đắng, vừa oán hận, nhìn thấy cảnh đó Diệp Khanh Oản liền sợ hãi, lão Thái Phó này xảy ra chuyện gì vậy, hôm nay hắn uống nhầm thuốc sao?
Quên đi, mặc kệ hắn, tỏ tình quan trong hơn.

Nhưng khi thấy Cửu vương gia chuẩn bị lên xe rời đi, Diệp Khanh Oản bỏ lại lão Thái Phó, chạy tới.

“Mộ vân ca ca , đợi ta với.


Ai biết Cửu vương gia vừa nghe được thanh âm của nàng, liền lập tức nói với Thập hoàng tử bên cạnh: “Đi nhanh, đi nhanh.


Thập gia là em trai của Cửu vương gia, bọn họ có quan hệ rẩt sâu sắc.

“Cửu ca, Diệp tiểu thư gọi ngươi sao? Ngươi tốt nhất nên đối phó với nàng, đừng nhìn mặt hòa thượng mà nhìn mặt Phật.


Tương lai muốn thành công phải dựa vào lực lượng của nàng.

” Gia thế Tể tướng”.

Là hoàng đệ của Cửu vương gia, Thập hoàng tử đương nhiên làm mọi việc cho hắn, cố gắng hết sức và cũng rất suôn sẻ.

Dù sao hiện tại hoàng đế có hơn chục người con trai, Cửu vương gia trong đó chỉ là một người vô danh, có con trai trưởng là hậu duệ trực hệ của Trung Cung, còn có con út được sủng ái nhất trong cung phi, cung điện thứ sáu.

Cửu vương gia chỉ là đứa con trai không được sủng ái, là con của một phi tần xuất thân làm cung nữ.

Không thể dựa vào cha, không thể dựa vào nhà ngoại, tất cả chỉ có thể dựa vào chính mình.

Vì vậy, nếu muốn giành chiến thắng trong cuộc chiến tranh giành ngai vàng đẫm máu, hắn chỉ có thể dựa vào sức mạnh của người khác, chẳng hạn như Tể tướng đương triều.

Nhưng Cửu vương gia không chịu nghe, hắn lên ngựa chuẩn bị rời đi, may mắn thay, Diệp Khanh Oản chạy nhanh, túm lấy góc áo hắn.

“Mộ Vân ca ca, chờ ta, ta cùng ngươi cùng xe ngựa về”
Cảnh tượng này bị người đi đường và hoàng tử công chúa còn chưa rời đi nhìn thấy, đều nhìn sang một bên, không vội rời đi.

“Diệp Khanh Oản này thật đúng là không dè dặt, Cửu ca hiển nhiên không thích nàng, nhưng nàng vẫn bán bám theo, thật là không biết vô liêm sỉ sao?”
“Hừ, người ta là nữ nhi của đương kim Tể tướng, thậm chí có thể làm hoàng hậu, vì cái gì phải hạ thấp giá trị của mình?”
Mọi người đều nói rất nhiều, càng nói thì Diệp Khanh Oản càng hưng phấn.

“Hôm nay Bổn vương còn có việc phải làm”
Nói xong hắn liền lên xe ngựa.

Đương nhiên, Diệp Khanh Oản không thể tùy tiện thả hắn đi, ‘ta sẽ không trì hoãn ngươi lâu, trực tiếp đá ta đi.


Vừa nói, nàng vừa mở rèm nhào vào trong, lớn tiếng hét: “Mộ Vân ca ca, ta thích huynh, huynh cần ta đi mà.









Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận