Mang một ít quần áo giày dép thường dùng chất một đống vào cốp xe, Lâm Triệt Ngôn suy nghĩ một lúc, quyết định mang theo bộ đề thi cấp bốn.
Tuần sau sẽ thi, cậu quyết tâm mỗi ngày sẽ làm một bộ.
Kết quả trong nhà xảy ra chuyện, sau đó lại gặp Du Tùy Thâ,.
Vì thế chưa làm được chữ nào, đến giờ vẫn còn mới tình.
Tháo đồ hóa trang xuống, sau đó đi tắm thay về bộ quần áo bình thường, loay hoay một lúc trời cũng đã tối đen.
"Các cậu muốn ăn gì?"
Lên xe, khởi động xe, Du Tùy Thâm hỏi.
Lâm Triệt Ngôn liếc mắt nhìn áo trước ngực của Du Tùy Thâm bị dính một mảng phấn, nhìn xa không quá rõ, đặc biệt trời còn đang tối.
Trong lòng thở ra nhẹ nhõm.
Đối phương vẫn mặc chứng tỏ chưa phát hiện ra.
"Cái gì cũng được, chúng tôi không kén ăn."
"Đúng vậy, gì cũng được."
Đỗ Hiểu Phàn và Chu Châu Thừa còn tưởng Du Tùy Thâm là sinh viên trong trường, không ngờ đến đối phương lái Maybach đến dọn hành lý của Lâm Triệt Ngôn.
Hơn nữa, lúc nãy Lâm Triệt Ngôn đi tắm, đối phương vẫn luôn gọi điện thoại, hình như vì bữa cơm hôm nay phải hủy hẹn xã giao gì đó.
"Thế ngày trước mọi người thường đến chỗ nào ăn cơm?" Du Tùy Thâm hỏi câu khác.
Đỗ Hiểu Phàn: "Hadilao đi!"
Ban đêm rất lạnh, ánh đèn LED phát ra nhiều màu sắc.
Các ngôi sao thưa thớt trên bầu trời đêm.
Du Tùy Thâm nhíu mày, sau đó lại thả lỏng, "Ngôn Ngôn, Hadilao có được không?"
Lâm Triệt Ngôn ừm một tiếng.
Trong lòng đang nghĩ tối nay về chỉ sợ lại phải ở lỳ trong nhà tắm nửa tiếng mới dám ra ngoài.
Cậu dựa hẳn lưng vào ghế phụ nhìn bóng đêm vụt qua, trong đầu đang nghĩ vì sao Du Tùy Thâm phải làm như vậy.
Rõ ràng lúc học cấp ba đã thẳng thừng từ chối lời tỏ tình của cậu, thiếu điều đánh cậu một trận, bây giờ lại yêu cầu mình dạy đối phương cách yêu.
Chẳng lẽ cung phản xạ của học bá dài đến tận bốn năm mới phát hiện ra mình cũng thích người ta hả?
Lâm Triệt Ngôn lắc đầu, vứt suy nghĩ không thực tế ra khỏi đâu.
Nếu Du Tùy Thâm thích cậu thật, chắc chắn sẽ không cần cậu dạy hắn yêu đương, làm gì có ai phải cần dạy cách yêu đâu.
Yêu đương không phải đều thuận theo tự nhiên sao?
Điện thoại rung lên, là tin nhắn của phòng ký túc xá.
Tên nhóm là "Ông trùm thiết kế hàng đầu thế giới." Lâm Triệt Ngôn khó hiểu liếc nhìn về phía sau, không hiểu tại sao ngồi gần nhau như thế mà còn phải nhắn tin.
Nước chanh: "Bạn trai cậu là ai thế?"
Lâm Triệt Ngôn vẫn không thể quen cái danh xưng bạn trai này, cậu gõ chữ giải thích nhưng sau đó lại thấy hơi kỳ.
Lâm Triệt Ngôn: "Cậu tự tìm tên Du Tùy Thâm trên mạng xem."
Nước chanh: "..."
Sau đó Lâm Triệt Ngôn nghe thây hai người phía sau hít vào một hơi sâu.
Nước chanh: "Mẹ ơi, sao có thể, thế mà cậu lại câu được tổng giám đốc SY vào tay hả?"
Thầy giào Tiểu Tống: "Ngôn Ngôn đang yêu???"
Phàm ca bất phàm: "Sau giàu rồi, đừng quên anh em."
Nước chanh: "Sau giàu rồi, đừng quên anh em."
Lâm Triệt Ngôn: "..."
Nước chanh: "Tôi còn sợ cậu không vui vì thằng em trai rác rưởi kia chứ, này là tốt rồi, chuyện này so với nhà họ Lâm làm cậu khó chịu không phải tốt hơn rất nhiều sao? Sau này dùng tiền đập chết đám người không có mắt kia đi!"
Phàm ca bất phàm: "Cậu có thể hỏi Du tổng giúp tôi, có "phú bà" nào muốn bao dưỡng trai trẻ không? Mặc dù tôi không thể đẹp bằng cậu hay Tiểu Tống, nhưng tôi rất dịu dàng, biết chăm sóc người khác, hơn nữa có thể làm đối phương sung sướng đó nha!"
Nước chanh: "Ngôn Ngôn, cậu biết mà, dạ dày tôi không tốt, chỉ ăn được cơm mềm thôi đó!"
Thầy giáo Tiểu Tống: "Tại sao lại nói đến chuyện phú bà rồi."
Lâm Triệt Ngôn nhìn tin nhắn bạn cùng phòng trả lời, không nhịn được bật cười thành tiếng, Du Tùy Thâm ngồi bên cạnh liếc cậu một cái.
Lâm Triệt Ngôn: "Để tôi dò hỏi giúp các cậu."
Nước chanh: "Nhưng mà nghĩ đến giá trị của đối phương cả mấy chục tỷ, lúc nãy chúng ta chỉ đồng ý đi ăn Hadilao lại thấy buồn."
Phàm ca bất phàm: "Buồn +1"
Thầy giáo Tiểu Tống: "Các cậu còn được đi ăn Hadilao, tôi đây phải ăn mì tôm đây này.
Tôi không biết, lúc tôi về, tôi cũng muốn được đi ăn Hadilao.
Còn nữa, Lâm Triệt Ngôn thật quá đáng, thoát ế cũng không nói với tôi trước!"
Nước chanh: "Cậu ấy có nói với ai đâu, là bạn trai cậu ấy đến dọn ký túc xá nên chúng tôi mới biết đấy! Lúc nãy xấu hổ quá.
Tôi còn tưởng bạn trai cậu ấy muốn đánh tôi đó!"
...
Cuối cùng cũng đến địa điểm.
Lâm Triệt Ngôn lúc này mới phát hiện, toàn bộ đường đi, ngoại trừ hỏi đi đâu ăn cơm, Du Tùy Thâm không nói gì nữa.
Hadilao là nơi sinh viên thường hay đến, nhà hàng này gần đại học Z nhất, lại sát ngay bên cạnh đại học Công Nghệ, đúng vào giờ ăn tối, nên rất đông người.
Bọn họ đến vừa vặn còn đúng một bàn.
Lâm Triệt Ngôn phát hiện Đỗ Hiểu Phàn và Chu Châu Thừa ngoài miệng nói muốn ăn cơm mềm, nhưn sau khi xuống xe không dám nhìn về phía cậu.
Gọi xong đồ ăn, bốn người ngồi đợi, không khí rất là lạ.
"Chờ đồ ăn phải mất một lúc, bằng không chúng ta chơi game đi?" Chu Châu Thừa cố gắng xoa dịu không khí xấu hổ, nhìn về phía Du Tùy Thâm, "Chơi Trần Cố được không?"
"Được đấy, được đấy, tôi hơi gà một tý.
Đêm qua thức khuya để làm xong cốt truyện." Đỗ Hiểu Phàn lấy điện thoại ra, ấn vào game.
"Nhưng mà, hôm nay có Du tổng dẫn, tôi chắc chắn chúng ta có thể giành chiến thắng!"
Du Tùy Thâm ngạc nhiên nhìn hai người bọn họ, sau đó liếc qua nhìn Lâm Triệt Ngôn, trong lòng hiểu rõ.
Chắc là đối phương đã nói thân phận của hắn với bạn học.
Du Tùy Thâm: "Có thể."
Sau đó ba người đồng thời nhìn về phía Lâm Triệt Ngôn vẫn luôn im lặng.
Lâm Triệt Ngôn: "...Bây giờ tôi mới tải!"
"Không phải chứ, em trai." Chu Châu Thừa làm vẻ mặt khó hiểu, "Trần Cố do SY phát triển, vừa mới phát hành không lâu, tuyên truyền cũng rất tốt, lúc trước giáo viên còn lấy làm ví dụ! Thế mà cậu không tải về?"
Lâm Triệt Ngôn à một tiếng, hoàn toàn không nhớ thầy giáo đã từng lấy SY làm mẫu.
Lại nói thêm, cậu là người thích esports hơn, thể loại quốc phong kiếm hiệp sao có thể so được! Hơn nứa tại sao cậu phải tải trò chơi của SY nhỉ?"
"Nếu không các cậu chơi đi, tôi ngồi nhìn cũng được!"
Du Tùy Thâm: "Tôi thấy điện thoại của cậu hình như có Vương giả."
Lâm Triệt Ngôn gật đầu, cậu là người gà nhất trong ký túc xá, đã từng thức đêm chơi game nhưng mà thua trắng mười một trận, sau đó quyết tâm không thèm chơi game rác này nữa.
Nhưng bởi vì đã nạp rất nhiều tiền nên không nỡ gỡ đi.
"Đánh Vương giả cũng được." DU Tùy Thâm lên tiếng nói.
Lâm Triệt Ngôn, Chu Châu Thùa, Đỗ Hiểu Phàn: "!"
Cuối cùng bốn người quyết định đánh rank.
Chế độ khác chơi giải trí thì ổn, nhưng không có cả giác đặc biệt.
Giống như họ hay nói, chơi Vương giả không chơi rank là không vui.
Nói là làm.
Chu Chầu cầm Khải đi đường trên, phía đối diện khóa à Hằng Nha đường giữa, bên mình lượt thứ hai chọn Già La xạ thủ.
Lâm Triệt Ngôn ấn vào thông tin của Du Tùy Thâm, nhìn thấy đối phương đi rừng hơn ba nghìn trận, xạ thủ hơn hai nghìn, đường rên hơn hai nghìn.
Trong lòng nghĩ người này hẳn có thể đi rừng.
Nhưng không ngờ Du Tùy Thâm lại khóa vào Yao.
Lâm Triệt Ngôn: "?"
Khi cậu muốn chọn pháp sư đường giữa để tránh phải đi rừng, Đỗ Hiểu Phàn liền chọn Angela.
Lâm Triệt Ngôn: "Tôi không đi rừng đâu anh em! Khải, cậu đi rừng đi, tôi lên đường trên!"
Chu Châu Thừa còn chưa kịp nói ra, phát hiện Lâm Triệt Ngôn đã khóa vào Vân Trung Quân.
Lâm Triệt Ngôn: "!" Cậu nhìn về phía tổng tài lạnh lùng ngồi bên cạnh.
Du Tùy Thâm: "Chúng ta đổi, cậu chơi Yao đi."
Lâm Triệt Ngôn: "...Được rồi!"
Trước đây Lâm Triệt Ngôn thua rất thảm, nên hay gửi tin nhắn trong chat.
"Em gái Yao đáng yêu, Cp cp."
Sau đó, bị rừng đối phương tiễn lên bảng đếm số.
Lịch sử đấu Yao của cầu toàn màu đỏ, đây không phải tướng thuận tay của cậu.
Sau khi vào trận, Lâm Triệt Ngôn thường xuyên đảo đường, đi quấy nhiễu rừng đối phương.
Chờ lên cấp bốn sẽ quay về với xạ thủ, nhưng không kịp lên cấp bốn, xạ thủ Già La đã bị Bách Lý Thủ Ước đối diện đánh chết.
Lâm Triệt Ngôn: "..."
Già La: "Yao, cậu đang làm gì đấy! Thái Văn Cơ ở đối diện xuất hiện sao cậu không quay lại?"
Lâm Triệt Ngôn nhìn thấy Du Tùy Thâm đang ăn rồng, tiện tay ném một kỹ năng qua, hưởng vừa đủ kinh nghiệm lên cấp bốn.
Lâm Triệt Ngôn nhìn bản đồ nhỏ, phát hiện Lan Lăng Vương mất dạng, liền ping vào bụi cỏ để Già La chú ý.
Lúc này Già Là tốn hai kỹ năng lấy gần hết máu Bách Lý Thủ Ước, đang định băng trụ để giết Bách Lý, Lâm Triệt Ngôn hoảng sợ lập tức mở chiêu một làm choáng, nhưng Già La bị Lan Lăng Vương và đường giữa ở đối diện bọc đầu giết chết.
Lâm Triệt Ngôn: "..."
Cậu chủ đồng quay đầu chạy về, nhưng bị Lan Lăng Vương làm choàng.
Trong tình thế nguy hiểm, nhìn thấy đồng đội đang đến, vội vàng sử dụng chiêu cuối lên người đồng đội, may mắn sống sót với một chấm máu.
Là Du Tùy Thâm.
Đối phương hạ gục thành công Lan Lăng Vương và đường giữa đối diện.
Lâm Triệt Ngôn ấn vào kênh chat all, bắt đầu trêu đối phương: "Làm tôi sợ gần chết, suýt nữa là chết rồi."
Già La: "Vân Trung Quân, cậu không thể xuống sớm một chút được à? Cậu nhìn xem rừng đối diện đã xuống đường dưới mấy lẩn rồi?"
Lâm Triệt Ngôn thấy đối phương đã gà rồi, còn chửi người khác, người đó lại là Du Tùy Thâm vừa cứu mình.
Yao: "Đã gà còn chọn xạ thủ, tôi đã ping quay về rồi."
Già La: "**"
Lâm Triệt Ngôn bĩu môi, nhỏ giọng nói: "Có nên kệ hắn luôn không?"
"Đi cùng với tôi." Du Tùy Thâm nhỏ giọng nói: "Đừng đẻ ý đến hắn, đẩy trụ một đường dưới đã."
Lâm Triệt Ngôn gật đầu, ngoan ngoan bám trên người Vân Trung Quân, nhìn ID của đối phương "Biển sâu không mặn" cảm thấy quen quen.
Đi cùng Du Tùy Thâm nhẹ nhàng hơn rất nhiều so với Già La, hai người kết hợp khá ăn ý.
Lâm Triệt Ngôn có hơn mười điểm hỗ trợ, vẫn chưa nằm xuống lần nào.
Già La: "Mấy người không thể bảo vệ xạ thủ được à? Đường dưới sắp nát rồi! Yao, cậu có biết chơi không đấy?"
Khải: "Cậu ấy chơi với chồng mình là được rồi!"
Angela: "Lo tăng sức mạnh đi anh trai! Nhìn người ta làm gì hả!"
Vân Trung Quân: "Tại sao vợ tôi lại phải đi theo cậu."
Lâm Triệt Ngôn: "..."
Già La không nói gì nữa, còn tắt luôn mic, có vẻ không thèm để ý đến bốn người nữa.
Đánh một trận hai mươi phứt, mặc dù xạ thủ không làm được gì, nhưng đường trên và đường giữa đối diện cũng phế như thế.
Lâm Triệt Ngôn nhìn điểm KDA chỉ kém Du Tùy Thâm 0.1 liền cảm thấy vui vẻ.
Đồ ăn đã được mang lên, Lâm Triệt Ngôn cảm thấy mối quan hệ giữa cậu, Du Tùy Thâm và bạn cùng phòng của mình thân thiết hơn sau một ván game.
Lúc cậu định thoát khỏi Vương giả để ăn cơm, phát hiện danh sách bạn bè xuất hiện chấm đỏ.
Là của "Biển sâu không mặn", mức độ thân thiết 1139: "Muốn trở thành người yêu của cậu, hãy để tôi luôn luôn bảo vệ cậu.".