Sau Khi Hot Lên Hào Môn Đại Lão Thành Đại Fan Của Ta

Editor: Bơ Mặn.

Chương 98: Gặp phụ huynh.

"Bộ vest trắng kia của em đâu?"

Lúc lên lầu, Trình Tứ lơ đãng hỏi.

"Bị sao nữ đó tạt rượu vang, cho dù có thể giặt sạch thì hẳn là bộ vest cũng không mặc được nữa."

Giang Phóng nghĩ lại vẫn còn cảm thấy rất đáng tiếc, bộ đồ trị giá mấy trăm ngàn, nói mất là mất ngay.

Nếu hôm nay La Vĩ Kỳ không mang thêm một bộ vest của Augurit, có lẽ thân là người phát ngôn như anh đã phải "mở cửa sổ" (*) ngay tại tiệc tối từ thiện do Augurit tài trợ rồi.

(*) Mở cửa sổ [开天窗]: Có hai nghĩa, một nghĩa chỉ hành vi "không làm việc đàng hoàng, lúc nước qua khỏi đầu thì không có gì để nộp". Nghĩa thứ hai là cách báo chí phản đối việc kiểm duyệt tin tức. Ví dụ như trên trang bìa của tòa soạn bị ép phải gỡ xuống một tin tức nào đó, tòa soạn vừa muốn kháng nghị, vừa muốn để độc giả biết nên đã chừa nguyên ô trống trên trang bìa. Ô trống đó có hình như cửa sổ nên từ đó thuật ngữ "mở cửa sổ" được lưu hành rộng rãi.

"Em phát hiện ra trong giới giải trí có một vài người thực sự là quỷ kế đa đoan." Giang Phóng cảm thán, "Em cứ tưởng cô ta chỉ định tiếp cận em để gài bẫy, nhưng không ngờ còn có nhiều tâm tư đến vậy."

Trình Tứ đè nén một tâm tư khác ở trong lòng, "Sao nữ đó tên gì?"

"Bỏ đi." Giang Phóng nghe ra ý tứ của hắn, "Ngô Khải bảo cô ta làm những chuyện này, cho dù trong lòng cô ta không thích thì cũng không dám cự tuyệt, hơn nữa nếu cô ta không làm thì cũng sẽ có người khác làm thôi."

Trình Tứ: "...Được."

Giang Phóng mở cửa bước vào nhà.

"Anh hai, các anh đã về rồi."

Hôm nay Giang Tề chỉ đi làm buổi sáng, buổi chiều về nhà, sau khi làm xong bài tập thì liền xem livestream tiệc tối từ thiện.

"Bữa nay anh đẹp trai lắm luôn, có rất nhiều cư dân mạng vẫn đang thảo luận về tạo hình bạch mã hoàng tử của anh."

Trình Tứ - người đã bỏ lỡ mọi thứ vì phải ngồi máy bay - liếc cậu một cái.

Giang Tề bị liếc mà có hơi ớn lạnh, "Trình, Trình tổng, có gì không ổn sao?"

Trình Tứ: "Về sau em đừng gọi anh là Trình tổng nữa."

Giang Tề "ồ" một tiếng, "Vậy gọi là gì?"

Trình Tứ: "Gọi anh rể."

Giang Tề: "..."

Giang Phóng nén cười, đi về phòng thay quần áo, lúc bước ra anh liền nghe thấy Giang Tề dường như có hơi bực dọc mà gọi một tiếng "anh rể", còn Trình Tứ thì móc ra một chiếc thẻ từ trên người rồi đưa cho cậu.

Giang Tề có chút ngơ ngác, "Đây là cái gì?"

Trình Tứ: "Tiền tiêu vặt."

Giang Tề: "Hả?"

Trình Tứ: "Trong đó có năm triệu."

Giang Tề: "..."

Chiếc thẻ này bỗng bị một bàn tay lấy đi.

Giang Phóng nói: "Cho nó nhiều tiền như vậy thì có ích lợi gì? Tiền nó tự kiếm được một năm qua cũng đủ xài rồi, đừng quá chiều chuộng con trẻ."

Giang Tề: "Anh hai, em không còn nhỏ nữa."

Giang Phóng không để ý tới cậu, anh nói với Trình Tứ: "Nếu anh thực sự muốn tiêu một ít tiền thì có thể làm từ thiện."


Trình Tứ: "Vậy lấy danh nghĩa của em và Giang Tề để quyên góp cho tiệc tối từ thiện Hồng Anh, anh không phải là người trong giới giải trí, lấy danh nghĩa của các em sẽ tốt hơn."

Giang Phóng: "Quyên góp thật ư?"

Trình Tứ gật đầu: "Quyên thật."

Giang Phóng: "Vậy được rồi."

Sau đó Giang Phóng liền gọi điện thoại cho La Vĩ Kỳ, bảo anh ta lại quyên góp thêm năm triệu.

La Vĩ Kỳ sợ hết hồn, anh ta biết rõ tài sản của Giang Phóng, hai người đều mới nổi tiếng trong năm nay, sau khi đóng thuế thì thật ra cũng không còn lời bao nhiêu, hơn nữa Giang Phóng còn muốn mua thiết bị thí nghiệm, nên đâu có nhiều tiền để quyên góp như vậy.

Mãi đến khi Giang Phóng giải thích thì anh ta mới biết số tiền này do Trình tổng bỏ ra, với tài sản của Trình tổng, quyên góp năm triệu chắc chỉ nhỏ như mưa bụi.

Theo những gì anh ta biết, tập đoàn Trình Gia có quỹ từ thiện của riêng mình, hằng năm họ đều chi ra không biết bao nhiêu tiền để làm công tác từ thiện.

La Vĩ Kỳ chuyển lời của anh cho ban tổ chức của hiệp hội từ thiện Hồng Anh, nhân viên công tác nghe xong cũng sốc theo.

Bởi vì đối với kiểu tiệc tối từ thiện này, các ngôi sao quyên góp nhiều nhất cũng chỉ khoảng một hoặc hai triệu, chỉ có các công ty mới quyên góp nhiều như vậy.

Nhưng lượng người tham dự năm nay không nhiều như năm ngoái, nên số tiền quyên góp cũng ít hơn một chút, công ty quyên góp nhiều nhất chỉ có năm triệu, tổng số tiền còn chưa tới ba mươi triệu.

Trước đây Giang Phóng và Giang Tề quyên góp tám trăm ngàn, bây giờ cộng thêm năm triệu này, trực tiếp trở thành khoản quyên góp nhiều nhất của cá nhân và công ty, ngoài ra tổng số tiền quyên góp cuối cùng đã phá mốc ba mươi triệu.

Hôm sau, danh sách quyên góp của tiệc tối từ thiện Hồng Anh được công bố.

Giang Phóng thình lình xếp ở vị trí thứ nhất.

Cư dân mạng còn tưởng mình nhìn lầm rồi, có phải đã tính dư thêm một con số hay không?

Giang Phóng chỉ mới nổi tiếng có hơn hai tháng, làm sao có thể vượt qua những ngôi sao hạng A đã kiếm được hàng trăm triệu mỗi năm?

Xác nhận là không viết sai, Giang Phóng quả thực đã quyên góp nhiều tiền như vậy, hơn nữa số tiền này đã được chuyển vào tài khoản của hiệp hội Hồng Anh, cư dân mạng liên tục cảm thán.

Giang Phóng chắc là đã đào hết gia sản của mình rồi hả?

Thiên Minh Thiên: Người nổi tiếng kiếm tiền quá dễ, bọn họ chỉ cần tùy tiện quay một clip , tham gia vài hoạt động thì đã dễ dàng kiếm được mấy triệu tệ, quyên góp hơn năm triệu liền được khen lên tận trời, thế những công ty quyên góp mấy chục, thậm chí mấy trăm triệu, tại sao không thấy mấy người khen? Tiêu chuẩn kép cũng đừng rõ ràng như vậy.

Thuật Đọc Tâm: Cá nhân có thể so sánh với công ty? Đừng đi ra khoe trí thông minh có được không?

Mây trắng quấn lấy trời xanh: Không có trí thông minh cũng không sao, nhưng đừng làm mất cả não nhé.

Thiên Minh Thiên: Xin lỗi, tôi đây tốt nghiệp đại học chính quy 211.

Thuật Đọc Tâm: Sinh viên đại học 985 như tôi đây nên nói gì?

Nam thần đẹp trai nhất thiên hạ: Phóng thần ở đại học Yến nên nói gì?

Thiên Minh Thiên: Ai biết anh ta có nhiều tiền như vậy thì có trốn thuế hay không, ngôi sao trốn thuế là chuyện thường tình mà.

Thuật Đọc Tâm: Thẹn quá hoá giận, bắt đầu từ chó dại biến thành cắn bậy rồi.

Không kiêng nể gì.: Có bằng chứng không?

Thiên Minh Thiên: Ai mà không biết chuyện ngôi sao trốn thuế.

Không kiêng nể gì.: Nói cách khác là không có chứng cứ, chỉ dựa vào giả định chủ quan liền bôi nhọ là cậu ấy trốn thuế.

Thiên Minh Thiên không phát hiện ra, các fan đang mắng gã trước đó đã im phắc hết cả.

Thấy Thiên Minh Thiên vẫn còn ngoan cố cứng miệng, không chịu thừa nhận sai lầm, mà Không Kiêng Nể Gì. gửi xong một câu cuối cùng liền biến mất, nên các cô mới xuất hiện trở lại.


Thuật Đọc Tâm: Chín dấu chấm câu đổi tên, suýt chút không nhận ra được.

Nam thần đẹp trai nhất thiên hạ: Hahaha, CP của nam thần tôi cuối cùng cũng "khai trương" rồi, vui quá đi mất.

Sam sam: Cảm giác như đã lâu lắm rồi mới thấy Chín dấu chấm câu ra oai, hơn nữa sau ngần ấy thời gian lại vẫn còn có người dám đụng vào họng súng của anh ấy.

Từ bạn một câu, tôi một câu của cư dân mạng, chủ tài khoản Thiên Minh Thiên cuối cùng cũng nhận ra Không Kiêng Nể Gì. là ai.

Trong số những fan lớn của Giang Phóng, là fan lớn thích gửi thư luật sư cho người ta nhất.

Các ngôi sao khác gửi thư luật sư thì có thể không có độ tin cậy gì, nhưng thư luật sư mà hắn gửi lại không ai dám ngó lơ.

Thiên Minh Thiên không quen biết Chín dấu chấm câu, nhưng cũng đã từng nghe nói qua sự tích của đối phương.

Sau đó cư dân mạng phát hiện ra, Thiên Minh Thiên đã xoá sạch Weibo của mình, có người còn nói gã đã nộp đơn xin huỷ bỏ tài khoản.

"Cư dân mạng nói anh định kiện một người tên Thiên Minh Thiên, bởi vì đối phương bôi nhọ rằng em trốn thuế?"

Giang Phóng ngồi trên xe của Trình Tứ, thấy đường link mà bạn bè gửi, anh mới biết hắn đã làm gì trên Weibo trong lúc chờ mình.

"Anh không định kiện anh ta thật chứ?"

"Hù dọa một chút mà thôi." Trình Tứ lái xe khỏi garage, ra ngoài tiểu khu, đi về phía ngoại ô.

"Không cần lãng phí tài nguyên nhân lực của công ty luật Reidar đối với loại người này."

Lúc Giang Phóng bấm vào Weibo của Thiên Minh Thiên thì phát hiện bên trong chẳng có gì cả, dường như đối phương đã xóa hết tất cả nội dung.

"Anh hù thành công rồi."

Giang Phóng vừa nói vừa mở giao diện Weibo của mình, soạn một bài viết rồi đăng lên.

——@Giang Phóng yyds: Cảm ơn @Không Kiêng Nể Gì. đã dùng danh nghĩa của tôi để quyên góp năm triệu cho hiệp hội từ thiện Hồng Anh, cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, trong tương lai tôi sẽ tiếp tục cố gắng, kiên định giúp đỡ sự nghiệp từ thiện của xã hội.

Không ai ngờ rằng Giang Phóng lại đăng một bài viết như vậy.

Nếu anh không ra mặt giải thích ai đã quyên góp năm triệu, thì cư dân mạng sẽ vẫn luôn tính cho anh, nhờ đó anh cũng có thêm được nhiều tiếng thơm.

Hơn nữa đối phương quyên góp dưới danh nghĩa của anh, chắc chắn là không thèm để ý đến những hư danh này.

Nhưng thấy cái tên mà anh tag, cư dân mạng đều kinh ngạc đến ngây người, fan hâm mộ cũng phấn khích cao trào hơn.

Mặc dù biết Không Kiêng Nể Gì. là một ông lớn từ lâu, nhưng ông lớn này lại không phải là người của giới giải trí, chỉ là một fan hâm mộ mà thôi.

Cũng không phải loại tình huống này chưa từng xảy ra, có rất nhiều fan hâm mộ lấy danh nghĩa của thần tượng để làm công ích, nhưng fan hâm mộ là một tập thể, còn Không Kiêng Nể Gì. lại là cá nhân, so sánh hai bên, Không Kiêng Nể Gì. có thể nói là giàu vô nhân tính.

Trình Tứ vẫn chưa biết chuyện này, ở vùng ngoại ô của thành phố Yến có một nghĩa trang, người ông nội đã mất của hắn được chôn cất ở nơi đó.

Hôm nay là ngày giỗ của ông, trên đường đến đây bọn họ còn mua hai bó cúc trắng.

Tới nghĩa trang, Giang Phóng đi theo Trình Tứ đến bia mộ của ông nội.

Đang đi nhanh về phía trước, Giang Phóng đột nhiên dừng lại chỉnh sửa quần áo trên người, đây là lần đầu tiên anh gặp phụ huynh của Trình Tứ, đúng là có chút căng thẳng.

Trình Tứ nhìn dáng vẻ của anh, cười nói, "Không ngờ em cũng sẽ căng thẳng ư?"

Giang Phóng: "Người khác gọi em là Phóng thần hoặc học thần, anh thật sự coi em là thần à, em cũng là con người thôi."

Sửa sang quần áo xong, hai người đi tới trước bia mộ.


Ông lão trên bia mộ nhìn thẳng về phía trước với vẻ mặt hồng hào, trên người ông toát ra một luồng khí thế uy nghiêm chững chạc, dù là mặt mũi hay khí chất thì đều giống Trình Tứ đến mấy phần.

Trình Tứ đặt bó cúc trắng trên tay ở trước bia mộ, "Ông nội, trước đây toàn là một mình con đến thăm ông, chắc là ông đang thắc mắc khi nào con mới dẫn thêm một người nữa đến đây. Hôm nay con đưa cậu ấy đến, cậu ấy tên Giang Phóng, là người bạn đời mà con đã nhận định, cậu ấy cực kỳ ưu tú..."

Khúc sau là một tràng lời khen dành cho Giang Phóng.

Giang Phóng cũng là lần đầu tiên phát hiện hắn có thể nói nhiều như vậy, anh cố ý canh thời gian, nhận ra hắn đã nói suốt hai mươi mấy phút.

"Nếu anh còn nói nữa, em nghĩ ông nội sẽ tức giận mất."

Lúc này Trình Tứ mới thỏa mãn dừng miệng, "Vậy sang năm con sẽ đến nói tiếp."

Giang Phóng nhìn về phía ông lão trên bia mộ, "Chào ông nội, mặc dù con là một người đàn ông, không thể giúp nhà họ Trình của ông nối dõi tông đường, nhưng con sẽ chăm sóc cháu trai của ông thật tốt, để đến kiếp sau anh ấy vẫn luôn sống trong vui vẻ hạnh phúc."

Trình Tứ: "Ông nội, ông xem cậu ấy thật sự rất biết cách ăn nói, chọc cho mọi người cười có đúng hay không?"

Giang Phóng: "Em thanh minh trước, đây không phải để chọc cho ông cháu anh vui vẻ, em nghiêm túc đấy."

Trình Tứ bình tĩnh nói: "Anh biết, thật ra trước khi lâm chung ông nội đã xin lỗi anh, ông nhận lỗi, nói rằng mình có lỗi với anh, ném cho anh một tập đoàn lớn như thế, thật ra ông luôn mong anh có thể sống hạnh phúc hơn, nhưng ông không còn cách nào khác."

Vai Giang Phóng kề sát vào bờ vai của hắn, "Nếu như ông nội vẫn chưa đầu thai, ở dưới suối vàng mà biết được thì chắc là sẽ rất vui mừng, sau này bên cạnh anh đã có em."

Trình Tứ rũ mắt mỉm cười: "Ừm, từ sau khi quen em, mỗi ngày anh đều sống rất vui vẻ."

"Trình Tứ."

Hai người đang nói chuyện, ở sau lưng bỗng truyền tới một giọng nói.

Hai người quay đầu liền thấy ba mẹ Trình Tứ đang nhìn sang đây với vẻ mặt xúc động, Trình Tiêu Vũ đi theo ở phía sau, không biết có nghe được những lời bọn họ vừa mới nói hay không.

Hôm nay là ngày giỗ của ông nội, ba mẹ Trình cố ý mang Trình Tiêu Vũ tới, để cô nhận ông nội, nhưng không ngờ sẽ gặp phải Trình Tứ.

Cả trái tim của ba mẹ Trình đều đặt ở trên người Trình Tứ, chỉ có Trình Tiêu Vũ chú ý tới Giang Phóng, nhiều lần xác nhận đó là idol, con ngươi của cô cũng chấn động theo.

Tại sao idol của cô lại xuất hiện trong nghĩa trang của ông nội, là anh trai mời anh ấy tới?

Tại sao anh trai lại mời anh ấy tới tảo mộ, mối quan hệ giữa bọn họ đã tiến triển tới mức này rồi sao?

"Cậu là Giang Phóng?"

Lúc này ba mẹ Trình mới chú ý tới Giang Phóng đang đứng ở một bên.

Giang Phóng lên tiếng chào hỏi bọn họ, "Xin chào cô chú."

Mẹ Trình đu idol với con gái đã được hai tháng, đối với gương mặt này bà cũng chẳng còn xa lạ gì, "Sao cậu lại ở đây? Các con?"

Trình Tứ: "Em ấy là bạn trai của con, con dẫn em ấy đến gặp ông nội."

Giang Phóng vừa định nói mình là bạn của Trình Tứ, nhưng lại bị cướp trước.

Mẹ Trình còn chưa kịp suy nghĩ rõ ràng thì liền bị một quả bom nặng ký nổ cho choáng đầu hoa mắt.

Ba người nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Trình Tứ, Trình Tứ chưa từng nói đùa, cho nên lời hắn nói nhất định là sự thật.

Cho tới nay ba Trình chưa bao giờ nghĩ tới con trai mình sẽ thích đàn ông, hai mươi tám năm qua dù bên cạnh hắn không xuất hiện một người phụ nữ nào thì ông cũng không quan tâm lắm.

Trình Tứ mới hai mươi tám, số tuổi cũng không lớn lắm, có rất nhiều con em nhà giàu hơn ba mươi tuổi mới kết hôn.

Còn có một nguyên nhân khác là trước đây bọn họ một lòng tập trung vào chuyện tìm kiếm con gái, không có dư tâm tư để thúc giục Trình Tứ nhanh chóng kết hôn.

"Nếu như ba mẹ không đồng ý thì sao?" Sắc mặt của ba Trình có hơi khó coi.

Trình Tứ không cho là đúng: "Con nói cho ba mẹ biết, là bởi vì Giang Phóng cũng kể chuyện của tụi con cho ba mẹ em ấy biết, con muốn cho em ấy một sự bình đẳng nên mới nói cho ba mẹ, cũng không phải xin sự đồng ý của hai người."

Khi ba Trình hỏi thì cũng đã đoán được, cho đến nay Trình Tứ vẫn không chịu tha thứ cho bọn họ, thì làm sao có thể bởi vì chuyện này mà cúi đầu.

"Con làm vậy là muốn tuyệt hậu nhà họ Trình, ông nội con ở dưới đất mà biết được thì cũng sẽ không vui nổi."

Trình Tứ nói với vẻ mặt vô cảm: "Trước khi lâm chung ông nội từng nói muốn con được hạnh phúc."

Khuôn mặt ba Trình đầy kinh ngạc.

"A Tứ, nếu như mẹ không phản đối các con ở bên nhau, vậy con có thể trở về sống ở nhà họ Trình hay không?"


Mẹ Trình không để ý nhiều điều như vậy, kể từ con trai chuyển ra khỏi nhà, không còn liên lạc với bọn họ thì bà sống không hề vui vẻ một chút nào.

Trình Tứ không trả lời, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng.

"Thưa cô chú, tụi con không quấy rầy mọi người tảo mộ nữa, con và Trình Tứ xin phép đi trước."

Giang Phóng nắm cánh tay của Trình Tứ rồi đi thẳng ra ngoài.

Mẹ Trình còn muốn nói gì đó, nhưng bị ba Trình giữ lại, với tính tình của con trai, nếu dồn ép quá chặt, ngược lại sẽ đẩy hắn ra xa hơn.

Trình Tiêu Vũ nhìn bóng lưng đi xa của bọn họ, không thể nào chấp nhận được sự thật rằng idol của mình lại đang quen với anh trai.

Cô chợt nghĩ tới tin nhắn mà Giang Tề gửi cho mình lúc trước, lập tức lấy điện thoại ra gửi một tin nhắn cho Giang Tề.

Giọt Mưa Nhỏ: Anh cậu đang quen với anh tôi?

Giang Tề đang uống nước trong thời gian tạm nghỉ, nhìn thấy tin nhắn, cậu liền phun hết số nước vừa uống ra.

La Vĩ Kỳ đang đứng ở trước mặt cậu dặn dò các công việc tiếp theo, vội vàng chưa kịp chuẩn bị gì thì đã bị phun một mặt đầy nước.

Anh ta vuốt mặt một cái rồi nói: "Nếu cậu có ý kiến gì với tôi thì hãy nói sớm đi."

Giang Tề dứt khoát đưa điện thoại cho anh ta xem.

La Vĩ Kỳ giật mình, "Sao cô ấy biết được?"

Giang Phóng có không ít fan bạn gái, lỡ như Giọt Mưa Nhỏ tiết lộ tin này ra ngoài thì sẽ tạo ra phiền phức rất lớn.

"Để tôi gọi điện thoại cho anh cậu, hỏi xem cậu ấy có biết hay không, cậu đừng vội trả lời."

La Vĩ Kỳ lấy điện thoại của mình ra, bấm số của Giang Phóng.

Giang Phóng và Trình Tứ trở lại trong xe, kế tiếp bọn họ còn có một lịch trình, đó là đến nghĩa trang liệt sĩ cách đây hai kilomet, ông ngoại của Trình Tứ được chôn ở đó.

Nói đến cũng trùng hợp, ông nội và ông ngoại của Trình Tứ lại qua đời vào cùng một ngày nhưng chỉ khác năm, cho nên mỗi lần Trình Tứ tới tảo mộ thì đều đi thăm cả hai nghĩa trang.

Giang Phóng nhận được điện thoại, xe vừa lúc đỗ ở ngoài nghĩa trang.

"Em gái của Trình tổng biết chuyện hai người quen nhau?"

Điện thoại vừa kết nối, La Vĩ Kỳ liền đi thẳng vào vấn đề.

Giang Phóng biết hẳn là Trình Tiêu Vũ đã hỏi Giang Tề trước tiên, "Biết rồi, Trình Tứ vừa come out với ba mẹ anh ấy."

"Các cậu cũng to gan quá, không sợ em gái của Trình tổng nói ra ngoài sao?"

Trình Tứ: "Nó sẽ không nói ra đâu, nó không phải là fan bạn gái của Giang Phóng."

La Vĩ Kỳ: "Sao Trình tổng chắc chắn vậy?"

Trình Tứ: "Chính nó nói."

La Vĩ Kỳ tưởng rằng ý của hắn là Trình Tiêu Vũ sẽ không kể chuyện này ra ngoài, lập tức an tâm ngay.

Giang Phóng cảm thấy nhất định là bọn họ đã ông nói gà bà nói vịt, nhưng anh không lên tiếng nhắc nhở, cứ để vậy cũng tốt.

Tìm được mộ của ông ngoại Trình Tứ, ông lão trên đó có khí chất kiên cường dũng mãnh hơn ông nội Trình Tứ một chút, đôi mắt cũng sáng ngời có hồn.

Hai ông lão đều là kiểu người thoạt nhìn có khuôn mặt rất nghiêm túc, dưới sự dạy dỗ của bọn họ, khó trách Trình Tứ rất ít khi cười, tác phong cũng giống như một quân nhân.

Giống với khi ở chỗ ông nội, Trình Tứ đặt bó hoa xuống rồi lại bắt đầu không ngừng luyên thuyên nói Giang Phóng xuất sắc như thế nào, hận không thể khen anh đến mức nở hoa ở ngay trước mặt hai ông.

Giang Phóng chờ hắn nói xong, sau đó cũng hứa với ông ngoại Trình Tứ như vậy.

Khi bọn họ rời khỏi nghĩa trang liệt sĩ, trên Weibo đột nhiên lòi ra một đống blogger khui scandal.

Lúc La Vĩ Kỳ nhận được điện thoại của công ty thì còn tưởng mình nghe lầm.

Kể từ sau khi tham gia chương trình 《 Cuộc sống ngôi sao 》 thì Giang Tề cũng rất ít khi bị bôi đen.

Hai tháng nay cậu vẫn luôn tập trung chuẩn bị cho kỳ thi đại học, kín tiếng hơn trước đó rất nhiều, anh ta không nhận quá nhiều hoạt động cho cậu, cũng không tranh giành tài nguyên với người khác, đã không có sự cạnh tranh ích lợi thì sẽ không có ai lại bôi xấu cậu nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận