Nói là muốn cậu đến SY, sáng sớm ngày hôm sau, Lâm Triệt Ngôn đã bị Du Tùy Thâm kéo dậy, nhưng mà lần này Du tổng rất từ bi, chỉ bảo cậu ngồi đợi một bên, không bị tra tấn chạy bộ mấy tiếng đồng hồ nữa.
Lâm Triệt Ngôn nhìn Du Tùy Thâm sau khi vận động đổ rất nhiều mồ hôi, đang ngồi ăn sáng sau khi đi tắm.
Hai mí mắt cứ đánh vào nhau, cậu cảm thấy mình đã xem thường các vị tổng tài rồi.
Cậu còn tưởng rằng mấy vị tổng tài chỉ lo ăn uống mỹ vị, chơi bời vui vẻ.
Muốn đi làm lúc nào thì đi lúc đấy, tự do tự tại.
Đâu có như này.
Dậy còn sớm hơn gà, ngủ muộn hơn cả chó.
Ngáp dài một cái, Lâm Triệt Ngôn còn chưa kịp húp một thìa cháo, mí mắt đã không mở nổi, trước khi gục xuống bàn ngủ vấn biết tìm thứ gì đó làm nệm ấm áp để ngủ.
Du Tùy Thâm nhìn Lâm Triệt Ngôn gối đầu lên tay hắn ngủ thì hơi ngẩn người.
Lâm Triệt Ngôn như này rất khác với cậu thời gian trước đây.
Từ lúc đầu, biết hắn muốn bao dưỡng mình thì hoảng sợ, sau đó, vì hắn đến càng gần cậu hơn thì bản thân cậu sinh ra mâu thuẫn và phản kháng, cuối cùng lại sợ hắn không giữ lời hứa nên đi theo lấy lòng.
Những thứ đó Du Tùy Thâm đều hiểu.
So với với những người hắn xem là đối tác làm ăn, những gì Lâm Triệt Ngôn làm đều sạch sẽ như tờ giấy trắng.
Làm cho người khác nhịn không được muốn đến xoa xoa.
Tóc Lâm Triệt Ngôn rất mềm, làn da ấm áp, hình như không tìm được tư thế thoải mái, cọ cọ bàn tay hắn, đôi môi lướt nhẹ qua ngón áp út của hắn.
Chỉ cần dùng lực nhẹ nhàng đã có thể cạy mở môi và răng cậu để chạm đến đầu lưỡi mềm mại.
Yết hầu của hắn động một cái.
"Lâm Triệt Ngôn." Giọng nói của Du Tùy Thâm rất nhẹ, không rõ là hắn muốn đánh thức cậu hay là không.
Nhưng người ngủ trong lòng bàn tay vẫn không tỉnh.
Hơi thở đều đều phả vào ngón tay hắn, khiến hắn vừa tê vừa ngứa.
Du Tùy Thâm ghé sát vào cậu, do dự một lúc lâu cuối cùng cũng hôn lên trán cậu một cái.
Tiểu Trần vừa định gõ cửa liền nhìn thấy cảnh như này.
Hắn đứng dưới tầng đợi DU tổng ăn sáng xong xuống đi làm.
Du Tùy Thâm thường ngày chỉ mất mười phút sẽ giải quyết xong bữa sáng, cùng vừa lúc khoảng 7h50, nhưng mà bây giờ đã gần tám giờ rưỡi, quá thời gian Du Tùy Thâm đi xuống tầng.
"Du...Du tổng." Tiểu Trần nhìn gương mặt không cảm xúc của Du Tùy Thâm đang nhìn chằm chằm mình, hắn cảm giác giây tiếp theo có thể bị đuổi việc.
"Chuyện này, nếu không hôm nay cậu nghỉ đi, cậu với Triệt Ngôn nghỉ ngơi một ngày, ngày mai tiếp tục..."
"Gọi cậu ấy là Lâm tiên sinh." Giọng nói Du Tùy Thâm trầm thấp, rõ ràng không muốn đánh thức người đang nằm trên tay mình.
Sau đó Tiểu Trần nhìn Du Tùy Thâm vững vàng bế Lâm Triệt Ngôn ôm vào trong xe.
Tiểu Trần: "..."
Hắn ngồi ở ghế lái, trong lòng sợ hãi bị Du tổng đuổi việc.
Mẹ nó! Du tổng muốn mang Lâm tiên sinh đến công ty! Lại còn bế Lâm tiên sinh lên xe! Trước khi lên xe Du tổng còn hôn trộm Lâm tiên sinh một cái!
Tiểu Trần nhìn trộm qua gương chiếu hậu nhìn Lâm Triệt Ngôn đang dựa lên người Du Tùy Thâm ngủ ngon lành, hắn rất muốn tìm người để chia sẻ cảm xúc của mình lúc này.
Lúc Lâm Triệt Ngôn tỉnh dậy trên vai Du Tùy Thâm thì xe đã đi được nửa đường.
Cậu xoa nhẹ tóc mình, không biết mình lên xe lúc nào.
Người ngồi bên cạnh đang cầm mấy tính bảng làm việc, giống như không muốn bị quấy rầy.
SY nằm ở phía bắc trung tâm thành phố Hao Thành, trước kia Lâm Triệt Ngôn đã nhìn thấy ở xa, nhưng chưa có cơ hội đến gần xem.
Vốn dĩ cả đời tưởng rằng sẽ không dính dáng gì đến nhau, Lâm Triệt Ngôn có dự định sẽ đến thành phố khác sau khi tốt nghiệp, nhưng không ngờ đến vận mệnh cũng có lúc đùa giỡn.
Sắp đến cửa chính của SY, người đàn ông bên cạnh vẫn vùi đầu xử lý công việc, Lâm Triệt Ngôn nhỏ giọng gọi một tiếng anh Trần.
"Có chuyện gì thế Lâm tiên sinh?" Tiểu Trần nhìn qua gương chiếu hậu nhìn thấy Du Tùy Thâm đang chăm chú làm việc không để ý đến xưng hô của Lâm Triệt Ngôn mới nhẹ nhàng thwor ra.
Lâm Triệt Ngôn: "Chuyện là, tôi phải đi cùng mọi người đi vào sao?"
Cậu thấy vẻ mặt khó hiểu của Tiểu Trần, lập tức giải thích: "Không phải, ý tôi là, tôi với Du tổng đi chung xe vào cổng SY, không phải rất kỳ sao?"
Tiểu Trần nghĩ có gì đâu mà lạ! Cậu còn bị Du tổng bế lên xe thì chuyện này có gì đâu mà lạ!
Nhưng hắn không kịp trả lời, Du Tùy Thâm ngồi bên cạnh nói: "Cậu muốn hỏi cậu ta cái gì?"
Lâm Triệt Ngôn đành phải lặp lại lời nói của mình.
"Vì sao lại hỏi cậu ta mà không phải tôi?"
Tiểu Trần cảm thấy sau lưng mình lạnh lẽo.
Lâm Triệt Ngôn: "..."
Còn không phải do anh bận rộn cả đường đi không nói câu nào sao?
"Lần trước chúng ta ăn cơm, không phải anh nói không cho phép nhân viên yêu đương trong SY sao?" Lâm Triệt Ngôn nghẹ mãi mới nói ra ngoài.
Tối hôm qua, Du Tùy Thâm nói làm cậu quá sốc, đến giờ vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Tiểu Trần: "!!!"
Tình yêu văn phòng! Thì ra Du tổng mạnh bạo như này sao?
Du Tùy Thâm lạnh nhạt liếc nhìn Lâm Triệt Ngôn một cái.
"Suốt ngày trong đầu cậu nghĩ gì thế hả?"
Lâm Triệt Ngôn: "?"
"Đúng thật SY không cho phép yêu đương văn phòng." Du Tùy Thâm bình tĩnh nói, "Tôi dẫn cậu đến SY, bởi vì sổ thực tập của cậu có đóng dấu của SY."
Lâm Triệt Ngôn: "...À."
Vậy sao tối qua anh nói mấy câu dễ làm người ta hiểu nhầm làm gì.
"Cho nên tôi sẽ đến bộ phận của Xích Tạp Uyên sao?" Lâm Triệt Ngôn nhìn vào cửa chính, trong lòng cảm thấy hơi hồi hộp.
Cậu nhớ triển lãm lần trước, Xích Tạp Uyên có nói Du Tùy Thâm muốn cậu đến bộ phận của hắn.
Nói mới nhớ, đã lâu không liên lạc với Xích Tạp Uyên, cũng không biết chuyện lần trước sao rồi.
"Tôi đổi ý rồi." Du Tùy Thâm tắt máy tính bảng, vừa lúc xe dừng lại chỗ đậu xe, Tiểu Trần xuống xe, mở cửa xe giúp cậu.
"Không phải cậu muốn mở phòng làm việc truyền thông cho mình sao?" Du Tùy Thâm đứng dậy, dùng tay giúp Lâm Triệt Ngôn che cạnh cửa xe trân đầu cậu, "Đên bộ phận kế hoạch thử xem!"
Bộ phận kế hoạch của SY ở tầng ba, cách văn phòng tổng giám đốc cả nghìn dặm.
Không hiểu sao Lâm Triệt Ngôn cảm thấy hơi mất mát.
Sau cảm giác mất mát, cậu thấy đây là một cơ hội tốt.
Dù sao mình đã từng muốn làm ngành này, hơn nữa bây giờ đã có Du Tùy Thâm chịu trách nhiệm giúp mình, có thể nói cho cậu cơ hội miễn ohis kiếm kinh nghiệm.
Đợi ba năm sau hết hạn hợp đồng, cậu có thể dùng kinh nghiệm mình học được ở SY để làm công việc của mình tốt hơn.
Trưởng bộ phận kế hoạch là một người đàn ông đã kết hôn, tên là Vi Thịnh Đông, tuổi khoảng bốn mươi, cả bộ phần có sáu hay bảy người gì đó, đã số là phụ nữ.
Trước khi đến Lâm Triệt Ngôn không biết phải làm gì, nhưng may mà cậu giao tiếp rất tốt, hơn nữa người trong bộ phận vẫn còn khá trẻ, không bao lâu đã quen thuộc nhau.
"Tôi đang nghĩ sắp xếp cho cậu công việc nào đó." Vi Thịnh Đông vuốt cằm đánh giá Lâm Triệt Ngôn, đột nhiên gõ bàn một cái, "Nếu không cậu phụ trách điều hành các tài khoản tuyên truyền của công ty đi."
"Hoạt động tuyên truyền?"
"Đúng thế, chính là nó!" Vi Thịnh Đông bắt chéo chân ngồi trên ghế, "Cậu có hiểu biết như nào về các nhân vật trong Trần Cố?"
Mấy ngày trước, Lâm Triệt Ngôn đã tải trò chơi về và đã làm xong cốt truyện.
Mặc dù cậu là người chơi game kiểu thi đấu, nhưng không thể phủ nhận Trần Cố rất có sức hút, đặc biệt là các nhân vật.
Nghe nói, khi đó phải mất rất nhiều năm để tìm tài liệu về các triều đại ngày xưa, các nhân vật lịch sử và các truyền thuyết cổ đại để kết hợp với nhau.
Mặc dù chỉ là trò chơi võ hiệp đơn giản, những cảm xúc khi chới không thua kém gì các trò chơi thi đấu chuyên nghiệp.
"Khá ổn." Lâm Triệt Ngôn nói.
Thật ra là không quá ổn, mặc dù cảm thấy thú vị nhưng chi tiế truyện quá nhiều, cậu chỉ nhớ đại khái mà thôi.
"Khá ổn chính là rất ổn! Tôi biết người trẻ tuổi rất khiêm tốn mà!" Vi Thịnh Đông vô vai Lâm Triệt Ngôn, ra vẻ tôi rất tin tưởng cậu.
Lâm Triệt Ngôn cảm thấy mình bị lừa rồi.
"Cậu không phải lo lắng, công việc của cậu không nhiều lắm đâu."
Lâm Triệt Ngôn cảm thấy nhẹ nhõm, công việc không nhiều có thể từ từ học.
Vi Thịnh Đông thong thả uống một ngụm trà, "Chỉ phụ trách thu thập phản hồi người dùng, hẹn lịch chụp ảnh với coser, sau đó chỉnh sửa ảnh, biên tập video, rồi lên bài giới thiệu."
Lâm Triệt Ngôn: "???"
Này mà bảo không nhiều lắm? Mỗi việc mất rất nhiều thời gian, làm xong có mà chết cậu à.
"Trần Cố mới được phát hành, hơn nữa bộ phận chúng ta rất ít người.
Du tổng lại không chịu tuyển thêm!" Vi Thịnh Đông thả tay xuống, "Tôi còn không có thời gian cho vợ và con trai!"
Lâm Triệt Ngôn hít nhẹ một hơi thật sâu.
An ủi bản thân, mặc kệ như nào, đây chính là công việc đầu tiên của cậu, hơn nữa Trần Cố là dự án mới phát hành của SY, cũng là tâm huyết của Du Tùy Thâm.
Du Tùy Thâm có thể không dựa vào nhà họ Du, tự vẽ ra con đường cho mình sau khi tốt nghiệp cấp ba, bây giờ đã có chỗ đứng, tại sao Lâm Triệt Ngôn cậu lại không thể?
Lâm Triệt Ngôn cậu sao không thể vứt bỏ sự không chế của nhà họ Lâm đi trên con đường của mình?
"Tôi sẽ cố gắng hết sức, anh Đông."
Sau đó cậu liền thấy Vi Thịnh Động ngậm môt miệng trà ho sặc sụa.
Lâm Triệt Ngôn: "..."
"Đùa cậu đấy, sao có thể bắt một thực tập sinh như cậu làm nhiểu việc như thế được chứ." Lưu Thi Hàm ngồi bên cạnh cười thành tiếng, sau đó toàn bộ văn phòng cười vang.
"Cậu do Xích Tạp Uyên giới thiệu đến, nói là quen nhau ở triển lãm đúng không?" Vi Thịnh Đông khó khăn lắm mới hết sặc, "Bạn học khoa thiết kế đại học Z."
Lâm Triệt Ngôn nghĩ thầm không phải Du Tùy Thâm trực tiếp nhét vào đây sao? Sao lại liên quan đến Xích Tạp Uyên.
Nhưng cậu nhanh chóng nghĩ đên câu nói cấm yêu đương văn phòng của Du Tùy Thâm.
"Đúng...đúng vậy."
"Cậu chỉ cần tìm coser chụp ảnh, sau đó biên tập lại toàn bộ video là được." VI Thịnh Đông lắc đầu, chỉ chỉ hai người bện cạnh bàn làm việc của Lâm Triệt Ngôn, "Đây là chị Lưu và anh Triệu của cậu, bọn họ phụ trách phần giống cậu.
Có gì không hiểu hỏi họ là được."
Lâm Triệt Ngôn: "..."
Hay lắm, mất công tự ăn ủi mình, nhưng mà cũng tốt, áp lực giảm đi một nửa.
Lâm Triệt Ngôn gật đầu cười với họ, lễ pháp nói: "Mong chị Lưu với anh Triều giúp đỡ nhiều hơn."
"Uầy, đều là người một nhà mà." Triệu Liễu xua tay, đụng vào vai Lưu Thị Hàm, "Thấy như nào, nhìn thấy trai đẹp là không rời được mắt hả?"
Lưu Thị Hàm: "Không phải thế!"
"Nếu cậu đáng yêu như này, thì nói cho cậu một bí mật!" Vi Thịnh Đông bảo người đi đóng cửa, đối phương ngầm hiểu liền đóng cửa lại.
Toàn bộ văn phòng trở nên im lặng, không khí trở nên nghiêm túc.
Làm cho tâm trạng Lâm Triệt Ngôn khẩn trương theo:
"Cậu đã gặp Du tổng chưa?" Vi Thịnh Đông hỏi.
Lâm Triệt Ngôn: "..."
Không chỉ gặp mà còn ở chung một chỗ nữa.
"Chính là vị tổng tài đẹp trai nổi tiếng tàn ác ở trên tầng bảy đó!" Lưu Thi Hàm nhỏ giọng nói.
Lâm Triệt Ngôn: "...Hả?"
Du Tùy Thâm chắc không muốn người khác biết hai người bọn họ quen nhau đâu.
Thế thì giấu đi vậy.
"Cậu ấy mới tới, chắc không biết đâu." Chu Văn Năm xua tay nói.
Lâm Triệt Ngôn nghĩ: "Chưa gặp qua ạ."
"Tôi nói cho cậu biết, ngày hôm qua Trần Cố bị sập server, thế mà đối phương không tức giận, hơn nữa bảy rưỡi đã rời công ty rồi."
"Cậu không biết đâu, Du tổng luôn là người đàn ông tăng ca muộn nhất ở SY đấy!"
Lâm Triệt Ngôn đột nhiên nghĩ đến bữa cơm tối qua.
Thì ra Du Tùy Thâm muốn về nhà sớm với cậu à?
Nhưng cậu nghĩ lại.
Lưu Thi Hàm: "Tôi nghe thư ký Du tổng nói, hình như hôm nay đi xem mắt, đối tượng hình như là...là gì nhỉ, cái gì mà Lâm ý!"
"Lâm Tư Giai!".