Hai người nhìn Hạ Nhã Đồng đang chạy đi, quay đầu nhìn nhau, trong mắt đều là nghi hoặc.
"Nha đầu này vẫn luôn hấp tấp như vậy.
Đã nói với con bé bao nhiêu lần là phải thục nữ một chút"
"Buổi sáng còn khóc nói mình lại mọc mụn, lúc này mới bao lâu mà đã vui vẻ lại như vậy."
Họ nói xong liền cười cười, bọn họ làm cha mẹ không mong gì hơn chỉ hy vọng con cái mình tốt đẹp, bây giờ thấy con gái mình vui vẻ bọn họ nhìn vào cũng cao hứng thay.
Lúc Hạ Nhã Đồng tới cửa hàng lần nữa, Ôn Vãn còn đang làm Thanh Tâm trà.
Hiện tại Thanh Tâm trà ở trường Nhất Trung rất nổi tiếng, cửa hàng của Ôn Vãn cũng không phải bán cơm hộp nhưng lúc nào cũng có người nhà học sinh cùng nhau đặt đơn hàng, chờ bên Ôn Vãn sau khi làm xong sẽ có người đến lấy cùng một lúc, như vậy sẽ giảm thời gian xếp hàng trong tiệm.
"Bà chủ, cho tôi lấy thêm ba ly Thanh Hoả trà"
Hạ Nhã Đồng vừa tiến vào liền trực tiếp nói với Ôn Vãn, nếu không phải thứ này không bảo quản lâu được cô liền muốn mua nhiều một chút về trữ dần.
"Ba ly? Tiểu muội muội, Thanh Hoả trà tuy rằng tốt nhưng cũng không thể uống nhiều nha"
Ôn Vãn nhìn đến bộ dạng của Hạ Nhã Đồng, liền biết cô ấy đã bị Thanh Hoả trà thuyết phục, nhưng một lần ăn không thể mập, đồ vật tốt cũng không thể dùng nhiều trong một lần được.
"Không có việc gì, tôi mua về cùng ba mẹ uống nữa"
"Vậy được, xin chờ một lát"
Nghe Hạ Nhã Đồng nói uống cùng với ba mẹ, cô liền an tâm.
Trong tiệm có khách hàng quen, cô càng làm càng nhiệt huyết.
"Thanh Hoả trà của quý khách đã xong, xin nhận lấy"
"Cảm ơn"
Hạ Nhã Đồng nhận lấy ba ly Thanh Hoả trà từ Ôn Vãn, quay người chuẩn bị rời đi, vừa mới bước một bước liền quay đầu lại nhìn về Ôn Vãn
"Kỳ thật, cô cũng khá tốt.
Thanh Tâm trà và Thanh Hoả trà của cô đều rất tốt, tôi sẽ giời thiệu với người thân của mình."
Nói xong, như thẹn thùng, Hạ Nhã Đồng lập tức quay đầu bước đi không dừng lại.
Ôn Vãn có điểm kinh ngạc, nhưng thực mau bất đắc dĩ mà bật cười.
Lúc trước cô phản biện rất nhiều lần nhưng chẳng có ai tin tưởng, không nghĩ tới hiện tại chỉ với một ly trà sữa đã tẩy trắng cho mình.
Từ khi ý nghĩ lui vòng xuất hiện, cô đã quyết định chắc chắn phải rời khỏi giới giải trí.
Cho nên có tẩy trắng được hay không, những người đó thấy thế nào đối với cô đã không còn quan trọng nữa.
Hiện tại đối với cô mà nói, thích cô còn không bằng thích trà sữa nhà cô đâu!
Những antifan từng làm cô đau đầu hiện tại đều là khách hàng tiềm năng a.
Nếu mỗi một antifan đều giống như Hạ Nhã Đồng thì thật tốt, cô sẽ trả hết tiền nợ, lúc đó tiền tài tới tay.
Vốn dĩ doanh số Thanh Hoả trà tiến triển tương đối chậm cô còn có chút sốt ruột, hiện tại đã không còn vậy nữa.
Thứ gọi là danh tiếng này vốn dĩ yêu cầu một quá trình hình thành, cần phải có thời gian
Nhìn Hạ Nhã Đồng đó mà xem, còn không phải cô ấy dùng tốt mới bắt đầu giới thiệu với người bên cạnh sao!
Đang lúc cao hứng, Ôn Vãn nhận được điện thoại của Nhiễm Lâm Lâm
"Vãn Vãn, ngày mai tớ có nửa ngày nghỉ, tớ lại đây thăm cậu nha!"
"Nửa ngày có phải gấp quá không?"
Từ thành phố điện ảnh đến nơi này cũng phải mất 1-2 giờ đó.
"Không quan hệ, tớ giữa trưa diễn xong liền tới đây, sau đó chỉ cần tới kịp cảnh quay ban đêm là được, như vậy cũng có thể ở chỗ cậu được mấy tiếng"
"Được rồi, vậy tớ sẽ làm thứ tốt cho cậu ăn nha!"
Ôn Vãn cũng biết Nhiễm Lâm Lâm có bao nhiêu vội, có thể để dành nửa ngày đến đây cũng không dễ dàng.
Đúng lúc trong nhà cô hiện tại mỗi ngày đều có nguyên liệu nấu ăn tốt, trù nghệ cũng tiến bộ vượt bận, chờ Nhiễm Lâm Lâm tới, còn có thể cho cô ấy bồi bổ.
"Hảo nha, còn có trà sữa của cậu, tớ cũng rất chờ mong đó"
Giữa trưa ngày hôm sau, lúc Nhiễm Lâm Lâm tới đây vừa lúc Ôn Vãn không vội, mang Nhiễm Lâm Lâm tham quan cửa tiệm từ trên xuống dưới.
"Vãn Vãn, tiệm trà sữa của cậu trang hoàng đẹp quá đi, tớ siêu thích luôn á"
"Nếu thích thì chờ lúc cậu có thời gian rảnh thì tới ở lại chơi mấy ngày cùng tớ ở đây"
"Được đó, chúng ta đã nói rồi nha.
Đúng rồi, mau làm cho tớ một ly chiêu bài trong tiệm của cậu đi, tớ mong chờ nó đã lâu lắm rồi"
"Hiện tại trong tiệm có hai loại đồ uống là Thanh Tâm trà với Thanh Hoả trà, tớ làm mỗi loại một ly cho cậu nếm thử nha?"
"Đương nhiên là tớ đều muốn uống hết cả hai"
Ôn Vãn đi vào chỗ pha chế, Nhiễm Lâm Lâm ở bên ngoài, nhìn thân ảnh của cô bạn thân lại nhìn tình huống bên ngoài cửa hàng, trong lòng không khỏi có điểm lo lắng.
Sinh ý hình như không tốt lắm
"Được rồi, mau nếm thử nào"
Ôn Vãn bưng ra hai ly trà sữa, liền nhìn thấy vẻ mặt lo lắng ở Nhiễm Lâm Lâm, nhìn qua liền đoán được cô ấy đang lo lắng điều gì.
"Đừng lo lắng, kỳ thật sinh ý trong tiệm cũng không tệ lắm, Thanh Tâm trà mỗi ngày đều có không ít đơn đặt hàng, bởi vì đại bộ phận khách hàng là học sinh cùng giáo viên ở trường học nên đơn đặt hàng đều hoàn thành trong buổi sáng.
Hơn nữa cửa hàng này của tớ không cần nộp tiền thuê, áp lực cũng không lớn lắm đâu"
Việc thiếu nợ Ôn Vãn tự nhiên sẽ không nói, một mặt không muốn làm bạn thân mình lo lắng, mặt khác việc hệ thống cũng không thể để lộ.
"Ân"
Nhiễm Lâm lâm gật gật đầu, tuy nhiên nói như vậy nhưng cô đương nhiên vẫn hy vọng cửa hàng của Ôn Vãn có thể thành công.
Vừa nghĩ, Nhiễm Lâm Lâm liền không tự giác mà bưng một ly uống một ngụm, sau đó đôi mắt tức khắc sáng lên.
"Uống ngon a!"
Trà uống tốt như vậy, sinh ý sao không tốt chứ! Trừ phi người uống qua cái này vị giác có vấn đề! Cô không lo lắng nữa, cửa hàng của Ôn Vãn sớm hay muộn khẳng định sẽ nổi tiếng!
"Cậu lúc trước không phải nói bộ phim này có lời kịch khó đọc sao, Thanh tâm trà này thích hợp cho cậu đó, tăng cường trí nhớ cùng sự tập trung, bảo đảm giúp cậu đọc lời kịch diễn suôn sẻ"
"Thật sự sao?"
Lúc trước Nhiễm Lâm Lâm có nghe nói qua một ít, nhưng chính tai nghe Ôn Vãn nói như vậy đương nhiên là không giống nhau.
Hơn nữa, mới uống qua Thanh Tâm trà cô đã cảm nhận được đầu mình minh mẫn không ít.
"Thanh Hoả trà kia đâu?"
Thanh Tâm trà tốt như vậy, Thanh Hoả trà khẳng định cũng không kém.
"Cậu không phải nói làn da của mình gần đây không tốt lắm sao, cái này có thể giúp ôn dưỡng dạ dày, còn có thể trừ mụn"
Nhiễm Lâm Lâm nghe vậy, đôi mắt càng sáng, một ly cũng không tha.
Nếu không phải còn nhớ thương tiệc lớn vào buổi tối của Ôn Vãn hai ly này không đủ cho cô uống a.
Bởi vì muốn chiêu đãi Nhiễm Lâm lâm, Ôn Vãn dứt khoát treo biển tạm dừng buôn bán.
Ở trong phòng bếp bận bịu một hồi, bữa tối phong phú đã ra lò.
"Vãn Vãn, cậu có đi nơi nào học nấu ăn không vậy? Vì cái gì mà cậu làm đồ ăn ngon như vậy a!"
Nhiễm Lâm Lâm ăn một miếng liền nhịn không được ăn tiếp một miếng lại một miếng, cô ở đoàn phim đều nghiêm khắc khống chế lượng thức ăn, không nghĩ tới tới nơi này, đầu tiên là trà sữa, tiếp theo là bữa tối đều khiến cô không thể ngừng được.
"Là bởi vì có nguyên liệu tốt đó.
Cậu yên tâm mà ăn, đồ ăn hôm nay tớ làm đều ít calo, sẽ không béo đâu"
Có những lời này, Nhiễm Lâm Lâm yên tâm mở rộng tấm lòng mà ăn.
Bất quá, sau khi ăn xong, cô vuốt bụng nhỏ nhô lên rõ ràng, vẻ mặt ưu sầu.
"Vãn Vãn à, khi nào trong tiệm cậu có trà sữa giảm béo thì tốt quá.
Nhưng mà đó chỉ là tớ thuận miệng nói thôi, trà sữa không làm tăng cân mà còn giảm béo thì quá bất hợp lý rồi"
Ôn Vãn nghe xong thì cười.
"Cũng chưa chắc là không có loại đó đâu"
Có hệ thống ở đây, có trà sữa để giảm béo không chừng có thể a.
Nếu về sau thật sự có thể mở khoá công thức trà sữa giảm béo, cô nhất định sẽ nói với Nhiễm Lâm Lâm đầu tiên.
Thời gian của Nhiễm Lâm Lâm có hạn, ăn xong bữa tối rồi nói chuyện một lát với Ôn Vãn liền phải quay trở lại đoàn phim.
Trước khi rời đi, cô đặt vài ly trà sữa từ Ôn Vãn.
Tài lực của cô hữu hạn, trà sữa đắt như vậy không thể mua cho mỗi người trong đoàn phim một ly nhưng trong phạm vi nhỏ thì cô vẫn có thể mua được.
Ôn Vãn vốn không tính tiền cho Nhiễm Lâm Lâm, cùng lắm thì chính mình trả tiền sau, dù sao cô cũng đang thiếu nợ hệ thống, thêm ít tiền cũng là nợ.
Nhưng Nhiễm Lâm Lâm không đồng ý, kiên trì muốn tự mình trả tiền, thậm chí cả hai ly cô uống lúc nãy cũng muốn tính vào.
"Cậu đừng tranh với tớ, cậu mở cửa hàng không dễ dàng gì, tớ đương nhiên phải trả tiền! Chờ lúc cậu kiếm ra nhiều tiền thì lúc đó tớ muốn uống miễn phí bao nhiêu cũng được, đúng không?"
"Thôi vậy, lúc nào cậu muốn uống thì gọi điện cho tớ, tớ tìm người đến đoàn phim đưa cho cậu"
Ôn Vãn biết tính cách của bạn thân mình, cũng không kiên trì muốn trả tiền, chỉ có thể hỗ trợ mặt khác cho cô ấy.
"Tốt đó, chờ tớ về đoàn phim nói không chừng có người muốn cướp uống đâu!"
Nhiễm Lâm Lâm vừa nói vừa cầm trà sữa, đến lúc đó có chiêu bài sống khẳng định có thể mang nhiều sinh ý thêm cho tiệm của Ôn Vãn.
Quả nhiên cô rất thông minh >
*
Lúc Nhiễm Lâm Lâm mới vừa trở lại, đồ còn chưa kịp bỏ xuống đã bị thông báo có đạo diễn tìm, liền vội vàng đến chỗ đạo diễn, cơ hồ những diễn viên chủ chốt ở đoàn phim đều có mặt.
Cũng không phải việc lớn gì, chình là đạo diễn gọi mọi người lại nói một chút an bài suất diễn lần sau, sau đó liền có thể rời đi.
Nhiễm Lâm Lâm vừa mới chuẩn bị rời đi, liền thấy đạo diễn ôm bụng, sắc mặt không quá tốt.
Trước đó cô có nghe nhân viên đoàn phim nói qua đạo diễn vì công việc áp lực lớn, tình trạng táo bón gần đây có điểm nghiêm trọng, biện pháp nào cũng đã thử qua, thuốc kích thích cho đường ruột thông thuận lại không dám uống sợ chậm trễ lịch quay của đoàn phim.
Chuyện này cô tuy biết nhưng lúc trước không thể giúp được gì, nhưng hiện tại thì khác.
Nhiễm Lâm Lâm đem theo một ly Thanh Hoả trà đi tới.
"Dương đạo, đây là trà sữa từ cửa hàng do bằng hữu của tôi mở đem tới, gọi là Thanh Hoả trà, uống vào thông thuận dạ dày, có thể trợ giúp ngài, ngài có thể thử xem có hiệu quả không?"
Nhiễm Lâm Lâm vừa nói vừa đem Thanh Hoả trà đến trước mặt Dương đạo diễn.
Dương đạo ngẩng đầu nhìn về phía Nhiễm Lâm Lâm, cùng thấy Thanh Hoả trà cô đưa tới, hơi nhíu mày.
Hắn cùng không phải có ý kiến gì với việc Nhiễm Lâm Lâm tặng đồ, trong đoàn phim đưa đồ ăn thức uống cho nhau là bình thường.
Chỉ là hắn chưa bao giờ uống qua loại thức uống dành cho nữ sinh này, hơn nữa, trà sữa mà có thể thông thuận dạ dày, việc này hắn chưa nghe qua bao giờ.
Trà sữa nhiều năng lượng, dễ thượng hoả, nếu uống vào càng táo bón thì sao.
Dương đạo đang muốn cự tuyệt, nhưng nhìn đến dáng vẻ chân thành của Nhiễm Lâm Lâm, ngại nói lời từ chối.
Thôi vậy, cũng chỉ là một ly trà sữa mà thôi, từ chối cũng quá không nể mặt người ta.
Cùng lắm nếu hắn không thích thì có thể đưa cho người khác uống cũng được.
"Được, cảm ơn cô"
"Ngài không cần cảm ơn tôi đâu ạ, thân thể của Dương đạo đối với toàn bộ đoàn phim chúng ta là đại sự.
Vậy tôi không quấy rầy Dương đạo nữa"
Nhiễm Lâm Lâm nói xong liền rời đi, cô còn phải đem những ly trà sữa còn lại đưa cho người khác nữa, ảnh đế Tiết lúc trước có nhiệt trong người miệng loét, Thanh Hoả trà hẳn thích hợp với anh ấy.
Chị Lâm Vận trên mặt có mụn cũng thích hợp dùng Thanh Hoả trà.
Hạ Hi Cảnh mỗi lần đọc thoại đều khó nhớ, cho cậu ta một ly Thanh Tâm trà sẽ thích hợp, còn có cái kia...
Nhiễm Lâm Lâm bên này đang nghĩ đưa trà sữa cho diễn viên quen trong đoàn phim, bên kia Dương đạo mới nghĩ tuyệt đối không uống trà sữa, nghe thấy mùi hương thanh tân thoải mái của Thanh Hoả trà ở bên cạnh không tự giác mà nuốt nước miếng.
Trà sữa này hình như có điểm dễ ngửi a, phỏng chừng cũng uống khá ngon.
Dù sao cũng đã đưa qua đây là tâm ý của người ta lãng phí cũng không tốt, nếu không thì nếm thử xem? Chỉ một ly trà sữa có thể làm hắn táo bón nghiêm trọng hơn chừng nào.
Nghĩ như vậy, Dương đạo liền bưng ly Thanh Hoả trà mở ra uống một ngụm.
Ân thật sự uống ngon a! Khó trách những nữ sinh đều thích uống.
Mãi đến lúc này, Dương đạo vẫn như trước không đem câu Nhiễm Lâm Lâm nói là Thanh Hoả trà có thể thông thuận dạ dày để trong lòng.
Cho đến khi bụng có động tĩnh thúc dục ông đi WC sau, Dương đạo mới bắt đầu mừng như điên.
Nan đề mà ông lo lắng lâu như vậy, vậy mà đã được giải quyết?
Trên thế giới này thật sự có trà sữa giúp thông thuận dạ dày a!
*Đôi lời: Chương mới tới đây:>.