Sau Khi Kết Hôn Chớp Nhoáng Cùng Ảnh Hậu

Bởi vì nàng biết bản thân đã nói sai nên suốt đường đi Thi Nam Bắc đều rất nghe lời, đặc biệt ngoan ngoãn ngồi ở ghế phụ. Khi Triệu Huân Âm gọi nàng, nàng đều ngọt ngào đáp: "Có chuyện gì vậy nha?"

Triệu Tuân Âm vừa tức vừa buồn cười, không biết sao lại nhớ tới khi Thi Nam Bắc còn nhỏ đến nhà mình chơi, sau đó lại sách bài tập của mình cùng bộ dáng khi chạy đến trước mặt cô đòi ôm.

...Đúng là ba tuổi trông lớn (1), ở một thời điểm nào đó, Thi Nam Bắc không hề thay đổi chút nào so với hồi còn nhỏ.

"Bà nội của em biết chị đã trở về, ngày mai chúng ta cùng đi thăm bà được không?" Nghĩ đến đây, Triệu Tuân Âm liền nói với Thi Nam Bắc đang ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh.

"Ừm, được rồi, không hỏi..." Thi Nam Bắc nói mới một nửa, chợt dừng lại một chút, nàng quay đầu nhìn Triệu Tuân Âm, có chút khẩn trương nói: "Chuyện đó... Chị không có nói cho bà nội em là hai chúng ta đã kết hôn rồi đúng không?!"

Triệu Tuân Âm nhếch khóe miệng cười ở một góc độ Thi Nam Bắc nhìn không thấy được: "Nói rồi nha."

Vừa nói xong cô liền nghe thấy được Thi Nam Bắc hét thảm một tiếng: "Xong rồi xong rồi, bà nội có thể đánh gãy ta chân hay không nha..."

Gân xanh trên trán Triệu Tuân Âm lại giật giật: "..."

Vì sao em lại cảm thấy kết hôn với chị thì bà nội em sẽ đánh gãy chân em?! Là bởi vì cảm thấy song thị ảnh hậu như chị không xứng với em sao???

Nhịn xuống xúc động muốn đánh chết đứa trẻ nghịch ngợm ngồi bên cạnh mình. Triệu Tuân Âm hít sâu hai ngụm, dừng một chút, hỏi nàng: "Em kết hôn với chị thì bà nội em vì sao lại muốn đánh gãy chân của em?"

Không phải bà nội em giới thiệu cho em đi xem mắt hay sao?

Thi Nam Bắc nhìn nhìn cô, lại nhìn nhìn xe phía trước. Sau một lúc lâu, nàng hơi ưu sầu mà nói: "Bởi vì bà nội nói, bảo em không nên tìm người lớn tuổi..."

Ba của nàng chính là tìm người lớn hơn hắn bảy tuổi, năm đó thiếu chút nữa làm bà nội tức chết. Từ sau khi sinh Thi Nam Bắc ra, bà nội nàng liền sợ nàng bước vào vết xe đổ của ba nàng, mỗi ngày đều khuyên răng dạy bảo nàng về sau phải tìm một người cùng tuổi, có cùng sở thích để yêu đương, kết hôn, ngàn vạn lần không được tìm người lớn tuổi hơn.

Lớn tuổi rất khó thu phục nha!

Triệu Tuân Âm: "..."


Là người đứng đầu bảng xếp hạng nữ minh tinh mà người Trung Quốc muốn cưới làm vợ nhất, Triệu Tuân Âm sau khi nghe xong những lời này tâm tình cực kỳ phức tạp. Cô xem như đã nhìn ra, Thi Nam Bắc thật sự rất để ý đến tuổi của cô.

Cô đang muốn hỏi Thi Nam Bắc nếu ghét bỏ chính mình lớn tuổi thì ngày đó vì sao lại muốn kết hôn với mình chứ? Kết quả cô lại nghe thấy Thi Nam Bắc nhỏ giọng lầm bầm: "Nhưng mà chị lại xinh đẹp như vậy, sau khi bà nội nhìn thấy chị hẳn là sẽ không đánh gãy chân em đâu nhỉ? Em chính là cháu gái ruột của bà nha!"

Triệu Tuân Âm: "..."

Vậy ý của em chính là dù cho bà nội có muốn đánh thì sẽ đánh gãy chân chị sao?

Chị nghĩ bà nội vẫn sẽ đánh gãy chân của em, lưu lại cũng chẳng có ích gì, cuối cùng thì chân em cũng sẽ bị đánh gãy thôi.

***

Bởi vì ước định thời gian đi thăm bà nội Thi Nam Bắc là giữa trưa ngày mai, cho nên sau khi Triệu Tuân Âm hỏi Thi Nam Bắc có thể không trở về ký túc xá không, liền trực tiếp lái xe đưa Thi Nam Bắc về biệt thự Long Tuyền.

"Minh tinh bây giờ đều giàu có như vậy sao? Tùy tiện ở lại thành thị nào cũng đều có biệt thự?" Thời điểm khi Thi Nam Bắc biết được Triệu Tuân Âm ở Thành Đô cư nhiên còn có biệt thự thật sự chấn kinh rồi. Nguyên lai... Nàng đã gả cho một người phụ nữ trung niên giàu có sao?

"Cũng không phải, đại đa số bất động sản của chị đều ở Thượng Hải cùng Bắc Kinh. Còn ở Thành Đô chỉ là bởi vì trước kia từng học ở đây, cho nên đã mua một căn." Triệu Tuân Âm một bên lái xe một bên nói.

"Chị từng học ở Thanh Đô?" Thi Nam Bắc có chút hưng phấn mà hỏi: "Vậy chị sẽ nói tiếng Tứ Xuyên sao?"

"Ừm?" Triệu Tuân Âm suy nghĩ một chút, "Có một chút: Ngươi đang làm cái gì? —— tỷ như loại này, quá phức tạp thì không, nhưng nghe thì hiểu được."

Thi Nam Bắc nghe xong không khỏi có điểm thất vọng nói: "Em còn tưởng rằng chị sẽ nói tiếng Tứ Xuyên, như vậy em liền có thể không nói tiếng phổ thông."

Triệu Tuân Âm biết đại đa số người Tứ Xuyên khi nói tiếng phổ thông sẽ không phân biệt bằng trắc, nhưng Thi Nam Bắc nói tiếng phổ thông rất tốt, hoàn toàn nghe không ra khẩu âm Tứ Xuyên. Nàng kỳ quái hỏi: "Vì sao? Em nói không phải rất tốt sao?"

Thi Nam Bắc nghiêm túc nói: "Bởi vì như vậy em liền có thể gọi chị là dưa oa tử (2)."

Triệu Tuân Âm: "..."


Bà nội của em như thế nào còn giữ lại chân cho em? Nếu còn không động thủ thì để chị động thủ.

***

Trên đường có bảo bối sống như Thi Nam Bắc ở kế bên, cho nên một đường đến Long Tuyền không khí đều rất là vui sướng. Biệt thự của Triệu Tuân Âm tọa lạc ở vị trí rất tốt, nằm trên núi Tử Hà ở trấn Đồng An, quận Long Tuyền, có núi có sông, có sương khói lượn lờ, phi thường thích hợp ở vào mùa hè.

"Vị trí này, phong thuỷ này, ừm, thích hợp tu tiên." Thi Nam Bắc xuống xe nhìn biệt thự đối diện con sông cảm thán phát ra từ nội tâm.

An ninh tiểu khu biệt thự cũng khá tốt, cho nên căn bản không cần lo lắng bị paparazzi bắt gặp. Khi Triệu Tuân Âm bước xuống xe liền vừa vặn nghe thấy Thi Nam Bắc nói như vậy. Triệu Tuân Âm có điểm ngoài ý muốn nói: "Em còn biết xem phong thuỷ?"

Không nghĩ tới đứa nhỏ này hiểu biết rất nhiều nha.

Sau khi Thi Nam Bắc nghe xong lại thành thật mà lắc lắc đầu: "Em không biết xem phong thủy, nhưng em biết bắt mạch. Chị có muốn em xem mạch cho chị không?"

Nàng còn ân cần mà bổ sung: "Vì chị là vợ em nên sẽ không phải trả phí đâu nha."

Triệu Tuân Âm: "..."

Em câm miệng đi.

Cửa biệt thự đơn lập của Triệu Tuân Âm có vân tay khóa. Khi mở cửa Triệu Tuân Âm trực tiếp cầm tay Thi Nam Bắc lên ấn xác lập ba lần mã vân tay của nàng lên cửa, cuối cùng nói với Thi Nam Bắc đang bối rối bên cạnh:

"Khi chị không có ở Thành Đô em có thể lưu lại đây."

"Ồ." Nhìn vợ nàng có vẻ hung, Thi Nam Bắc chỉ có thể ngoan ngoãn gật gật đầu, cũng không hỏi gì nhiều.

Biệt thự Triệu Tuân Âm rất lớn, một tầng không sai biệt lắm liền có tới hai trăm mét vuông, tính cả tầng hầm tổng cộng bốn tầng: "Lầu một là phòng khách, phòng bếp, tầng hầm là rạp chiếu phim tư nhân, lầu hai là phòng ngủ cùng thư phòng, lầu ba là phòng cho khách còn có vườn treo."


Triệu Tuân Âm vừa đi vừa nói với Thi Nam Bắc, sau đó khom lưng lấy từ tủ giày ở cửa ra một đôi dép lê đặt dưới chân cho Thi Nam Bắc:

"Em đi tạm, trong nhà có rất ít người tới, một hồi lại đi mua."

Thi Nam Bắc tò mò đánh giá trang trí bên trong biệt thự, nghe Triệu Tuân Âm nói như vậy liền hỏi: "Chị ở một mình à?"

"Nếu không thì?" Triệu Tuân Âm hỏi nàng. Cô hiện tại thật sự sợ hãi đứa trẻ nghịch ngợm Thi Nam Bắc này, bởi vì cô luôn không đoán được tiếp theo Thi Nam Bắc sẽ thốt lên những câu nói thạch phá kinh thiên gì.

Lớn tuổi, trái tim chịu không nổi đả kích.

"... Ồ." Thi Nam Bắc không nghe được tin tức mà mình muốn biết, biểu tình có chút rầu rĩ.

Triệu Tuân Âm đặt túi xách trên tay xuống, đứng giữa hành lang nhỏ vẫy tay với Thi Nam Bắc, hỏi: "Gần đây chị có rất nhiều công việc, không được nghỉ ngơi tốt, hiện tại muốn ngủ bù. Em muốn cùng chị hay là tự làm việc của mình?"

Thi Nam Bắc chỉ chỉ chính mình, biểu tình có điểm nghi hoặc, lặp lại: "Em cùng chị? Cùng làm gì?"

Nhìn Thi Nam Bắc bày ra khuôn mặt thiên chân vô tà kia, Triệu Tuân Âm vốn không thích trêu chọc, lúc này cũng không biết vì sao lại như vậy, cư nhiên cố ý hỏi: "Em mong ngóng chị trở về không phải là muốn có một đêm tân hôn sao? Em nói còn có thể cùng làm gì?"

Nghe xong lời này, Thi Nam Bắc lập tức nhớ tới buổi tối đầu tiên sau khi mình cùng Triệu Tuân Âm lãnh giấy hôn thú, nàng đã cuộn mình trong ổ chăn ở ký túc xá trộm tìm tòi giữa những người con gái thì hưởng thụ ân ái như thế nào... Có chút thẹn thùng.

Đây chính là lần đầu tiên của nàng nha.

"Hôm nay liền phải làm sao?" Biểu tình Thi Nam Bắc thập phần rối rắm nói: "Thế nhưng em còn có bài tập vẫn chưa làm xong." Hơn nữa móng tay em cũng chưa có cắt đây.

Triệu Tuân Âm sửng sốt: "..."

Cô thiếu chút nữa đã quên, đứa trẻ này còn nhỏ, còn đang đi học.

Tội lỗi tội lỗi.

"Đùa thôi, vậy em đi thư phòng làm bài tập đi." Triệu Tuân Âm nói xong rồi dẫn nàng đi thư phòng. Thư phòng bài trí rất đơn giản sạch sẽ, hai cái bàn lớn, bên trên đặt hai máy tính đầy đủ tiện nghi, hai bức tường còn có giá sách lớn bày đủ loại sách, "Chị rất ít dùng thư phòng, nếu thiếu thứ gì em cứ nói với chị." Triệu Tuân Âm nói.

Thi Nam Bắc gật gật đầu, nhìn khuôn mặt mị hoặc nhân tâm kia của Triệu Tuân Âm, lấy hết can đảm rốt cuộc nói ra một câu nghẹn trong bụng từ giữa trưa:

"Ờ thì... Chị có thể khi nói chuyện với em không cần dịu dàng như vậy hay không?"


Triệu Tuân Âm: "?"

Thi Nam Bắc nhìn cô nghiêm túc nói: "Chị quá đẹp, lại dịu dàng với em như vậy, em sẽ rất muốn thân mật với chị."

Chuyện Thi Nam Bắc là bạn nhỏ cực kỳ nhan khống này ngoại trừ bản thân thì cũng chỉ có bà nội nàng biết, nếu không bà nội nàng cũng sẽ không giới thiệu Triệu Tuân Âm cho nàng.

Mà quả nhiên bà nội nàng đoán không sai, Thi Nam Bắc đối với nhan sắc của Triệu Tuân Âm hoàn toàn không có sức chống cự. Giữa trưa lúc ở trên xe, Thi Nam Bắc liền thiếu chút nữa không khắc chế được bản thân. Tuy rằng khi còn học cấp 2 mình đã từng là fan của Triệu Tuân Âm, nhưng nhiều năm như vậy đi qua, thần tượng tuổi thơ đứng trước mặt mình dùng ôn thanh nhỏ nhẹ nói chuyện với mình thì... Thật sự rất khó để kiểm soát được bản thân nha!

Thi Nam Bắc cho rằng chính mình nói rất nghiêm túc, phi thường nghiêm túc, nàng thật sự đang cùng Triệu Tuân Âm nghiêm túc trình bày vấn đề. Kết quả không biết vì sao sau khi Triệu Tuân Âm nghe xong nàng lời nói lại nở nụ cười, ngữ khí càng thêm dịu dàng nói với nàng:

"Vậy tại sao em lại không nói với chị sớm hơn?"

"...Bởi vì em là công." Nghe vậy, Thi Nam Bắc sát có chuyện lạ nói, "Không thể phi lễ chị."

Triệu Tuân Âm lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm như vậy, đây vẫn là đầu tiên cô gặp nhân tài như Thi Nam Bắc. Đối mặt với Thi Nam Bắc, người thành tinh như cô thế nhưng vĩnh viễn đều đoán không được tiếp theo Thi Nam Bắc sẽ nói cái gì.

Còn là công ư, nhóc con biết cái gì là công sao.

"Ừm, hiện tại chị đã biết em là muốn hôn chị." Triệu Tuân Âm cười khanh khách nói với nàng: "Em là vợ hợp pháp của chị, hiện tại chị cho phép em hôn chị —— có thể chứ?"

Thi Nam Bắc suy nghĩ một giây, nhớ đến hình như mình xác thật là vợ của Triệu Tuân Âm, có thể hôn vợ mình chứ nhỉ?

Vì thế nàng vô cùng vui vẻ tiến lên nhẹ nhàng liếm lên khóe miệng Triệu Tuân Âm một cái, sau đó lại lập tức lui trở về, khuôn mặt đỏ hồng vừa lòng gật đầu nói:

"Quả nhiên là ngọt!"

Triệu Tuân Âm nhìn bộ dáng Thi Nam Bắc thẹn thùng nhịn không được mà bật cười. Thi Nam Bắc ngoan ngoãn như vậy làm cô cảm thấy đối phương rất giống như một bé mèo con nha.

Thơm ngon mềm mại.

(1) Tam tuế khán đại, thất tuế khán lão - 三岁看大,七岁看老 : ý rằng nhìn trẻ lúc lên 3 có thể biết tâm tính nó khi trưởng thành, nhìn trẻ lúc lên 7 sẽ biết cả đời của nó

(2) Dưa oa tử - 瓜娃子: thường là một trong những câu thần chú phổ biến của người dân vùng Tứ Xuyên, mang tính xúc phạm hơn là khen ngợi, thường dùng để chỉ việc mắng mỏ người khác vì ngu ngốc hoặc là một cái tên đùa cợt dành cho những người thân thiết với họ (chủ yếu được sử dụng giữa trưởng bối với vãn bối hoặc giữa những người yêu nhau). Đồng thời, trong phương ngữ Tứ Xuyên, dưa còn có thể được dùng như một tính từ, tương đương với "ngớ ngẩn" hoặc "ngu ngốc". Tóm lại người Thành Đô có thể có ba ý sau khi nói "dưa oa tử": Thứ nhất, người này là một kẻ ngốc và có vấn đề về tâm thần. Thứ hai, người này không thông minh, khờ khạo và phản ứng chậm chạp. Thứ ba, người này là người yêu của tôi, dưa oa tử là xưng hô thân mật để gọi người yêu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận