Sau Khi Hot Lên Hào Môn Đại Lão Thành Đại Fan Của Ta

Editor: Bơ Mặn.

Chương 101: Cậu đã là đắt giá nhất rồi.

Một tài khoản có tên Mạch Hồng bất ngờ đăng một bài tố cáo thật dài lên Weibo.

Đối tượng bị tố cáo không phải là người nổi tiếng, mà là tổng giám đốc Ngô Khải của công ty trách nhiệm hữu hạn Truyền thông Phong Hóa.

Mặc dù Mạch Hồng chủ yếu nhắm vào Ngô Khải, nhưng cũng nhắc đến mấy ngôi sao khác.

Mấy ngôi sao này có thân phận như người giúp đỡ, giới thiệu các cô gái xinh đẹp cho Ngô Khải, mục đích là để nhận được tài nguyên truyền hình điện ảnh từ chỗ ông ta.

Chuyện cũ năm xưa bị người ta khơi gợi một lần nữa, mạng xã hội vẫn có ký ức.

Cư dân mạng phát hiện người tên Mạch Hồng này ba năm trước đây đã từng đăng Weibo nói mình bị tổng giám đốc của công ty trách nhiệm hữu hạn Truyền thông Phong Hóa cưỡng hiếp.

Tuy lúc đó nhận được rất nhiều sự chú ý, nhưng rất nhanh liền có người xuất hiện vạch trần Mạch Hồng, nói cô tự biên tự diễn, muốn nổi tiếng đến phát điên rồi, hơn nữa còn đăng "bằng chứng".

Cư dân mạng bị người đứng sau màn dẫn dắt, bắt đầu trào phúng Mạch Hồng, thậm chí còn có đông đảo anh hùng bàn phím bạo lực mạng cô, sau đó Mạch Hồng liền biến mất.

Từng có người đưa tin Mạch Hồng mắc bệnh trầm cảm, nhiều lần muốn tự sát.

Nhưng dưới sự dẫn nhịp của thủy quân, cư dân mạng không chịu tin, bọn họ cho rằng Mạch Hồng chỉ muốn tỏ vẻ đáng thương để tẩy trắng, còn nói nếu như cô thật sự muốn tự sát thì đã không thất bại tận mấy lần.

Lần này, Mạch Hồng đã viết một câu ở cuối bài tố cáo dài nghêu.

Cô nói rằng lần này cô nhất định sẽ chiến đấu đến cùng, cho đến khi tận mắt nhìn thấy Ngô Khải xuống địa ngục thì mới thôi.

Có cư dân mạng phân tích, nếu như ba năm trước đây cô thật sự muốn nổi tiếng thì cũng sẽ không đột nhiên biến mất.

Ba năm sau xuất hiện một lần nữa, vẫn tố cáo Ngô Khải như cũ, nếu như là giả thì vì sao trải qua thời gian dài như vậy, cô lại không thay đổi suy nghĩ.

Thế là cư dân mạng phỏng đoán, lời của Mạch Hồng rất có thể là thật.

Còn có một nguyên nhân khác khiến dư luận cấp tốc lên men, đó là sau khi đăng một bài tố cáo dài thì Mạch Hồng lại đăng thêm một đoạn ghi âm, trong đó có giọng nói của một người đàn ông.

【 Cô cho rằng tung chuyện này lên mạng thì sẽ có người đi đòi công lý cho cô hay sao? Cô thật là ngây thơ, người bình thường làm sao có thể chiến thắng tư bản, cô xem hiện tại ở trên mạng có bao nhiêu người tin cô, chơi dư luận với chúng tôi, cô chơi thắng được sao? Tổng giám đốc Ngô muốn giết chết cô, chẳng phải là dễ như bóp chết một con kiến.】

Khúc sau là tiếng mắng chửi trong cuồng loạn của ba mẹ Mạch Hồng và giọng nói của cô, âm thanh của cô là rõ ràng nhất, tựa như phần mềm ghi âm đang ở trên người cô.

Đoạn ghi âm này chính là cuộc đối thoại của ba năm trước đây, Ngô Khải đã cử trợ lý đi tìm Mạch Hồng khi vừa lớn chuyện.

Cư dân mạng không ngờ rằng, ba năm trước Mạch Hồng đã có đoạn ghi âm như thế này, nhưng trước đây vì sao cô lại không công khai.

Có người hỏi như vậy ở khu bình luận.

Mạch Hồng V: Mọi người tưởng tôi không muốn công khai ư? Ba năm trước đây tôi đã báo cảnh sát, nhưng bọn họ vốn không điều tra kỹ lưỡng, còn cố ý kéo dài thời gian, cuối cùng nói một câu "không có đủ bằng chứng", thế nên cũng không hề có cái gọi là "sau đó", tôi có đoạn ghi âm, nhưng tôi dám đăng sao?

Ở trên mạng, Mạch Hồng đấu không lại một nhà tư bản, ở trong hiện thực lại càng bất lực hơn.

Ba năm trước Mạch Hồng tuyệt vọng, cho nên mới bị trầm cảm và muốn tự tử.

Chuyện này xảy ra vào lúc mười giờ mười phút tối, chỉ nửa tiếng sau liền bùng nổ, leo lên hot search no.1 của Weibo.


Lúc Giang Tề đang làm bài tập, cậu vụng trộm lướt điện thoại nên liền thấy được.

"Anh hai, anh xem hot search Weibo chưa, tổng giám đốc của Truyền thông Phong Hóa bị người ta "treo" rồi (*), công ty này đã sản xuất rất nhiều phim truyền hình điện ảnh, nhưng toàn là phim dở hoặc phim rác."

(*) Treo người [挂人]: Ngôn ngữ mạng, dùng để chỉ việc tiết lộ tên và thông tin cá nhân của người khác trên Internet, thường nhằm mục đích tiết lộ danh tính thực sự của các bên liên quan đến một vụ việc nào đó.

Giang Phóng nghe cậu nói thế thì mới mở Weibo lên xem, anh nhìn về phía Trình Tứ đang ngồi gọt táo ở bên cạnh: "Nhanh vậy à?"

Trình Tứ gật đầu nói: "Về cơ bản đã nắm được một phần chứng cứ, nhưng anh vốn tưởng rằng sẽ phải giằng co mấy ngày, không ngờ ba năm trước Mạch Hồng đã lén ghi âm lại."

Đây coi như là một niềm vui ngoài ý muốn, có đoạn ghi âm này, thời gian dự tính ban đầu sẽ có thể rút ngắn đi rất nhiều.

Giang Phóng: "Có đoạn ghi âm này, dư luận sẽ hoàn toàn đứng về phía Mạch Hồng, người đăng Weibo là chính bản thân cô ấy à?"

Trình Tứ: "Không phải, tinh thần của cô ấy vẫn chưa ổn định, để cô ấy đăng Weibo, lỡ như nói sai thì sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ kế hoạch. Anh đã sắp xếp một người ở bên cạnh Mạch Hồng, dựa theo trí nhớ của cô ấy để sửa chữa các chi tiết rồi đăng lên."

Giang Tề nghe trong ngơ ngác, "Chẳng lẽ chuyện của Mạch Hồng là do anh rể trù tính?"

Trình Tứ trả lời một tiếng, "Để lôi tập đoàn lợi ích ở sau lưng Ngô Khải ra ngoài, thì chỉ có thể ra tay từ chỗ ông ta trước tiên."

Chỉ cần Ngô Khải gặp chuyện, những người đứng sau lưng ông ta ắt sẽ hành động để tránh việc của Truyền thông Phong Hóa bị điều tra ra ánh sáng, bọn họ sẽ cứu Ngô Khải, hoặc là sẽ che giấu tất cả.

Cho dù là loại nào, thì Chu Trạch Tuyên đang nhìn chằm chằm bọn họ lúc này liền có thể nắm được đằng chuôi và chứng cứ.

"Trời ạ." Giang Tề nuốt nước miếng một cái, không ngờ việc này là do anh rể thao túng phía sau.

"Thì ra Truyền thông Phong Hóa thật sự có vấn đề, trong vòng năm năm qua công ty này đã sản xuất bảy bộ phim rác. Trước đây trên mạng còn có tin đồn rằng có phải công ty này đang rửa tiền hay không, không ngờ lại là thật."

Giang Phóng: "Làm bài tập của em đi, người lớn nói chuyện, thiếu niên chớ có xía vào."

Trình Tứ đút miếng táo đã được cắt lát tới bên miệng anh, Giang Phóng há miệng ăn một cách tự nhiên.

Giang Tề bị nghẹn lại, lần này cậu không thể lại tự tin nói rằng mình không còn là thiếu niên.

Mọi chuyện không hề đảo ngược như cư dân mạng mong đợi, thay vào đó lại có rất nhiều người phụ nữ xuất hiện tự nhận mình là nạn nhân.

Hai cô gái được Giang Phóng cứu ở Kinh Vân Club cũng phát hiện hot search, thấy có người đang tố cáo Ngô Khải, các cô cũng xuất hiện kể ra kinh nghiệm của mình, nhưng không hề nói người cứu các cô là Giang Phóng.

Hai người không ngốc, biết rằng nếu nói ra thì có thể sẽ kéo anh vào trong vòng xoáy, nên chỉ nhắc đến quá trình mà không nói ra tên của ân nhân.

Việc này lên men đến ngày hôm sau, Ngô Khải cả đêm không ngủ, ông ta cho người gỡ hot search xuống nhưng lại nhận ra không gỡ được.

Dư luận đã hoàn toàn nghiêng về phía Mạch Hồng, cư dân mạng lớn tiếng kêu gọi cảnh sát nhất định phải điều tra rõ ràng chuyện này.

Độ nóng dâng lên cao chưa từng thấy, Ngô Khải nhận thức được điều đó nên liền chuẩn bị rời khỏi thành phố Yến ngay trong buổi chiều, kết quả lại bị cảnh sát đến bắt ngay tại cửa nhà mình.

Cùng lúc đó, tin đồn tổng giám đốc Ngô của Truyền thông Phong Hóa bị bắt bỗng truyền khắp toàn mạng xã hội.

Cảnh sát thành phố Yến cũng lập tức đăng Weibo, tuyên bố rằng vụ việc đang được điều tra làm rõ.

Một bên khác, tổng giám đốc Ngô phát hiện trong số các cảnh sát bắt mình không có người của ba năm trước, trong lòng ông ta bỗng có linh cảm chẳng lành.


Sau khi biết không có gì để lo lắng, Giang Phóng cũng không để ý đến chuyện này nữa.

Gần đây ngoại trừ một vài hoạt động kinh doanh thì thời gian còn lại Giang Phóng chỉ có một chương trình giải trí.

Vốn nên đi ghi hình chương trình, nhưng vì có một tuần nào đó《 Cuộc sống ngôi sao 》 không phát sóng, cho nên bây giờ không cần vội quay tập tiếp theo.

La Vĩ Kỳ đã liên hệ với một đội quay chụp, đồng thời tiết lộ với fan hâm mộ rằng Giang Phóng chuẩn bị chụp một bộ ảnh cá nhân.

Fan hâm mộ vui đến phát điên, ngay cả drama cũng không hóng nữa.

Nhưng cũng có một số anti-fan trào phúng rằng mới nổi tiếng có hơn hai tháng mà đã bắt đầu chụp album ảnh cá nhân để bào tiền fan.

Sau đó liền bị người hâm mộ hung hăng chửi lại, so với tạp chí của idol thì các cô càng muốn mua album ảnh cá nhân của idol hơn.

Các tạp chí thường chỉ có vài trang dành riêng cho idol của các cô, còn đắt gần chết, trong khi album ảnh cá nhân chỉ toàn là idol, hoàn toàn thỏa mãn mục đích sưu tầm của họ.

"Đã liên hệ với đội ngũ rồi, cậu định chừng nào thì bắt đầu?"

La Vĩ Kỳ nói xong, Giang Phóng còn chưa kịp lên tiếng thì điện thoại trong túi anh ta liền vang lên.

Anh ta móc điện thoại ra xem, có chút bất đắc dĩ.

Giang Phóng: "Sao thế?"

La Vĩ Kỳ: "Lại là La Hiển Chu, hai ngày nay gã đã gọi cho tôi bảy, tám cuộc rồi."

Giang Phóng: "Anh chưa nói cho La Hiển Chu biết?"

La Vĩ Kỳ: "Nói rồi, nhưng gã cũng phải nghe lọt mới được, con người này quá cố chấp, cũng không biết là thật sự muốn giúp cậu chụp ảnh, hay là có ý khác nữa."

Giang Phóng giơ tay ra với anh ta, "Đưa điện thoại cho tôi."

La Vĩ Kỳ đưa cho anh.

Giang Phóng bắt máy, "Anh La."

La Hiển Chu nghe ra giọng nói của Giang Phóng, trong âm thanh của gã tràn đầy sự vui mừng, "Cậu Giang, sao lại là cậu!"

Giang Phóng: "Tôi nghĩ quản lý của tôi hẳn là đã nói rõ với anh rồi, anh làm như thế này sẽ gây phiền nhiễu cho chúng tôi."

La Hiển Chu: "Tôi rất xin lỗi, cậu Giang thật sự không thể cho tôi một cơ hội sao?"

Đối phương nói một câu hai ý nghĩa, Giang Phóng cũng vô cùng trực tiếp: "Tôi đã có người mình thích rồi, anh ấy không thích nhìn thấy bên cạnh tôi có những người theo đuổi khác."

La Hiển Chu không ngờ đáp án lại là như vậy, nhưng gã không tin tưởng lắm, bởi vì Giang Phóng là ngôi sao lưu lượng, không thể nào yêu đương nhanh như vậy.

"Cậu Giang, cậu không cần vì từ chối tôi mà nói dối."

Giang Phóng: "Anh La, anh cũng không có trọng lượng lớn như vậy."


La Hiển Chu sửng sốt, nhận ra có lẽ Giang Phóng không hề nói dối, đúng là anh đã có người thích rồi.

"Nếu không có chuyện gì khác, hy vọng anh đừng gọi cho quản lý của tôi nữa."

Cúp máy, Giang Phóng trả điện thoại lại cho La Vĩ Kỳ.

"Cậu nói như vậy, gã sẽ thật sự từ bỏ sao?"

Giang Phóng: "Không biết, nhưng nếu làm đến thế mà còn không từ bỏ thì mất phong độ quá."

La Vĩ Kỳ: "Gã sẽ không tiết lộ chuyện cậu có người thích chứ?"

Giang Phóng: "Nói chuyện vô căn cứ, ai mà tin."

La Vĩ Kỳ: "...Cũng phải."

Sau khi giúp bạn trai mình giải quyết tình địch xong, công ty của Giang Phóng bắt tay hỗ trợ sản xuất nội dung cho album ảnh cá nhân của hai nghệ sĩ đang hot một cách thật rùm beng.

Giang Tề chưa từng chụp album ảnh cá nhân, Vương Triệu Trung nghĩ, chụp một người là chụp, chụp hai người cũng là chụp, bọn họ chụp hình chung còn có thể tiết kiệm một khoản tiền lớn, thế nên liền sắp xếp cho Giang Tề luôn.

Giang Tề vốn không có ý định chụp album ảnh cá nhân, nay bỗng rơi vào tình trạng "không trâu bắt chó đi cày".

Fan của Giang Tề biết được tin này, lập tức đoán ra đây nhất định là thao tác của công ty.

Sự nghèo khó của Giải Trí Huy Hoàng đã ăn sâu vào lòng người hâm mộ từ lâu.

Vài ngày sau, cư dân mạng phát hiện, Truyền thông Phong Hóa bất ngờ bị điều tra.

Có người quay video rồi đăng mạng, một đội chấp pháp đột nhiên xông vào trụ sở chính của Truyền thông Phong Hóa.

Bởi vì nội dung không được đầy đủ, nên không thể quay được phần sau.

Cư dân mạng bàn tán sôi nổi.

Thực vật V: Thân là người rành một chút chuyện nội bộ, có biết vì sao Truyền thông Phong Hóa lại bị điều tra không, nhớ lại những drama năm xưa của Phong Hóa là biết ngay.

Một đám ô hợp: Tôi cũng biết rõ nội tình, cho nên trong lòng còn rất khiếp sợ, tốc độ của Nhà nước nhanh quá, như thể đã chờ lệnh từ lâu.

Chân vịt ngâm: Tự tin một chút, bỏ từ "như thể" đi, tôi nghĩ chắc chắn Nhà nước đã phát hiện từ lâu rồi, chỉ là vẫn luôn không tìm ra bằng chứng. Lần này mượn chuyện của Ngô Khải và Mạch Hồng mới moi ra được, trên thực tế ngay từ đầu mục tiêu của bọn họ cũng không phải là Ngô Khải, mà là người sau lưng ông ta. Còn Truyền thông Phong Hóa chính là sợi dây mây để họ tìm hiểu nguồn gốc, không tin thì chờ qua một thời gian ngắn nữa xem, nhất định sẽ có người ngã ngựa.

"Cư dân mạng rất thông minh, về cơ bản đã đoán được tám, chín phần."

Trình Tứ lướt Weibo.

"Nhân tài mạng xuất hiện lớp lớp, tàng long ngọa hổ (*), chỉ cần có một chút thông tin thì sẽ có thể bị bọn họ đào ra."

(*) Tàng long ngọa hổ: Chỉ người tài nhưng chưa được phát hiện hoặc những người giấu tài, giống như một con hổ đang nằm hoặc một con rồng ẩn nấp khiến người ta không thể nhìn thấy.

Giang Phóng nằm trên sofa, đọc tin nhắn Wechat.

Chương Ti Na gửi một tin nhắn cho anh, không nói gì nhiều, chỉ ghi ba từ, chúc mừng cậu.

Sau khi Ngô Khải xảy ra chuyện, cô liền đoán được việc này nhất định có liên quan đến anh.

Chương Ti Na: Tình hình phía tổng giám đốc Uông cũng không ổn lắm, bộ phim khoa học viễn tưởng kia có lẽ sẽ không quay được nữa.

Giang Phóng: Tổng giám đốc Uông bị gì?

Chương Ti Na còn tưởng rằng anh đã biết từ lâu, nhưng nghe có vẻ như anh không hay tin gì cả, trong lòng cô liền có tính toán.

Chương Ti Na: Giao dịch làm ăn với loại người như Ngô Khải thì có thể sạch sẽ đến mức nào? Nhưng bình thường, chuyện lớn như vậy sẽ không ảnh hưởng đến một số nhân vật nhỏ không có liên hệ trực tiếp.


So với kẻ đứng sau Truyền thông Phong Hóa, tổng giám đốc Uông quả thực chỉ có thể tính là một nhân vật nhỏ, nhưng ai bảo ông ta đắc tội với người khác.

Giang Phóng dùng chân đụng đụng Trình Tứ, bị hắn một phát nắm được ngay, "Vụ Uông Hạo An là anh cho người làm?"

"Tiện tay mà thôi, tra một người là tra, tra hai người cũng là tra."

Mãi cho đến khi bị bắt thì Uông Hạo An còn tưởng rằng mình bị chuyện của Ngô Khải liên luỵ.

Về sau khi bị giam chung một nhà tù với Ngô Khải, ông ta mới từ miệng của Ngô Khải biết được, bọn họ xảy ra chuyện hẳn là có liên quan đến Giang Phóng.

Cũng mãi đến sau này thì Ngô Khải mới nghĩ đến câu nói "ngày lành sắp kết thúc" mà Trình Tứ nhờ người truyền đạt cho mình.

Vài ngày sau khi đối phương nói câu đó, mọi chuyện liền xảy ra, lúc ấy Ngô Khải mới hiểu được đầu đuôi ngọn nguồn.

Ông ta tưởng mình là mèo bắt chuột, nhưng lại không biết, mình mới là con chuột kia.

Biết được sự thật, Uông Hạo An cũng hối hận không kịp, trước đây chỉ vì không làm phật lòng Ngô Khải nên ông ta mới nói những lời đó, ai ngờ quyết định này lại đẩy bản thân về phía vực sâu.

Sau khi Uông Hạo An bị bắt, công ty của ông ta cũng bị điều tra ra rất nhiều vấn đề, tài sản đều bị đóng băng.

Hai trăm triệu vốn hứa đầu tư cho bộ phim khoa học viễn tưởng của đạo diễn Phó đương nhiên cũng không đầu tư được.

Tuy tổng giám đốc Uông đã bị bắt, nhưng Giang Phóng nghĩ mình đã không còn duyên phận với bộ phim này, không ngờ ngày hôm sau liền nhận được cuộc gọi từ chính đạo diễn Phó.

Hai người thống nhất thời gian và địa điểm gặp mặt.

Buổi chiều, Giang Phóng đến tiệm trà sữa liền nhìn thấy đạo diễn Phó.

Tiệm trà sữa là do đạo diễn Phó chọn, lúc anh đến, vị đạo diễn này đang vừa uống trà sữa, vừa đợi anh.

"Uống trà sữa không?" Đạo diễn Phó trông có vẻ rất thích uống trà sữa.

Giang Phóng không uống trà sữa, mà gọi một ly nước cam.

"Đạo diễn, chú hẹn tôi ra, là muốn tôi tiếp tục đóng vai nam thứ sao?"

"Đúng, thành thật mà nói, tôi tìm cậu quả thực là vì coi trọng lưu lượng và giá cát-xê của cậu, tôi vốn định tìm Hạ Văn Bách, nhưng công ty quản lý của cậu ta ra giá một trăm triệu."

Giang Phóng bị sặc một cái, "Một trăm triệu?"

Đạo diễn Phó cho anh một ánh mắt "hiện tại cậu biết cậu rẻ cỡ nào chưa?".

"Tôi còn tìm đến Kha Dĩ Hằng, nhưng công ty quản lý của cậu ta chào giá năm mươi triệu, tôi cũng không trả nổi. Tôi rất xem trọng bộ phim này, cũng cần chịu trách nhiệm cho chất lượng của nó, tôi không thể chi nhiều tiền như thế cho khâu mời diễn viên được, cậu đã là người đắt giá nhất rồi."

Giang Phóng đặt ly nước cam xuống: "Chắc tôi phải cảm ơn chú nhiều lắm."

Đạo diễn Phó: "Không cần đâu, hơn nữa cậu là người do Chương Ti Na giới thiệu, tôi từng hợp tác với cô ấy, nên cũng tin được người mà cô ấy tiến cử."

Giang Phóng: "Những lời phía sau chỉ là thứ yếu, tôi hiểu, nhưng mà, không còn tổng giám đốc Uông đầu tư, bây giờ chú chỉ có hơn hai trăm triệu, số tiền ấy còn chưa đủ để hiệu ứng phim đốt nhỉ?"

Đạo diễn Phó: "Tôi đang cố gắng tìm nhà đầu tư mới."

Giang Phóng: "Chỉ e là rất khó tìm, không có mấy ai tình nguyện đầu tư phim khoa học viễn tưởng, họ đều sợ không thu tiền về được."

Hai năm qua không phải là không có nhà đầu tư coi trọng thị trường phim khoa học viễn tưởng, đầu tư cũng không ít, nhưng không có một bộ phim nào thành công.

Tuy đạo diễn Phó đã có hai tác phẩm càn quét phòng vé, nhưng chuyển đề tài, đối với bản thân đạo diễn cũng là một sự thách thức, hơn nữa còn là phim khoa học viễn tưởng, các nhà đầu tư sợ lại thua lỗ nên sẽ không dễ dàng đầu tư tiếp.

Nhưng Giang Phóng cảm thấy đạo diễn Phó này khá thú vị, tính cách ông có phần dè dặt, lúc căng thẳng thì dễ đổ mồ hôi lạnh, nhưng khi nói đến lĩnh vực của mình, trong ánh mắt của ông lại tràn đầy ánh sáng của sự tự tin.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận